Chap 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    -Thưa ba mẹ. Con về rồi ạ *Richard bước vào phòng khách chào ông bà Dương*
-Đi chơi vui chứ con trai *bà Dương hỏi*
-Dạ rất vui ạ, Hyomin đúng là người con gái rất xinh đẹp, cô ấy rất đẹp ba mẹ à và còn rất tốt nữa...*Richard cười mĩm khi nhắc đến cô*
-Đừng nói rằng với ta là con đã yêu người ta ngay cái nhìn đầu tiên rồi nha *ông Dương cẩm tờ báo trên tay nói*
-Dạ đúng rồi ạ, con đã yêu cô ấy, yêu từ cái nhìn đầu tiên...*Richard vẫn giữ nguyên nụ cười ấy*
-Con trai của mẹ bây giờ mới bắt đầu chịu yêu đó phải không? Hihihi *bà Dương nắm lấy tay con trai mình cười nói*
-Nhưng... cô ấy có người yêu rồi ba mẹ, con chỉ là người đến sau, và cũng chưa chắc rằng cô ấy sẽ chọn con đâu ba me à...*nụ cười của anh tắt hẳng*
-Ta tin con bé Hyomin sẽ chọn con, con trai à... con phải tự tin lên, hãy chinh phục Hyomin, ba thấy con bé là một người rất tốt...*ông Dương vỗ vai con trai mình nói*
-Vâng thưa dad. con sẽ cố gắng theo đuổi cho được cô ấy, hihi
-Thôi tối rồi, con lên phòng ngủ sớm đi con trai... thức khuya quá là không có đẹp trai nữa đâu *bà Dương nhẹ giọng trêu Richard*
-Mama, lại chọc con nữa... vậy con xin phép ạ, con cũng buồn ngủ rồi *Richard cười*
Richard vào phòng nằm trên giường lớn, lấy điện thoại ra bấm vào ngay Album... Richard mở hình lúc nãy mà anh đã chụp lén cô ra xem rồi nói nhỏ đủ chỉ mình nghe: - Hyomin, nhất định anh sẽ làm em vui và hạnh phúc trở lại, anh cũng sẽ không bao giờ bỏ cuộc, Từ ngày mai anh sẽ theo đuổi em Hyomin...

7:00AM tại căn biệt thư lớn của gia đình Richard... ông bà Dương và cậu con trai Richard, ba người cùng ngồi trên bàn ăn sáng... Richard hôm nay điển trai hơn mọi hôm khi diện cho mình một áo sơ mi tay dài phối màu, quần kaki + đôi giày hiệu Nike và nhìu phụ kiện khác...
-Hôm nay con trai ta đi đâu sớm mà ăn diện bảnh bao thế??? *ông Dương ngồi bàn ăn nhìn hỏi*
-Chắc có hẹn với ai kia rồi đó ông ơi hihi *bà Dương nhìn Richard cười*
-Ba mẹ à... Lại chọc con nữa rồi, chỉ là bước ngoặc đầu của con thôi ạ? Nhưng mà còn cũng sợ lắm ba mẹ, 50/50 đó ạ ... haizzzzzzzzzzzz *Richard cầm nĩa dầm dầm đồ ăn nói*
-Lúc mới nãy còn vui vẻ mà.... Giờ thì cái mặt bí xị, phải tự tin lên chứ con trai con sẽ làm được mà... Hãy theo đuổi Hyomin, chỉ cần con thật lòng thì chắc chắn con bé sẽ chấp nhận con thôi Richard, đừng lo lắng quá... *bà Dương nhìn con trai mình với ánh mắt hiền nói*
-Cảm ơn lời nói của ba mẹ, giờ thì con có một phần tự tin rồi ạ hihi...*Richard đứng lên ôm mama và papa của mình*
-Mấy giờ con đi chơi *ông Dương hỏi*
-Dạ 8h ạ
-Ừ. Chúc con trai có một ngày vui vẻ nhé...*Bà Dương vẫn giữ nguyên giọng nhẹ nhàng nói với Richard*
Ăn xong Richard lấy chìa khóa xe đi ra chiếc BMW Z4 xám được đậu trong sân nhà, vào trong xe Richard chạy ra cổng, tiện tay mở radio trên xe
Dường như là anh đã yêu, từ lần đầu khi anh gặp người
Một tình yêu như thắp sáng tâm hồn
Luôn thấp thoáng trong tim hình bóng ai
Dù cho em nơi chốn xa, từng ngày dài anh vẫn đợi chờ
Bầu trời khuya ngàn sao sáng lung linh
Luôn thao thức nhớ em từng đêm.
Từng giây phút, khi em đã trao anh nụ cười
Và anh mãi sáng trong khi em nhìn anh
Lặng nhìn lá thao thức nhớ em từng đêm
Nơi trái tim anh luôn mong về người
Người yêu ơi... em có biết
Một ngày anh sẽ đến bên em, trao em nụ hôn đắm đuối
Và ta sẽ yêu nhau hết cuộc đời
Bầu trời như sáng trong hơn trái tim anh đầy
Nguyện sẽ luôn yêu em mãi mãi...
Người ở nơi đó có biết không em? anh đang ngập chìm bóng tối
Hãy về đây yêu anh như ngày mình có nhau
Tình yêu đó sẽ luôn luôn theo anh suốt cuộc đời...
Người yêu em có biết chăng? trong trái tim này yêu người tha thiết
Ở nơi đó anh cùng em sẽ hát với nhau bài ca tình yêu ước mơ
Ngàn vì sao đêm đêm sẽ luôn chiếu sáng cho một tình yêu đẹp tươi
Và ta sẽ bên nhau thật lâu thời gian ngừng trôi mãi mãi......... Bản nhạc phát lên khiến tim Richard càng đập mạnh hơn khi nhớ đến Hyomin...    

