CHƯƠNG 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ăn sáng xong, Dĩ Phong liền gọi chú Vương tài xế chở cậu và Tiểu Di về nhà Hạo gia. Tiểu Di  trong lúc ngồi trong xe không nói câu nào, đã gần 1 tháng rồi cô không về thăm bố của mình rồi. Không biết bây giờ ông ra sao, ngày thường mẹ kế chỉ có lô đề cờ bạc. Có khi khiến cha nợ nần chồng chất.

Bước đến nhà cô bấm chuống mà lòng cứ cảm thấy lo lắng vô bờ bến. Người ra mở của là con gái của mẹ kế Lê Ánh Tuyết. Thấy cô đi cùng người đàn ông khác thì liếc nhìn Tiểu Di vô cùng khinh bỉ.

 - Chị về rồi hả? Nhờ chị mà gia đình này đỡ một bát cơm rồi, còn về đây làm gì nữa hả?

 Tiểu Di thừa biết tính cách kiêu ngạo của con bé nên không thèm để ý, thản nhiên kéo Dĩ Phong vào nhà. Lúc đó cô thấy bố mình và mẹ kế đang ngồi uống trà. Vừa thấy Tiểu Di về cùng Dĩ Phong, bố cô đã vội vã đứng dậy.

- Ồ, là con sao Tiểu Di con về cùng Dĩ Phong à?

 Tiểu Di gật đầu, nhìn cha gương mặt tiều tụy đi nhiều. Trong khi đó nhìn sang bên cạnh, Ánh Tuyết và mẹ kế đều rất ăn diện quá mức. Tiểu Di ngồi xuống bên cạnh cha lôi từ trong túi xách ra vài thứ.  

- Cũng chả có gì nhiều con mua cho bố hoa quả và sữa bố nhớ uống mỗi tối trước khi đi ngủ đấy.

Bố cô nhìn vào những thứ cô mua rồi nhìn cô cười. Bên cạnh là mẹ kế và Ánh Tuyết nhìn cô bằng con mắt khinh bỉ.

 Ngồi chơi một lúc rồi Tiểu Di cũng đứng dậy đi về. Ánh Tuyết đưa tiễn chị xuống nhà ánh mắt cứ nhìn Dĩ Phong không thôi. Xuống đến nơi Ánh Tuyết buột miệng hỏi.  

- Anh này là bạn trai chị sao Tiểu Di?

Dĩ phong  nghe xong cười tươi, tay vong qua ôm eo cô kéo lại gần mình. Vênh giọng nói.  


- Em đoán chuẩn đấy, anh là bạn trai Tiểu Di.

- Hạo Tiểu Di, em báo cho chị một tin luôn. Lý Nam Kì về nước rồi.

Nam Kì? Tiểu Di mặt tái xanh nhìn Ánh Tuyết. Nam Kì là bạn trai của cô trước đây. Yêu nhau được 4 năm anh ta đã thẳng chân đá cô rồi chạy sang nước ngoài cùng cô người yêu mới của ảnh.

Nhắc đến anh ta là vô số kỉ niệm đẹp không kể hết mà Tiểu Di đã cố chôn sâu nó dưới tận đáy lòng mình.

 Với cương vị là bạn thanh mai trúc mã với Tiểu Di, Dĩ Phong không thể không biết Lý Nam Kì là ai. Chỉ có điều anh không có thiện cảm tốt với người này.  

 - Ánh Tuyết, chị và anh ta đã không còn là gì của nhau nữa rồi em đừng nhắc đến anh ta trước mặt chị làm gì. - Đúng vậy, em biết. Anh ấy là bạn học và cũng là người em mai mối cho chị, nhưng không ngờ em lại khiến chị đau lòng một thời gian.  

 Tiểu Di nhìn Ánh Tuyết cười trừ rồi bước lên ô tô. Đi được một quãng chú Vương hình như nhớ ra cái gì đó vội nói. - Thiếu gia, lúc nãy có bạn của Tiểu Di hỏi tôi về cô ấy. Tên là gì nhỉ...à .... Đúng rồi, Lý Nam Kì.  


Tiểu Di mặt mũi sầm sì lại. Dĩ Phong lắc đầu kêu chú Vương im lặng đi một chút.  

 Về đến nhà, Hắc Dược phu nhân thấy không khí 2 người trầm lặng bèn hỏi. - Hai đứa sao im lặng quá vậy? Nhà Hạo gia xảy ra chuyện  gì sao?  

- Mẹ à không có gì đâu. Chỉ là Tiểu Di hơi... buồn một chút.

 Phu nhân Hắc Dược nghe con trai ăn nói theo kiểu người lớn thì bữu môi nhìn. Không ngờ có lúc thiếu gia Dĩ Phong nổi tiếng ăn chơi phá phách của bà lại ăn nói kiêu  ngạo như vậy. Chỉ có mình Tiểu Di là vẫn im lặng, im lặng và im lặng nhìn. Nam Kì về rồi, cô nên vui hay buồn đây, một chút gì đó tủi thân cũng không còn. Có lẽ Tiểu Di đã chẳng con gì đối với Nam Kì rồi việc gì mà cô phải bận tâm đến anh ta cơ chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#teen