Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến phòng nó thì...

Nó đặt tay lên trán suy nghĩ...

- Mình làm gì sai à ?...sao phản ứng của mấy người đó lại như thế ? 

Khi vào tollét thì...

- Này! cô có thấy là Min tổng rất dễ dãi không ? 

- Đúng đấy!.. ai đời lại có người vợ nào nhìn thấy chồng mình có biết bao nhiêu cô gái bao quanh như thế lại chẳng có phản ứng gì ? 

- Hay là...họ không yêu nhau! 

- Chỉ là Min tổng không yêu Park tổng thôi. Chứ tui thấy Park tổng rất Park tình với Min tổng. 

- Đúng đấy!... nhưng cũng nhờ thế mà tụi mình...hihi...có thể tiếp cận người lí tưởng như là Park tổng vậy 

- Suỵt!... nói nhỏ thôi, cô không sợ tai tiếng à 

- Sợ gì chứ! Min tổng gặp tại trân cũng không nói gì kìa!xì 

- Ờ! cũng đúng... làm vợ như cô ấy có phước mà không biết hưởng... đúng là có vấn đề...

- Ôi trời! nghe nói cô ta còn đánh đập Park tổng dã man nữa! Không yêu người ta thì thôi cũng nên để người ta yên chứ...Park tổng của chúng ta tội quá! 

- híc! biết vậy lúc trước tui cố gắng lấy lòng Park tổng thì... có khi bây giờ tui là bà Park rồi. Làm vợ như cô ấy quả là thất bại 

Ừ thì bà Park...bà Park ở ngay đây này...đang bóc hoả hừng hực này 

CẠCH!Nó mở cửa và bước ra khỏi phòng toilet

Mấy cô nhân viên giật mình xoay lại... 

- Min.....Min Min Min tổng!!! 

Nó dừng lại, xoay mặt nhìn bọn họ: 

- Các cô nói hay lắm! Đúng là tui có phước không biết hưởng đấy! Đúng là tui tàn ác với chồng đấy! tui đúng là làm vợ thất bại đấy!vì thế nên tui mới cho mấy người hưởng mà không nói gì đấy!... nói tui có vấn đề à!! vậy lần sau các cô thử tiếp cận chồng tui xem... xem tui có vấn đề tới mức nào!!Há! 

Bọn họ nuốt nước bọt, xanh mặt xanh mày... nhìn nó chầm chầm không thốt được lời nào. 

Nó xoay mặt đi và bước ra ngoài... 

- Trời ơi!!... mình vừa nói cái gì vậy!!! 

Phòng Park tổng...

Vẫn nhộn nhịp như mọi khi!...toàn là món ngon của lạ, giờ ăn trưa chắc là thời gian hạnh phúc lắm... bao nhiêu cô gái quây quanh chăm sóc... Cái lưng bị thương được họ xuýt xoa quan tâm đến lạ thường...Cũng tốt! dù sao vợ cũng bỏ mặc mình, những người này không mướn cũng giúp mình thì tội gì không nhân...thế là có đời nào Ji Yeon đuổi họ ra ( trừ lúc tức giận )...

Nó lưỡng lự và đắng đo lắm...không biết nên vào phòng làm việc của Ji Yeon lúc này không... nó muốn nói chuyện. Nhưng... ai đời lại không biết! giờ ăn trưa là giờ Ji Yeon lên chức làm hoàng thượng được bao nhiêu mĩ nữ cung tần quay quanh...

Đã đến trước cửa...vẫn không biết có nên vào hay không!...nó cầm điện thoại lên và 

TÍT....TÍT...TÍT....

- Sao không bắt máy 

TÍT....TÍT...TÍT....

- TRỜI ƠI! còn tắt máy của mình nữa! 

Thực ra là có 1 người đã tắt ngũm điện thoại của Ji Yeon ở bên trong khi nhìn thấy trên màng hình tên nó gọi đến...

- Số máy quý khách vừa... 

- Ôi trời! còn dám tắt nguồn nữa!....Park Ji Yeon...quá lắm rồi đấy!... 

Nó sẽ làm gì đây ??... ôi với tính cách hiện giờ thì gì nó cũng làm được...

Cre by:rubyhe0xyh @ t7vn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro