3. Nam nhân ma giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắc y nam tử nhìn Mặc Nhiên chằm chằm , khuôn mặt vô cảm, đáy mắt như đang kìm hãm cảm xúc.

Sau đó mới từ từ đứng dậy, tay cầm hai ly rượu hoa quả . Theo ánh mắt của mọi người chậm rãi bước lên đài cao, đến gần Mặc Nhiên. Có thể là vì thấy một thân ma khí nồng đậm này, hoặc có thể có nguyên nhân từ khi xưa , khi thấy nam tử đó tiến lên , Mặc Chính lập tức tiến lên một bước . Ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắc y chầm chậm bay theo gió . Vừa vặn che khuất đi Mặc Nhiên sau tấm bạch y xuất thần của mình .

Theo lý, hắc y nam tử này đại diện cho Ma giới , lên kính một ly cũng là chuyện cần làm. Nên mọi người không hề cảnh giác, chỉ chăm chú nhìn hai khuôn mặt cực phẩm kia . Hắc y nam tử mặt liệt cương nghị, khí thế lạnh lùng . Mặc Chính Thượng thần đầy vẻ tiên khí , ôn nhuận như ngọc .

Đến trước bảo tọa của Mặc Nhiên , hắc y nam tử đối mắt với Mặc Chính , không nặng không nhẹ nói

- Mặc Chính Thượng thần , đã lâu không gặp

- Lệ Tôn Diễn Vương gia , đúng là đã lâu - Mặc Chính nở nụ cười chuẩn mực , vẫn không có ý tránh ra .

Ngửi được mùi sắp có sự kiện không may xảy ra , Mặc Nhiên rất vui vẻ hóng chuyện , ngồi cắn hạt dưa . Hai người này là chỗ quen biết cũ sao? Gặp lại cố nhân mà sao lại mặt như lâm trận vậy? Trí nhớ của nàng mất, trước đó lại không chịu nghe Mặc Chính nói về mấy nhân vật tiếng tăm trong thiên hạ . Nên cơ bản hắc y nam tử này , nàng không nhận biết được. Chỉ là nghe danh xưng, chắc đây là một nhân vật cũng có tầm cỡ.

Lệ Tôn Diễn nhướn mi , nhếch môi , khuôn mặt anh tuấn toát ra chút tà mị bất kham

- buổi tiệc hôm nay nhân vật chính lại là Mặc Nhiên thượng thần . Tuy có lòng nhưng lại không thể cô phụ chủ tiệc . Ly rượu này không thể đưa Mặc Chính Thượng thần được rồi. Ngày khác sẽ hẹn người đi uống sau, thế nào ?

Hắn vừa dứt lời , một cỗ tiên khí lạnh lẽo đã muốn nổi lên áp lực .

Đáy mắt Lệ Tôn Diễn tỏa ra vẻ kháng cự, ma lực cũng lập tức chống lại tiên khí kia .

Trước mắt người ở dưới đài , đều không thấy được hai cỗ áp lực kia . Mặc Nhiên tuy tiên lực chưa hồi phục, nhưng nàng cảm nhận được một luồng kết giới ấm áp của Mặc Chính, biết ngay là hai người này đang thầm bất mãn với nhau trước mắt nàng. Quay qua nhìn Thiên Đế , mắt nàng liền giật một cái. Vị Thiên Đế kia đang hưng trí bừng bừng nhìn hai người so áp lực , sớm đã dựng một tiên thân hộ thể, cắn hạt dưa ra vẻ hóng hớt .

- Vương gia nói đùa , bổn thần là đồ đệ của Mặc Nhiên Thượng thần , gần gũi nhất , cơ thể sư phụ chưa tốt, đương nhiên đành uống hộ người. - Mặc Chính cười như gió xuân , áp lực lại tăng lên .

- bổn vương biết Mặc Nhiên Thượng thần là sư phụ người - nói đến đấy, hắn như vô ý dừng lại một chút , xen qua ống tay áo trắng khẽ bay, thấy được đôi môi nhỏ của Mặc Nhiên, cười gằn - nhưng cũng chỉ là sư phụ mà thôi.

Mặc Chính thu lại nụ cười , khuôn mặt tinh xảo đầy vẻ băng sơn. Vậy mà Lệ Tôn Diễn lại dám nói điểm yếu của hắn .

Hai người tản ra áp lực kinh người. Dưới đài đã bị cỗ áp lực này làm cho giật mình , nhanh chóng dựng tiên thân . Mấy vị bình hoa tiên tử tu vi không cao, lập tức bị áp lực đè nặng lên lồng ngực, khó thở không thôi . Nền gạch trắng dưới chân hai người có chút nát vụn.

Mặc Nhiên thấy không ổn, khẽ nhíu mày . Chỉ là một ly rượu, quấy ra như vậy còn thể thống gì . Nàng vân vê ngón tay , lập tức đầu ngón tay xuất hiện một đốm lửa nhỏ . Màu đỏ rực rỡ kiều diễm hơn tất thảy .

Mặc Nhiên vung tay , cầu nhỏ xuyên qua lớp bạch y , đập thẳng lên mặt Lệ Tôn Diễn phía sau .

Lệ Tôn Diễn giật mình, ma khí bị thu lại. Mà Mặc Chính cảm nhận được cầu lửa đi qua, cứ ngỡ nàng ra khỏi kết giới, cũng vội vàng thu áp lực.

Cầu nhỏ bay tới chỉ để hai người dừng lại, không gây chút thương tích nào , nàng cao giọng :

- Vương gia kính rượu là vinh hạnh của bổn tôn. Mặc Chính, tiếp rượu!

Lệ Tôn Diễn nghe vậy , ánh mắt ánh lên vẻ vui mừng , mang theo khiêu khích đưa cho Mặc Chính ly rượu . Mặc Chính nghe thế sắc mặt tối lại , tiếp rượu cẩn thận đưa nàng. Mặc Nhiên ngửa đầu uống sạch , sảng khoái nói

- Mặc Chính theo bổn tôn đã lâu , Vương gia không cần so đo , dù sao y cũng là đồ đệ duy nhất của bổn tôn.

Lời này của nàng vừa như là giải thích, vừa bảo vệ Mặc Chính với thân phận đồ đệ duy nhất này .

Lệ Tôn Diễn trầm mặc , nàng nói đỡ cho hắn?

Mặc Chính không khá hơn, càng không muốn nghe nàng nói hắn là đồ đệ nàng . Mặc Nhiên thấy mọi việc đã tốt hơn , hứng thú gọi ca vũ.

Sau khi vui vẻ chán chê , nàng liền cáo từ về trước.

----------

- A Chính , người với ma tộc kia từng có quan hệ gì? - Mặc Nhiên y phục đỏ rực , hoa lệ nằm trên tay bạch y nam tử . Nàng mệt mỏi ngáp một cái . Có lẽ thấy lạnh, rúc vào trong lòng hắn . Mặt mũi đỏ ửng, đẹp đến vô thực

- trong trận đấu cuối cùng của Thiên - Ma , là A Chính đã đánh với hắn - Mặc Chính hơi cúi đầu , say mê nhìn nữ hài trong ngực .

- Ồ? Từng giao chiến, kết quả thế nào? - Mặc Nhiên không chịu mở mắt, lèm bèm hỏi

- A Chính tuy thắng , nhưng thương thế không kém hơn hắn là bao , chữa suốt mấy tháng, ngâm mình dưới hồ thuốc một năm mới khỏi - khóe mắt hắn sụp xuống , mãi lưu trên người tiểu cô nương.

Mặc Nhiên chìm vào giấc ngủ . Một thân thể mới mấy tuổi, nàng lại làm liều uống rượu, tất nhiên không thể chịu được.

Mặc Chính cúi đầu, buông một nụ hôn nhàn nhạt lên khóe môi nàng , tay hắn siết lấy nàng, ôm chặt hơn , đáy mắt lộ ra vẻ tang thương không gì chịu được.

Khi ấy dưỡng thương hai năm mới khôi phục thần thức , trí nhớ trì độn, mãi mới nhớ ra nàng đã không còn . Hắn đã từng định nhảy Tru tiên đài , cùng nàng hóa vào dải sinh mệnh . Thế nhưng, nàng trở về rồi.

Mặc Nhiên

Nàng không biết , ta đã chờ đợi khổ sở nhường nào…

Trong rừng đào tối tăm , hoa đào rơi lả tả . Bóng bạch y cô độc dưới tán cây , trên tay ôm tiểu cô nương kiều diễm , hóa thành khung cảnh bi thương tuyệt vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro