Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Suất ngày chỉ ăn với ăn không làm được tính sự gì .. ăn nói tào lao suất ngày gây họa , tốt nhất cô nên nhịn cho não tăng xíu đi " Tuyết Linh nghe hắn nói mặt nhăn ? Não cô có bị gì đâu ? Nhịn đói mà não tăng là sao ? Đầu cô bây giờ chỉ nghĩ đến thức ăn thôi ?


" Chồng không cho vợ ăn hả ? " Tuyết Linh rưng rưng nước mắt rõ ràng lúc nãy mẹ chồng nói hắn phải chăm sóc cho cô , bây giờ về đến hắn lại ức hiếp không cô ăn ! Đúng là hắn thù dai chỉ không cho cục kẹo mà bây giờ không cho cô ăn

" Ăn mà não không tăng thì ăn làm gì tốt cơm " Hoài Nam híp mắt nhìn cô , hắn còn chưa tính sổ chuyện hắn bị giáo huấn ở đó mà giả bộ khóc !

" Hức .. rõ ràng là lỗi tại chồng sao giờ không cho em ăn ? " Tuyết Linh chu mỏ chỉ hắn nói

" Lỗi tại tôi ? Cô có vấn đề hả ? Là lỗi lại cô mới phải " Hoài Nam trừng mắt nói hôm nay cô gan dám cãi tay đôi với hắn

" Em có làm gì đâu ? Là lỗi tại chồng ý " Tuyết Linh hừ lạnh nói

" Tôi hả ? Cô vấn đề nặng rồi .. là ai mà tôi bị mẹ tôi mắng hả ? " Hoài Nam đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn Tuyết Linh còn dám nói là hắn ? Không phải tại cái miệng quạ của cô mà hắn bị mẹ hắn chửi hả ? Còn dám nói hắn làm !

" Rõ ràng mẹ mắng chồng em có biết gì đâu ? Em chỉ nói sự thật thôi mà em nói đúng có nói sai đâu ? Chồng nói em " cút " rõ rành rành ra ấy , em cũng có xin phép tại chồng đuổi em thôi " Tịnh Lan cũng không kém híp chặt mắt nhìn hắn ! Cô có nói gì đâu hắn đổi thừa cô ? Là mẹ chồng tự thích mắng hắn thôi cô có làm gì à ? Cô chỉ ngồi ké bên ăn kẹo nhìn hắn bị mắng không lẽ cũng bị liên lụy ? Cô có giúp hắn mà cơ có nói " mẹ chồng cô dẫn hắn lên phòng chửi mà " , cô giúp hắn nhiều vậy còn gì ?

" Còn dám cái lý với tôi 1 tuần cầm ăn kẹo " Hoài Nam tức giận hôm này dám đôi co với hắn ? Ở đó mà ngốc ? Ngốc mà cái lý với hắn như vậy ?

Hoài Nam vừa nói khỏi miệng thì mắt TUyết Linh đỏ lên òa khóc

" Hức ... em có làm gì đâu ? Sao lại khôngđược em kẹo ? " Tuyết Linh nhìn Hoài Nam tủi thân ? Cô thật sự không làmgì hết ? Là mẹ chồng giáo huấn hắn chứ cô có giáo huấn hắn đâu ? Phải gọi điệnthoại nói mẹ chồng mới được ! Không thôi hắn không chịu sẽ không cho cô ăn kẹo, Triết Phong không quan tâm đến lời Tuyết Linh nói tính đi lên phòng nhưng hình như có gì sai sai ! Sao cô lạitự nhiên im lặng ? Hoài Nam quay mặt lại thì thấy cô đang cầm điện thoại gọicho ai đó
Không nghĩ ngợi Hoài Nam liền giựt cái điện thoạitrên tay cô đúng lúc này giọng nói bên kia cũng vang lên

" Alo mẹ nghe đây, vừa mới về nhà mà giời gọi cho mẹ chi vậy? " Triết Phong mím môinhìn Tuyết Linh quả là không sai cô cư nhiên gọi cho mẹ hắn ! Chết tiết không biếttừ khi nào cô lại dám to gan như vậy ?

" Mẹ,.... " Tuyết Linh lời vừa ra khỏi miệngđã bị Hoài Nam lấy tay bịt lại

" Mẹ à ! Dạo này trời hơi lạnh nên mẹ ngủ nhớđắp chăn kỹ, tại ban nãy đi về con quên nói với mẹ nên giờ con gọi điện thoại nè  " Hoài Nam vừa nói vừa phải giữ cái con sâu đang muốn thoátkhỏi tay mình

" Con có vấn đề à ? Trời này mùa hè mà lạnh à? Còn đang nóng bù đầu đây " Bà Dương đầu dây bên kia nhăn mặt vừa lúc nãycòn ở nhà bà ? Về nhà đã gọi nói mấy cái tào lao gì vậy ?

" Àhh thì lâu lâu nó cũng mưa gió thất thườngcon sợ mẹ bệnh nên nói vậy ! Con dạo này bận có mấy khi về thăm ba mẹ đâu ? Nênba mẹ phải có gắng giữ sức khỏe ! Mà giờ con bận rồi nói chuyện với mẹ sau" Hoài Nam nói xong liền cút máy đầu dây bên kia mẹ hắn tức điên lêndám cúp ngang lời mẹ hắn , phải dậy lại !

" Ưm~ buông ra " Tuyết Linh vùng vẫy thoátkhỏi tay hắn ! Hoài Nam lúc này mới thả tay ra

" Cô hay lắm dám gọi điện thoại cho mẹ "Hắn gằn từng chữ híp ánh mắt lưỡi dao sắc bén nhìn cô

" Em con chưa nói ? Ai cho chồng tắt chứ .. chồnglà cái thứ bất lịch sự em gọi cơ mà ? Em còn chưa nói thì ai cho chồng nói" Tuyết Linh phồng má cô mới là người gọi vậy mà hắn dám dựt điện thoại ,còn bịt miệng không cho cô nói ! Đã vậy nói xong còn mắng cô lần sau phải méc mẹchồng mới được

" Tôi còn chưa xử cô ở đó mà xù lông .. tôi cạohết lông cô bây giờ " Hoài Nam gõ vào đầu cô ở đó mà đòi cãi tay đôi vớihắn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro