Chương 2: Tội ác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hinata cảm thấy những bàn tay đầy lông quanh cổ và siết chặt cô như thể cô đang chết đuối. Cô mở mắt ra và nhìn thấy người mặc trang phục gấu mà cô đã từng nhìn thấy trước đây khi nghe thấy tiếng súng.

Hinata cố gắng ngăn anh ta làm cô nghẹt thở bằng cách đá và tát anh ta, nhưng anh ta rất khỏe, cô gần như tắt thở khi nhìn thấy người đó quay lại như thể nghe thấy ai đó đang đến.

Anh buông cô ra và bỏ chạy. Hinata đột ngột ngồi xuống bàn và bắt đầu ho nặng nề, cố gắng lấy lại nhịp thở bình thường.

Naruto băng qua góc hành lang dẫn tới phòng khách với cà phê, nước cam và một gói bánh quy mà cậu để trong túi quần.

Khi nghe thấy có người ho và nghĩ rằng đó có thể là Hinata, anh vội vàng bước tới phòng khách càng sớm càng tốt.

Khi đến gần, anh ngạc nhiên khi thấy cửa phòng khách mở vì anh đã đóng nó lại vì lý do an ninh khi đi xuống căng tin.

Khi bước vào phòng và thấy Hinata đang ho, anh bỏ lại mọi thứ mình mang theo trên tay ghế đầu tiên và chạy về phía cô.

-Hinata! -Naruto hét lên, nắm tay cô đỡ cô đứng dậy khỏi ghế và vỗ nhẹ vào lưng cô để cô dễ thở hơn.

Hinata thở dài và nhìn về phía Naruto đang nhìn cô lo lắng.

“Đó là con gấu,” Hinata nói với đôi mắt mở to.

Naruto nhìn cô bối rối.

"Anh ấy đã cố giết tôi," Hinata nói với đôi mắt đẫm lệ và ôm Naruto thật chặt khi cô run lên vì sợ hãi.

Tim Naruto đập mạnh, khiến mặt cậu đỏ bừng từ đầu đến chân và bắt đầu thở dốc.

Naruto, ngạc nhiên và không hoàn toàn hiểu chuyện gì đã xảy ra, cử động đôi tay run rẩy của mình, mặc dù cậu thậm chí còn không thể cảm nhận được cơ thể mình.

Anh từ từ vòng tay ôm lấy Hinata, người đang trú ẩn trong ngực anh.

Anh từ từ nhắm mắt lại và hít thở mùi hương ngọt ngào trên tóc Hinata khi anh mỉm cười ngọt ngào.

Đột nhiên thế giới xung quanh dường như tối sầm lại chỉ để chiếu sáng hai người họ.

-*Mình ước khoảnh khắc này...khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi*-Naruto nghĩ, cảm thấy một niềm hạnh phúc mãnh liệt hơn cả cảm giác mà cậu đã trải qua khi tưởng tượng rằng Hinata đáp lại và nói với cậu rằng cô yêu cậu.

Trong khi đó, Asuma và các học sinh khác tái mặt và không nói nên lời khi nhìn thấy Shizune, một sinh viên điều dưỡng ở sân giữa sau bụi cây, vẫn mặc đồng phục, nằm trên mặt đất với một vết đạn trên trán.

Đôi mắt anh ta mở to, miệng sơn màu đỏ và hai tay khoanh trước bụng để lộ móng tay cũng nhuộm đỏ và trên má có chữ H-35 viết bằng bút đỏ.

Sĩ quan Yamato phong tỏa khu vực xung quanh Shizune trong khi Sĩ quan Iruka chụp ảnh hiện trường vụ án và Trưởng điều tra Kakashi cúi xuống bên cạnh Shizune và đeo găng tay trắng kiểm tra tình trạng thi thể của cô.

Tôi cố gắng gỡ tay anh ấy ra, điều mà tôi đạt được tương đối dễ dàng.

"Thi thể của anh ta chưa có biểu hiện cứng cáp, do đó thời gian tử vong ước tính dao động từ khoảng 45 phút đến tối đa là 1 tiếng rưỡi, nghĩa là anh ta chết vào khoảng 10:30 sáng," Kakashi nói, nhìn vào mắt mình. đồng hồ.

Kakashi đứng dậy và nhìn Asuma.

“Ở đây mọi người đều là nghi phạm và phải làm chứng,” Kakashi nói thẳng.

Asuma nhìn anh giận dữ.

-Tất cả học sinh đang trong kỳ thi, hãy giúp họ thoát khỏi lời buộc tội-Asuma hét lên.

Ino run rẩy, nhìn chằm chằm vào chữ H mà Shizune đánh dấu trên mặt.

-Không phải tất cả mọi người...Hinata được cho là đã đi ra ngoài phòng tắm-Ino nghĩ, thở gấp khi nhìn Shizune được che kín.

“Đừng nhúng tay vào lửa thay ai, thưa Luật sư,” Kakashi nói, tháo găng tay ra và ra hiệu cho nhóm chuyên gia pháp y đang chờ đưa thi thể về nhà xác.

"Tôi hoàn toàn có thể trở thành kẻ giết người hàng loạt. Bạn không thấy môi và móng tay của anh ta sơn màu đỏ, họ nói rằng anh ta luôn làm như vậy," Asuma hét lên.

“Đó chỉ là những tin đồn sai sự thật được lan truyền bởi các tờ báo lá cải,” Kakashi nói, rõ ràng là khó chịu.

Ai đã tìm thấy thi thể? -Kakashi thắc mắc

Ino ngất đi vì không thể cưỡng lại nỗi sợ hãi khi nghĩ rằng đó là Hinata.

KHÔNG! -Các bạn cùng lớp khác hét lên và chạy đến giúp cô.

“Sơ cứu cho anh ấy đi,” Kakashi hướng dẫn một trong những nhân viên pháp y đến chữa trị cho Ino.

- Xem nó làm gì! -Asuma hét lên, nắm lấy cổ áo khoác của Kakashi.

- Bình tĩnh nào! -Kakashi nói, đẩy Asuma bằng một tay để đưa anh ta ra xa và đến gần Ino hơn.

"Làm cho cô ấy tỉnh lại càng sớm càng tốt. Tôi rất hứng thú với phiên bản sự kiện của cô gái trẻ này," Kakashi nói, nhìn Ino đang ngất đi.

Hinata từ từ tách khỏi Naruto khi cô cảm thấy bình tĩnh hơn.

Naruto bĩu môi bất mãn.

-Naruto Mọi người đâu rồi? Tại sao chúng ta lại ở đây một mình? -Hinata hỏi và nhìn xung quanh.

"Họ đi xem thứ gì đó. Tôi không biết chính xác tại sao bạn lại ngủ quên. Tôi ở lại đây. Tôi xin lỗi vì đã để bạn một mình. Tôi nghĩ bạn sẽ muốn ăn gì đó nên tôi đã đến căng tin nhanh nhất có thể" Naruto nói và chỉ vào đến nước trái cây, cà phê và bánh quy

- Bữa ăn! -Hinata vừa nói vừa chạy đến bàn nơi Naruto để đồ.

Anh ta uống một ngụm nước trái cây trước sự ngạc nhiên của Naruto và phá hủy bao bì của gói bánh quy, ngấu nghiến chúng trong giây lát.

Hinata! Hãy cẩn thận bạn có thể bị nghẹn! -Naruto vừa nói vừa chạy về phía cô.

Hinata đã ăn xong chiếc bánh quy và đường viền môi của cô đầy vụn bánh.

"Cảm ơn Naruto," Hinata mỉm cười nói.

Đôi mắt Naruto sáng lên và đôi má cậu ửng hồng.

“Anh là bạn thân nhất của em,” Hinata nói, giơ ngón tay cái lên cho anh.

6

Naruto bất mãn bĩu môi và thở dài.

“Ôi cà phê, cậu nghĩ ra đủ thứ rồi,” Hinata nói, mỉm cười, làm sống lại ánh sáng trong mắt Naruto lần nữa. và khiến anh thở dài một lần nữa.

Hinata cầm ly và ngồi xuống bàn nhấp một ngụm cà phê vẫn đang bốc khói.

Naruto kéo một cái bàn và ngồi trước mặt Hinata.

“Tôi chưa ăn gì kể từ hôm qua,” Hinata trầm tư nói.

Đột nhiên một ý tưởng thoáng qua trong đầu Naruto.

-Hinata Bạn có chắc là bạn không mơ thấy con gấu vì cảm thấy đói không? -Naruto nói

- Cậu không tin tôi phải không? -Hinata cau mày nói.

- KHÔNG! Làm ơn đừng hiểu lầm," Naruto nói, giơ tay ra hiệu cho anh bình tĩnh lại.

Hinata nhìn anh lo lắng.

- Bạn có nghĩ tôi điên như bao người ở trường đại học không? -Hinata hỏi.

Naruto quẫn trí và không suy nghĩ gì, anh nắm lấy một tay của Hinata.

- KHÔNG! Tôi không nghĩ vậy, tôi thề! -Naruto nói, ôm tay Hinata vào lòng, khiến cô vô cùng ngạc nhiên.

"Hinata anh chỉ nói với cậu ấy vì anh đã đóng cửa lớp trước khi đi vào căng tin và cửa chỉ mở từ bên trong và em là người duy nhất ở trong phòng nên anh nghĩ có lẽ em đã gặp một cơn ác mộng rất sống động" Naruto nói

Vậy chắc chắn là bạn không tin tôi phải không? -Hinata nói, thoát khỏi vòng tay của Naruto, có phần khó chịu.

"Hinata..." Naruto lo lắng nói.

-Naruto, tôi biết những gì tôi đã trải qua và nó rất thật, hơn nữa người gấu có thể có chìa khóa, bạn có nghĩ vậy không? -Hinata nói

Naruto nhìn cô ngạc nhiên.

"Cậu nói đúng, tôi chưa nghĩ tới chuyện đó, tôi xin lỗi," Naruto nói, chán nản.

Hinata chạm vào má Naruto làm anh ngạc nhiên và anh ngẩng khuôn mặt đỏ bừng lên.

"Bạn xin lỗi rất nhiều, bạn khiến tôi cảm thấy mình như một nhà phê bình hoặc có lẽ tôi hơi hơi," Hinata nói với một tiếng cười khúc khích.

-Không, không hề! Bạn thật tuyệt vời! -Naruto cười tươi nói.

*Cậu ấy là một cậu bé ngoan như một đứa em trai*-Hinata nghĩ và mỉm cười.

Các bạn, các bạn còn chưa khai báo - Kakashi nói khi đến phòng khách.

- Bạn không thấy chúng tôi đang bận sao?!

-Naruto đột nhiên hét lên, khiến Hinata và Kakashi ngạc nhiên.

Naruto nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Hinata và cảm thấy xấu hổ.

"Tôi xin lỗi heheheh" Naruto nói với khuôn mặt đẫm mồ hôi.

Hinata cười nhẹ rồi nghĩ về lời Kakashi vừa nói.

- Tuyên bố? Bạn là ai? -Hinata nói đứng dậy khỏi chỗ ngồi và Naruto đi theo cô.

“Đi với tôi, tôi sẽ giải thích cho các bạn trong phòng thẩm vấn mà chúng tôi đã ứng biến trong khán phòng trường đại học,” Kakashi nói, ra hiệu cho họ đi theo anh.

Bọn con trai ngạc nhiên nhìn nhau rồi đi theo anh.

“Anh ấy trông giống như một sĩ quan cảnh sát,” Hinata thì thầm với Naruto trên đường đi.

"Có lẽ anh ấy có thể giúp chúng ta. Hãy kể cho anh ấy biết chuyện gì đã xảy ra với cậu," Naruto thì thầm.

Khi chúng tôi đến cửa khán phòng, Asuma đã ở đó.

-Naruto, cậu làm bài thi ở đâu thế? Tôi vừa nhìn vào ngăn kéo bàn nơi tôi bảo bạn giữ chúng nhưng chúng không có ở đó-Asuma nói.

Naruto xanh mặt vì sợ hãi

Hinata nhìn anh khó chịu.

- Sao vậy Naruto, cậu có thấy khó chịu không? -Hinata nói, nhìn anh đầy lo lắng.

“Tôi đang đợi câu trả lời Naruto,” Asuma nói, khoanh tay có phần sốt ruột.

Naruto tôi nuốt nước bọt

-*Chắc chắn mình sẽ bị đuổi học nhưng mình không có nhiều thời gian để nghĩ xem phải làm gì để giúp Hinata mà không bị phát hiện*-Naruto nghĩ với mồ hôi chảy dài trên trán.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro