Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chồng a~~

Anh mở to mắt nhìn sinh vật bé nhỏ đang đu trên người mình, bất giác khoé môi giật giật

Cậu đứng đằng sau trợn tròn mắt, "con nhỏ nào đây ? Mình không vô nhầm phòng đấy chứ ?".

Không khí im lặng đến đáng sợ, cô gái nhỏ nào đó ngẩng mặt lên nhìn anh, mắt rơm rớm

- Hic...chồng đừng nhìn Ân như vậy, Ân sợ lắm

Anh giật mình, thuận tay ôm cô đến bên giường, nhẹ nhàng hỏi

- Cô, bị mất trí nhớ hả ?

Cô lắc đầu..., mất trí nhớ gì chứ, rõ ràng là chồng cô mà, hay là không phải...

Liếc mắt nhìn người đàn ông đằng sau, môi nhỏ xinh mỉm cười

- Nếu anh không phải Hàn, thì chắc là anh ấy rồi...- nói xong nhảy vọt đến ôm cậu. Cậu đơ mặt, cười khổ nhìn anh

"Anh ta...sắp phát hoả rồi, nhìn cái mặt đen kịt như đít nồi kìa, trời ơi..., Ân ơi, mày hại tao rồi !"

Tay nắm thành quyền...

Đôi mắt đỏ lên vì tức giận...

Răng nghiến ken két...

Anh hét lên

- Lạc Tuyết Ân, sao cô dám ôm thằng đó trước mặt tôi chứ

-....

- Đi về, xuất viện...

Anh hầm hầm bỏ ra ngoài, cô khó hiểu nhìn anh, mắt to tròn long lanh nước, cậu vội dỗ cô

- Tuyết Ân, anh ta là chồng cậu, về nhà với anh ta nhé

Cô lắc đầu, về với hắn thì đời cô sau này coi như tàn, không đời nào

[....]

Trên xe, anh vừa lái xe vừa nghĩ về lời của ông trưởng khoa nói

"Cô ấy bị va chạm mạnh phần đầu, dẫn đến một phần não bị tổn thương, tính cách bây giờ không khác gì trẻ con, rất cần người nhà chăm sóc chu đáo "

Nhìn qua gương chiếu hậu, cô gái ngốc đang ngủ ngon lành, miệng anh bất giác mỉm cười

- Từ bây giờ, em là vợ tôi, cô gái kia là ai, tôi không quan tâm...

[...]

Oáp

Cô mở mắt, không biết đã ngủ bao lâu rồi, cả người mệt mỏi

Bước xuống nhà, dụi dụi mắt, cô gọi

- Chồng ơi, Ân đói rồi

Anh đứng trong bếp nấu ăn, lần đầu tiên nấu đồ ăn cho người khác, cảm giác không quen tí nào

Quay lại đằng sau, anh giật mình suýt chút làm rơi chén canh trên tay...

Cô ngốc, tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch, anh giật khoé môi...

- Lại đây

Anh vẫy tay gọi cô, cô theo bản năng bước đến, ngồi cách xa anh

- Gần vào đây

-....

- Tôi nói ngồi gần vào đây - anh kéo cô, để cô ngồi vào lòng, cầm lược chải tóc cho cô

Sống với cô lâu như vậy, chưa bao giờ gần cô như thế này, mùi hoa nhài nhè nhẹ từ tóc cô lan toả, cảm giác thật dễ chịu

Cô mím môi, ngồi im để anh chải tóc, hơi thở của anh phả vào cổ cô, hơi nhột

- Sợ cái gì, tôi có ăn thịt cô đâu ? - anh nhíu mày

Lắc đầu, đột nhiên nhớ ra gì đó, cô cười

- Ý, nè chồng, cái anh hôm qua ý, tên gì nhỉ ?

Anh đen mặt...

Ngồi đây với chồng mà dám hỏi chồng về tên tình địch, cô cũng gan lớn quá đi

Đè cô ra ghế, anh gằn từng chữ

- Còn nhắc đến tên đó, tôi không chắc em có thể xuống giường trong ba ngày tới
_____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jen