    8:05AM xe dừng trước cổng nhà Hyomin, anh lấy điện thoại ra điện thoại cho cô...
-Alo? Cho hỏi ai vậy? *giọng nói dịu dàng từ Hyomin*
-Anh Richard nè, em xuống dưới nhà đi, anh đang ở trước nhà em đó...*anh cầm điện thoại nói mắt nhìn lên cửa sổ phòng cô*
-Sao anh có số điện thoại của tôi...*cô hỏi giọng lạnh*
-Chuyện đó em không cần biết đâu, xuống đây đi, anh đứng mỏi chân quá trời rồi...*Richard nói*
-Không...
-Em không xuống thì anh đứng ở đây hoài luôn... cho đến khi nào em chịu xuống đây thì thôi ... *Richard nói với giọng quả quyết*
-Tùy anh...*nói rồi cô tắt máy mặc kệ cho Richard nói cỡ nào..*
Cô ngồi xuống giường mở Laptop lên, tấm hình được cài làm hình nền trong Lap một lần nữa làm gương mặt cô thay đổi, đôi mắt đỏ hoe, cô vào Album ảnh đã được cài mật khẩu ngày sinh của Jiyeon... vẫn là những tấm hình đó, kỷ niệm đó không làm cô quên đi mà càng ngày nhớ thêm...
-Ủa Richard con tới đây hồi nào sao không nhấn chuông để người ra mở cửa...??? *Ông Park Jaho ra sân để tỉa lại cây kiểng thì gặp Richard ngoài cổng*
-Dạ con có điện cho Hyomin, mà cô ấy không chịu bác ạ... nên con đành đứng ở đây chờ hihi *Richard cười tươi*
-Trời... con bé này kì quá... thôi con vào nhà đi, để bác kiu nó xuống *ông mở cửa cho Richard vào*
-Vâng. Con cảm ơn bác ạ
-Hyomin, con xuống đây... Richard tới mà sao con không mời nó vào mà để nó đứng ngoài cổng thế này...*ông đứng ở phòng khách nói vọng lên*
-Sao ạ???? *cô đi xuống*
-Hi.. chào em *Richard ngồi trên ghế nhìn Hyomin đi xuống và cười*
-Sao anh vào đây...*cô trợn mắt hỏi*
-Là ba kiêu Richard vào đó... khách tới nhà mà con cư xử vậy sao Hyomin? *ông nhìn cô nói*
-Không sao đâu bác, con thích vậy lắm ạ hihi...*Richard nhìn ông Park Jaho cười*
-Đúng là đồ mặt dày...*cô nói nhỏ*
-Em nói gì? Anh nghe hết đó...
-Đồ điên...*cô nhìn anh nói lớn*
-Bác ơi! Hôm nay con sang là để xin phép bác cho Hyomin đi chơi với con ạ *anh nhìn ông Park Jaho lễ phép nói*
-Không có đâu ba ạ??? *cô xoay qua nói với ông Park Jaho*
-Không sao... Hai đứa cứ đi chơi với nhau, chỉ cần đàng hoàng là được rồi...*ông Park Jaho nhìn Richard nói*
-Yeah... con cảm ơn bác ạ...
-Con không đi đâu ba... *cô nhìn pa mình nói*
-Con lên thay đồ đi, để Richard đợi kì lắm... ba đi lên phòng đây... hai đứa đi vui vẻ *ông nói rồi đứng lên đi* 

Từ từ đi nà, đừng gấp, sắp trở về bên nhau dòi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro