Chung 1012: Nguy cơ bại lộ ! ! !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô bé này xinh đẹp quá.
Phí Dương vốn lăn lộn tích giới giải trí nhiều năm, mỹ nhân kiểu gì cũng đều gặp qua, vậy mà hiện tại cũng bị dung mạo của cô gái làm cho kinh ngạc.

Hàn Tiện Vũ sau khi nhìn thấy cô gái, bởi vì dung mạo quá chói mắt cũng khiến anh ta cảm thấy hơi bất ngờ, trừ cái đó ra, hình như tướng mạo của cô cũng có chút quen mắt.
Nhưng dù sao Hàn Tiện Vũ đang đầy phẫn nộ cũng không để ý tới vài chi tiết nhỏ đó.

- Tiện Vũ em phải tỉnh táo đó, đừng có làm bậy ở nơi như thế này! Suy nghĩ một chút về Diệp Bạch đi, nếugây ra chuyện, cuối cùng vẫn phải để cậu ta đi thu dọn cục diện rối rắm này đó.
Nhìn thấy sắc mặt của Hàn Tiện Vũ càng ngày càng khó coi, Phí Dương kinh hồn bạt vía, bất đắc dĩ phải lôi cả Diệp Bạch ra.
Không phải là anh ta suy nghĩ nhiều, nhưng biểu cảm của Hàn Tiện Vũ rất giống như đi bắt gian!
Kết quả là, anh ta vừa nhắc tới Diệp Bạch, không biết tại sao sắc mặt của Hàn Tiện Vũ hình như lại càng thêm khó coi...
Phí Dương đang lo lắng sẽ xảy ra chuyện, thì cô gái kia đã đi tới trước mặt bọn họ.
Khi cô gái sắp chạm mặt với họ, Phí Dương cũng bị vẻ xinh đẹp của cô làm cho ngây ngẩn.
Hàn Tiện Vũ đang tức giận cũng không thèm để ý tới cô gái kia trông thế nào, sắc mặt bởi vì hai người vô cùng thân mật mà trở nên càng âm trầm.
Hắn không có biện pháp nào tiếp tục lừa mình dối người, hai người này rõ ràng chính là quan hệ yêu đương thân mật.
Diệp Oản Oản trong mắt chỉ có đồ ăn , tất nhiên không chú ý đến bàn ăn bên cạnh, trực tiếp chạy thẳng tới hướng quầy hàng.
- Tôi muốn bánh dâu tây, tuyết mị nương, còn cả bánh ngọt hạnh nhân!

Diệp Oản Oản vui vẻ gọi đồ.
Diệp Oản Oản cùng Tư Dạ Hàn bởi vì phải tham gia dạ tiệc, cho nên đều mặc trang phục lộng lẫy, nhân viên tiệm ngẩn người nhìn tuấn nam mỹ nữ nhìn hồi lâu mới hồi phục tinh thần, vội nói:

- Vâng , xin đợi một lát, tôi giúp ngài gói lại.
- Được! Diệp Oản Oản gật đầu một cái, vẻ mặt mong chờ, tuyệt đối không phải là vì mình muốn ăn mà nói với Tư Dạ Hàn :

- A Cửu, anh thấy Đường Đường ở nhà một mình đáng thương biết bao, nên mải thêm chút đồ ăn ngon cho bé.
Ha, Đường Đường nhất định không ăn hết nhiều như vậy, đến lúc đó cô sẽ giúp cậu bé!
Tư Dạ Hàn hơi nhướng mày, cũng không vạch trần cô, ngay sau đó nhìn về phía nhân viên tiệm bánh:

-Những thứ vừa rồi, mỗi loại hai phần đi.
- Oa oa! Yêu anh nhất!

Diệp Oản Oản nhất thời vui vẻ hôn một cái trên má của Tư Dạ Hàn.
Lúc này, Hàn Tiện Vũ hai tay nắm chặt thành quyền, đôi mắt ẩn sau cặp kính râm tràn đầy vẻ giận dữ.
- Tiện Vũ, đừng...

Phí Dương nhắc nhở chưa xong, chỗ ngồi đối diện đã trống khống.
- Tiểu thư, bánh đã gói xong, gửi ngài.

Nhân viên tiệm đưa túi đồ điểm tâm đã đóng hộp cho Diệp Oản Oản.
- Được rồi , cảm ơn!
Diệp Oản Oản vui vẻ nhận lấy, sau đó kéo cánh tay của Tư Dạ Hàn đi ra ngoài cửa tiệm.
Nhưng mà, ngay lúc đó, đột nhiên có bóng người bước nhanh qua, đi thẳng tới trước người bọn họ, ngăn cản đường đi của bọn họ.
Người phía trước khuôn mặt che kín, bên ngoài mặc một áo khoác màu đậm, trên mặt đeo khẩu trang và kính râm che kín cả khuôn mặt.

Người này ban ngày ban mặt che chắn kĩ vậy làm cái gì chứ?
Diệp Oản Oản đang suy nghĩ, thanh niên phía trước đột nhiên nói:

-Tư tiên sinh!
Diệp Oản Oản nghe thấy giọng nói của người đàn ông này, trong lòng đột nhiên hơi lộp bộp.
Mịa nó! Giọng nói của người này làm sao giống anh ta như vậy...
Một giây tiếp theo, người đàn ông phía trước chậm rãi tháo khẩu trang trên mặt mình xuống, sau đó là bỏ kính râm, lộ ra một khuôn mặt tuấn dật quen thuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro