P19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bulgari-Resort-Bali- 

Chateau De Bali Villas 

- Ôi !!!... đẹp quá !!!.... 

- Nghe nói từ đây ra bãi biển chỉ có 2.68 km… 

- Hay quá !!!.... tui đã đi nhiều nơi… nhưng ở đây thì…. TUYỆT QUÁ !!!! 

Nó nhảy cẩn lên vì vui mừng…. chạy khắp nơi để tham quan…. 

Thái Phong thì nhìn nó cười … 

- Hi vọng từ bây giờ… cô ấy sẽ mãi như thế này…. 

________________________________________ 

Sau khi tham quan xong mọi thứ thì nó và Thái Phong tung tăng lái xe ra bãi biển…. 

- Tử Kỳ à !! 

- Hả ? 

- Có phải… em bắt đầu… có tình cảm với anh không ? 

Nó quay mặt đi…. Lung túng…. 

- Tui… tui không biết 

- Nhìn em là anh biet hết rồi !! hớ hớ… vậy chúng ta hãy thoãi mái tận hưỡng tuần trăng mật muộn này đi. 

Nó vẫn còn thấy ngại ngùng đến khi tơi bãi biển xinh đẹp… 

__________________________________ 

Toàn cảnh Bali 

Ôi thôi !! được đến đây mà không đi tham quan khung cảnh lung linh và lãng mạng của bãi biển xanh ngắt của Bali thì quả là uổng…. với vốn Tiếng Anh lưu loát và thành thạo… Thái PHong chính là điểm tựa VỮNG VÀNG nhất của cô vợ lúc này…. 

Khác với những gì nó nhìn thấy ở Thái Phong bao năm qua… người chồng hiện giờ trước mặt nó… rất phong độ… rất tài giỏi… không phải là Thái Phong tối ngày cuối đầu và nể sợ nó nữa…. 

Đôi mặt nó thỉnh thoãng vẫn lén nhìn chồng mình… rồi tự cười 1 mình… Bãi cát trắng… màu biển xanh hòa vào ánh nắng vàng lúc chiều tà quả là lung linh…. 

- Vợ à ! 

Nó giật mình khi đang châm chú nhìn Thái Phong… 

- ..hả… hả ? 

Thái Phong cười đùa nói… 

- Chồng em đẹp đến mức em nhìn đến không thể chớp mắt sao ? 

- LÀm… làm gì có…. Tui…tui nhìn… nhìn món tôm hùm đó thôi. !!! 

Nó ngượng ngùng… bỏ đến chỗ quán ăn hải sản 

- Còn chối…vợ tui…thật đáng yêu !!!hớ hớ 

_____________________________________ 

KHông gian không lãng mạn gì mấy lúc này… vì sao à ? 

Trước mặt Thái Phong là 1 cô vợ rất ư là…. Sao mình không nhận ra cô ấy ăn khỏe đến thế nhỉ ? 

8 món…. 8 món đấy… nếu Thái Phong không nói với phục vụ đừng mang 4 món còn lại lên thì… chắc … còn khủng khiếp hơn… 3 con tôm hùm… 4 con mực nước.. còn cua thì được chia làm 3 món các loại…. Ôi thôi chưa tới nữa tiếng thì nó đã chén sạch tất cả… mặc cho ánh mắt không tưỡng của người chồng đang chầm chầm nhìn nó… 

- Nhìn gì ? 

- Em… em còn muốn ăn nữa không ? 

Nó nhìn lại tất cả những chiến lợi phẫm vừa xữ …. Xấu hổ trào lên…. Bỏ nĩa và dao xuống… lau tay và chùi mép… mĩm cười gượng với Thái Phong 

- Tui… tui no rồi. !!! 

Thái Phong nhìn nó cười… 

- Đừng ngại! nếu muốn ăn thì em có thể gọi thêm. 

- Tui… 

Thái Phong đưa tay tới gần mặt nó… theo phản xạ… nó né tay cậu ta 

- Má em.. còn dính bẩn !! 

Lúc đó thì nó ngồi yên… không nhút nhít… Thái Phong nhẹ lau vết bẩn lem trên má nó… 

- Xong rồi…. 

Tư thế nó đang ngồi vẫn còn có gì đó gượng gạo…. mặt thì khỏi nói.. cứ như vát thêm mấy lớp má hồng vậy !!.... 

- Tử Kỳ… chúng ta cá cược với nhau nhá ! 

- Hả ? 

- Nếu như… trong chuyến du lịch này… em có thể thay đổi, không lớn tiếng la mắng hay bắt nạt anh thì… anh hứa là bất cứ điều gì em yêu cầu anh cũng chấp thuận… 

Nó… do dự 

- Vậy.. nếu tui không làm được ! 

Thái Phong cười đắc ý 

- Thì…. Em phải hứa là từ này về sau … sẽ hoàn toàn nghe lời anh ! 

- Tui!!! 

- Móc nghéo nhé ! 

Nó nhìn Thái PHong… 

- “” chỉ có 2 ngày…. Không nóng tính… chắc cũng không sao !!?... hơn nữa… mình cũng muốn … thật lòng thay đổi… Thái Phong… mình đã có lỗi với cậu ấy rất nhiều rồi…. “”….. 

Nó mĩm cười và móc nghéo với Thái Phong 

- Đi thôi VỢ YÊU !!! 

Nó nhăn mặt… Thái PHong đưa mắt nhìn nó thì…

Về đến nhà nghĩ…. Tay họ vẫn nắm chặt không buông…. 

Nó… ngại ngùng lên tiếng… 

- Bỏ…. bỏ tay tui ra đi…. 

Thái PHong… cũng ấp úng…. Buông tay và cười gượng nói 

- Haha !!... trời đã tối rồi sao… nhanh…nhanh thật !!! 

- …ờ…. Phải !! 

Thái Phong vào phòng thì thấy…. có 1 tấm thiệp nhỏ..... 

- Má ? 

__________________________________________ 

Ngoài Thái Phong ngạc nhiên ra… khi nó bước vào phòng tắm thì….hương hoa ngào ngạc… lung linh huyền ảo…. với bồn tắm rắc đầy hoa…. 

-Là má chuẫn bị sao ?.... 

_______________________________________________ 

Cả hai gặp nhau ở phòng khách… Thái Phong mĩm cười và đưa cho nó mẫu tin nhắn của má…. Và vui vẻ nói 

- Dù sao tối cũng không có lịch trình… cứ làm theo lời má đi…. 

Nó nhìn tấm thiệp…. nhìn Thái PHong… 

- Đành vậy !!! 

__________________________________________________ 

- W0a !.... 

- Má thật chu đáo !!! 

Thái Phong mĩm cười đưa tay mời nó đi trước… tuy hơi ngại nhưng nó vẫn vui vẻ bước đến chỗ ngồi…. 

________________________________ 

Bên cạnh hồ với phong cảnh lãng mạng… cùn g với các loại rượu khác nhau được đặc trên bàn… họ tha hồ mà uống không chút do dự…. 

- Em… uống được không đấy? 

Nó nghe tới câu đó thì… nổi điên lên 

-Anh định nói tui kém đấy à !! 

- Không !!... anh sợ em say thôi… 

- Thế thì thi nào !! 

- Thi ?... 

- Đúng thế !! anh sợ tui sao ? 

Nó nhếch miệng cười đắc ý… Thái Phong cũng không chịu thua 

- Haha ! sao anh lại sợ em chứ ! thi thì thi….. 

- Được thôi !! nhưng … tui còn muốn thêm điều kiện 

- Em cứ nói !! 

- Phải đoán được xuất sứ , tên và nồng độ rượu… nếu đoán được thì người kia phải uống . Nếu sau khi uống ai gục trước thì người đó thua ! 

Thái Phong kinh ngạc bởi khẩu khí của vợ… 

-Được thôi !! bắt đầu đi 

________________________________________ 

E hèm !! xin nói rõ hơn… Thể lệ như sau… 

2 người sẽ thay phiên nhau đố đối phương bằng cách rót cho họ 1 loại rượu… nếu đối phương sau khi nếm thử 1 ít… mà đoán được tên, xuất sứ và nồng độ thì người đố sẽ uống hết 1 ly đó… còn nếu không thì…. Họ sẽ thua và phải uống ly đó ! 

Hiệp 1 : Puccini Limonino 

- Lady first !! 

- Được !! chờ đó ! 

Nó cuối xuống lấy 1 chai rượu, dùng khăn nhỏ bọc phía dưới và rót đầy ly cho Thái Phong ! 

Nụ cười đắc ý của cậu ta nở trên môi , nhẹ cầm ly và nếm thử 

- Rượu này có tên là Puccini Limonino , được sản xuất tại Italia và có nồng độ là 27 . Em cũng ác thật đấy !! mới bắt đầu mà em đã cho anh uống loại gần 27 độ…. 

( chú ý : rượu được chia làm rượu mạnh và rượu nhẹ. Để có thể trở thành rượu mạnh thì nồng độ phải đạt tối thiểu trên 30 độ ) 

- Được !!... tui chấp nhận chơi thì chấp nhận chịu, uống thì uống 

- Em!! 

Thái Phong vẫn không cản được nó, Tử Kỳ cầm ly rượu vừa rồi… uống ực … hết ly 

- W0a !!!.... 

- Đừng nói nữa !! tới anh đấy 

__________________________________ 

Hiệp 2 : Cordon Negro 

Thái Phong cẩn thận rót cho nó…. Chưa đầy 1 ly…. Và mĩm cười bảo 

- Em đoán đi !! 

Nó nhìn Thái PHong… cầm ly lên nếm thử… và đùng đùng tức giận… 

- ANH MUỐN GÌ ĐÂY HẢ ?SỢ TUI THUA À ? 

- Anh… 

- đÂY là loại rượu Cordon Negro , sản xuất tại Tây Ban Nha và chỉ có 11.5 độ !! anh đang khi dễ tui đấy à ! 

- Anh!! 

Thật sự là Thái PHong không có ý đó… chỉ muốn nếu Tử Kỳ không đoán được thì uống cũng không hại bản thân…. Nhưng vì hiểu nhầm Thái Phong nên nó bực bội uống hết ly rượu đấy 

- Anh thua mà !!! 

- Mặc kệ !! 

__________________________________ 

Thật sai lầm khi nó thách đấu với Thái Phong… Thái Phong có hẳng 1 nhà hàng rượu và từng nếm rất nhiều loại rượu nổi tiếng trong và ngoài nước… nói tóm lại là… rất hiếm loại rượu nào mà Thái Phong không biết … 

Hiệp 3 Mon Anmort 

- Lần này tui không tin anh lại đoán được…. 

Thái Phong vẫn tươi cười với nó, nâng ly và nếm thử…. Mặt nhăn lại vì… 

- “” mon Anmort , sản xuất tại Pháp… sao…sao cô ấy có thể chọn loại này nhỉ !!?.... 3….3…39 độ !!!.... “” 

Thái Phong nhìn nó…. Lo lắng 

- Sao hả ?... đoán được không !!? 

- “”cô ấy là phụ nữ… nếu uống cái này… e là… “”…. 

Thái Phong mĩm cười xoa đầu mình…. 

- Đây là loại gì vậy !! 

Nó mừng rỡ cười… 

- Anh cứ uống đi rồi biết.!! 

Thái Phong căng thẳng nhìn ly rượu… nhưng rồi cũng cầm lên và uống hết 1 ngụm ! 

Hơi choáng rồi !!! 

Hiệp 4:… Vin Nobil 2002 

Đương nhiên là vì thương vợ… Thái Phong luôn nhẹ tay khi chọn rượu 

- Vin Nobil 2002 , xuất sứ Nga … nồng độ 10 ? 

Đúng rồi !!! giỏi quá !!!!?~~~~~~ anh uống 

_____________________________________ 

Cô vợ không chịu hiểu cho chồng… luôn nặng tay… trong lúc chọn… toàn loại MẠNH …. Vì bảo vệ vợ nên … dù biết cũng bảo là không biết./…. Gần 10 hiệp như thế rồi…. kết quả là 

_______________________________ 

Hiệp thứ n : Bombay Sapphire 75 cl, 47% Alc 

Do phải uống cùng lúc nhiều loại rượu mạnh… đầu óc Thái Phong có hơi chon váng…. Nhìn không rõ chai rượu….. chữ thấy chữ không…. Thấy số 4… tưỡng 14 độ chắc vợ uống nổi…. cầm lên rót và… 

Nó nếm thử đúng 1 lần… mặt nhăn đến không thể nhăn được… thật sự là… rất rất khó uống….. 

- Vậy là…. 

- Tui...tui đoán không được…. dù sao nãy giờ anh cũng uống cả rồi… giờ thì tui uống… 

Thái PHong mĩm cười nhìn vào chai rượu …còn nó thì cầm lên tu 1 hơi 

- KHÔNG ĐƯỢC !!~~~~ 

Thái Phong giật mình chòm tới giựt ly rượu của nó trong cơn loạn choạn… 

- Anh…. hức !!... anh làm cái gì vậy !! 

Thái Phong đau khổ thốt lên 

- 4….4….47 độ lận đó !!!! 

- HẢ !!?~~~~~~ 

Rượu đó đàn ông uống còn choán váng nói chi 1 ngụm của nó…. Nãy giờ tuy không uống nhiều nhưng thật sự…. nó …. Còn hơn uống 10 ly 20 độ…. 

- Thôi !! vào phòng nghĩ đi… chắc em say rồi…. 

Thái Phong…. Bước qua chỗ nó… đỡ tay nó dẫn vào phòng… 

Không những men say trong nó đang quậy phá… mà chính Thái Phong cũng không thể tĩnh táo vì những ly rượu mạnh đấy… 

___________________________________ 

- Hớ hớ !!! sao…sao đầu anh tới mấy cái lận vậy ? 

- LÀm… làm gì có chuyện đó… hớ hớ…. mặt em tới 3 4 mặt lận kìa… 1…2 ….3…. há hángộ quá 

Nó nhăn mặt cáu : 

- Ây da !!! anh thật là nói nhãm mà… mặt thì chỉ có 1 thôi…1 cặp mắt…hức !! 1 cái mũi…. Hức…1 cái miệng…anh đang nói cái gì thế !!~~~~~~ 

- Không đúng !!... quả thật là… nhiều lấm… để anh coi…. 

- Ừ !! hức !! anh coi đi…. Tui coi anh còn cãi được không !! 

Trong cơn say như thế…. Cách thử của Thái Phong để xác định mặt vợ ở đâu cũng ngộ lắm…. 

Thái Phong mĩm cười… hạ đầu nghiêng xuống và….. HÔN MÔI nó….. nụ hôn trong cơn say… ngộ thật…. 

Nồng nàn và mạnh mẽ…. và rất lãng mạn…. 

Nụ hôn vừa dứt thì... Thái Phong bế bỏng nó lên... nhẹ đặc lên giường.... nụ hôn nối tiếp .... 

NỤ HÔN ẤY….. bắt đầu mọi chuyện…. 

Vì.... 

__________________________________

Á~~~~~~~~~~~~~~~~ 

Ôi cái tiếng thét ấy làm chấn động cả bầu trời yên tĩnh lúc bình minh….. 

Thái Phong lờ đờ mở mắt ra…dụi dụi 

- Cái gì thế !!!.... 

Thái Phong bàn hoàn nhìn mọi thứ… 

- Á~~~~~~~~~~~~~~~~ 

Nhìn nó thì………… cả 2 cùng la lên 

- Á Á~~~~~~~~~ 

Thái PHong bình tĩnh chòm dậy bịt miệng vợ… 

- Bình tĩnh... 

- Anh bảo tui bình tĩnh làm sao đây khi tui thức dậy thì đang nằm cạnh anh mà trên người lại chẵng có mảnh VẢI nào ngoài cái mền này !!!? 

- Anh…. 

Nhìn nó… nuốt nước bọt… rồi bàn hoàn nhìn xung quanh 

Ôi thôi… quần áo của cả hai đang nằm rãi rác ở trên sàn…. 

Thái Phong đập tay lên trán… xoa xoa đầu vì hoàn toàn không biết nói gì 

Ngay lúc đó… Nó cuộc người GIỰT MỀN … Thái PHong… cũng không khác gì nó… chỉ có mõi cái mền… nhanh tay giữ lại 

- ANH LÀM CÁI GÌ VẬY ? 

- Anh hỏi em mới đúng… bộ… bộ em muốn anh không có gì trên người hay sao mà còn kéo mền nữa !! 

- Tui… tui tui …. 

- Từ từ !!!... em muốn thay đồ trước phải không ? 

- Phải !! 

Thái Phong do dự… 

- Đưa …đưa gối cho anh… 

- Làm gì ? 

Thái Phong cáu : 

- Ơ hay !! em muốn lấy mền mà thì phải cho anh gối chứ !!! 

Nó…đỏ mặt… xoay mặt đi đưa gối cho Thái Phong 

Rồi người ta chưa kịp chuẩn bị thì…. Nó GIỰT MỀN và chạy thẳng vào tollet 

__________________________________ 

Căn phòng trở nên…. Căng thẳng đến mức tột cùng… 

Giờ thì y phục đã chỉnh tề… đầu óc cũng linh hoạt và dễ nóng tính hơn 

- Em… 

- ĐỪNG CÓ NÓI GÌ HẾT~~~~~~ 

- Ok… ok 

Nó đứng khoanh tay trước ngực…. nhìn Thái PHong tức giận đến bóc hỏa 

- Chuyện này 

- TUI BẢO IM MÀ !~~~~~~~ 

- Anh !!! 

Nó càng nhìn Thái Phong thì…. Đầu lại càng choáng váng vì rượu hôm qua … 

- Ôi cái đầu của tui~~~~ 

- Em..em có sao không ? 

Đỡ nó… 

- TRÁNH RA ~~~~ 

- Được được rồi… em… em đừng kích động quá !!! …. 

- Sao lại thế này chứ ~~~~~~~~ 

- Chuyện đó… 

- CHUNG THÁI PHONG~~~~~~~~~~~~~~ 

- Hả ? 

- Tui thật sự muốn GIẾT CHẾT anh lắm rồi~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ 

- Em…em nói thật à…. 

- TUI SẮP ĐIÊN RỒI~~~~~~~~ 

- Hôm qua… chẵng phải cả anh và em đều uống rất nhiều sao ? 

Nó giật mình 

- …. 

-Sau đó… em say nên anh đỡ em về phòng nghĩ…. 

Quay lại nhìn Thái Phong… 

- Sau đó thì…. 

- EM VỚI ANH… 

- Á~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ 

- Em à !!!... 

- Tui phải đánh chết anh CHUNG THÁI PHONG~~~~~~~~~~~~~~ 

Giờ thì bản tính MAN RỢ của nó đã nỗi dậy…. cầm bình hoa đuổi theo Thái Phong đòi sống đòi chết với cậu ta 

____________________________________________ 

Trên chiếc máy bay thân thương ngày nào….\ 

- Em à !!! 

Thái PHong kéo kéo tay áo nó 

- Bỏ ra ! 

- Em à….. ! 

- TUI NÓI LÀ BỎ RA ~~~~~~~~~~~~~~ 

Mọi người quay lại nhìn họ…. 

- Ôi~~~~ chắc tui điên mất!! 

Nó ôm mặt như muốn khóc 

- Em đã thua anh rồi đấy !! 

- CÁI GÌ ? 

nÓ quay qua ! 

- Không phải chúng ta đã cá cược sao !!.. em đã đánh anh ra nông nỗi này rồi còn gì !!... vậy thì anh nói gì em phải nghe chứ 

- CÁI GÌ ? 

- Không còn gì để nói phải không ? 

- ANH!!! 

- Dù sao em cũng là vợ anh… chuyện đó sớm muộn gì cũng xãy ra… hơn nữa…em cũng nói là… có tình cảm với anh mà ! 

Nó mở to mắt ngập ngừng nói 

- Tui!! 

- Tui gì mà tui ! em cứ ngoan ngoãn làm cô vợ hiền của anh đi 

Thái Phong nhìn nó rồi quàng vai ôm xiết vào lòng 

- Tui !!! 

- Em không có ý kiến gì chứ ? không phải em nói có chơi thì có chịu sao ? 

Nó nhìn Thái Phong với vẽ bất mãn nói không nên lời 

- “” Ôi trời ơi !! mình mới thích được 1 tí thì giờ lại để mình ghét cái tên này lập tức là sao !!.......... azzzzzzzzz “”

Nhà !..... 

- Mệt thật !!!..... 

Thái Phong nói xong thì nằm phẹp xuống soffa bấm tivi 

- Em đi đâu thế !! 

Nó quay người lại, trừng mắt nhìn 

- ĐI NGỦ ! 

- Nhưng anh muốn uống nước !!! 

- ANH KHÔNG CÓ TAY CÓ CHÂN À ? 

Thái Phong mĩm cười nhìn nó 

- Em nói gì thế ? 

Giờ thì nó muốn quát cho Thái Phong 1 trận.. nhưng mà 

- Được rồi !! nước chứ gì, tui sẽ lấy 

Thế là nó bỏ vali xuống cái RẦM… mặt hầm hầm đi xuống bếp lấy chai nước lên 

-Nè ! 

Thái Phong vẫn tiếp tục nhìn nó mà không cầm chai nước 

- Anh à !! em mang nước đến rồi !!... anh làm ơn uống dùm em !! 

- Ok !!! 

Thái Phong vui vẻ nhận lấy chai nước và uống… mặc cho nó đứng đó rũa cậu ta… 

__________________________________ 

Trưa !.... 

- Khịt khịt….. thơm quá !! 

Thái Phong đang ngồi xem tivi cũng phải chòm dậy vì mùi thơm … của đồ ăn ! 

- Đã 12 giờ hơn rồi à…. 

Nhìn bụng thì quả là có tiếng ọc ọc vang ra…. 

- Nhưng mà… sao lại có mùi thức ăn ở đây chứ ? 

Thế là cậu ta đứng dậy và đi xuống dưới…. 

RẦM~~ 

Nó nhướng người ra nhìn 

- Cái gì vậy ? 

Thái Phong bàn hoàn đứng dạy sau khi TÉ CẦU THANG vì thấy cảnh… vợ nấu đồ ăn. 

- Em… em nấu bữa trưa à ? 

Nó dòm Thái Phong… mĩm cười và nói 

- Ừ !! chắc anh đói rồi, 5 phút nữa là có thể ăn ! 

- Hả ? 

Thái Phong há họng khi nghe lời đó 

- Anh có thể ngồi ở đó đợi hoặc là xem tivi, chừng nào xong em sẽ gọi ! 

- Em? 

- Lạ lắm sao ? 

- Tại… tại từ trước đến giờ em không bao giờ xưng như thế !! 

- Thế thì bây giờ em sẽ nói như thế 

Kết thúc… vẫn là 1 nụ cười…. sao…sao cái nụ cười này… lại hiền lành và đẹp đến thế nhỉ !!?... cái ngày này… mình đã chờ đến 3 năm rồi… cô ấy không những cười…mà con nấu cơm cho mình ăn…. Thậm chí là còn xưng em… hay là… sau chuyện đó… cô ấy…bị rối loạn? 

Ngay lập tức Thái Phong chạy đến chỗ nó…. Nắm chặt vai vợ và nghiêm túc hỏi 

- Em… em có sao không vậy ? 

Nó nhíu mài… 

- Không sao !!.... không phải anh thấy em thay đổi cách cư xữ nên mới thế hả ? 

- Đúng!! Đúng là vậy đó !! 

- Thế anh thích Tử Kỳ lúc trước à !!? 

Thái Phong buông tay khõi người nó… khuôn mặt lung túng 

- Anh!!! 

- Em đã sai khi không biết quý trọng anh… tất cả những gì em đã đối xữ không tốt với anh… thì giờ em sẽ bù đấp . 

- Em…không phải em vì lời hứa nên mới thế sao ? 

- Em đã nghĩ thông suốt !! thật ra thì… có một người chồng như anh là em đã rất may mắn rồi… em nên thay đổi ! 

- Tử Kỳ à ! 

Nó mĩm cười 

- Hãy để em chuộc lỗi… thật sự yêu anh !và … trở thành 1 người vợ của anh ! 

- Tử Kỳ à !!! 

Thái Phong mừng rỡ ôm nó vào lòng 

Nó nhẹ đặc tay lên lưng của chồng và ôm chặt 

_____________________________________________ 

Bữa trưa… 

- Em nấu rất nhiều món !... xin lỗi vì trước đây không bao giờ quan tâm đến bữa ăn của anh cả 

- Không sao! Không sao… em hiểu là tốt rồi 

Thái Phong vui vẻ gắp lia lịa đồ ăn do vợ mình nấu , ngốn nghiến ăn 

- Từ từ thôi !! nước này ! 

- Được rồi !! vợ à… 

-Hả ? 

- VỢ À !! 

Nó bật cười 

- VỢ TỬ KỲ À !!!!!~~~~~~ 

-Ăn đi !!... 

- ANH YÊU EM CHẾT ĐI ĐƯỢC ~~~~ 

- Ôi trời ơi !!! 

- Từ nay… em mãi thế này nhé !!! 

Nắm lấy tay nó… 

Nó mĩm cười, gật đầu nhìn chồng : ừm 

“” Thái Phong à !!!... em không biết từ khi nào… anh lại có thể làm em phải nghĩ nhiều đến thế.. làm em cảm thấy anh quan trọng đến thế !!... từ 1 con người đáng ghét và lúc nào cũng râm rấp nghe theo em… giờ thì anh có thể trở thành điểm tựa vững trải cho em rồi…. Đã đến lúc… em nên bù đấp cho anh… thật sự cho là một người vợ của anh !! “” 

_______________________________________ 

Tối đến… 

CẠCH CẠCH CẠCH…. Nó đang cắt rau củ tráng miệng trong bếp 

- Tử Kỳ à ! 

- Hả ? 

- Anh… có thể nắm tay em không ? 

Nó ngừng tay , xoay mặt lại nhìn chồng mình… mĩm cười 

- Anh là chồng em mà! 

- Vậy là… 

Nó chỉ cười đáp trả 

Xem bộ dạng vui mừng của cậu ta cứ như bỏ đói cả tuần mới gặp ổ bánh mì vui đến thế đấy…. 

Thái Phong run run tay… đưa đến gần tay nó…. 

Tử Kỳ đột nhiên nắm lay 2 tay chồng và… quàng qua eo mình…. 

- Em! 

- Không phải những người chồng đều làm thế khi vợ họ cắt rau quả sao ? 

Thái Phong tũm tĩm cười… tay xiết chặt nó hơn…. Ôm sát vào lòng từ phía sau… 

- A! 

Thái Phong mở miệng ra gần mặt nó… Tự khắc nó cầm 1 miếng táo và đút vào miệng chồng mình…. 

- Ôi ! ngon quá ! 

Thế là… hạnh phúc lắm !!... Thái Phong xoay đầu cuối xuống… THƠM lên má nó…. 

Tưởng chừng vợ sẽ nổi trận lôi đình nhưng mà…. 

CHỤT ~~~~ 

Thái PHong đứng cứng người vì…. Tử Kỳ vừa mới hôn mình… 

Thái Phong bàn hoàn nhìn vợ mình…. 

- Anh…anh không nằm mơ đó chứ ? 

- Ừ !! không nằm mơ…. 

- Haha…. Là thật à ? 

Nó cứ cười và tiếp tục công việc của mình 

- Ôi vợ anh !!!...... 

Thái Phong mừng đến nổi bế bõng nó lên và xoay vòng tròn….

Khi thực sự trở thành 1 người vợ , điều trước tiên bạn sẽ làm gì ?... 

Ừ thì yêu thương chồng , hết lòng quan tâm và chăm sóc gia đình…. Ngoài ra còn… 

______________________________________ 

CÔNG TY IDEA 

Cảnh tượng này vốn chưa bao giờ xãy ra cả nhưng hôm nay thì…. 

Tiếng xì xà xì xầm…. những ánh mắt hiếu kì , tò mò lẫn tức giận của những người trong công ty đang nhìn họ…. 

Thái Phong vẫn lịch lãm và phong độ với bộ áo vest đen và caravast màu rượu vang đỏ , không phải đơn độc bước vào công ty như thường lệ nữa… mà còn có 1 cô vợ xinh đẹp đang kề sát bên cùng bước vào. 

- Không phải họ chỉ là vợ chồng hờ thôi sao ? 

- Sao hôm nay họ nhìn tình cảm thế nhỉ >? 

- À !! hôm qua cả Chung tổng và Lý tổng đều xin phép nghỉ 

- Không lẽ …. Lý tổng đã đổi ý ?.... 

- Ôi Chung tổng của tui…… 

Thế và cả phòng làm việc nào cũng náo loạn 1 cách dã man khi nghe tin đồn đó…. Đặc biệt là mấy cô nhân viên , cứ như là nghe tin sắp bị đuổi việc vậy…. ào ạt kéo nhau chạy vào phòng Chung tổng xem thực hư thế nào . 

CẠCH~~~~~~~~ 

- CHUNG TỔNG À ~~~~ 

- Anh à !! chuyện gì xãy ra vậy 

- Sao hôm nay Lý tổng lại đi cùng anh ? 

- KHông lẽ … Chung tổng và Lý tổng…. hai người 

- Bậy bạ !! làm gì có … Chung tổng đẹp trai của chúng ta không thể nào mà dễ dàng đồng ý với Lý tổng đâu… 

- #$^^$%&%^^…. 

Thái Phong tỏ ra rất bình thường với cảnh tượng này …. 

- Các cô hãy ra ngoài hết đi ! 

Mọi người đang xôn xao thì bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Chung tổng 

- Tôi phải làm việc, các cô đang làm phiền tôi đấy ! 

- CHUNG TỔNG À !!! 

- Anh làm sao thế !! không phải Lý tổng bỏ bùa chú gì anh chứ 

- Chắc là thế rồi… Chung tổng của em tội nghiệp quá… 

Nhưng mà…. Thái Phong không bao giờ tránh khỏi nạn đào hoa… lúc nào cũng có hàng tá cô gái quay quanh…. Có đuổi cũng chẳng ra… biết làm thế nào chứ 

_________________________________ 

GIỜ ĂN TRƯA….giờ cao điểm 

Tử Kỳ đang ngồi trong phòng thì nghe 

CỌC CỌC CỌC CỌC~~~~~~ 

- Sao lại có tiếng guốc chạy nhiều thế !? 

Nó mở cửa và đi ra ngoài…. 

- Trời ơi 

Cứ như là cả công ty đang có trận hỏa hoạn , mọi người đang cố chạy nạn hay sao ấy… nhưng cái nơi trú nạn…. lại là phòng của chồng nó 

Vẫn biết là giờ ăn trưa là lúc chồng nó được sũng ái… nhưng , chỉ là lúc trước, giờ thì… 

Nếu nói nom na thì… toàn bộ Fan hâm mộ của Thái Phong đang đứng đông nghẹt bên trong…. 

Một mình Tử Kỳ đơn phương độc mã , bước vào trong 

Biết trước là họ sẽ quay lại nhìn nhưng sẽ tỏ ra như không có gì, nó nhẹ nhàng bước tới đứng cạnh Thái Phong 

Mọi ánh mắt…hành động đều đổ dồn về 2 người họ 

Căn phòng trở nên yên tĩnh đến lạ thường… 

Nó cất tiếng… ánh mắt nhìn mọi người 

- Mấy người coi tôi là tàn hình à ? 

Thái Phong bất ngờ ngước lên nhìn vợ 

- Tôi là vợ CHÍNH THỨC của Thái Phong, là sếp của mấy người , việc tôi nhân nhượng để mấy người tiếp cận và thân thiết với chồng tôi…. Thế là đủ rồi. 

Những khuôn mặt lo sợ và kinh ngạc của các nữ nhân viên không dám nhìn thẳng nó… nó đảo bước ra chỗ những bầy ong đang quay quanh Thái Phong 

- Tôi hi vọng… sẽ không còn cảnh này xãy ra nữa. 

Nó mĩm cười ngọt ngào nhìn mọi người 

- Giờ thì các người có thể đi ! và nhớ…. ĐỪNG CÓ MƠ TƯỞNG GÌ ĐẾN CHUNG TỔNG NỮA ! 

Có người bất mãn…có người sợ hãi… và có người cảm thấy xấu hổ…. nhưng… làm gì được nó chứ ! nó là vợ của Chung Thái Phong mà ! 

- Nhưng cô đâu có yêu anh ấy 

Một lời nói thốt lên từ cô nhân viên thân tín của Thái Phong 

Nó rất bình tĩnh… xoay người nhìn cô ta … mĩm cười, nhẹ nhàng nói 

- Cô nghĩ thế sao ? 

Cô gái lung túng… 

- …đúng…đúng thế ! 

- Thế thì từ giờ cô DẸP BỎ cái ý nghĩ đó đi , và hãy ngoan ngoãn làm tốt công việc của mình! 

- Nhưng… 

Mặc cho cô gái tức tối… nó xoay mặt lại nhìn chồng và vui vẻ nói 

- Đi ăn thôi ! em đói rồi 

Thái Phong nhìn nó, nhìn mọi người xung quanh đang trong chờ câu trả lời của mình…. Rất căng thẳng…. Nhưng quyết định vẫn ờ Thái Phong 

- Ờ ! 

Nó mĩm cười đắc ý , quay người lại , còn bao nhiêu cô gái kia cứ như bị sụp đỗ hình tượng hoàn toàn…. Choáng váng hàng loạt 

Nó bất ngờ ôm lấy cánh tay chồng…

Thái Phong nhìn xuống

Cô vợ mĩm cười tươi tắn 

- Em làm tốt không ? 

- Hả ? 

- Lần đầu tiên em làm thế đấy…. vui thật !!! 

- Vui? 

Nó ngước mặt nhìn chồng 

- Ừ !! cảm giác cư như mình vừa chiến thắng 1 cuộc thi rất lớn….em thấy mình oai !! 

- Anh… cũng không ngờ em cũng có thể làm như vậy !! 

Nó nhíu mắt 

- Anh không thích sao ? 

- Không phải !! anh thấy vui lắm !!haha 

- Thật sao.? 

- Nhưng mà…. Sau này không ai mang đồ ăn ngon đến cho anh nữa. 

Thái Phong giả bộ buồn 

- Bất quá thì em mang cho anh ăn ! 

Thái PHong hớn hở 

- Thật à !? 

- Ôi trời !! anh vui đến thế sao 

Thái Phong nhìn nó, rồi khoác vai vợ, mĩm cười híp mắt 

- Vợ à !! thật sự là anh rất vui đấy !! 

- Đi thôi !! ăn nhanh không thì không kịp đâu … mà trong công ty thì anh đừng có thân thiết với em quá 

Thái Phong to mắt hỏi 

- Sao vậy ? 

- Họ sẽ nói mình không tôn trọng công ty đấy… 

- Em…. 

__________________________________ 

PHong làm việc của Tử Kỳ… 

- Sao hôm nay nhiều việc quá !!... mình làm xong đóng này nữa là có thể bàn giao rồi… 

Nữa giờ sau 

BÍP BÍP 

-Alo 

- Lý tổng!! chủ tịch mời cô lên văn phòng có việc 

- Được rồi , cám ơn .. 

Thế là sau khi nhận được điện báo… nó mang bộ hồ sơ vừa làm xong ra ngoài… nhấn nút thang máy lên tầng 19 

TING TONG… 

Cửa Thang máy vừa mở ra… nó bước ra ngoài thì… nhìn thấy thang máy cuối hành lang có 1 người 

- Trung Hiền ? 

Nó gọi và cố chạy đến …nhưng không kịp 

- Sao… sao cậu ấy lại ở đây ?... không phải Trung Hiền và Thảo Yên đang ở nước ngoài sao ? 

_________________________________ 

Phòng chủ tịch 

- Thưa chủ tịch, tôi đã làm xong những công việc mà ngài giao, xin ngài xem qua 

- Tốt !! 

- Vậy tôi xin phép ra ngoài… 

- Khoan đã ! 

-Dạ ? 

- Ta… có 1 vấn đề… đang làm ta đau đầu 

- Chuyện gì vậy ạ ? 

Chủ tịch buồn rầu kể 

- Chuyện là công ty chúng ta đang đảm nhận 1 dự án lớn với nước ngoài… nhưng… nếu kết quả không tốt… thì … có lẽ… cái chức chủ tịch của ta cũng mất 

- Nghiêm trọng vậy sao ? 

- Đúng vậy… và còn hơn thế nữa… người sẽ thay thế ta lúc đó… chính là…Phạm tổng lúc trước PHẠM TRUNG HIỀN... 

Nó giật bắng người… 

- Phạm Trung Hiền ? 

- Đúng thế !! cậu ta vừa mới đến tìm ta…..ta đang rất lo … mọi việc không như ta dự tính… ta e… mọi chuyện sẽ diễn biến xấu… 

-Chủ tịch… 

- Phạm Trung Hiền… không ngờ… cũng có ngày cậu lại quay về và… hạ ta như thế !! 

- Cậu ấy… 

- 3 năm trước cậu ấy xin từ chức và sang nước ngoài sinh sống… ta cứ tưỡng cậu ấy sẽ ngui ngoai cái ý nghĩ ấy… nhưng giờ thì… có lẽ ta đã không làm được gì rồi 

- Ngài có thể nói rõ hơn không ? 

- Trong cuộc hộp hội đồng quảng trị 4 năm trước, việc bầu nhiệm người vào vị trí chủ tịch.. ngoài ta ra còn có Phạm Trung Hiền…. Nhưng … vì ta có cổ phần và đã làm chủ tịch đương thời được 7 năm …ta…ta đã mua chuộc số phiếu… nên ta mới có thể giữ chức vị này… Nhưng đúng ra, cậu trai trẻ đó.. có tài cán và năng lực hơn ta…. vì thế… cậu ấy luôn muốn hạ bệ ta bằng mọi cách… nhưng dù gì sau cuộc hợp hội đồng đó. Cậu ấy vẫn phải giữ chức giám đốc mà không thể nói gì….. 

- Có…có chuyện đó sao ? 

- Ta thật xấu hổ…. giờ chắc là quả báo đối với ta…. 

- Chủ tịch à… ngài đừng quá lo lắng… tôi sẽ hết sức giúp đỡ ngài trong dự án này… 

- Cám ơn cô…. Cháu dâu !! 

_________ ____________________________________ 

Sau khi ra khỏi phòng của Chủ tịch… 

- Người mình thấy ở thang máy… quả thật là Trung Hiền… cậu ấy về rồi sao ? 

Nó nhìn ra ngoài cửa sổ kính…. Thở dài… 

- Trung Hiền à !... Kỳ nên làm gì đây ?.... đối đầu… hay là giúp đỡ Hiền ? 

Xét về tình hình… 

Nếu ra sức giúp đỡ chủ tịch… thì khả năng thắng không phải là không có… điều đó sẽ giúp cho gia đình Thái Phong rất nhiều…. bảo vệ được công ty… Nhưng… Trung Hiền… cũng là người… mà nó ĐÃ TỪNG… nặng lòng… yêu mến… giúp cậu ấy… coi như là trả tất cả ân tình…. 

Giữa Gia đình và…. Tình cảm đó… phải làm sao chứ ? 

CUỘC CHIẾN... CHỈ MỚI BẮT ĐẦU...

Chiều 

Không khí vẫn như mọi khi… nhộn nhịp lúc tan sở… ngặt một nỗi… là sau vụ cảnh cáo của cô vợ Tử Kỳ thì vẫn có 1 số chưa biết trời đất gì… tiếp tục lãng vãng bên cạnh Thái PHong… 

Nó phải làm xong việc mới xuống nên hơi trễ… Thang máy vừa mở ra khi xuống đại sảnh thì… cảnh tượng thật là… hoành tráng… 

Người chồng của nó… VẪN ĐƯỢC sũng ái dù cho nó đã cảnh báo mọi việc…. 

Rất dễ nhận ra trong đám đông đó vị trí chỉ chồng vì… chỉ có mỗi Thái Phong là cao nhất trong đám đó… 

Nó mĩm cười… nhẹ nhàng bước đến… 

- Thái PHong !! 

LẬp tức tiếng gọi ấy làm dừng tất cả các chuyển động… 

Nó bước đến bên cạnh chồng mình, dùng ánh mắt đầy quyền lực nhìn bọn con gái xung quanh, mĩm cười 

- Tôi nói mấy người không nghe sao ? 

Những cặp mắt lo sợ cuối xuống 

- Hay là… nghe mà lại cố tình chống đối ? 

Nó nhìn tới ai… thì người cuối mắt hoặc xoay đi… không dám lên tiếng 

- Tôi nói thế đấy !! nghe hay không là tùy mấy người…Nhưng mà, tôi nói trước nếu cứ cố chống đối tôi…thì HẬU QUẢ…tự gánh lấy đấy 

Nghe mà lạnh hết óc…. Nó mĩm cười… nụ cười ngọt ngào chứa đầy nguy hiểm … 

- Về thôi !! em cần chuẫn bị bữa tối nữa… 

- Ờ !!.... 

Nó nắm lấy tay chồng… vênh mặt đầy kiêu hãnh bước ra khỏi đám đông. 

__________________________________ 

- Em muốn đến siêu thị ! 

- Sao…sao thế? 

- Không lẽ … anh không muốn ăn bữa tối sao ? 

Thái Phong mừng rỡ 

- MUỐN CHỨ !! 

Nó cười nhìn chồng… 

- Vậy thì lái xe đến đó đi, em phải mua nguyên liệu nữa 

- Được được…. 

Thái Phong vui vẻ lái xe rời khỏi bãi đậu xe và chở vợ đi…. 

__________________________________ 

Vì công ty không gần siêu thị lắm, nên quãng đường đi phải mất gần 15 phút 

Khuôn mặt nó có chút ẩn khúc… đâm đâm nhìn ra ngoài cửa 

- Em có chuyện gì à ?... 

Nó giật mình, quay qua 

- Không !!... em suy nghĩ lung tung thôi… 

- Trong em mệt mõi lắm 

Nó mĩm cười 

- Không sao mà !!... 

Thật ra là nó đang nghĩ đến vụ việc hồi chiều… nên nói ra cho Thái Phong biết hay không ? … hay cứ im lặng ? 

- “” Thái PHong là chồng mình… người sẽ gắng bó với mình cả cuộc đời sau này. Mình bước vào nhà họ Chung thì mình là người nhà họ Chung… mình không nên vì tình cảm cá nhân mà phản bội họ….. “” 

Đột nhiên … 

- Lúc chiều… em có gặp Trung Hiền 

KÉT~~~~~~~~~~~~ 

Thái PHong bàn hoàn nhìn nó… 

- Anh sao vậy !! 

- KHông… không sao… em vừa nói gì ? 

Nó lo lắng.. 

- Em… có gặp Trung Hiền… nhưng cậu ấy đã bỏ đi. 

- Trung Hiền ? 

- … phải… 

Không khí trở nên nặng nề hơn…. 

- Ở công ty sao ? 

- … ừm… nhưng mà… 

Thái Phong lo lắng nhìn nó 

- Nhưng mà gì ? 

- Chuyện đó em sẽ nói với anh sau… giờ thì đừng nghĩ tới nữa… chúng ta cần phải nấu bữa tối 

- Anh… 

- Yên tâm đi… em đã hứa thì nhất định sẽ không đổi… giờ thì mọi chuyện đã chấm dứt rồi… Trung Hiền có đến… thì… em vẫn không quay lại đâu 

- Em… 

Nó cười tươi với chồng 

- Anh phải tin em chứ !! em là con dâu là họ Chung mà! 

Khuôn mặt căng thẳng lúc nào giờ thì đã chuyển sắc… vui vẽ lại 

- Nhớ nấu cho anh ăn thật ngon đấy 

- Được rồi !!

Siêu thị ….6.00 pm 

- W0a !! lâu rồi anh không vào đây… nhiều thứ thật đấy !! 

Thái PHong đẩy giỏ xe đi tới, nó thì ngó xung quanh tìm nguyên liệu 

- Anh đừng đi nhanh quá ! em chưa xem xong bên này mà 

Thái PHong quay lại , đẩy xe lui về với vợ , mặt cười híp mắt 

- Được rồi… vợ yêu à !! anh muốn ăn soup bò với rau củ 

Thái Phong tự dưng ôm nó từ phía sau…lắc qua lắc lại 

- Biết rồi biết rồi !! người ta nhìn kìa 

Thái Phong vẫn cứ ngó lơ , quàng tay ôm người nó… 

- Mặc kệ, vợ của anh mà hì hì ! 

- Bỏ ra coi !! em còn phải mua thức ăn nữa … 

Tử Kỳ nhìn Thái Phong mĩm cười , nắm lấy tay Thái Phong và nói 

- Buông em ra đi ! sắp trể giờ rồi đó ! 

- Không !! 

Thái Phong cứ ôm chặt nó … trong thật hạnh phúc… Cảnh tượng đó… 

- ......Trung Hiền ? 

Đôi mắt nó mở to , bàn hoàn nhìn người đứng trước mắt mình… Thái PHong, ngước mặt lên nhìn… 

Ánh mắt vẫn lạnh lùng như ngày nào… sắt đá và đầy mê lực đó… đang nhìn chầm chầm bọn họ…. Tay trong tay… đang ôm nhau rất hạnh phúc … 

Lập tức , nó giựt mạnh tay Thái Phong ra… đứng lùi lại … mặt lung túng… 

Thái PHong thì… quá bất ngờ với hành động của vợ… nhìn Tử Kỳ 

Trung Hiền tiến đến chổ 2 người … 

Rút tay ra khỏi túi quần và chìa ra 

- Rất vui được gặp lại !! 

Thái Phong giương mặt nhìn Trung Hiền 

- Tôi cũng vậy ! 

Cái bắt tay của 2 người họ… không đơn giản là 1 cái bắt tay hữu nghị… mà là cuộc đọ sức , cảnh cáo lẫn nhau… 

Ánh mắt của 2 người thật sự là… dữ dằn… như muốn giết chết đối phương vậy… 

- Thôi !! 

Nó bước đến, nắm tay cả 2 bỏ xuống 

Thái PHong nhếch miệng cười, kéo tay vợ về phía mình 

- Tử Kỳ và tôi đang mua nguyên liệu để chuẩn bị bữa tối… KHÔNG MAY lại gặp cậu… 

- Thái PHong !! 

Trung Hiền cuối mặt cười… và ngước mắt nhìn Thái PHong 

- Rất vui vì thấy hai người hạnh phúc ! xin lỗi nếu đã làm phiền… nhưng.. cậu nên nắm chắc những gì mình đang có đi… có thể…1 ngày nào đó… nó sẽ biến mất đấy 

Thái Phong hiểu… lời nói đó không đơn giản là 1 lời khuyên… mà còn có hàm ý… 

Tử Kỳ lo lắng nhìn 2 người… 

- Thái Phong à !!... hay là… hôm nay mình ra ngoài ăn đi… em..đói rồi ! 

Thái PHong nhìn nó… 

- Được rồi !! đến lúc tôi cũng nên đi rồi… tạm biệt 

Rồi hắn đảo bước đi về phía trước .. ngang qua người nó thì dừng lại 

- Chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi ! 

Lời nói đó… làm nó giật mình , bàn hoàn 

- Em có sao không !? 

- Không !...

Nó nhanh chóng thay đổi không khí . 

- Anh à ! 

-Hả ? 

- Chúng ta tiếp tục mua đồ đi ! gần 7h tối rồi 

Thái Phong nhìn nó 

-Không… không phải em nói là chúng ta sẽ ra ngoài ăn sao ? 

- Không thích ! giờ em muốn ăn ở nhà ! 

- …ờ ờ! 

_____________________________ 

Đang đi qua hàng rau quả thì… 

Nó nhìn chồng mình… vẫn khuôn mặt buồn ấy… đang suy tư điều gì đó… nó biết… Thái PHong đang bận tâm việc vừa nãy… 

Nó nắm lấy tay chồng , mĩm cười nũng nịu 

- Chồng à !! anh nói muốn ăn soup bò và rau củ mà … em sẽ nấu cho anh 1 nồi ~~~~ thật to nhá !! 

Thái PHong nhìn nó… rồi bật cười 

- Anh không sao đâu !! 

-Thật à ?... 

- Ừm 

Đúng là 1 người chồng yêu vợ mà… Thái PHong nắm chặt tay nó 

- Miễn là… em đừng bao giờ thay đổi là được 

- Hứa !!! 

______________________________________________ 

Về đến nhà với đóng túi đồ nặng trĩu , Thái Phong 1 tay xách hết cho vợ…miệng lúc nào cũng cười tươi 

- Thái Phong à ! anh đi tắm thay đồ đi, em sẽ chuẩn bị thức ăn tối 

Thái PHong cầm túi đồ đặc lên bếp và nhìn vợ 

- Hôm nay anh sẽ phụ em !! 

- Không cần đâu, anh chỉ phá thôi ! 

Thái Phong nhăn mặt 

- Cứ để anh phụ rồi em sẽ biết !! 

- Được ! nếu mà phá thì đừng trách em đấy 

Thái Phong lập tức mang tạp dề vào và đi đến cạnh vợ. 

- Anh nên làm gì đây !! 

Nó ngó xung quanh… 

- Sắt hành cho em 

- Ok ! 

Ôi thôi cái ông chồng đẹp trai của nó… cọng hành quả thật là…. Được cắt rất .. hoành tráng… cọng nào cộng náy ..dài gần bằng đốt tay… muốn bỏ vào canh cũng phải e dè nữa… 

- Ôi trời ơi !! anh có biết cắt không thế !! 

Thái Phong vội cầm nắm hành vừa cắt , quét vào bịch 

- Anh… anh làm lại 

Thế là 1 bó hành hi sinh… dưới tay Thái Phong… 

Lần này cẩn thận hơn… nhưng mà… vì lo nhìn vợ không nhìn đường dao cắt nên… 

- Á!!~~ 

Nó quay lại 

- Sao vậy ? 

Thái Phong nhăn mặt nắm chặt ngón tay …đang chảy máu 

- Đứt tay rồi !!!.... 

Nó lo lắng chạy ra ngoài lấy băng keo cá nhân vào… cẩn thận băng bó cho chồng… 

- Đau lắm không !! 

- Em lo cho anh ? 

- Điên à !! sao không lo chứ !... anh ra ngoài ngồi đi, em sẽ làm… không thì anh lại đứt thêm ngón nữa đấy 

Thái Phong cười 

- Haha ! làm gì có chuyện đó… dù có đứt tay nữa thì vợ anh vẫn lo cho anh mà !! 

- Cái anh này…. 

Nó quay đi bắt nồi nước lên bếp…. 

- Tử Kỳ à !! 

- Hả ? 

- Em… yêu anh không ? 

Nó khựng tay… xoay mặt nhìn Thái PHong… lung túng 

- Sao… sao anh lại hỏi như vậy ? 

- Anh… 

Nó bỏ bao tay xuống , và xoay người về hướng chồng, cười thật tươi mà nói 

- Sao lại không yêu … Thái Phong à ! anh đừng bao giờ hỏi thế nữa, như thế có nghĩ là anh đang nghi ngờ em… 

Thái Phong lo lắng 

- Nhưng mà 

- Không nhưng gì hết, không phải chúng ta đã kết hôn rồi sao… thậm chí… chuyện đó cũng xong rồi… anh còn muốn gì nữa !! 

Thái Phong nhìn chầm chầm nó 

- Vậy… em không còn tình cảm gì với Trung Hiền à !! 

Nó nhìn chồng… và NHÓN GÓT… 

CHỤT ~~~~ 

- Như vậy anh tin rồi chứ !! 

Thái Phong che môi lại… đỏ mặt… nhìn nó 

- Anh…. 

- Em phải nấu cơm đấy ! anh đã phí hết gần nữa giờ của em rồi. 

- Vậy… 

- Đương nhiên là đi ra ngoài… anh không muốn ăn sao ? 

Thái Phong cười híp mắt, nhìn vợ… và đi ra ngoài…. 

- “” Thái Phong à !!... em hi vọng là anh có thể giữ được em… “” 

__________________________________________________ 

Bữa tối….

Thái PHong nhìn nồi soup… và quá trời món còn lại trầm trồ khen ngợi 

- Vợ Tử Kỳ à !! em đúng là số 1 

Nó mĩm cười… 

- Thế thì ăn nhiều vào 

Nó đứng dạy múc 1 chén soup đầy cho chồng 

- Ăn ngon miệng nha !! 

- Ừ !! cám ơn em… 

Thái PHong bưng chén lên và húp một hơi trong rất ngon lành…. 

Thái Phong không bao giờ bỏ xót những gì mà vợ mình nấu, dù no dù không ngon hay là… ngán ngẫm thì… Thái Phong vẫn tươi cười ăn hết…. 

- “” Đừng bao giờ xa em… em không chắc… mình sẽ ở bên anh được bao lâu nữa… em sợ mình… sẽ phản bội anh…. “” 

________________________________________ 

Thái Phong ngồi xuống soffa một cách mệt mỏi vì cơn đau vai… 

- Anh đau vai à ? 

Thái Phong quay lại 

- À ờ… anh hơi mõi 

Nó mĩm cười đi đến chỗ Thái Phong 

- Để em 

Ánh mắt ngơ ngác và bất ngờ nhìn vợ 

Nó nhẹ đặc tay lên vai chồng và massage… 

- Em biết massage cơ à ? 

- Ừ ! em đã học nó rất lâu… nhưng có dịp dùng 

Thái Phong cảm thấy dễ chịu, vịnh tay vợ nói 

- Anh cảm thấy rất vui! 

Nó dừng tay… nhìn chồng 

- Em đã thay đổi … điều đó làm anh rất vui. Anh đã thật sự có được 1 người vợ 

Nó mĩm cười và tiếp tục bóp vai cho chồng… 

- Anh…. phải giữ em thật chặt đấy… 

Thái Phong nhíu mài… nhìn nó 

- Đừng bao giờ để em đi nữa… 

Thái Phong không hiểu nó đang nói gì … 

- Em… sao thế ? 

- Không !! anh vui thì tốt rồi…. 

Nó quàng cổ chồng , ôm chặt… 

- Thái PHong à…. 

- Hả ? 

- Em…. Rất khó chịu… 

- Sao vậy ? 

- Em không hiểu mình đang nghĩ gì nữa… 

- Thế thì đừng nghĩ nữa… ngủ sớm đi 

Nó buông tay ra khỏi người chồng 

- Phải rồi… em nên nghĩ ngơi thôi… 

Thái PHong nhẹ nhàng đứng lên cạnh vợ 

- Anh nghĩ trước đi… em muốn ở đây 1 mình… 

Thái PHong do dự… 

- Em chắc có ổn không… 

Nó cười gượng 

- Đươc mà… 

Thái Phong… bước lên phòng… 

Nó ngồi ờ dưới… nhìn ra ngoài trời… tâm trạng 

nặng trĩu…. 

RENG…RENG…RENG… 

Điện thoại nó rung… 

- Alo ! 

- Kỳ vẫn chưa đổi số sao ? 

- …Trung…Trung Hiền? 

- Rất may vì đã nhận ra giọng của Hiền…. 

- ..sao.. 

- Thật sự là rất ngạc nhiên khi thấy Kỳ và Thái Phong như thế 

Nó bịt miệng mình… 

- ….. 

- Hiền nói thế không phải là cố ý … thật sự là… có cảm giác rất lạ ! 

- … 

- 3 năm qua… chắc là Kỳ đã có thể bắt đầu lại từ đầu rồi thì phải !? 

Nó … lấy lại bình tĩnh… 

- … phải… Kỳ và Thái Phong giờ rất hạnh phúc. 

- Thế sao ?... cũng đúng… Kỳ làm thế là không có gì sai… 

- Hiền… và Thảo Yên thế nào ? 

- Rất tốt !!... 

- …thế…thế sao ? 

- Ngày mai Hiền phải bay về Mỹ… tiếp tục công việc của mình… 

- Nhanh vậy ? 

Trung Hiền bật cười 

- Đừng lo… Hiền sẽ sớm quay lại nếu mọi chuyện ổn thõa… 

- …. 

- Tử Kỳ ! 

- Hả ? 

- 3 năm qua… Hiền.. vẫn không thể nào … TÍT …TÍT …TÍT…. 

Nó đã cúp máy của hắn… nó biết điều hắn sắp nói… nó biết nếu để nó nghe những lời đó… có lẻ… nó sẽ làm điều gì có lỗi với Thái Phong mất… nó đã làm đúng… nên chấm dứt thôi…

Sáng hôm sau 

- Anh thức rồi à ? 

Thái Phong mở mắt nhìn vợ mĩm cười : 

-ừm ! em thức sớm vậy 

- Em phải chuẩn bị đồ cho anh đi làm và cả bữa sáng nữa 

- Vất vã cho em quá !! 

Nó mang bộ vest đến cạnh giường Thái Phong 

- Đã gần 8h rồi đấy , anh thay đồ nhanh đi ! 

- - Yes Sir 

___________________________________________ 

Trên đường đến công ty…. 

- Anh à !! 

-Hả ? 

- Từ giờ… anh phải cố gắng làm việc thật tốt đấy !! 

- Sao thế ! anh làm không tốt à ? 

- Không !!... ý em là… anh phải thật sự hết lòng trong công việc, để giúp công ty chúng ta hơn nữa 

Thái Phong e dè 

- Hôm nay … em lạ thế !! 

- Em…. 

- Chuyện gì !! ai dám làm vợ anh RẦU thế ! anh liều mạng với nó 

Nó nhăn mặt 

-Anh nghiêm túc đi !! không phải chuyện đùa đâu 

- …được !!... anh không giỡn nữa… em nói gì anh nghe đó ! làm việc chăm chỉ là được chứ gì !! 

Nó mĩm cười 

- Ừm ! 

___________________________________________ 

Nó bắt đầu suy nghĩ chính chắn hơn… việc nó cần làm lúc này là cố gắng dẹp đi cái tình cảm ngu ngốc ấy mà chú tâm giúp đỡ gia đình chồng mình… Dù cho điều đó … là làm trái lại… người tình xưa… 

- Mình phải thật bình tỉnh… nên làm những điều nên làm… và tuyệt đối không được làm điều gì có lỗi cả !!!! 

Ngay từ giây phút đó, nó dốc hết sức và tài cán của mình, một lòng giúp đỡ công ty… và điều đó đồng nghĩ với việc nó đang chống đối Trung Hiền….. 

Thời gian trôi rất mau… hàng đống công việc đang dồn thành núi chờ nó làm… Thái PHong cũng không phải là ngoại lệ , liên tục phải ra ngoài bàn các hợp đồng và kêu gọi các nhà đầu tư giúp đỡ…. 

Cả bữa ăn trưa họ cũng không thể nào ăn được, miệt mài làm … đến khi chiều tan sở cũng vẫn tăng ca…. 

Thấy vợ chăm chỉ làm đến quên cả ăn… Thái PHong nhẹ nhàng quan tâm… 

CẠCH 

- Em vẫn còn làm à ? 

Nó tháo kính ra… nhìn chồng 

- À… em còn rất nhiều bản báo cáo nữa… 

- Vất vã rồi ! em ăn chút gì đi 

- Không sao ! em không đói !... 

Thái Phong cười và lấy tay sau lưng ra…. 2 ly mì trứng 

Nó mĩm cười 

- Anh chuẩn bị rồi à ? 

- Đương nhiên ! em đã làm rất tốt mà… giờ thì anh thưởng cho em tô mì SIÊU CẤP Thái Phong !!! 

- Có nữa hã ? 

Thái Phong nhíu mài 

- Sao lại không ! chỉ có anh nấu mới ngon được như thế 

- Được ! vậy em phải thử rồi mới nói 

Thái Phong vui vẻ mang ly mì đến bàn làm việc của vợ 

- Thơm quá !!! 

- Em ăn thử đi… 

Nhìn Thái Phong…rồi cầm ly mì lên…. Ăn thử 

-Ý…. 

Nó nhăn mặt lại 

- Sao vậy ? 

Nó cười 

- Ngon thiệt !!! 

Thái PHong cười thoãi mái 

- Đương nhiên rồi !! 

- Coi bộ dạng hớn hở của anh kìa… anh làm xong công việc rồi hả !! 

Thái Phong nhăn mặt đau khổ …rên lên 

- Từ sáng đến giờ, kể từ lúc em nói anh phải chăm chỉ làm việc thì anh không lúc nào nghĩ tay. Chạy từ bên này sang bên kia, kí kết hợp dồng , thương lượng với nhà cung ứng và đầu tư. Còn phải sắp xếp lịch trình và công tác của cả tuần nữa… Chưa bao giờ anh chăm chỉ như thế đấy 

Cô vợ cười 

- Anh giỏi thế à !! 

- Vì anh là chồng em mà ! hớ hớ 

- Anh phải giữ vững công ty đấy !!! em ũng hộ anh 

Thái Phong mặt đầy quyết tâm 

- ĐƯỢC ! nghe câu nói này của em anh sẽ càng làm tốt hơn… 

- Ừm! 

________________________________________

Sau khi được cổ động bằng 1 ly mì SIÊU CẤP của chồng thì Tử Kỳ lại càng có thêm động lực để làm tiếp công việc. Nhưng…. Chuyện đời ai đoán được chữ ngờ chứ ? 

RENG…RENG …RENG…. 

Nó đặc bút xuống và cầm điện thoại lên 

- Trung…..trung hiền ? 

Nó… muốn tắt máy… nhưng… cũng không biết thế nào nữa… nó để mặc cho chuông điện thoại reo…. 

Cuối cùng thì tiếng chuông cũng dứt… nhưng kèm sau đó.. là 

PÍP PÍP….tin nhắn 

Nó chần chừ, do dự… không biết nên mở tin hay không ?.... nó rối lắm… nhưng không hiểu sao… nó vẫn đọc tin nhắn 

- Tại sao mình lại có cảm giác này…. Tại sao lại có ý nghĩ là sẽ đến gặp Trung Hiền… mình đã có gia đình rồi, người mình thật sự yêu thương lúc này là chồng mình…. Là Chung Thái PHong chứ không phải là Phạm Trung Hiền nữa…. 

Nó hoan mang… nhìn xung quanh… rối loạn… KHi nó nhìn đồng hồ thì kim dài gần chỉ 12 

-15 phút ?.... 

Không biết nguồn lực nào lại khiến nó làm thế này, nó run rãy tay…. Cầm lấy áo khoác… và lập tức bước ra khỏi phòng…. 

_______________________________________ 

Thái Phong tình cờ thấy nó chạy ra ngoài rất vội vã…. 

Vì lo lắng cho vợ nên cậu ấy quyết định chạy theo…. 

Chuyện gì có thể xãy ra chứ ? 

Tử Kỳ đến gặp Trung Hiền…. hay là… chỉ tình cờ đến 1 nơi nào đó… 

Hoặc dã… nếu gặp lại hắn… Tử Kỳ sẽ làm gì !!?.... 

Thái Phong sẽ như thế nào nếu thấy vợ mình… 

đang lo lắng chạy đến bên Trung Hiền ?

Nó lái nhanh chóng xuống bãi đậu xe và lái xe đi... Thái Phong phía sau dùng xe công ty theo dõi . 

Tâm trạng của nó rất căng thẳng và lo lắng, liên tục nhìn đồng hồ vì thời gian chỉ còn 10 phút nữa mà thôi . 

Chiếc xe nó đột nhiên tăng tốc , làm cho chồng mình phía sau phải chạy nước rút theo nó... 

- Chuyện gì mà cô ấy gấp thế ? 

Cuối cùng thì nó cũng đến được sân bay 

- Còn kịp ! 

Nó nhìn đồng hồ và tức tốc chạy vào bên trong 

Thái Phong vội đậu xe và chạy theo vợ 

- Sao cô ấy lại đến sân bay ? 

Nó sốt sắn , cầm điện thoại lên gọi và ngó xung quanh... 

- Trung Hiền ! 

- Kỳ... đến à !? 

- Hiền đang ở đâu ? 

Hắn im lặng... điều đó càng làm nó hoan mang và lo lắng hơn 

- Hiền đang ở đâu ? 

- Xoay lưng lại đi !! 

Trước mặt nó là 1 Trung Hiền bằng xương bằng thịt, đang nhìn nó... mĩm cười 

Nó quay gót và chạy tới chỗ Trung Hiền .... 

Nhìn Trung Hiền vui mừng à ? 

KHÔNG 

Nhìn hắn với ánh mắt triều mến à ? 

KHÔNG !!

Nó nhìn hắn với đôi mắt đang rưng rưng đầy vẽ câm phẫn…. 

- Kỳ… sao thế !!? 

Nó đứng nghiêm nghị nhìn Trung Hiền, miệng mấp máy như muốn nói điều gì đó … 

- Không phải được gặp Hiền , Kỳ mừng đến thế sao ? 

- Phạm Trung Hiền !! 

Hắn bàn hoàn nhìn nó… 

- …. …. 

- Tôi nói cho Hiền biết… Tôi sẽ không để bất cứ ai phá hoại hạnh phúc gia đình tôi…. Kể cả cậu ! 

Ánh mắt dường như không tưởng được những điều đó lại có thể thốt ra từ người phụ nữ mà hắn luôn giữ trong tim bao lâu nay. 

- Kỳ… Kỳ đang nói gì vậy ? 

- Tôi !! Lý Tử Kỳ … với tư cách là một người đã lập gia đình . Tôi muốn nói với cậu rằng… Tôi sẽ không bao giờ phản bội Thái Phong… lại không bán rẽ lương tâm mà có suy nghĩ sẽ bắt đầu lại với cậu 1 lần nữa đâu !!! 

Trung Hiền im lặng… chỉ đứng nhìn nó… vô cùng xót xa… 

- Tôi không hề mong Hiền sẽ quay lại đây dù chỉ là 1 giây ! Tôi chỉ muốn giữ trong lòng mình một hình ảnh Trung Hiền với tư cách 1 người bạn thân … đừng bao giờ phá hỏng nó vì như thế tôi chỉ càng hận cậu hơn mà thôi … Phạm Trung Hiền ! 

Lời nói ấy như nhát dao đâm vào tim hắn…. Tử Kỳ…đã thay đổi rồi … 

Hắn cười… nụ cười thật chua xót… 

- Vậy… thì Kỳ hãy hạnh phúc đấy !!! 

Rồi hắn quay lưng đi… không quay lại nhìn nó… dù chỉ là 1 lần… 

ẠCH ~ 

Nó ngồi quỵ xuống đất… nhìn Trung Hiền/… với dòng lệ đang rơi… 

Thái Phong từ phía sau chạy tới… đỡ lấy nó 

- Em à ! 

Nó bàn hoàn quay lại 

-Thái Phong ? 

- Sao em lại đến sân bay ?... mà sao em lại khóc ? 

Nó mĩm cười , đặc tay lên má chồng… 

- Xong rồi !!... chúng ta về thôi… 

Thái Phong đỡ vợ đứng dậy và dẫn ra xe 

_________________________________ 

Thái Phong mở cửa và đỡ nó vào trong ngồi 

Chồng nó bỏ mặc chiếc xe công ty, lo lắng cho nó và chở nó về bằng chiếc xe của mình… 

- Vừa xãy ra chuyện gì vậy !? 

- Em…vừa mới làm 1 chuyện... 

Thái Phong càng lo hơn cho nó 

- Em vừa nói gì thế ? 

- Em… đến gặp Trung Hiền… 

Thái Phong… sững sốt 

- Em đã nói rõ với cậu ấy…. có lẽ … sau này cậu ấy sẽ không làm phiền chúng ta nữa ! 

- …. …. 

Nó mĩm cười 

- Anh đừng lo !... giờ thì mọi chuyện đã được giải quyết… anh hãy cố gắng giúp đỡ công ty nữa là được… 

- Được !! anh không lo nữa… sẽ dóc hết sức giúp đỡ công ty… em đừng khóc nữa 

Nó gạt nước mắt , nhìn chồng 

- Em không khóc đâu !! … đây là những giọt nước mắt hạnh phúc của em đấy !! 

- Vợ à… 

___________________________________ 

2 người họ thật ngây thơ…. Chưa chấm dứt đâu…. Chưa kết thúc đâu… đó chính là khởi đầu đấy !!!.... vì lời nói CÂY ĐẮN của nó như thế… lòng chiếm hữu và ghanh ghét nơi Trung Hiền lại ngày một lớn lên… và đã trở thành 1 cuộc trả thù chứ không đơn thuần là… giành lại chức chủ tịch… và nó nữa ! 

Kể từ ngày hôm ấy , nó buông lời nói cự tuyệt tình cảm Trung Hiền… lòng nó đã nhẹ đi một gánh nặng lớn… toàn tâm toàn ý bên cạnh Thái Phong…. Nhưng… ý nghĩ của nó thật ngay thơ…. Nó nghĩ Trung Hiền sẽ thông suốt… sẽ không quay lại… sẽ không bắt ép công ty… và không còn làm khó nó nữa… 

Sai lầm lớn nhất chính là đó… Trung Hiền… thật sự không đơn giản như thế… Chính nó đã thúc ép 1 con người khác nơi hắn.. và chuẩn bị tiếp đón sóng gió mới phía trước… 

__________________________________ 

4 tuần sau….. 

11h30 pm 

- Em à !! em sao thế ? 

Nó chóng tay lên đầu… xoa xoa… 

- Chắc là thức khuya quá nên hơi chóng mặt…. em nghỉ 1 tí chắc không sao ! 

Thái Phong đỡ nó lên giường 

- Em mệt thì đừng cố ! công việc ở công ty có thể làm sau mà… 

- Anh đó !! chỉ biết thế thôi… không hiểu sao dạo này em hay chóng mặt lắm !! 

Thái Phong lo lắng, lấy tay sờ trán vợ 

- Em bệnh à ? 

- Chắc vậy !!.... 

- Dạo này anh thấy em kén ăn lắm đấy… 

Nó nhăn mặt 

- Thì em ăn không nỗi mà… 

- Còn nữa…. lâu lâu thì cáu với anh vô cớ 

Nó giận 

- THÌ EM THƯƠNG ANH NHIỀU RỒI THÌ GIỜ CÁU VỚI ANH CÓ SAO ĐÂU !!!

Thái Phong vỗ vỗ tay vợ , cười 

- Được rồi ! muốn mắng muốn la gì cũng được… miễn là em vui là được 

Nó mĩm cười … 

- Chồng à !! 

- Hả ? 

- Đi ngủ đi !! 

Thái Phong hí hững nhìn vợ 

- ok !!! 

Thế là lập tức leo lên giường… ngay lúc đó 

BỐP ….RẦM 

- Á~~~ 

Thái Phong ôm đầu và xoa mông vì vợ đánh té giường 

- Xuống soffa mà ngủ !! 

- Sao… sao kì vậy… không phải em cho anh dọn lên đây rồi sao ? 

Nó bậm môi răng đe Thái Phong 

- Còn cãi !!!... xuống~~~~~~~~~~~~~ 

Thái Phong xanh mặt 

- Được !!...được…. xuống thì xuống….

Trong 3 tháng đó… tức là từ ngày mà Tử Kỳ quyết định nói lời cự tuyệt với Trung Hiền, 2 vợ chồng Thái Phong … luôn ngập tràn trong hạnh phúc … nào là đi du lịch… nào là đi mua sắm… v..v.. ôi thôi thời gian này tính tình Tử Kỳ đúng là có trời mới thấu… 

Lúc thì Thái Phong cứ như được sống trong hoàng cung với cô hoàng hậu hiền dịu mẫu nghi thiên hạ…. lúc thì như sống trong ANH HÙNG XẠ ĐIÊU…. Bên cạnh LÝ MẠC SẦU…. khổ thân cậu ta…. 

Tại ngôi nhà thân thương đầy ấp tình yêu của 2 người họ 

Thái Phong ngồi bắt chân chéo , chóng tay ra sau … ung dung rung đùi trên soffa… nhíu mày nhìn vợ nói 

- Em à !! sao dạo này … em… 

Nó vừa nghe đến câu đó thì lập tức bỏ sách xuống… trừng mắt nhìn Thái Phong 

- Anh muốn nói gì ? 

- …à không !! không có gì…. 

Thái Phong lau mồ hôi toát đầy trên trán, nuốt nước bọt… 

- Anh…chỉ muốn nói là sao dạo này em lại hay thích ăn trái cây thế thôi mà !! 

Ánh mắt nó bớt căng hơn , cầm quyển sách đang đọc dở lên 

- Em cũng không biết !! 

Thái Phong lấm lét nhìn vợ, mặt hí hững cười tũm tỉm …. 

- Hay là… 

Nó lập tức liếc xéo Thái Phong 

- ANH ĐANG NGHĨ GÌ VẬY HÃ ~~~~~~~~ 

- Nhưng mà rõ ràng 

- MỆT RỒI !!! EM ĐI NGỦ ĐÂY 

Nó đập quyển sách cái RẦM , một mạch bỏ lên phòng 

Thái Phong ngơ ngác nhìn vợ.. 

- Anh chỉ muốn nói hay là em không khỏe trong người nên mới thay đổi khẩu vị phải không thôi mà…. Làm gì giận như thế !! 

Ôi thật là… ai đời lại có người chồng ĐƠN GIẢN đến mức như thế nhỉ ? 

Còn nó thì khác… sau khi HIỂU LẦM ý chồng … trong lòng nó vừa vui vừa lo…. 

Nó ngồi lên giường… từ từ nhìn xuống bụng mình… rồi đặc tay lên…. 

Nó nhấm mặt lại …. Và 

- Mình tăng cân thật rồi… chắc Thái Phong đang chê mình… Azz không hiểu sao dạo này lại cứ ăn nhiều thế chứ !!! 

Thật là…. Hai vợ chồng này không chịu chấp nhận sự thật gì cả hà ! Ngày qua ngày cứ như thế đấy … 

Nhưng… thật không hiểu… tại sao hai người họ lại có thể ung dung và thoãi mái đến mức đó trong khi … tai ương sắp ập tới . 

___________________ 

3 tháng sau…. 

Một ngày làm việc như bao ngày tại công ty IDEA 

Tử Kỳ đang lăng xăng trong phòng làm việc …. Vì chiếc váy công sở của mình hôm nay… 

- Mình đã cố nhịn ăn lắm rồi… tại sao lại còn tăng cân… ôi cái bụng mình… càng ngày càng lớn ra…. Mặc váy thật khó coi mà…. 

________________________________ 

Sân bay …. 8.30 am 

- Alo ! 

- Chuẩn bị xe cho tôi , 10 phút nữa tôi cần có mặt tại công ty IDEA 

- Vâng ! 

Trung Hiền rất điềm tĩnh , cúp máy điện thoại và quay người lại 

- Thảo Yên ! 

- Dạ ! 

- Em và Trung Đan về khách sạn trước , anh sẽ liên lạc sau, giờ anh phải giải quyết công việc trước 

Thảo Yên … mặt có chút thất vọng .. nhưng vẫn nhìn Trung Hiền mĩm cười 

- … anh cứ làm việc của mình đi !.. em và con sẽ về khách sạn 

Một câu ừm… lạnh lùng đến phát sợ … Rồi hắn một mạch quay đi và bước ra khỏi sân bay 

Thảo Yên… nhìn theo Trung Hiền… ngậm ngùi… cuối xuống ...nhìn con đang ngồi trong xe và mĩm cười 

- Đan Đan à ! …má và con về khách sạn đợi ba nha ! 

_______________________________ 

Trên xe của Trung Hiền 

- Alo 

- Xin chào Chủ tịch Chung ! lâu quá không gặp ông 

- …Trung…Trung Hiền… 

- Ông cứ bình tĩnh, mọi chuyện chưa tới đâu mà . 

- Cậu muốn gì !? 

- Tôi đang trên đường đến công ty ông ! hi vọng ông sẽ chuẩn bị mọi thế thật tốt để đón tiếp một CHỦ TỊCH MỚI 

- Cậu đừng có quá quắc ! tôi cảnh… TÍT TÍT TÍT…. 

Trung Hiền nhếch mép cười 

- Các người sẽ không thắng được tôi đâu ! 

_________________________________ 

KÉT~~~~~~~~ 

Tiếng xe thắng gắp rất vang giòn đó chính là hắn… Với một tác phong lịch lãm… vẻ lạnh lùng đến quyến rũ … Hắn bước vào công ty với phong thí dõng dạc và đầy vẽ kiêu hãnh 

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Trung Hiền 

- Không…không phải là Phạm tổng lúc trước của chúng ta sao ? 

Ngay lập tức , tin Phạm tổng quay lại công ty không ai là không biết…. và 

- CÁI GÌ ?~~~~~~~ 

Nó đã quát to vì quá bất ngờ với tin tức đó , lập tức đứng dạy và bước nhanh ra ngoài 

Nó đang đứng trước mặt Trung Hiền… ánh mắt không thể tin được… người trước mặt nó là Trung Hiền… là người mà nó đã nghĩ là sẽ chấm dứt được từ 3 tháng trước rồi … 

Hắn nở nụ cười nhạt với nó và lại tiếp tục đi ngang qua nó như họ chưa hề quen nhau… 

Mặc kệ đằng sau là ánh mắt vô hồn và sững sờ của nó… 

Ngay lúc đó cô thư ký của nó chạy vội vàng tới 

- Lý tổng ! Lý tổng à… Chủ tịch…chủ tịch cho triệu cuộc hộp gấp 

Nó bàn hoàn quay lại nhìn Trung Hiền…. và điều nó lo sợ lúc trước… có lẽ cũng là điều nó không ngờ nhất…. Trung Hiền… hoàn toàn không từ bỏ bất cứ ý định nào … mà đang quay lại để lấy lại tất cả !! 

____________________________ 

Cuộc hợp diễn ra với không khí vô cùng nặng nề … chỉ riêng 1 người là vô cùng thoãi mái. Vì đơn giản … phần thắng đã nằm trong tay Trung Hiền và hắn có quyền tự mãn với những gì mình đạt được… nhìn chủ tịch và lên giọng 

- Các người đã không thể hoàn thành đúng hạn theo yêu cầu của hợp đồng . Điều đó… có nghĩa là… cái ghế chủ tịch đó… phải nhường cho tôi . Còn đây là số phiếu ủy nhiệm của hội đồng cổ đông công ty… tôi chắc rằng… ngài sẽ hiểu chứ !! 

Cả phòng hợp đều kinh ngạc với lời nói đầy chắc chắn của Trung Hiền 

Tử Kỳ lâm lâm tay nhìn Trung Hiền với ánh mắt tức tối… nhưng quả thật là mọi chuyện là do nó quá chủ quan nên…. 

Chủ tịch như mất thần hồn… ngồi bệch xuống ghế 

- Được thôi !! mọi người , kể từ hôm nay, tôi ! Phạm Trung Hiền sẽ là chủ tịch mới của công ty IDEA, tôi sẽ cố hết sức giúp đỡ công ty đi lên và… 

Nhìn Tử Kỳ,,, 

- Nếu… có ai cố ý chống đối tôi… thì hậu quả… tự gánh lấy !

Chính trong lúc đó , không khí bỗng trở nên hỗn loạn hơn…

Nó thì hoàn toàn không làm được gì trước sự việc đó…Trung Hiền nhẹ nhếch mép cười 

- Đủ rồi ! ngay từ lúc này tôi sẽ nhận chức, mọi người cứ làm việc như bình thường . 

Những người có mặt trong cuộc hợp bàn tán xôn xao nhưng lại e dè lo lắng, họ cuối đầu rồi bước ra ngoài … riêng nó thì tức giận nhìn chầm chầm Trung Hiền như muốn nuốt chửng hắn. 

Khi mọi người vãn bước ra ngoài hết, Trung Hiền mới nhẹ đưa cặp mắt nhìn nó 

- Kỳ không thích à? 

Nó vẫn trừng mắt nhìn hắn và quăng đóng giấy đang đặc trên bàn xuống dưới đất 1 cách giận dữ 

- CHUYỆN NÀY LÀ SAO HẢ ? 

Trung Hiền quay mặt đi, lạnh lùng trả lời 

- Hiền đã nói rất rõ và Hiền không nghĩ mình cần giải thích nữa 

- NGƯỜI HIỀN MUỐN CHÓNG ĐỐI VÀ TRẢ THÙ LÀ KỲ CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ GIA ĐÌNH THÁI PHONG, TẠI SAO LẠI CÒN QUAY VỀ VÀ CỐ GIÀNH LẤY CÔNG TY NÀY HÃ ~~~ 

Lại nụ cười đó , hắn rất bình tĩnh nhìn nó 

- Chính vì Kỳ nên Hiền mới càng muốn mọi chuyện như thế. Giờ chỉ là công ty… nhưng sau này cũng có thể sẽ là Thái Phong . 

Nó quá tức giận khi Trung Hiền thốt ra những lời những lời như thế và 

CHÁT ~ 

Trung Hiền nhếch mép cười ,lấy tay đặc lên má mình vừa mới bị Tử Kỳ tát 

- Kỳ vì Thái Phong mà tát Hiền ? 

- PHẢI !! Kỳ muốn tát cho Hiền tỉnh , Hiền đã đi quá xa rồi , TẠI SAO HIỀN CÓ THỂ LÀM RA NHỮNG CHUYỆN ĐÁNG XẤU HỔ NHƯ VẬY HẢ ?~~~~~~~ 

Hắn ngước mặt nhìn nó 

- Xấu hổ ?... Kỳ nghĩ Hiền thế sao ? 

- Kỳ thật sai lầm khi nghĩ 1 người như Hiền có thể tin tưỡng và trở thành 1 người bạn. Hiền… Hiền 

- Không ngờ à? Hối hận ? hay là… quá thất vọng? 

Nó mở to mắt vì kinh hãi trước con người này 

- Chính Kỳ là người làm Hiền yêu Kỳ, cũng chính Kỳ… quay lưng lại với Hiền. 3 năm qua không lúc nào Hiền không nhớ về cái tình yêu đó … lúc nào cũng nghĩ là Kỳ sẽ không thay đổi tình cảm dù có như thế nào… 

- HIỀN ĐIÊN RỒI ! 

Hắn cười 

- Giờ thì sao ?... những gì Hiền có được là gì ?... sự lạnh nhạt của Kỳ ?... sự thù ghét của Kỳ.. hay là những lời nói cay nghiệt và vô tình ?... 

- … …. … 

- Đủ rồi ! Kỳ ra ngoài và tiếp tục công việc của mình đi. 

Nó nắm chặt tay run run với ánh mắt thù hận nhìn Trung Hiền 

Nó tháo cái bản tên đang cài trên áo của mình và quăng xuống đấy 

Trung Hiền quay lại 

- Kỳ làm gì vậy ? 

- TÔI TỪ CHỨC!! 

Rồi quay mặt bỏ đi 

Trung Hiền chạy theo nắm tay nó lại 

- Bỏ tôi ra 

- Kỳ nghĩ như thế thì Hiền sẽ không làm gì được sao ? 

Nó nhìn hắn 

Trung Hiền như nắm được thót nó 

- Nếu Kỳ nghĩ từ chức thì Hiền sẽ không làm được gì Kỳ sai lầm rồi ! Công ty này là của nhà họ Chung , Kỳ có muốn… vì Kỳ… mà công ty này sẽ sụp đỗ không? 

- HIỀN !! 

- Nếu Kỳ bỏ đi thì Hiền sẽ phá hủy cái công ty này. 

_________________________________________ 

Thái Phong vì lịch công tác nên đã ra nước ngoài … trong 1 tuần. Sáng hôm nay … Thái Phong vừa lên chuyến bay thì công ty đã xãy ra chuyện như vầy 

Một mình nó phải đối mặt với mọi chuyện… Chủ tịch củ tức là ông của Thái Phong… vì đúng theo hợp đồng và giao hẹn… nên đã phải rời khỏi công ty mà hoàn toàn không làm được gì… ông chỉ hi vọng nó và Thái Phong có thể lấy lại công ty và chấn hưng nó… Nó không muốn nói với Thái Phong vì sợ Thái Phong sẽ lo lắng, chuyến công tác của Thái Phong rất quang trọng vì nó sẽ giúp ích nhiều trong việc… giành lấy lại IDEA 

Tin tức nhanh chóng lan nhanh…. Cả công ty đều biết ,chức ghế chủ tịch đã giao vào tay Phạm tổng trước nhiệm thi.Mọi trật tự trong công ty như xáo trộn cả lên, vui có mừng có… lo sợ cũng có… không khí trở nên căng thẳng hơn. 

Tình trạng sức khỏe nó đã không tốt … lại gặp thêm cú sóck này… quả thật … nó chịu không nổi… Trong lúc làm việc thì… 

Phòng nội vụ ( khu làm việc của nó ) 

Mọi người đang làm thì bỏng đứng lên,, lo lắng cuối chào … 

- Chủ….chủ tịch… 

Trung Hiền không hỏi không rằng , một mạch bước vào phòng làm việc của nó . 

CẠCH 

Hắn hốt hoảng la lên khi thấy nó nằm trên sàn bất tĩnh 

- TỬ KỲ ~~~ 

Và chạy tới đỡ người nó … lay lay 

- Tử Kỳ à…. Kỳ có sao không ?... Kỳ à~ 

Nhưng Nó không phản ứng, trán toát đầy mồ hôi… mặt trắng bệch 

Không nói không rằng , hắn lặp tức bế nó lên và chạy ra ngoài 

Mọi người đều nhìn vào hắn 

- Lý tổng !!! 

___________________________________________ 

Tối … 

RENG RENG RENG… 

Trung Hiền cầm điện thoại lên và có ý như không muốn nghe 

- Alo 

- Anh… mọi việc ổn chứ? 

- Mọi chuyện vẫn ổn! 

Câu trả lời lạnh lùng ấy... làm cho Thảo Yên như thấy mình bị bỏ rơi 

- chừng nào anh về ? 

Trung Hiền nhìn nó… 

- Có lẽ anh sẽ không về ! 

- Sao ? 

- Em và con cứ nghĩ ngơi trước đi, mai chúng ta sẽ dọn sang nhà mới 

- Anh à ! TÍT …TÍT TÍT 

Hắn cúp máy ngang của vợ.. 

Nhẹ xoay bước ngồi xuống cạnh giường nó nằm 

Tay nó nhút nhít… 

Trung Hiền giật mình , nắm lấy tay nó vui mừng 

- Kỳ tỉnh rồi à ? 

Nó lờ đờ mệt mõi , nhíu nhíu cặp mắt nhìn 

- Uống nước không ? Hiền lấy 

Nó lập tức quật tay Trung Hiền ra 

Rồi ngồi dạy 

Trung Hiền … lờ đi cái cảm giác tức giận đó và mĩm cười với nó 

- Không uống cũng không sao… tỉnh lại thì tốt rồi 

Dù mới tỉnh dậy nhưng ánh mắt của nó vẫn có thể nhận ra rõ ràng rằng… nó đang câm hận hắn 

- Hiền sẽ chở Kỳ về 

- Không cần! 

Nó bước xuống giường… nhưng sức còn yếu nên 

Ngã ,,, may mắn thay Trung Hiền đỡ kịp nó… 

Nó cố đứng vững và đẩy Trung Hiền ra 

- Tôi tự về… 

Vừa mới bước đi dc 3 bước thì 

- ua… ụa!!!.... 

Nó bịt miệng vì … buồn nôn 

- Có sao không? 

Nó hất tay hắn ra 

- Bỏ tay ra , tôi không cần cậu giúp ~ 

Nó lại bước đi… nhưng thực sự là 

- ụa…. ua.ụa ~~~ 

nÓ lập tức chạy ra ngoài…và vào tolet 

Nó buồn nôn và ụa liên tục… 

Ngay lúc đó … 

-Tử Kỳ 

Nó… mệt nhọc ngước mặt lên nhìn 

-….Thảo…Thảo Yên ?

Nó ngỡ ngàng khi nhìn thấy trước mặt mình là Thảo Yên ... 

Ánh mắt của cô ấy thật lạ... rất hiền dịu và ân cần... mĩm cười với nó và nhẹ nhàng bước đến đỡ nó hỏi thăm 

- Kỳ sao thế ? không khỏe trong người à ? 

Nó lấp bấp 

- Không... không sao !! 

Thảo Yên buông tay khỏi người nó , cười nhạt 

- Tôi đến tìm Trung Hiền, cô biết anh ấy ở đâu không ? 

Nó vờ lờ đi 

- Tui... tui không biết !... tui phải về rồi... xin phép cô !! 

- Khoan đã !!... 

Nó dừng bước, quay lại 

Thảo Yên nhẹ giọng 

- Kỳ à !?.. hình như Trung Hiền sẽ về đây làm việc lại... hi vọng cô sẽ giúp đỡ anh ấy nhiều 

Tử Kỳ cười khinh 

- Đúng là tôi cần giúp đỡ cậu ấy nhiều... 

Thảo Yên đáp 

- Trung Hiền và Yên mới về nước hôm nay... nhưng mà vì công chuyện nên Yên và bé Đan Đan 

- Đan Đan ? 

Thảo Yên ngạc nhiên dù đó là cố tình nói với nó 

- Đúng vậy !! Đan Đan là con trai của Yên và Trung Hiền 

Nó cười lên 1 tiếng 

Nó gật đầu chào nhẹ và ôm bụng quay đi 

Thảo Yên vẫn không hề rời ánh mắt khỏi nó... nhìn và... hoài nghi... nhưng.. không thể nói gì 

Thảo Yên đứng đó...1 lát sau 

- Tử Kỳ ! 

Tiếng hắn vang ra trước cửa phòng tolet nữ ... Thảo Yên đang đứng lặng trong đó thì hoàn toàn kinh ngạc trước tiếng nói ấy... 

- Tử Kỳ à !!... có sao không ? 

Thảo Yên bàn hoàn... lòng dấy lên một cảm xúc tức tối... thốt không được 

CẠCH 

Cánh cửa bật ra ... Trung Hiền khựng chân lại khi ... trước mặt hắn là vợ của mình 

Thảo Yên nhìn hắn ... ánh mắt vừa đau vừa hận... rưng rưng dòng lệ.... 

Hắn lặng người... không biết phãi nói thế nào 

Thảo Yên... lâm lâm tay như muốn đánh người chồng mà mình hết mực yêu thương này... nhưng 

Cô ấy đã bỏ đi... để lại phía sau là sự áy náy và xấu hổ của tên chồng ... xấu xa đó ! 

Đáng lẽ hắn nên chạy theo... níu giữ vợ mình lại... nên nói dối hay tìm lời gì đó giải thích để cô ấy không hiểu lầm... Nhưng rõ ràng hắn đã không làm như vậy... rất bình tĩnh... chỉnh chu lại bộ đồ vest ... và bước ra ngoài. 

Cả 2 người phụ nữ... đều bị hắn... tên đàn ông xấu xa làm cho tổn thương ... 

Người vợ lúc nào cũng chỉ biết có hắn và hết lòng yêu thương hắn thì bị hắn bỏ mặc , lạnh nhạt và vô tình... Trong khi Tử Kỳ... người hắn lúc nào cũng yêu thương nhưng chính tình yêu ấy đã làm cho nó phải oán hận và bị dày vò ... Trung Hiền !!!... rốt cuộc là cậu muốn cái gì chứ ? 

Cô vợ của hắn... lái xe đi một cách vội vàng... lòng rối như tơ vò... không biết nên trách.... nên hận hay nên oán thù hắn nữa... Điều Thảo Yên lo sợ có lẽ đến thật rồi... Cô ấy luôn làm mọi điều để Trung Hiền có thề gạt đi hình bóng Tử Kỳ... thậm chí biết là chồng mình vốn chưa bao giờ quên... nhưng Thảo Yên vẫn không để tâm... thật lòng thật dạ... yêu Trung Hiền... chỉ cần... đừng bao giờ xa mình là được.... 

Giờ thì sao ?... tiếng gọi ấy... sự lo lắng thấy rõ trong từng lời nói... chưa bao giờ... chừa hề thấy ở Trung Hiền khi bên cạnh mình... Thật sự mình không bằng Tử Kỳ ở điểm nào ?~~ rõ ràng người anh ấy yêu là mình... trước kia vốn là vậy mà ~~~~~ Tại sao... tại sao lại thành ra thế này ? 

Thào Yên mất bình tĩnh : 

- ... Tử Kỳ... là Tử Kỳ ~~ LÀ TỬ KỲ ~~~~~~~ 

Chiếc xe của cô ấy lao thẳng về phía trước trong vô thức 

___________________________ 

Tối hôm đó ... 

Trung Hiền một mình chạy trên con đường dài... lòng suy nghĩ rất nhiều điều... 

- Mình đã làm sai ?... những thứ đó vốn thuộc về mình, giờ thì mình chỉ lấy lại mà thôi... mình không sai, vốn không sai !! 

Một kẻ độc đoán và chỉ biết có bản thân như hắn thì hiều gì chứ !?... máu lạnh , tồi tệ ! 

_____________________ 

Tại nhà Tử Kỳ 

Nó đang mệt mõi... quá nhiều chuyện xãy ra cùng một lúc , nó không biết phải làm gì nữa... nó chỉ là 1 người phụ nữ ... nó không thể gánh vác trọng trách quá lớn thế này được... 

Nó muốn khóc... khóc thật nhiều... nó muốn Thái PHong nhanh chóng quay về... nó muốn có người yêu thương và che chở cho nó lúc này... Nó không thể nói bất cứ điều gì với Thái Phong cả... và điều đó lại làm nó khó xữ hơn nữa... 

Từ nay về sau.. việc nó phải đối mặt với hắn không phải ngày một ngày hai... chỉ cần nó làm trái ý hắn thì nhất định ... Thái Phong và cả công ty sẽ bị đe dọa... Nhưng.. nó hoàn toàn không muốn làm điều gì có lỗi với Thái Phong cả... nó nợ Thái Phong quá nhiều... 

RENG RENG RENG... 

Nó mệt mõi cầm chiếc điện thoại trên bàn lên 

- alo ! 

- Tui có thể nói chuyện với cô tí không ? 

-Thảo Yên !! 

- Cô ra ngoài đi ! tôi đang đợi trước nhà cô đây !! 

Chuyện gì sẽ xãy ra ?... khi giờ lòng ghen tuông và thù oán của cô vợ đang lên tới tột cùng... Tử Kỳ sẽ ứng phó ra sao đây ? hay là...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro