chương 2 🍓

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên chiếc xe Range Rover chạy nhanh về phía quân khu tại thẩm dương...

Hiện tại là bảy giờ sáng...

Giang nguyên bước xuống xe đi vào trong thẳng một mạch vào trong ...

Các tân binh bắt đầu vào hàng ngũ ngay ngắn đàng hoàng...

Họ hô to " kính chào đội trưởng giang "

Giọng nói của các tân binh vào trong ngũ hào hùng to lớn ..

Lê úc thư mặc chiếc áo blouse màu trắng đang cầm trên tay tài liệu y tá của các quân binh đi tới chỗ của giang nguyên...

" cốc Cốc Cốc thượng tá giang anh có ở trong không "

" cô vào đi "

Lê úc thư mở cửa đi vào trong giang nguyên đang quay mặt về phía cửa sổ...

" đội trưởng giang tôi đặt hồ sơ của các tân binh vài ngày nữa sẽ kiểm tra sức khỏe của các tân binh "

Nói xong cô đang định đi ra thì giọng khàn khàn phía sau kêu lại " nếp nếp vẫn khỏe chứ " giang nguyên đã lấy hết can đảm để gọi nhũ danh của lê úc thư...

Lê úc thư xoay người mỉm cười trả lời " khỏe còn anh "

" tôi khỏe "

Giang nguyên cũng nhìn lê úc thư quả thật là thay đổi rất nhiều dáng vẻ đã trở nên trưởng thành xinh đẹp hơn rất nhiều ...

Lê úc thư cúi người xuống nói " mong sau này đội trưởng  giang giúp đỡ tôi rất nhiều "

Giang nguyên bình tĩnh hơn trả lời " quân y lê yên tâm tôi sẽ chỉ dạy cô "

" đa tạ "

Nói xong cô quay người rời đi giang nguyên nhìn tài liệu hồ sơ cô để lại ngẫm nghĩ sâu xa...
Lúc nãy nghe anh ta gọi thẳng nhũ danh khiến cho cô hơi bất ngờ
Sao anh ta lại biết...

Vốn nhũ danh này chỉ có người thân của cô mới gọi như thế lê dĩnh cũng toàn gọi lê úc thư như vậy ...

Hơi nghi hoặc nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh thản nhiên như mọi ngày....

2 tuần sau ...

Lê úc thư đang ngồi trong phòng khuôn mặt rầu rĩ như mất hủ gạo ....

Tin nhắn trên điện thoại vang lên ...

Lê dĩnh 【 ở chỗ khu quân sự của giang nguyên ổn không】

Lê úc thư 【anh đừng nhắc nữa】

Lê dĩnh 【sao thế có chuyện gì sao 】

Lê úc thư 【 anh ta giao cho em một đống công việc nếu không làm xong bắt em chép phạt một trăm chữ 】

Lê dĩnh 【thôi nào giang nguyên dù sao cũng là người quen của anh  dù sao ít nhiều gì cũng không làm khó em】

Lê úc thư 【 em nghe nói em là người làm quân y lâu nhất là sao 】

Lê dĩnh 【 bởi vì tính cách của giang nguyên nên khó có quân y nào ở lại tới tận một tuần em là người lâu nhất 】

Lê úc thư thấy thế bĩu môi chê

Tính cách khó ở đúng chuẩn là lão cán bộ khó tính ....

Ngày xưa thì như tên lưu manh bây giờ thì lại là một lão cán bộ vừa khó ở....

Trời khiếp một đống hồ sơ bệnh án này mà làm trong vòng ngày mai chắc chết....

Không chịu đâu tất cả điều tại giang nguyên khó ở đáng ghét!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro