Mẹ ơi! Đừng bỏ con một mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 
     Đau...đau quá, đau quá mẹ ơi! Mẹ ơi tay con đâu, chân con đâu rồi mẹ? Hai mắt của con nữa, chúng đâu rồi hả mẹ? Mẹ ơi, sao mẹ nỡ để họ cắt thịt của con, họ hút mắt của con ra ngoài hả mẹ? Con đau lắm, đau lắm mẹ ơi! Con còn chưa nhìn thấy ánh sáng của bên ngoài, chưa nhìn rõ mặt của mẹ mà, mẹ ơi. Con vừa thành hình hài con người, con còn muốn ôm ôm lấy mẹ nhưng mà họ ác lắm. Họ nhận đầu con xuống, họ tiêm thuốc gì đó vào cơ thể con, khi con không còn sức gọi mẹ cứu thì họ đâm một nhát, cắt một nhát trên từng miếng thịt của con mẹ ạ. Họ cắt phần tay hai nhát, phần chân con họ cắt bốn nhát, còn có...còn có phần đầu họ cắt 5, 6 nhát nữa mẹ ơi. Họ cắt kém quá, cắt mãi mà thịt con chưa rách thế là họ lại cắt cắt rồi dùng kiềm gắp từng khúc từng khúc của con ra ngoài.  Con đau lắm, mỗi một lần họ hạ kéo là con lại đau, máu chảy ra ướt cả xung quanh, mùi hương của mẹ bị máu lấn át. Rồi họ dùng máy hút, hút cả cơ thể vừa mới hoàn thiện đã bị cắt vụn của con ra ngoài mẹ ạ. Mẹ ơi! họ ném con ở dưới một cái hố, dưới hố đấy tối lắm nhưng có nhiều bạn lắm mẹ ạ. Có nhiều em nhỏ mới như cái chấm chấm, các em ấy cũng khóc đòi mẹ, con thương các em ấy lắm. Còn có mấy bạn cũng giống con, bị phân ra từng khúc rồi bị ném vương vãi không ra hình thù. Mẹ ơi, sao họ lại nói là mẹ bỏ con mẹ nhỉ? Con có làm gì nên tội sao hả mẹ? Ở trong bụng mẹ con rất ngoan mà? Con không khóc, không làm mẹ đau mà? Con chỉ muốn ôm mẹ lâu thêm một chút thôi mà, con chỉ muốn sớm sinh ra ngoài, con muốn hôn má mẹ, bảo vệ mẹ nhưng mà giờ mẹ lại vứt bỏ con rồi. Con ở dưới hố đó mấy ngày mà vẫn không thấy mẹ tới đón, các em cứ khóc hư thật làm con cũng khóc theo luôn. Ở đó thi thoảng còn có chuột, tối qua nó tha mất một miếng chân của con rồi. Con đuổi mà nó không có đi, nó nhai rất ngon miệng mẹ ạ. Rồi hôm bữa có người đi qua đây, con gọi vọng lên mà họ đâu có nghe, họ mở nắp hố rồi lại đổ một thùng đầy các bạn giống như con xuống nữa rồi đóng lại đi mất hút luôn mẹ ạ. Các bạn ấy cũng bị kéo cắt tan xác, máy hút nát người giống con mẹ ạ. Con ở đây một tháng rồi, con sợ lắm mẹ ạ. Ở đây vừa tối vừa nhiều con vật thích ăn thịt, chúng đêm nào cũng tới doạ bọn con. Cứ mỗi lần chúng đến là bọn con đều co do vào một góc, nhìn chúng hết ăn tay rồi lại ăn đầu của mình. Các bạn khóc to lắm, thế mà ở trên kia chẳng có ai nghe thấy là sao hả mẹ? Bọn con gào rất to mà, gào tới khản giọng mà, sao các mẹ không tới đón bọn con về? Các bạn nói chỉ cần con khóc thật to, kêu thật lớn thì mẹ sẽ nghe thấy nhưng mà sao con khóc lớn vậy mà mẹ vẫn không trả lời? Mẹ đang ở đâu? Mẹ liệu có nhớ con không ? Con nhớ mẹ lắm, mẹ ơi!

                            ***
Thay vì cho bạn một thông điệp rõ ràng tôi muốn chính bản thân bạn tự nhận ra thông điệp đó.
       Vậy thông điệp bạn nhận ra ở đây là gì?

*Cre : Anh Tử

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nguoc