Chương 1: Nữ quái Paradise School :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Brừm....rừm 


Tiếng chiếc môtô amaha ZF 1 phóng như bay trên đường khiến mọi người phải khiếp sợ tránh hết vào lề. Đứa nào muốn tự vẫn thì cứ việc chặn đầu xe là được. Chiếc xe lướt thật nhanh và cuối cùng ngừng trước cổng trường Paradise. 


Chiếc mũ bảo hiểm được cởi ra để lộ một gương mặt như thiên thần, mái tóc nâu đỏ dài đến tận thắt lưng, phần tóc phía trước mái được cột phồng lên trông rất cá tính. Sỡ hữu làn da trắng không tì vết và không hề thích trang điểm. Đôi môi hơi hồng và có một ít dấu vết của son dưỡng môi. ột gương mặt tự nhiên chăm phần chăm đẹp nạ nùng. Nó mặc đồng phục kiểu cá biệt, cà vạt thắt lỏng không cài nút áo vest, mặc váy ngắn và chân thì mang bốt đen cao gót đến tận đầu gối. 


miệng nó nhai kẹo cao su nhóp nhép và chậm rãi tiến vào bên trong. Bảo vệ gặp nó thì run cầm cập vì sợ. Đã không dám bắt lỗi nó đi trể mà còn phải dắt xe vào bãi giùm nó nữa. Nó xem đồng hồ rồi nhếch mép: 


- 9h sao? Còn sớm chán! sớm đối với mấy đứa học buổi chiều 


Bên trong sân trường vắng tanh vì giờ này học sinh đã vào lớp hết rồi. Nó liếc nhìn xung quanh rồi tiến vào căn tin ngồi ở đó chờ đợi. Đơn giản vì vác mặt vào lớp giờ này thế nào cũng phải làm bản kiểm điểm vì cái tội đi trể nên thôi. Nó lấy điện thoại ra nhắn tin cho Mun: 


Tình hình trong lớp như thế nào rồi? 


Cậu mới thức dậy à? Vào lớp không để tớ tính? Mun trả lời. 


Thôi khỏi! Vài phút nữa giải lao rồi vác mặt vào đó làm gì? 


Vậy lát gặp 


Nó cất điện thoại rồi lại quầy mua đồ ăn sáng. Nhâm nhi vừa hết bữa ăn thì tiếng chuông giờ giải lao vang lên. ỹ Nghi xuất hiện với nụ cười rạng rỡ: 


- Hey, ăn sáng lúc 9h à? 


- Phải ăn thì mới có sức quậy chứ! - nó tu chai nước lọc. 


Bỗng mấy nhóc lớp 10 bàn kế bên xì xầm nhưng đủ để nó và ỹ Nghi nghe thấy: 


- Ê hình như ban nãy phe của tên Long lớp 11D lôi một anh bạn nào ra sau trường đấy! Chắc là tính sổ vụ gì đó! 


- Ờ dạo này trường mình loạn quá! 


- Chắc tại nghỉ học hơi nhiều nên mấy đứa đó lộng hành. 


Nó ngồi im không thể hiện chút cảm xúc gì, Mun hiểu ý nên huých tay nó: 


- Đi dẹp loạn chứ? 


Nó không nói không rằng đứng lên đá ghế bước đi.Mun hiểu ý nó nên đứng lên đi theo. 


Ở sau trường là cảnh tượng nói hong phải khen chứ giống Chó Hùa y như đúc. ột phe bốn năm tên đang dồn một anh bạn khác vào tường. Tên đứng đầu hất mặt: 


- mầy mới chuyển vào lớp 11A đúng không? Hình như là học giỏi lắm! 


Người ta học giỏi mắc tiên sư bố nhà mầy à? Nhìn cái đầu để duy nhất một chỏm tóc vuốt keo dựng đứng là muốn lấy cây búa đập lên rồi. Đúng là kiếm ăn không muốn lại muốn kiếm chuyện. 


- Dạ...dạ.... không phải vậy đâu ạ! - anh bạn đó sợ sệt. 


- Khôn hồn thì đưa hết tiền cho tụi tao! Nghe nói nhà mầy giàu lắm mà! 


- Dạ...dạ.... - sợ quá nói hổng nên lời luôn. 


- DẠ CÁI GÌ???? 


Tên cầm đầu bất ngờ quát lên làm anh bạn đó giật điếng hồn, thuận tay nên hắn đấm vào mặt người ta một cái khiến anh chàng đó ngã dúi xuống đất văng cả mắt kính. Tên Long không dừng tay ở đó, hắn nắm áo anh bạn đó lôi dậy định bồi thêm một cú nữa thì bỗng có một cánh tay bắt tay hắn lại và tát cho hắn một phát nổ đom đóm mắt. Vừa chưa con??? Hehe.... 


Nó lúc nào cũng trưng cái bản mặt lạnh lùng làm người khác phải khiếp sợ khi nhìn vào. Tên Long chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì lại bị nó tán tới tấp cho vài cái bạt tay nữa, sau đó là những cú đấm vào mặt. Cuối cùng là một cú đá vào bụng làm Long ngã xuống đất đau đớn. ấy tên còn lại toát mồ hôi nhìn nó. Cầu mong nó tha mạng chứ đừng như Long thì có nước mà nằm viện mấy tháng. Nó trừng mắt nhẹ nhàng xách cổ áo tên Long, ngữ khí phát ra có thể làm đóng băng cả một vùng: 


- Gia ẫn tao còn ở cái trường này mà mầy dám làm loạn à? 


- Dạ... dạ không! Chị... chị tha cho em! - đến lượt Long lắp bắp vì sợ. 


Nó hất mạnh người của Long vào tường lên tiếng đe dọa: 


- Liệu mà yên phận! Không thì đừng trách tao! 


- Dạ ... dạ cám ơn chị! 


Long cùng đồng bọn chạy mất dạng. Nó liếc nhìn tên nhóc ngồi dưới đất, tên đó nhìn nó mà mồm thì há hốc trông ngố không tả được. Tên này bị trúng dây thần kinh nhìn rồi. Nó quay lưng và nói: 


- Nhóc vào lớp đi! Không ai dám đụng vào nhóc nữa đâu. 


- Cám.... cám ơn chị! - cậu ấy vừa đứng lên thì nó đã mất dạng. Ông này cầm tinh con rùa hay sao ấy. 


Nó bước vào lớp vứt cái cặp lên bàn rồi bước vào chỗ ngồi. Mun cũng lon ton ngồi cùng, cô nàng ríu rít: 


- mấy nhóc lớp dưới chắc là phục cậu lắm đấy! À mà chiều nay đi học ngoại khóa cậu nhớ đi đúng giờ nha! 


- Có tiết Anh Văn không? - nó hỏi. 


- Không! Toán và Hóa thôi! 


- Vậy thì cậu đi một mình đi. - nó úp mặt xuống bàn làm ỹ Nghi thở dài. Cứ đà này chắc nó thi đại học bằng niềm tin quá. 

Giờ Văn:

Thầy thấy nó ngủ ngon lành trong giờ học thì đâm ra cáu tiết:


- Khởi My!!!!


Nó ngồi dậy, điềm tĩnh dụi dụi hai con mắt rồi chậm rãi đứng lên:


- Gì ạ?


- Em hãy nêu cảm nhận của em về vấn đề bạo lực học đường cho tôi!


Nó lấy tay xoa xoa cằm, vẻ mặt hơi đăm chiêu. Chưa đầy 10 giây sau đã đáp:


- Thưa thầy bạo lực học đường là một hành động thể hiện bản lĩnh, cấp bậc trong trường và có thể phát triển đến quy mô xã hội. Nếu như mình giàu, mình có số thì biết đâu sẽ được làm xã hội đen. Còn nếu mấy đứa tồi mà lại thích làm cảnh cho cố rốt cuộc cũng chỉ là thành phần làm đen xã hội thôi. ấy đứa đó thì ta nên loại bỏ để đảm bảo một thế giới bạo lực đúng chất. Bạo lực học đường đôi khi giúp ta có tiền tiêu vặt để khỏi phải xin ba mẹ nữa đấy ạ!


- Ặc.... ặc.... Em...em....


- Có gì không đúng sao? - nó chớp chớp hai mắt vẻ mặt vô tội.


ầm


Thầy ngất ngây lăn ra ôm tim mà xỉu.


Giờ Sinh Học:


- Phạm Thị Hoa lên đây trả bài!


Tiếng thầy giáo dạy Sinh dõng dạc vang lên. Mun đang ăn vụng thì cố nuốt vào rồi thò tay lục lọi túi xách. Vào học nãy giờ cứ lo ngồi ăn chưa soạn sách vở ra nữa. Cô đổ mọi thứ ra bàn nhưng chỉ toàn là bánh với kẹo. Cô quay sang lục lọi hộc bàn, vẫn không thấy. Mun đi vòng vòng lớp rồi tiến đến xem xét cái thùng rác. Vẫn chả có gì cả. Không biết hôm qua đi học về quăng ở đâu rồi nữa, mà từ trước đến giờ đi học có mang vở đâu mà quăng. Thầy giáo của chúng ta đã tức nay còn tức hơn, ông nhìn Mun đi tới đi lui mà phát mệt. Học hành chả ra làm sao cả. Mun nhìn ông thầy gãi gãi đầu:


- Dạ thưa thầy em quên mang vở! Thầy cho em nợ điểm lần này nha thầy!


- Không mang vở cũng lên đây cho tôi! - ông thầy nghiêm giọng.


Mun nhăn nhó bước lên bục, ông thầy lật lật cuốn sách rồi bắt đầu hỏi bài:


- Cho tôi biết tuổi thọ của loài chuột ít nhất là bao nhiêu năm?


- Dạ phải tùy vào con mèo nghĩ gì ạ! - Mun đáp bằng giọng vô số tội.


Cả lớp che miệng cười khúc khích, ông thầy mím môi rồi trừng mắt nhìn cô:


- Em đang trả lời cái gì thế hả?


- Dạ đang trả bài! - cô chớp mắt trông vẻ rất ngây thơ.


Ông thầy tức giận, ông làm gì dạy cái kiến thức nào như thế chứ. Thầy giáo đập bàn rồi gằn giọng:


- Phạm Thị Hoa! Em lại không thuộc bài nữa à? Gọi cho ba em vào đây gặp tôi!


- Sao thầy thích chia rẽ tình cảm cha con em quá vậy??? - Mun nhăn nhó.


- Còn trả treo hả? ra ngoài quỳ gối đến hết tiết này! - ông thầy tức giận chỉ ra phía cửa.


Mun trở nên vui vẻ lạ lùng:


- eah! Thế em đi nha, thầy và các bạn học vui vẻ! Hihi...


Thầy giáo chỉ còn biết lắc đầu bực bội. Buổi học của hai đứa siêu quậy mà cả trường đều biết đến là như thế đấy.


Chiều hôm đó:


- Khởi My! Cậu không đi học thật hả? - Mun hỏi trong khi đang khuấy ly trà sữa.


Tình hình là cả hai đang ngồi ở quán trà sữa gần trường từ lúc tan học buổi sáng đến giờ. Nó hỏi:


- Bây giờ mấy giờ rồi?


Mun xem đồng hồ rồi bảo:


- 2h chiều rồi!


Nó tiếp:


- Thế mấy giờ người ta vào học?


- 1h0... chớt and quớt


- Thế cậu đi học đi! - nó đưa ly trà sữa lên uống một cách thản nhiên.


- Thôi! Vác mặt lên phòng hiệu trưởng ngồi à? Với lại cậu không đi tớ cũng không đi đâu. Hay là mình đi mua sắm ha!


Nó thở dài thườn thượt, cô công chúa này lúc nào cũng lo làm điệu cả. Nhưng mà nhờ vậy cũng không ít tên đại ca băng khác bị nhan sắc của cô hạ gục vì cái tội mê gái. Nó nhìn cô:


- Đậu Xanh và Đậu Đỏ đâu rồi?


- Tụi nó đi điều tra theo ý cậu còn gì nữa. Chắc là hai đứa kiếm bụi nào chui vào rồi chứ gì.


- Chị Mun ! Tụi em chui vào bụi lùm hồi nào cơ chứ?


Tiếng của Đậu Xanh vang lên từ phía cửa, cả hai tiến đến ngồi vào bàn. Hai mắt Mun sáng trưng lên vì đống snack Đậu Đỏ cầm trên tay. Cô nàng giật lấy ăn ngon lành. Đậu Đỏ mếu máo:


- Chị Mun ! Của hai vợ chồng em mà!


Mun vừa ăn vừa đáp:


- Ta đẹp ta có quyền!


Nó bắt chéo chân lên nhìn Đậu Xanh:


- Điều tra sao rồi? Chuyện của mấy thằng hôm bữa là thế nào?


Đậu Xanh báo cáo lại:


- Đó là mấy thằng mới chuyển về trường Star gần đấy! Tụi nó không biết luật nên đã đến đây để làm càn, lúc đó chị nghỉ học nên bọn chúng đánh vài người của chúng ta rồi bỏ về.


- Chắc rồi chứ?


Đậu Xanh gật đầu chắc chắn:


- Dạ chắc ạ!


Nó móc tiền ra để lên bàn rồi bước đi. Đậu Xanh Đậu Đỏ và Mun lập tức bước theo. Nó leo lên môtô rồi nhấn ga lao đi, đích đến là câu lạc bộ bida nơi họp mặt của mấy thằng hôm bữa.


Xe dừng cái két trước cổng, nó đá chống rồi xuống xe khi đã cất mũ bảo hiểm. Nó để vào miệng hai viên kẹo cao su rồi bước vào bên trong. Nếu cứ nhìn bề ngoài thì chắc ai cũng tưởng là hot girl của một trường nào đấy đi tìm bạn trai. Ba người kia cũng vừa tới nơi và vào theo sau nó.


Bên trong rất vắng chỉ có khoảng năm, sáu tên gì đó đang chơi bida. Bên cạnh là một đám con gái mắt xanh mỏ đỏ đang cười thích thú khi nhìn cô bé quỳ gối trước mặt mình. Cô bé đó mặc đồng phục cùng trường với mấy con nhỏ đó nhưng gương mặt thì thâm tím và giàn giụa nước mắt. mấy tên kia vừa chơi vừa cười cợt:


- Nếu biết nghe lời thì đâu ra nông nổi này!


một tên con trai tiến tới xách tóc cô gái đó lên gằn giọng:


-mày liệu mà ngoan ngoãn một chút đi! Để Jen của tao không vui thì liệu hồn đấy!


Tên đó bạo lực xô cô một cái, cô lay lay chân con nhỏ ngồi trước mặt:


- Tớ xin cậu... hức..hức... Làm ơn tha cho tớ đi! Jen à! Tớ muốn về nhà! Hic...


Con nhỏ đó chỉ cười rồi bảo:


- Còn lâu nha cưng!


Cái tình hình gì thế này? Chó hùa à? Hay là một đám ỷ đông ăn hiếp yếu. ấy loại này thì nó chúa ghét và nó mà đã ghét thì trước sau gì cái mặt cũng tan nát bét thôi. Nó bước đến khoanh tay dựa lưng vào bàn bida. ấy tên đó thấy gái đẹp thì sáng con mắt lên lân la lại hỏi chuyện ngay.


- Bé xinh quá à? Học ở Paradise School sao?


- Dễ thương ghê! Bé tìm người hả?


- Tìm tụi anh à? Hay là tìm riêng mình anh thôi?


Cả đám cười hô hố lên, nó vẫn như bình thường không nói, không cười nhưng bắt đầu hướng ánh nhìn về phía tụi đó.


- Hôm trước đứa nào đến Paradise làm loạn thì bước ra đây!


Lời nói của nó pha chút uy lực nên những nụ cười khả ố đó tắt hẳn. Tên cầm đầu tiến tới trước mặt nó:


- Xinh thật đấy nhưng đừng ra vẻ liều lĩnh quá được không? Cô em vào địa bàn của bọn anh mà dám ăn nói với tụi anh thế à? Biết anh là ai không hả?


Nó hướng đôi mắt đầy sát khí nhìn tên đó làm hắn bỗng rùng mình:


- Đừng hỏi tao mày là ai mà hãy về nhà hỏi má của mày.


- A, con này láo! ầy ăn nói thế à?


Mun lên tiếng:


- Xời ơi, người ta láo nhưng biết điều. Đỡ hơn cái lũ tụi bây, xấu đều, nói nhiều mà không biết nhục.


- Quá đúng! - Đậu Xanh Đậu Đỏ đồng thanh.


- Lại thêm cái đám nào nữa đây? Tụi bây muốn gì hả? - tên đó hất mặt.


- Như tao đã nói từ đầu, đứa nào hôm trước sang trường tao làm loạn thì bước ra, để tao cáu thì mặt tụi bây đổi màu đấy!


Tên đó cười cợt như đang đùa:


- Là tao đấy! mày làm gì tao?


Bốp.... bốp.... phịch


Tên đó vừa dứt lời thì ngã xuống sau hai cú đấm vào bụng. Tụi kia sợ xanh cả mặt, con nhỏ này đúng là không hề tầm thường chút nào. Jen lên tiếng:


- Cả đám xông lên!


Năm tên kia lao vào nó. Đậu Xanh và Đậu Đỏ định lên nhưng ỹ Nghi cản lại:


- Để My lo đi! Lũ này toàn là tép riu thôi.


như rằng chỉ với hai cú đá và ba cú đấm, năm tên lần lượt tạo dáng trên sàn nhà. Đứa thì kiểu cá mập lên bờ, đưa thì kiểu khủng long nằm tắm nắng. Nó tiến đến gần Jen, đám bạn của cô ta lùi ra vì sợ liên lụy. Nó nắm tóc cô dí vào cô bạn đang quỳ dưới đất:


- Xin lỗi cô ấy! ...........NHANH!


Jen tái mặt làm theo lời nó răm rắp:


- Xin.... xin lỗi cậu!


Chát


Nó tát vào mặt Jen làm cô ứa cả máu miệng, nó nhìn cô làm cô run cầm cập:


- Ừ thì mày to nên mày kết bè kết phái.............. Nhưng mày nhìn xem khi mày gặp chuyện có con chó cái nào bên mầy không? - nó chỉ vào cái đám bạn của Jen đang đứng ở phía xa.


Jen chảy cả nước mắt, có lẽ tức giận lắm. Nhưng vẫn có một phần sợ hãi và kiêng nể trong đó.


- Liệu hồn đấy! - đôi mắt khát máu của nó làm Jen che miệng vì sợ.


Nó quay sang đỡ cô bạn kia dậy, cô ta cám ơn nó rối rít:


- Cám ơn chị! Cám ơn chị nhiều lắm ạ!


Nó chẳng thèm ngó ngàng gì đến cô gái đó, nó quay sang tên cầm đầu đang nằm dưới đất:


- Còn mày, ranh con miệng còn hôi sữa mà lại thích múa lửa làm màu! Nhớ kỹ mặt tao nhé! Nếu muốn thì đến Paradise School tìm Trần Khởi My tao, lúc nào tao cũng tiếp mầy!


Nó nói rồi quay lưng bỏ đi trong khi tên đó đang vã mồ hôi lầm bầm trong miệng:


- Trần Khởi My? Sư Tỷ Paradise School sao? Ôi trời!!!!!


Bốn người trở về quán trà sữa, Đậu Xanh Đậu Đỏ gọi thức ăn nước uống quá chừng luôn. Trong đó Mun cũng ăn ké nữa, đã thế còn sai Đậu Đỏ chạy tới chạy lui như chong chóng. Đậu Đỏ đặt mạnh cốc kem xuống bàn mặt mày nhăn nhó: 

   

   - Đủ rồi nha! Ở đời chứ không có ở đợ. 

   

   - Vậy chứ ai nói nhóc ở đợ đâu? - Mun cười toe đưa muỗng kem lên miệng. 

   

   Đậu Đỏ nhìn Đậu Xanh mếu máo: 

   

   - Ox, chị Mun ăn hiếp em! 

   

   Đậu Xanh cứ úp mặt vào hai cái sandwich trước mặt vừa ăn vừa bảo: 

   

   - Ể anh ăn ong anh ăn ỉ iếp em a...... 

   

   Đậu Đỏ tức giận: 

   

   - a! Anh nuốt luôn cái lưỡi rồi hả? Nói cho giống người một chút coi. 

   

   Đậu Xanh nuốt hết vào miệng rồi nói chậm rãi: 

   

   - Để anh ăn xong anh năn nỉ tiếp em nhá! 

   

   Bốp 

   

   - Tưởng đâu làm gì ai ngờ năn nỉ. Tốt nhất là anh nhét luôn hai cái sandwich vào mồm đi để khỏi chọc tức em. Hứ! - Đậu Đỏ phang vào đầu ox mình một cú đau điếng. 

   

   Nó nhìn cái đám lâu la rồi lắc đầu, thiệt tình ba cái chuyện ăn uống mà cũng cãi vã om sòm. Những lúc như thế nó chỉ ngồi im lặng và quan sát. Dù không tham gia trò chuyện nhưng nó vẫn thấy vui. Cả đám cứ hễ trốn học là ra quán này ăn uống bàn chuyện. Đây là chỗ tụi nó ngồi suốt hai năm nên thành ra quen thân với chị chủ quán luôn. Mun nhìn hai đứa trề môi: 

   

   - Trời đất ơi coi nó nhõng nhẽo kìa! 

   

   Đậu Đỏ se se tóc: 

   

   - Em cũng đẹp nên em cũng có quyền chứ bộ! 

   

   Đậu Xanh vừa nuốt xong miếng sandwich thì bảo: 

   

   - Đúng đó! Dù gì thì em cũng là hốt boy, bx em cũng là hốt gơ.... 

   

   - Tương lai hai đứa bây đi hốt rác. - Mun ngắt lời rồi cười ha hả làm mặt của Đậu Xanh Đậu Đỏ hầm hầm. 

   

   Đậu Xanh - Đậu Đỏ: là cặp đôi hot boy hot girl của khối 11, đi theo nó đã được 2 năm. một đứa thì thông thạo vi tính, một đứa thì giỏi về điều tra nên mới được làm đàn em của nó. Cả hai đều có võ và rất hiếu động. Lúc nào cũng rất trẻ con và đáng yêu, luôn luôn có nhau trong mọi hoàn cảnh. 

   

   Đậu Xanh - Đỗ Tử Nam Zino: 17 tuổi cao 1m80 em trai của Zibi. Có gương mặt cực baby, rành vi tính. êu Đậu Đỏ nhất trên đời luôn. Đôi khi hâm hâm làm những chuyện ngớ ngẩn không thể tả. Đang sống tại Đài Loan chứ không ở Nhật cùng gia đình. Chơi với Đậu Đỏ từ nhỏ. 

   

   Đậu Đỏ - Dương Bảo Hân: 17 tuổi cao 1m65. Ba là chủ tịch hãng mỹ phẩm Trương thị, mẹ là chủ tịch hãng sản xuất xe ôtô. Cả hai tập đoàn đều rất lớn và có tiếng trên thế giới nhưng chỉ sau tập đoàn Hắc Long. Cùng Zino chuyển về đây vào lúc học lớp 10. Luôn luôn bị ỹ Nghi bắt nạt, cái tên Đậu Xanh Đậu Đỏ cũng là do Mun đặt. Gia đình của cô nàng đang ở bên mỹ. 

   

   ............................................... 

   

   Tối hôm đó: 

   

   ột người đàn ông quần áo xộc xệch, đầu tóc rũ rượi, kính thì một bên có tròng một bên không, chắc là văng ra trong quá trình ông lăn xuống cầu thang. Ông lết một cách khó nhọc ra khỏi căn biệt thự rộng lớn. Vừa đến cửa thì một người phụ nữ xinh đẹp trong bếp đã chạy ra, cô ta nhìn ông với vẻ mặt lo lắng. Nhanh chân chạy đến đỡ lấy ông: 

   

   - Kìa thầy! Sao lại ra nông nổi này? 

   

   Ông thầy vừa thở dốc vừa bảo: 

   

   - Con gái của cô là ma nữ! Là ma nữ đấy! Trời ơi! Phải gọi nó là bạo nữ mới đúng! 

   

   Ông vận hết nội công chạy ra khỏi nhà với vận tốc ánh sáng. Nếu còn đứng đó thêm vài phút nào nữa chắc ông đột quỵ mà chết tức tưởi mất. Cô ta lắc đầu: 

   

   - Chắc lại giở thói ương ngạnh nữa rồi! Con với cái hết nói nổi! 

   

   Vừa dứt lời thì có chuông cửa, là gia sư dạy môn Hóa nhưng là ngày đầu đi dạy. Có vẻ là sinh viên đại học thì phải. Ngoại hình thì cũng được, nước da ngăm trông rất khỏe mạnh rắn chắc. ẹ nó tiếp đón rất niềm nở: 

   

   - ời thầy vào nhà! 

   

   Anh ta bước vào nhà cùng mẹ nó, sau khi thỏa thuận xong thì bắt đầu dạy ngay. ẹ nó hộ tống anh đến trước cửa phòng rồi đánh nhanh rút gọn. Anh ta mở cửa phòng, trước mặt là cảnh tượng nó đang gác chân lên bàn, miệng nhai kẹo cao su, tay thì đang biểu diễn những động tác pen spinning quay bút một cách đẹp mắt. Xem ra đây là cái kiểu học trò khó bảo rồi. 

   

   Anh ta bước đến kéo ghế ngồi xuống cạnh nó rồi lấy tập sách ra. Nó vẫn không hề đếm xỉa mà cứ nhìn trân trân vào màn hình tivi trong phòng. 

   

   Bộp 

   

   Anh ta đập bàn nhưng nó không hề giật mình mà quay lại nhìn anh ta bằng đôi mắt không chút cảm xúc: 

   

   - Thử đập lần nữa xem! 

   

   Cái nhìn khiến gia sư toát mồ hôi lạnh, anh ta lấy lại phong độ giả vờ nghiêm giọng: 

   

   - Em lấy vở ra làm bài này cho tôi! 

   

   Nó quăng cây mod lên bàn rồi khoanh tay tiếp tục xem tivi. 

   

   - ắc gì tôi phải làm? 

   

   - Nhưng mẹ của em thuê tôi đến đây để dạy cho em! Làm ơn hợp tác một chút đi được không? 

   

   - Ngồi đây đợi chút nha! - nó đứng lên bước vào nhà vệ sinh. 

   

   Anh ta tưởng đâu nó chịu học rồi nên cười đắc ý: 

   

   - Có thế chứ! 

   

   ............................ 

   

   10 sau: 

   

   Nó mặc quần jean đen rách lỗ chổ, mặc áo thun ba lỗ trắng, bên ngoài là chiếc áo khoát đen bóng hàng hiệu. Nó bước đến bàn học lấy chìa khóa xe rồi quay sang anh chàng gia sư: 

   

   - Đi xuống lầu đi! Nói với mẹ tôi là tôi học xong rồi! 

   

   - Nhưng mà rõ ràng...... 

   

   - ĐI!!! 

   

   Nó quát làm anh ta giật mình đứng lên và làm theo một cách vô thức. ẹ nó đứng dưới cầu thang thấy gia sư lần này không hề bị thương tích gì thì nhẹ nhõm hẳn. Anh ta đeo cặp vào rồi đi thẳng ra cửa, mẹ nó thấy thế liền hỏi: 

   

   - Sao mau vậy thầy? 

   

   - Em ấy đuổi con về! - anh chàng gia sư nhăn nhó. 

   

   ẹ nó đang không hiểu chuyện gì thì nó trên lầu chạy xuống, Nhìn cách ăn mặc của nó và chiếc mũ bảo hiểm nó cầm trên tay thì biết thế nào nó cũng sắp đi đua xe. Nó phóng cái vù thì đã đi qua khỏi mặt bà và đang tiến về phía anh chàng gia sư. ẹ nó bảo: 

   

   - Làm ơn giữ nó lại giúp tôi! 

   

   Nó nghe thế thì co chân chạy cho lẹ, ai ngờ anh ta nhanh hơn nó đưa tay nắm nó lại. Cả hai giằng co kịch liệt, nó ngồi phịch xuống đất và anh ta nắm lấy hai chân nó. 

   

   - Anh buông ra coi! Buông ra! 

   

   - Không được! Tôi không buông! 

   

   Nó thoát được một chân, nhìn anh nghiến răng: 

   

   - Không buông chứ gì? Lì hả? Này thì lì! 

   

   Bốp 

   

   Nó tung vào đầu anh một cú thảm thiết. ang bốt cao gót mà đá như thế sao chịu nổi. Lúc đó Đậu Xanh và Đậu Xanh vừa có mặt, hai đứa ngạc nhiên nhìn cảnh tượng hỗn độn, bừa bộn và rất chi là lộn xộn. ẹ nó nhìn nó đánh người ta mà phát kinh. 

   

   - Lì hả? Chết đi! Chết đi! 

   

   Nó hết lên gối thì giựt chỏ, đấm đá người ta túi bụi, Đậu Đỏ nhìn mẹ nó, bà ta chỉ vào anh gia sư: 

   

   - Cứu cậu gia sư giùm đi! 

   

   Đậu Đỏ nhìn Đậu Xanh: 

   

   - Chị My đánh người ta muốn bờm đầu rồi kìa, anh mau phụ một tay đi! 

   

   Cả hai lao vào lôi nó ra, nó vẫn với chân đá người ta thêm vài cái luôn tiện nắm đầu anh ta cho hả tức: 

   

   - Dám cản tôi hả? Cho biết tay!!!! 

   

   Đâu Xanh Đậu Đỏ phải cố gắng lắm mới tách nó ra khỏi anh gia sư. Công nhận nó hung dã man tàn bạo vô nhân đạo. 

   

   - Chị My thôi đi mà! 

   

   - Bỏ ra! Bỏ ra!Khởi My này phải dạy cho thằng đó một bài học!!!!! - nó hét. 

   

   - Thôi mà chị! Tội nghiệp người ta mà! - Đậu Xanh vừa nói vừa dùng hết sức để giữ hai tay nó. 

   

   - Buông chị ra để chị đánh nó chứ!!!!!! 

   

   - Thôi mà!!!! Làm ơn đi, xảy ra án mạng bây giờ!!!! - Đâu Đỏ vừa nói vừa kéo nó ra khỏi nhà. 

   

   Nó vẫn hung hăng với đến đạp cho anh gia sư vài đạp, nãy giờ anh chỉ biết ôm đầu và ăn đòn. Chờ nó đi khuất, mẹ nó lập tức đỡ lấy anh. Anh ngước lên làm bà giật mình. 

   

   - Hả??? 

   

   mẹ nó hơi kinh ngạc trước sự tàn tạ, tơi bời của anh. Đầu tóc như tổ quạ, mặt đầy vết bầm. Bà không biết làm gì ngoài việc cười khổ: 

   

   - Tôi... tôi sẽ đền bù tiền thuốc men cho thầy! Thầy cố lên! 

   

   Anh gia sư không nói không rằng đứng lên bước đi ra cửa, do ảnh hưởng của cơn chấn động vừa rồi nên anh bước đi loạng choạng và tông vào cửa kính nhà nó một lần nữa. 

   

   Đúng là xấu số, ra đường không coi ngày nên mới làm gia sư cho con nhỏ này. một đi không trở lại, cho tiền anh cũng không dám dạy nó thêm lần nào nữa. 

   

   Về phần nó sau khi bị Đậu Xanh Đậu Đỏ kéo ra đường thì mới bình tĩnh trở lại. Không biết 2 năm nay nhà nó đã mướn mấy ngàn gia sư rồi nữa. Nó không chịu học thì người đó đừng mong yên thân, ai cũng thương tật đầy mình lết ra khỏi nhà nó. mỗi lần nó nóng lên thì nó y như là khủng long bạo chúa, đánh đập người ta không thương tiếc. 

   

   Đậu Xanh Đậu Đỏ đã quá quen với cảnh này và cũng nhiều lần can thiệp như lúc nãy rồi. Nó lên xe và phóng đi mất dạng, Đậu Xanh Đậu Đỏ lên chiếc limo của ỹ Nghi rồi cùng chạy theo sau. 

   

   mặt đường đang yên tĩnh bỗng bị chấn động dữ dội, lại là tiếng môtô gào thét trên khiến người dân trên đường bỗng hỗn loạn và sợ hãi. Ấy thế mà nó trở thành thần tượng của rất nhiều công tử, thiếu gia trong cái thành phố này. Ngày nào mà họ chả chứng kiến nó chạy qua chỗ này, họ lại càng hứng thú hơn với mấy cảnh bốc đầu xe nữa cơ. Cảnh sát giao thông có cho tiền cũng không dám đụng đến nó. Đơn giản thôi! Vì nó là tiểu thư của tập đoàn Trần Gia. 

*Tại đoạn đường dốc núi vắng vẻ của thành phố: 

Nó và lũ đàn em đang ngồi chờ đợi thì từ xa có một chiếc môtô gầm rú chạy đến. Theo sau còn có một top xe môtô khác nhưng con xe môtô đẳng cấp dẫn đầu vẫn luôn thu hút sự chú ý của nó. Đó là chiếc BMW S1000 HP4 mà nó săn lùng bấy lâu. 

Đối thủ hôm nay của nó là một thiếu gia của tập đoàn quốc tế KD. Anh ta tên Win là con lai, trông mặt rất điển trai tầm chừng 20 tuổi. Là con trai cưng của chủ tịch nên thích gì làm nấy. Được nhiều người biết đến với đống scandal ăn chơi xuyên quốc tế, con số lên đến hàng triệu đô. Nay có dịp đến Vn lại nghe đến tên tuổi của nó, vì thế đã gửi lời thách đấu. 

Anh ta cởi bỏ mũ bảo hiểm rồi bước xuống khỏi chiếc siêu môtô. Vừa nhìn thấy phong cách nó ngồi trên chiếc môtô đã khiến anh ta rất ấn tượng. 

Vốn là người trong giới giang hồ, nó khẽ nở nụ cười nửa miệng đưa tình với anh chàng đại thiếu gia trước mặt khiến anh ta ngất ngây. Gặp ngay Win là loại người sát gái lại quen nề nếp châu Âu nên anh ta tiến đến gần đưa tay vòng qua eo nó. Hai gương mặt chỉ cách nhau vào cm, nó lại nhếch môi: 

- Quên mất mục đích hôm nay à? Anh bạn! 

Anh ta nở nụ cười ngạo mạn, khí chất vương giả cất giọng: 

- Thế em muốn chơi theo luật gì đây? 

- Nếu em thắng......... em muốn con BMW S1000 HP4 của anh có được không? - nó giở giọng ngọt ngào, bộ dạng trông quyến rũ gấp bội phần. 

Anh ta kéo nhẹ nó vào người mình, hai vòng ngực chạm vào nhau. Nó vẫn khá bình tĩnh vì nó không lạ gì những đụng chạm như thế này. Anh ta nở nụ cười, chính miệng đưa ra một cái điều kiện khác: 

- Vậy nếu em thua thì đêm nay đến biệt thự của anh nhé! 

Đậu Xanh, Đậu Đỏ và Mun bật dậy khi nghe cái điều kiện của hắn. Nó chỉ nở nụ cười tự tin rồi đáp: 

- Quyết định như vậy đi! 

Câu trả lời của nó làm ba người hơi sửng sốt. Họ đưa đôi mắt có phần lo lắng nhìn nó nhưng chính họ biết không thể ngăn cản nó lại. Thoạt đầu cứ nghĩ đây là một trong số cuộc đua xả stress hằng ngày của nó. Không ngờ hôm nay nó lại dám cược lớn như vậy. Vấn đề thắng thua lại quan trọng hơn nhiều. 

Hai chiếc môtô được dắt đến vạch xuất phát, cả hai bắt đầu lên xe và đội mũ bảo hiểm vào. 

"Brừm.....rừm" 

Một người đứng giữa cầm cây cờ phất phất. Địa hình hôm nay khá hiểm trở, Mun và hai đứa nhóc lại càng thấp thỏm không yên. Lòng ai cũng như đang ngồi trên đống lửa, như vậy có liều lĩnh quá không? 

"Đùng" 

Khẩu súng hơi bắn lên trời đồng nghĩa với việc hai chiếc xe lao đi như điên. Đoạn đường có những khúc ngoặt rất nguy hiểm nhưng vẫn không làm khó được nó và Win. Hai chiếc môtô vẫn cứ không ngừng tăng tốc và lướt đi ngày càng nhanh. 

Vận tốc không ngừng tăng lên và tiếng gầm rú của hai chiếc xe ngày càng to như muốn đánh thức cả con dốc. Trước mặt là một khúc cua đã từng cướp đi mạng sống của nhiều tay đua. Nó miết tay ga rồi làm một cú ôm cua sát rạt mặt đất vượt qua nơi đó dễ như chơi. Riêng Win do phản ứng không kịp nên xe xém lao xuống vực, cũng may là anh phanh kịp nên chiếc xe chỉ trượt bánh và ngã ra đất. 

Nó bỏ anh một đoạn khá xa, phần thắng đã nắm chắc trong tay. Win lên xe và tiếp tục đuổi theo nó. Những tiếng cổ vũ, hò hét dần dần hiện ra ở trước mặt. Vạch xuất phát đã rất gần. Mun sau một hồi nín thở đã an tâm hơn nhiều vì nó vẫn an toàn. Đậu Xanh và Đậu Đỏ cũng lo toát mồ hôi hột. 

Nó chớp lấy cây cờ và đảo xe một vòng. Tiếng hò hét một lần nữa cuồng nhiệt vang lên khẳng định người chiến thắng. Nó tắt máy xe rồi hướng mắt về đường đua để chờ đợi Win. Cuối cùng Win cũng về đích nhưng nó đã ngồi ở đó rồi. Nó giơ cây cờ trong tay lên nở nụ cười chiến thắng. 

Để vụt mất một người đẹp quả thật Win rất là tiếc. Anh ta tháo nón bảo hiểm rồi bước đến bên nó, đôi mắt đầy vẻ thất vọng: 

- Nếu anh có quyền lựa chọn, anh rất muốn thắng cuộc. Không phải vì chiếc môtô này...... mà là vì em. Như đã hứa từ đầu, BMW S1000 HP4 này thuộc về em. Cô Nữ Quái quyến rũ! 

Nó khẽ nở nụ cười làm điên đảo chúng sinh, gió thổi từng chập khiến mái tóc nó bay bồng bềnh. Nó đưa cây cờ trên tay cho Win và nhìn anh ta bằng ánh mắt an ủi: 

- Xe thì em sẽ lấy nhưng em trao lại quyền chiến thắng cho anh. Do đây là địa điểm em chọn nên anh không có chuẩn bị trước và thua cuộc là điều không tránh khỏi. Cũng có khi anh sẽ mất mạng ngay cua quẹo lúc nãy, anh tránh được đã là điều xuất sắc lắm rồi! 

Anh ta nhận lấy cây cờ, trên môi nở nụ cười nhẹ đưa tay vuốt tóc nó: 

- Thế em sẽ đến biệt thự cùng anh chứ? 

- Phần thường em trao anh chỉ có thể được như vậy thôi! - nó chậm rãi đặt lên má Win một nụ hôn. 

Nó khoát tay, Đậu Xanh chạy xe của nó. Còn nó thì lên chiếc môtô mới rồi nhấn ga lao đi cùng đám đàn em. Win ngẩn người nhìn theo, anh nở nụ cười thú vị: 

- Tạm biệt em! Cô Nữ Quái đặc biệt nhất mà anh từng gặp! 

Lại một đêm như mọi đêm, đua xe rồi đến quán bar để uống rượu. Thỉnh thoảng lại tổ chức mấy cuộc thanh toán mấy băng nhóm trong khu vực. Đó là lí do vì sao người trong thành phố không ai là không biết đến cái tên Trần Khởi My - nữ quái Paradise School. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro