Xà quật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tề Ma Ma nhìn Vân Phi Tuyết nói :" Vương Phi, quy củ sở dĩ được gọi là quy củ, là để có người thực hiện, người vừa rồi đầu cơ trục lợi muốn lăn qua bàn chông, đã phạm phải điều tối kỵ của quy củ ở Vương phủ, cho nên vừa rồi cũng không thể tính, bây giờ người có thể tiếp tục chọn hình thức khác."
"Tề Ma Ma, nhưng vừa rồi ngươi không có nói là không thể?" Tiểu Đào nhìn bà e dè nói.
Ánh mắt Tề Ma Ma phát lạnh, bắn về phía Tiểu Đào lạnh lùng nói: " Quy củ của Vương phủ há có thể để một tiểu nha đầu như ngươi hoài nghi, nếu ngươi không muốn sống nữa cứ việc nói một tiếng, Ma Ma ta sẽ thành toàn cho ngươi."
"Nô tỳ......" Tiểu Đào nhanh trí, sợ hãi né ra sau lưng Vân Phi Tuyết.
Trên khuôn mặt tái nhợt của Vân Phi Tuyết, hiện lên một tia cười lạnh nói: " Tề Ma Ma cần gì phải chấp nhặt một tiểu nha đầu, không khỏi làm mất thân phận của ngươi, các ngươi chẳng qua chỉ muốn trừng phạt ta, cần gì phải lấy chuyện quy củ ra nói, ta thành toàn các ngươi là được, ta chọn nó" Từng chiếc thùng lớn nhỏ, bên trong nhung nhúc đầu rắn nhô lên trông rất khủng khiếp, nếu hắn muốn chơi, nàng sẽ thành toàn cho hắn, cùng lắm là chết, nàng là người đã từng chết một lần rồi, vậy thì còn sợ cái gì nữa?
"Tiểu thư, không cần" Sắc mặt Tiểu Đào biến đổi vô cùng sợ hãi, nhảy vào thùng rắn kia, tiểu thư không muốn sống sao?
Vân Phi Tuyết nhìn Tiểu Đào miễn cưỡng cười một chút, nàng không còn sức lực nào để nói chuyện, dường như có thể nghe được tiếng máu sau lưng rơi xuống đất, một phen đẩy Tiểu Đào ra, chậm rãi dời bước, đi đến bên thùng lớn, nhìn mấy chục con rắn đang thè lưỡi ra, nàng đột nhiên nhớ tới Xà Quật Đát Kỷ trong Phong Thần Bảng, có lẽ sau khi nàng nhảy vào, trong nháy mắt cũng sẽ bị rắn cuốn thân thể, không thở được mà chết, còn về chuyện sau đó nàng không dám nghĩ đến, cũng không muốn nghĩ đến nữa.
Ngồi ở bên trên Tiêu Nam Hiên xiết chặt tay lại, mắt đẹp hơi nheo lại bắn ra những tia sáng thích thú, chỉ sợ đến nam nhân nhìn thấy mấy chục con xà quấn vào một chỗ như vậy, đi cũng run lẩy bẩy, nàng là một nữ nhân lại dám đi tới gần, điểm này, khiến hắn rất bội phục.
"Sư huynh, người thực sự muốn nàng chết, vậy trực tiếp giết nàng đi, cần gì phải dùng phương thức tàn nhẫn như vậy đối phó với một nữ nhân." Long Phi không nhịn nổi nữa, hắn cũng không hiểu được, vì sao đối với nàng lại không đành lòng, có lẽ bởi trên người nàng có sự quật cường, hấp dẫn hắn.
"Sao? Đệ không đành lòng? Thật chẳng giống đề chút nào, ta thích loại trò chơi này, đệ không thấy như vậy rất kích thích sao?" Khóe môi Tiêu Nam Hiên nhếch lên nhưng không cười.
"Sư huynh, tại sao người lại tàn nhẫn như vậy? Đây không phải là huynh." Long Phi nhìn hắn.
"Vì sao ta biến thành như vậy không phải đệ rất rõ sao? Đệ cho rằng đã trải qua chuyện như vậy, ta còn có thể là Tiêu Nam Hiên trước kia sao?" Tròng mắt đen của Tiêu Nam Hiên hiện lên một tia thống khổ cùng cừu hận.
"Ai........" Long Phi nhẹ thở dài, hắn hiểu hơn ai hết trong lòng sư huynh đau khổ và thù hận như thế nào, hắn cũng biết đã nhiều năm qua đi như vậy, sư huynh chính là nhờ vào cừu hận mà sống, biết mình không thuyết phục được sư huynh, hắn cũng không muốn nhìn nữa, bất đắc dĩ xoay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mochiblue