CHƯƠNG 157: THU HỒI TỔN THẤT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: GG

Sau đó trong vòng một tuần lễ, Tống Tử Hàng hoàn toàn thả lỏng bản thân mình, cùng Trầm Mộng Kỳ thân mật với nhau.

Diệp Oản Oản bên này dùng bộ dạng ung dung thản nhiên vừa chú ý động tĩnh phía bên Giang gia vừa âm thầm thu thập tin tức rồi chờ cơ hội.

Lần trước thả ra đại chiêu đối phó với Tư Hạ nên liên tục trong thời gian một tuần lễ này tên kia này ngoan ngoãn không dám đến trêu chọc cô, thời điểm tập luyện diễn kịch cũng quy quy củ củ.

Sau vài ngày yên tĩnh, tin tức mà Diệp Oản Oản chờ mong rốt cuộc đã tới.

Hôm nay chính là thời gian chính phủ công khai cạnh tranh.

Buổi tối mới vừa trở về kí túc xá, Giang lão gia liền gọi điện thoại tới.

Con mắt Diệp Oản Oản vội vàng lóe sáng lấp lánh thúc giục Giang Yên Nhiên, "Nhanh nghe đi a!"

Giang Yên Nhiên gật đầu, trực tiếp mở loa ngoài "Alô, ba ạ, con là Yên Nhiên đây?"

Đầu kia điện thoại di động truyền tới âm thanh từ ái của Giang lão gia, " Ừ, Yên Nhiên, ba gọi điện thoại đến là muốn nói cho con một tin tốt, hôm nay cạnh tranh rất thuận lợi, công trình đã được Giang gia chúng ta lấy rồi!"

Mặc dù là kết quả trong dự liệu nhưng Diệp Oản Oản vẫn vô cùng kích động.

Đang vui vẻ, liền nghe được Giang lão gia tiếp tục mở miệng nói, "Hơn nữa, ba đã ngay trước mọi người tuyên bố giải trừ hôn ước của con cùng Tống gia. Cũng là nhờ có vị bạn tốt kia của con nhắc nhở, cũng còn may là phát hiện kịp thời, trước khi bứt giây động rừng, ba đã đem các hạng mục vốn khác âm thầm rút lui trở lại, giải trừ không ít thương vụ đã từng hợp tác, cùng lui tới trước đây mà cứu vãn tổn thất đến mức độ nhỏ nhất!"

Quan trọng nhất là, cái đại công trình đó cũng kéo vào trong tay Giang gia nhà mình. Cho nên tính thế nào cũng là kiếm lời nha!

"Đúng rồi, vị bạn tốt kia của con có ở đây không?"





"Cậu ấy đang ở bên cạnh con ạ." Giang Yên Nhiên đem điện thoại di động đưa tới trong tay Diệp Oản Oản.

"Bác Giang, cháu đây ạ!"

"Oản Oản, có rảnh thì tới nhà bác ăn cơm, bác lần này thiếu cháu một cái đại nhân tình, về sau có việc gì cần bác hỗ trợ cháu cứ việc mở miệng nói nhé!"

"Cảm ơn bác trước ạ!"

"Ai, là bác nên cám ơn cháu chứ!"

...

Cùng lúc đó, trong phòng ăn của trường học.

Tống Tử Hàng đối với chuyện mới vừa phát sinh không biết gì cả, vẫn còn đang ngọt ngào hạnh phúc theo Thẩm Mộng Kỳ cùng nhau đi ăn tối, mấy ngày nay hai người họ cùng vào cùng ra, y hệt như một đôi tình nhân nhỏ đang yêu đương cháy bỏng.

Hôm nay hai người vẫn còn đang trước sau như một mà rải thức ăn cho chó* làm đẹp tình yêu của mình.

( GG: * gg đã giải thích ở chương trước, theo nghĩa việt nam tức là quăng bánh gato cho bọn Fa ăn)

"Tử Hàng, hôm nay chính là thời gian nhà anh tham dự cạnh tranh công trình của chính phủ đúng chứ? Cũng không biết kết quả thế nào... " Thẩm Mộng Kỳ bày ra một bộ quan tâm thử thăm dò mở miệng hỏi thăm.

Vừa nhắc tới cái này, Tống Tử Hàng trở nên đắc ý vô cùng, trong lòng có dự tính sẵn rồi mở miệng nói, "Tối hôm qua anh còn cùng ba anh nói chuyện điện thoại, tất cả đều đã đút lót được rồi, vốn cũng khẳng định đủ dùng, tuyệt đối không có vấn đề!"

Thẩm Mộng Kỳ thở phào nhẹ nhõm nói, "Vậy thì tốt, vốn là em còn lo lắng là mình sẽ làm liên lụy anh đấy, vạn nhất Yên Nhiên ớ trước mặt ba mẹ cô ấy nói cái gì đó..."

Vẻ mặt Tống Tử Hàng không có sợ hãi mà mở miệng nói, "Làm sao như vậy được, Mộng Kỳ em cũng quá đơn thuần, hai nhà chúng ta nhiều năm hợp tác như vậy, đã sớm chặt chẽ không thể tách rời, không phải chỉ vì Giang Yên Nhiên – một đại tiểu thư thất thường tùy ý nói một câu nói tùy tiện thì có thể phá hư!

Em xem Giang gia hiện tại tại rạng rỡ như vậy còn không phải là bởi vì có Tống gia chúng ta ở sau lưng giúp đỡ, nếu không đã sớm không chịu đựng nổi, ba mẹ Giang Yên Nhiên, hai người từ trước đều đã lăn lộn trong giới giải trí không biết bao nhiêu lâu, sau đó đổi nghề giữa chừng, có thể biết làm ăn cái gì chứ?"

"Điều này cũng đúng, quả thật nhờ có nhà các anh, Yên Nhiên cũng không biết cảm ơn, lại cùng Sở Phong làm ra loại chuyện đó, không phải cố ý để cho anh khó chịu sao? " Thẩm Mộng Kỳ duy trì một vẻ mặt đầy ngưỡng mộ hướng người đàn ông phía đối diện nhìn qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro