Chương 1: Lý do

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mệt mỏi vì tình trạng tham nhũng ở đất nước cô và những luật sư, thẩm phán “bán” liên tục thả tự do cho đủ loại tội phạm như những kẻ đã hành hung và làm tổn thương cha cô giữa hoàn cảnh đó và những kẻ được ra tù chỉ 2 ngày sau khi bị bắt Đó là giọt nước cuối cùng dành cho Hinata.

Vì vậy, khi mới 17 tuổi và ngay khi học xong năm học, anh đã bắt đầu học luật.

Vào đầu học kỳ, cô ấy nổi bật trong số những người giỏi nhất.

Bây giờ là tuần thi và cô ấy học hàng giờ trong phòng để đạt điểm trung bình cao nhất vì cô ấy là phụ nữ, cô ấy đã trở nên rất cạnh tranh, cầu toàn và khá đòi hỏi bản thân phải biết từng luật và từng điều khoản cô ấy phải biết mọi thứ liên tục. lặp đi lặp lại trong khi tôi học không ngừng nghỉ.

Cô ấy đang mặc bộ đồ ngủ trái cây, tóc búi cao và chân để trần.

Cô đang ngồi tựa lưng vào thành giường cao trong khi dùng bút chì gạch dưới một trang trong cuốn sách cô đặt trên đùi.

Bữa tối mà mẹ anh mang đến cho anh hơn một giờ trước, một ly sữa và vài chiếc bánh sandwich vẫn còn nguyên trên tủ đầu giường cạnh giường anh.

Cô ấy quá tập trung vào việc học đến nỗi có lẽ cô ấy thậm chí còn không nhận ra khi nào mẹ cô ấy đến phòng cô ấy hoặc khi nào cô ấy rời đi.

Tuy nhiên, một vài cú gõ nhẹ vào cửa sổ phòng đối diện với đường phố đã khiến anh mất tập trung.

Hinata nhìn về phía cửa sổ có hai cánh cửa gỗ đóng chặt và không còn nghe thấy tiếng động đó nữa.

Cô quay lại nhìn cuốn sách thì tiếng đập cửa sổ lại bắt đầu.

Hinata thở dài giận dữ.

-Ai đang chết tiệt vậy?!-Hinata hét về phía cửa sổ.

Nhưng cô không nhận được phản hồi

-Chắc họ là một trong những kẻ lười biếng suốt ngày ở góc phố làm phiền mọi người-Hinata bực bội nghĩ.

Hinata giận dữ nhìn ra cửa sổ trong vài giây, nhưng không có gì xảy ra.

Cô thở dài, cố gắng xoa dịu cơn nóng nảy của mình khi họ gõ cửa sổ lần nữa.

Cô tức giận bước ra khỏi giường, đi đến cửa sổ và đột ngột mở cửa.

-Ra ngoài!- Hinata hét lên sau khi mở cửa sổ và nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Naruto, người bạn cùng lớp mà cô gặp trong bữa tối chào mừng ở trường đại học vài tháng trước.

Anh luôn rất tử tế với cô mặc dù thực tế là anh đang đấu tranh với một nửa thế giới về các vấn đề chính trị.

Naruto rất nhiệt tình trong các cuộc tranh luận trong lớp nhưng khi phải bác bỏ lập luận của Hinata, anh trở nên im lặng và không thể tập trung vào bất cứ điều gì khác ngoài đôi môi mấp máy khi cô nói.

Đó là điều khiến Hinata liên tục thất vọng, nghĩ rằng có lẽ anh không trả lời cô vì cô là phụ nữ.

Tuy nhiên, vì anh luôn đề nghị photocopy sách cho cô hoặc xếp hàng đợi cô ở căng tin để cô có thể học lâu hơn nên họ đã góp phần khiến cô coi anh là "bạn tốt" mặc dù anh chưa bao giờ nói với cô như vậy.

Nhìn thấy anh ở bên cửa sổ và mắng anh, cô rất buồn.

Hinata nuốt nước bọt khi nhìn thấy cảnh tượng đó và cúi đầu xấu hổ.

"Tôi xin lỗi, tôi tưởng bạn là người khác," Hinata nói.

Naruto đặt đôi bàn tay bồn chồn của mình lên song cửa sổ xung quanh Hinata.

“Đừng lo,” Naruto nói với một nụ cười lo lắng.

Hinata ngẩng đầu lên và nhìn Naruto một cách khó chịu.

- Cậu tới đây làm gì? -Hinata hỏi khi nhìn đồng hồ đã chỉ 1 giờ sáng.

Naruto trên mặt đầy mồ hôi.

*Nói với cô ấy rằng bạn thích cô ấy thật ngốc nghếch! Đó là lý do bạn đến đây! *-Naruto tự hét lên trong lòng và mặt đỏ bừng.

Hinata nhìn anh lần nữa và đôi mắt Naruto mở to.

- Có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra à? -Hinata nhìn anh lo lắng nói.

-*Ừ, anh không thể ngủ được khi nghĩ về em*!-Naruto hét lên với chính mình khi bắt đầu thở dốc.

"Hinata..." Naruto nói, dùng tay lau mồ hôi trên trán.

Hinata nhìn anh ngạc nhiên.

-Naruto, cậu có vẻ hơi ốm, cậu nên về nhà sớm nhé. Có muốn tôi bảo anh họ tôi đi cùng không? “Anh ấy sống ở bên kia đường và vào thời điểm này anh ấy thường vẫn còn thức,” Hinata nói, chỉ vào nhà anh họ cô.

- KHÔNG! -Naruto lắc đầu không tự chủ được.

"Tôi cảm thấy rất dễ chịu, chỉ là tôi đang... chạy bộ nên tôi đổ mồ hôi" Naruto đỏ mặt nói.

Hinata nhìn anh với vẻ hoài nghi.

- Chạy bộ vào lúc này à? -Hinata nói

-Ừ...Cậu thấy đường phố vắng tanh thôi. Tôi có thể chạy thoải mái và tôi đi ngang qua đây và muốn chào hỏi-Naruto vừa nói vừa cười lo lắng.

-*Đồ hèn nhát! Đồ hèn nhát! *-Naruto thầm hét lên với chính mình.

Hinata thở dài và mỉm cười khiến trái tim Naruto rung động.

-Tôi không muốn tỏ ra thô lỗ, nhưng tôi rất bận, ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện, được chứ? -Hinata vừa nói vừa đặt tay lên một trong những cánh cửa nhỏ bên cửa sổ.

Chờ đợi! -Naruto vừa nói vừa đưa tay qua cửa sổ, ngăn cản cậu đóng nó lại.

Hinata nhìn vào mắt anh, có phần ngạc nhiên.

Naruto trầm ngâm nhìn cô vài giây mà không biết phải nói gì.

"Hinata...Ơ...Em nghĩ sao nếu ngày mai sau kỳ thi chúng ta ăn mừng rằng chúng ta sẽ làm tốt như thế nào bằng cách đi đâu đó?" Naruto mỉm cười nói với cô.

Hinata mỉm cười.

-Tôi biết bạn là số 1 nhưng tôi thề rằng ngày mai tôi sẽ đánh bại bạn trong bài kiểm tra đó- Hinata nói, đặt tay lên eo rất tự tin.

-Chào? “Ừ, bất cứ điều gì em muốn,” Naruto nói với đôi mắt lấp lánh khi nhìn nụ cười của cô.

-*Ngày mai...Nó sẽ giống như một cuộc hẹn hò*! -Naruto hưng phấn nghĩ. Quan tâm ít hoặc không quan tâm đến kỳ thi

Naruto không phải học nhiều nhưng cậu hiểu rất nhanh và đạt điểm cao hơn Hinata, người muốn vượt qua cậu và trở thành người giỏi nhất.

"Ừ, cho đến ngày mai tôi không thể mở cửa sổ quanh đây được nữa, họ đâm và trộm rất nhiều, hãy cẩn thận và về nhà sớm," Hinata nói, nhanh chóng đóng cửa sổ lại.

- Ồ tôi xin lỗi! -Naruto xấu hổ nói vì đã bắt cô mở cửa sổ.

Anh nhìn sang hai bên đường và sau khi nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trên xe máy đang nói chuyện điện thoại, Naruto hoảng sợ và bỏ chạy vài dãy nhà để chạy trốn khỏi khu phố từng xuất hiện trên bản tin tư pháp.

Anh ta đến đại lộ với vẻ tái nhợt và rất kích động.

Anh bắt taxi và sau khi thở phào nhẹ nhõm, anh mỉm cười vì đã nhìn thấy người phụ nữ trong mơ của mình.

Về phần mình, Hinata quay lại học bài khi có tiếng gõ cửa phòng ngủ.

Hinata tuyệt vọng nắm lấy tóc mình bằng cả hai tay.

- Không có ai cả! -Hinata giận dữ hét lên.

Hinata mở cái cửa chết tiệt đó ra! -Hanabi hét lên không ngừng đập vào cửa.

Hinata ngạc nhiên và đứng dậy khỏi giường hoàn toàn không nói nên lời và mở cửa.

-Chuyện tầm phào gì vậy cô gái trẻ?!-Hinata hét lên khi mở cửa cho cô em gái 12 tuổi của mình.

Hanabi chạy vào, phớt lờ Hinata, cô tiến tới giường và ném sách của em gái xuống sàn, ngồi ở mép giường, đung đưa chân một cách hào hứng.

- Này, những cuốn sách đó đắt hơn tất cả những chiếc váy của bạn cộng lại! nhặt nó lên! -Hinata hét lên, chỉ vào cô.

"Ồ, cho mình một ít đi, nó chỉ là giấy thôi mà!" Hanabi mỉm cười vừa nói vừa dùng một tay vuốt tóc ra sau.

- Hanabi! -Hinata vừa nói vừa chỉ vào cuốn sách của mình trên sàn.

Hanabi thở dài, cô nghiêng người một chút rồi lấy cuốn sách gần chân mình đặt lại lên giường.

- Giờ hãy nói cho tôi biết, em có bạn trai chưa? Tại sao anh ấy lại đến thăm bạn muộn như vậy? -Hanabi vừa nói vừa chỉ vào cô với nụ cười khúc khích tinh nghịch khi nhìn cô em gái vẫn đang tức giận của mình.

-Hanabi bây giờ là 1 giờ sáng

Thay vì bận tâm với những điều vô nghĩa đó, hãy đi ngủ đi! -Hinata nói và chỉ tay về phía cửa.

Hanabi bắt chéo chân mỉm cười.

-Này Julieta Romeo của bạn, anh ấy sẽ quay lại phải không? "Đó là lý do tại sao cậu muốn tôi rời đi, đồ khốn," Hanabi nói, nháy mắt với cô.

Hanabi! Bạn dành thời gian tìm kiếm gì trên internet? Kiểu trò chuyện đó không dành cho một cô gái ở độ tuổi của bạn, và chàng trai trẻ đó chỉ là một người bạn tốt ghé qua để chào hỏi thôi," Hinata nói, chỉ vào cô có phần giận dữ.

Hanabi thở dài.

- "Cậu thanh niên đó" - Hanabi vừa nói vừa cười lớn.

-Wow Hinata, học nhiều quá khiến em phát điên đấy. Em nghĩ em bao nhiêu tuổi vậy? -Hanabi ôm bụng cười nói.

"Hanabi, nếu cậu cười xong rồi thì rời đi ngay," Hinata nói, khoanh tay giận dữ.

-Hơn hết, chị tin rằng câu chuyện về việc "dừng lại để chào lúc bình minh" khiến em rất dễ thương đấy chị ạ," Hanabi nói giữa những tràng cười.

"Nhìn này, Hanabi, em cần thời gian, xin hãy rời khỏi phòng em," Hinata nói, nắm lấy cánh tay cô để nhấc cô ra khỏi giường và đưa cô ra cửa trong khi em gái cô vẫn tiếp tục cười.

- Chán! Họ sẽ lấy nó khỏi tay bạn vì bạn ngu ngốc! -Hanabi hét lên trước khi Hinata đóng cửa lại.

Hinata phớt lờ em gái mình và cuối cùng đã có thể quay lại học tập.

Ngày hôm sau, chưa ngủ được hơn một tiếng, Hinata đi tắm nhanh và mặc quần jean đen và áo ba lỗ màu tím, bên ngoài cô mặc áo khoác hở và đi dép đen.

Anh nhét sách vào ba lô rồi vội vã rời khỏi phòng, hầu như không chào hỏi gia đình.

Mẹ cô bảo cô ít nhất hãy uống chút nước trái cây, nhưng Hinata chỉ vẫy tay tạm biệt.

Trong suốt cuộc hành trình và trong khi ngồi ở bàn chờ giáo viên đến, cô vẫn tiếp tục đọc thuộc lòng mọi điều đã học.

Naruto nhìn cô ngay khi cô bước tới cửa phòng khách.

-Mình đến sớm hơn thường lệ!-Naruto nghĩ, lại đổ mồ hôi.

Naruto nhìn quanh và nhận thấy hai người họ là những người đến đầu tiên và họ chỉ có một mình. Anh cảm thấy như mình bị đau tim 4 lần liên tiếp.

Anh đút tay vào túi quần rồi từ đó lấy ra một lọ nhỏ đựng nước hoa, thoa một chút lên tay và má rồi lại đút vào túi.

Anh bước về phía cô thì cảm thấy một bàn tay đặt lên vai mình khiến anh không thể tiếp tục bước đi.

“Thật là dậy sớm,” Ino ôm Naruto từ phía sau.

- Inô! -Naruto nói cố gắng tránh xa cô.

Ino giận dữ bỏ đi.

- Ồ, bình tĩnh đi, tôi chỉ chào thôi mà! -Ino vừa nói vừa vỗ vai anh.

Naruto lo lắng nhìn Hinata nhưng cô vẫn tiếp tục đọc và nhẩm thuộc lòng các cụm từ trong sách.

-Có vẻ như cậu ấy không nhìn thấy gì cả-Naruto thì thầm nhẹ nhõm.

"Naruto, người phụ nữ đó không nhìn thấy ai, cho dù cậu xuất hiện khỏa thân trước mặt cô ấy, cô ấy cũng sẽ không nhận ra cậu vì cô ấy điên rồi," Ino nói, đặt ngón trỏ lên một bên đầu, cười lớn.

- Ino! -Naruto bực bội nói.

"Xin lỗi em yêu, đó là sự thật, hãy cẩn thận, cô ấy kỳ lạ đến mức tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cô ấy là kẻ giết người hàng loạt ở nông thôn," Ino cười nói.

- Đủ rồi Ino! Hơn nữa kẻ sát nhân được cho là một người đàn ông! -Naruto đỏ mặt tức giận nói.

“Không ai biết đâu, em yêu, những người duy nhất nhìn thấy cậu ấy đều đã chết,” Ino nói, mỉm cười và gửi nụ hôn đến Naruto từ xa rồi đi đến ngồi ở bàn cách Hinata.

Naruto Tôi xem Hinata

- Sự ngu ngốc! “Cô ấy không có khả năng giết một con ruồi,” Naruto thở dài nói.

Ngay lúc đó anh ta đã bóp nát một con ruồi đậu trên tay mình.

Naruto tôi nuốt nước bọt

“Ừ, đó chỉ là một câu nói thôi mà,” Naruto nói, mỉm cười lo lắng.

Hinata đột nhiên ngước lên nhìn Naruto, khiến cậu như hóa đá.

"Xin chào Naruto," Hinata đột nhiên nói, khiến cả Ino và Naruto đều ngạc nhiên, rồi cô cúi đầu tiếp tục học.

Naruto mỉm cười vui vẻ và vui vẻ đi về phía cô, nhưng đúng lúc đó giáo viên và các học sinh khác đã đến nên cậu không thể tiếp cận được cô và đành cam chịu chờ cơ hội khác.

Trong kỳ thi, Hinata bắt đầu nhìn thấy khó khăn, mắt cô tự nhắm lại và khi mở ra cô thấy đôi mắt.

Anh ta móc mắt mình bằng cả hai tay, nhưng anh ta không thể tập trung tầm nhìn.

"Chết tiệt!" Hinata hét lên, đập vào bàn, thu hút sự chú ý của tất cả các bạn cùng lớp và giáo viên.

“Hinata…” Naruto thì thầm, nhìn cô từ bàn làm việc với vẻ quan tâm.

- Giáo viên! Tôi có thể đi vệ sinh được không? -Hinata đột ngột đứng dậy khỏi vị trí của mình.

Giáo viên Azuma của cô nhìn cô ngạc nhiên.

-Được rồi, nhưng chỉ 10 phút thôi -Asuma nói.

- Bạn chỉ cần 5! -Hinata nói rồi chạy ra khỏi phòng.

- Anh ta đang tự làm khổ mình à? -Ino nói to và các bạn cùng lớp của cô cười lớn ngoại trừ Naruto vẫn đang lo lắng nhìn ra cửa với hy vọng rằng cô ấy sẽ làm điều đó.

Hinata rửa mặt trong phòng tắm để tránh buồn ngủ.

Anh ta rời khỏi nơi đó và vội vã đi đến phòng khách, khi đang chạy, anh ta nghĩ rằng mình đã nghe thấy một tiếng súng ở rất gần.

Hinata nhận ra rõ âm thanh từ khu phố nơi cô sống.

Anh nhìn quanh một lúc và thấy ai đó mặc trang phục gấu đang chạy qua sân trung tâm của trường.

Hinata có vẻ lạ lùng nhưng sau khi nhớ ra bài kiểm tra của mình, cô nhanh chóng quay trở lại hành lang dẫn đến lớp học.

Tình cờ gặp Naruto, người "không biết từ đâu xuất hiện" trước mặt cô.

- Ối! -Cả hai cùng hét lên

Cả hai đều bị thương nhẹ.

-Hinata anh xin lỗi, em ổn chứ?

-Naruto buồn bã nói.

“Ừ, nhanh lên,” Hinata nói, nắm tay anh chạy vào phòng khách.

Naruto mỉm cười ngạc nhiên rồi chạy theo cô.

Khi đến lớp, giáo viên đã ngăn Naruto vào.

“Naruto đợi bên ngoài cho đến khi cậu xong việc nhé,” giáo viên nói khi thấy cậu bước vào cùng Hinata.

Naruto rên rỉ khi Hinata thoát ra và chạy đến chỗ của mình.

Khi Naruto nhìn từ xa, cậu thấy Hinata ngày càng đau khổ hơn.

Vào cuối kỳ thi, Naruto đề nghị nhặt chúng và đưa cho giáo viên khi Hinata gần như ngủ quên đưa cho cậu tờ giấy của mình.

Naruto quan sát câu trả lời của Hinata, cậu ấy đã bỏ sót một vài trong số 30 câu hỏi chưa được trả lời.

-Tôi phải làm gì đó... Nhưng làm gì cơ? -Naruto vừa nghĩ vừa bước về phía giáo viên với bài kiểm tra trên tay.

- Giáo viên! Một sinh viên! -Một người bảo vệ hét lên, đau khổ tiến tới cửa phòng khách.

- Chuyện gì đã xảy ra thế? -Asuma vừa nói vừa chạy đến cạnh người bảo vệ rồi cả hai cùng chạy thật nhanh.

Những người bạn cùng lớp khác của anh chạy theo giáo viên trong khi Hinata vẫn ngủ say ở bàn học.

Naruto sau đó phải đối mặt với một tình thế tiến thoái lưỡng nan về mặt đạo đức khi cậu chứng kiến ​​bài kiểm tra của Hinata trong tay và cơ hội định mệnh đã thúc đẩy cậu phạm tội.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro