Gió nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cuộc sống này bôn chen quá anh ạ!
   Lắm lúc em mệt, mệt với cái sự phức tạp của xã hội, với những ngày cũ trải lắm phiền muộn. Em luôn nhủ lòng mình yêu người người sẽ yêu mình. Mà nào ngờ người ta cho Em lại được chi anh hỡi. Cái đêm mà em nép vào những giọt nước mắt đau thương và đớn lòng, họ tàn nhẫn vui say với người mới. Con người ta chẳng sợ không có tình yêu nào mãi mãi anh à, họ cần là sự lựa chọn mới hơn cho những "đồ vật" đã sờn theo năm dài tháng rộng. Mà nói thật, con tim nhiều khi trớ trêu lắm anh à, em nhủ lòng càng phải quên đi những mộng mị day dứt ấy, nó cứ luẩn quẩn nơi ngực trái, nghẹn lại chút gì đó hanh hao giống tình yêu. Nhưng đó là sự nuối tiếc, hay ghen tị, nhớ nhung hay căm hận, em chăng biết, chỉ là lòng nổi bão lớn lắm, kể từ khi vắng anh,...
      Có người hứa bên em khi trời
                                             trở gió đông
      Vậy mà giờ đây lòng gợn bao
                                   cũ kĩ tháng năm
      Một mình em lạc giữa quạnh quẽ
                                     chốn hư không
      Và nhớ về chút ngày còn bên nhau
                            ...cho lòng thêm đau....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro