Chương 27: Cự Tuyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ling được Thanya sắp xếp cho một chỗ ỏ tạm trước khi cô lên đường sang Israel vào cuối tháng này. Mấy ngày gần đây cô thường đến trường học của bé Gấu lén đứng nhìn con bé từ đằng xa. Sau này rất khó để được gặp Gấu vậy nên cô muốn tranh thủ quãng thời gian ngắn ít ỏi này để lưu giữ những hình ảnh của con bé trong trí nhớ.
Chuẩn bị đến giờ Gấu được tan học, cô mặc quần áo chỉnh tề , đang đưa tay với lấy chiếc mũ thì tiếng chuông cửa làm động tác của cô bị gián đoạn . Trong đầu cô cứ nghĩ không hiểu Thanya đến đây tìm cô giờ này có việc gì.
Lingling chạm nhẹ vào nắm cửa xoay nhẹ, cánh cửa vừa mở ra cô trợn mắt muốn đóng cửa lại ngay lập tức nhưng người kia đã nhanh tay hơn chắn ở cửa.
" Ling "
Cái giọng nó này nếu có chết đi thì cô cũng không thể nào quên được. Ling dừng lại nhìn người phụ nữ trước mặt mình.
" Sao em biest chỗ này?"
" Là Thanya nói cho em biết " Orm dừng lại nhìn Ling đầy xúc động, nàng không ngờ lại được thấy gương mặt này một lần nữa.
" Lingling " nàng rưng rưng đưa tay chạm lấy một bên má của cô mà vuốt ve.
" Em về đi, đừng tìm đến tôi nữa " Ling quay mặt đi, né tránh Orm cô sợ bản thân sẽ bị nàng làm cho mềm lòng.
"Đừng mà Ling, đừng đuổi em đi" Orm ôm chặt lấy cô " Em nhó chị nhiều lắm, nhớ nhiều lắm"
Ling nhắm mắt lại, suýt nữa cô đã không tự chủ được mà đưa tay ôm lấy nàng. Nhưng sau khi lấy lại được bình tĩnh cô thô bạo đẩy Orm khỏi người mình.
" Về đi, đừng làm phiền tôi nữa" Nói rồi Ling đóng sầm cửa lại . Cô dựa cả người vào cánh cửa lớn đau lòng lắng nghe tiếng khóc, tiếng đập cửa, van nài ở phía sau. Cô không thể, mọi chuyện bây giờ đã khác rồi, Orm và cô hai người đã là chuyện khác thể. Ling nghiến chặt lấy hai hàm răng, cô sợ hãi, cô đã kiệt sức khi hết lần này đến lần khác là người chịu tổn thương trong trò chơi này rồi.
Ling không biết mình đã ngồi trước cánh cửa đó bao chỉ biết là khi giật mình tỉnh dậy đó là giữa khuya. Cô uể oải chống lấy một tay lên sàn nhà lạnh lẽo rồi lấy lực để đứng dậy.
" Chắc giờ này Orm đã về rồi" Ling thoáng nghĩ như vậy.
Dù chắc chắn rằng Orm không còn ở bên ngoài nữa nhưng vẫn có cái gì đó trong lòng thôi thúc Ling mở cửa kiểm tra lần nữa và cô đã vô thức lam điều đó.
Khi cánh cửa mở ra Ling có phần hơi thất vọng vì suy nghĩ của mình đã đúng, cô không nhìn thấy Orm ở đó nữa. Cô thở hắt ra định đóng cánh cửa lại thì bàn tay ai đó một lần nữa chặn nó lại.
Ling giật nảy mình, cô bị hành động kia làm cho chết khiếp, suýt chút trái tim lọt ra ngoài mất.
"Ling!" Lại là giọng nói ấy.
" Sao giờ này em còn chưa về?" Ling đau lòng nhìn lấy người trước mặt. Đôi mắt kia sưng lên vì khóc quá nhiều, hai cánh mũi đỏ ửng vẫn còn sụt sịt, những ngón tay nắm chặt lấy cánh cửa như sợ rằng nếu nàng nới lỏng tay ra thì cánh cửa ấy sẽ đóng lại vĩnh viễn.
" Lingling, chúng ta cần nói chuyện " Giọng Orm như van nài cô.
" Trước tiên vào nhà cái đã" Ling đỡ lấy cơ thể đang run lên của Orm, cũng phải thôi bây giờ cũng đã giữa đêm nhiệt độ bên ngoài trời rất thấp . Nàng đã ở ngoài lâu như vậy cũng khó tránh khỏi nhiễm lạnh. Orm thấy Ling cho mình vào nhà liền mừng rỡ, không bỏ qua cơ hội nàng nhanh chóng theo cô vào trong.
Hai người ngồi yên vị trên chiếc ghế sofa dài ở phòng khách, Ling cẩn thận pha một cốc trà gừng nóng đặt ở trước mặt Orm.
"Em uống đi" Orm cầm lấy chiếc cốc bằng hai tay , lăn nhẹ chiếc cốc qua lại trong lòng bàn tay để cảm nhận hơi ấm. Orm nhấp một ngụm nhỏ nước trà trong chiếc cốc thuỷ tinh, sau đó liếc mắt dán chặt điểm nhìn của mình lên khuôn mặt Ling.
"Đừng nhìn nữa, chị không thoải mái" Cô quay mặt đi hướng khác , né tránh ánh mắt của Orm. Lòng ngực cô như có ai thúc vào , cảm giác hồi hộp và căng thẳng đến tột độ.
" Em xin lỗi " Orm lúc này mới dứt ánh mắt khỏi Ling đặt chiếc cốc xuống vị trí cũ.
" Nếu em xong rồi thì có thể về, cũng khuya rồi,chị cần nghỉ ngơi " Ling toan đứng lên trở về phòng, cô không chịu được cảm giác ngồi đối diện với Orm, tỏ ra là một phụ nữ cao thượng.
" Lingling đừng mà" Orm áp mặt mình vào lưng Ling, ôm lấy cô thật chặt từ phía sau.
Lồng ngực Ling như có gì đó nghẹn lại làm cô thật khó thở.
" Chị đừng đi, cũng đừng đuổi em đi" Ling nắm chặt lấy hai tay vào đương chỉ quần làm nó trở nên nhăn nhúm lại.
" Orm, mọi chuyện bây giờ đã khác rồi"
" Khác ở điểm nào?" Orm xoay người cô lại đối diện với mình một lần nữa.
" Em đã yêu người khác. Không đúng là em chưa bao giờ yêu chị sao có thể nói là yêu người khác được "
" Chuyện hôm đó chị nhìn thấy chỉ là hiểu lầm mà thôi Ling. Em có thể giải thích " Orm nắm lấy hai cổ tay của Ling van nài giải thích. Ling nhẹ nhàng rút hai tay lại.
" Orm à, em biết không? Chị hiểu em còn hơn em hiểu bản thân mình nữa. Nếu là điều em không muốn thì ai có thể ép buộc em ? Em cũng không phải người tuỳ tiện nói những câu như vậy. Chúng ta sống chung với nhau bao nhiêu năm trời, đã bao giờ em từng nói với chị: Lingling, em yêu chị chưa? " Ling nhìn thẳng vào đôi mắt nàng, nở một nụ cười chua xót, nước mắt cũng đã ngập trong hốc mắt trực trào rơi xuống.
" Ling..." Orm cũng đau lòng không kém gì cô, người nàng yêu năm lần bảy lượt bị nàng làm tổn thương. Lúc đó nàng đã nghĩ" Liệu mình có xứng đáng với tình cảm của Lingling hay không?"
" Trước đây em làm gì, như thế nào chị không hề tính toán vì dù cho có không yêu chị nhưng ngược lại chị yêu em rất nhiều. Hiện tại thì khác Katee đã chiếm được tình cảm của cả em lẫn Gấu. Nếu nó tốt, thì chị cũng chúc em hạnh phúc với lựa chọn này"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro