Chương 2: trường học miền núi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên con dốc quen thuộc, nắng nhẹ nhàng trải dài qua thung lũng,màu vàng của nắng lan tỏa trong gió quện với hương hoa tử lan lăng tạo nên một mùi hương dễ chịu....Mà cái sắc tím buổi sáng kia lại tạo nên một màu sắc riêng biệt không tì vết của cánh đồng hoa....màu tím ấy đối với bản làng là một màu dịu dàng, nó tượng trưng cho sự no ấm của người dân trên bản, đối với Hải Anh là một màu tím dễ chịu,thanh khiết ,...Nhưng đối với An, cái màu tím đáng ghét đó lại là màu mắt của con hàng xóm, của cái đứa đang ngồi đằng sau xe cậu. Hơi thở của nó cứ phả vào lưng cậu, cái mùi Tử Lan Lăng ấy sao mà đáng ghét? Sao mà khó chịu?...
- Ê!!!
- Tao có tên!
-Xì! An!
- Gì?
- Chiều đi học về đợi tao với....
-Làm gì?
-Nghe nói ở trên khe suối sau trường có nhiều hoa lan lắm!!
Cái giọng điệu của con đằng sau khiến An muốn nôn... hít một hơi thật dài..Cậu hẵng giọng :
- Nhà mày còn thiếu à?
- Nhưng tao muốn tự tay hái hoa sau đó làm tinh dầu cơ...
Nghe nó nói , An thề là cậu muốn nói lắm cái câu " Tao thấy thật tội nghiệp cho cái bông hoa lan mà mày hái phải!..vãi cả tinh dầu"
- Nhà tao có, thích thì tao cho...
- Tao không thích lan ngọc.
Hải Anh ngắt lời an bằng cái giọng rất ư là tội nghiệp
- Lý do?
- Không có lý do gì hết, tao chỉ cảm thấy không thích thôi!
Chả lẽ nói với thằng đằng trước là cô không thể ngủ khi có cái mùi Lan Ngọc à? Và cứ nhắm mắt lại thấy cái khuôn mặt đáng ghét của nó hay sao?..Không... Không đời nào!!!
-Tùy.. .
-Ờ
Nhưng mà đang bảo đến chiều mày đợi tao cơ mà....
Không đợi...
Trên con dốc văng vẳng tiếng cười nói của đôi bạn...
Chim bận rộn hót vang trên những lùm cây tán lá, nắng và gió chao nghiêng trên thung lũng như muốn hòa cùng sắc tím của những bông hoa...con đường đến trường cũng vì thế mà bớt xa....

Trường học Tử Lan, trường học của trẻ em người dân tộc thiểu số, trường được sây dưới chân núi, thiên nhiên hùng vĩ, trường học cũng có phần hoang sơ...Nhưng trường có những thầy cô giáo nhiệt tình, những học trò ngoan ngoãn, chất lượng dạy học cũng vì thế mà nâng cao đáng kể....
Điển hình là những tiết học của thạc sỹ Liên Đăng...Một thạc sỹ người dân tộc H'mông, thầy về trường cũng đã hơn 10 năm, các thế hệ đi trước được thầy chỉ dạy có người đã lên được hàm tá trong quân đội, có người đang bảo vệ luận án tiến sĩ ở bên Anh, có người đang làm kỹ sư ơ Séc , nói chung, thầy là một thầy giáo tâm huyết, yêu nghề, yêu trò....
Lớp của Hải Anh ở phía cuối của dãy nhà 2 tầng... nơi dãy bàn gần cửa sổ có thể nhìn ra bên ngoài..Hải Anh, thích ngồi bàn gần cửa sổ nhất, thích ngồi ngẩn ngơ ngắm cây hoa gạo đỏ rực phía sau trường...thích tận hưởng cái cảm giác khoan khoái của không khí ngoài cửa sổ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro