[JeTi] Tour to Second Chances

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cô gái với mái tóc vàng đang mỉm cười cùng với hai người bạn của mình trong khi cả ba đợi hành khách ở sân bay. Công việc của họ là đưa những khách hàng của mình đến các điểm du lịch khác nhau ở Hàn Quốc. Phải nghề nghiệp của họ chính là hướng dẫn viên du lịch

“Oh, họ đến rồi kìa!” Taeyeon phấn khích la lên, làm cho Sunny phải thúc vào mạng sườn của cô gái kia

“Cậu làm ơn kiềm chế bản thân lại chút được không, đừng có làm cho hành khách chúng ta sợ chứ” Sunny nhắc nhở cô bạn gái mình, còn Taeyeon thì ngoan ngoãn gật đầu như một đứa trẻ “Tốt”

Cô gái với mái tóc vàng kia khẽ mỉm cười với hai con người đang yêu trước mặt, bất chợt cô nhớ đến cô bạn gái cũ của mình, cô gái duy nhất có thể làm cho cô bật cười và mỉm cười rạng rỡ mỗi ngày. Nhưng tất cả đã là quá khứ

“Ok, hãy kết thúc công việc một cách hoàn hảo nào, Lên đường thôi~” vỗ hai tay vào nhau, Jessica cúi xuống cầm lấy túi xách của mình trên ghế

“Welcome to Korea~!” (Chào mừng đã đến Hàn Quốc!) Bọn họ nói bằng tiếng Anh và cúi chào một cách kính trọng với những vị khách vừa đến

“Chúng tôi đến từ công ty lữ hành Soshi, chúng tôi sẽ là hướng dẫn viên của các bạn trong những ngày ở đây” Jessica nói với những người mới đến bằng thứ tiếng Anh lưu loát của mình, đó là công việc của cô ấy ở Hàn Quốc này, vì mang trong mình dòng máu nửa Hàn nửa Mỹ, nên việc giao tiếp bằng tiếng Anh với cô khá dễ dàng

“Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ có những giờ phút thú vị tại đất nước Đại Hàn này, xin hãy giúp đỡ chúng tôi” một người phụ nữ đứng tuổi cất tiếng nói, bà ta cố gắng sử dụng tiếng Hàn. Nhưng cả thế giới của Jessica bỗng dưng bất động khi cô trông thấy cô gái trông có vẻ là đang bị lạc kia, cô ấy đưa tay vuốt mái tóc của mình, ba lô đeo trên vai và cầm trên tay là chiếc điện thoại

Cả Sunny và Taeyeon đều nhận ra rằng Jessica đã kinh ngạc đến không nói nên lời; họ nhìn theo hướng mắt Jessica đang nhìn chằm chằm vào. Và ngay khi cặp đôi ấy trông thấy cô gái kia, hàm họ gần như chạm đất vì bất ngờ, cả hai quay sang nhìn nhau

“TIFFANY!” Taeyeon la lên, và vẫy tay về phía cô gái lạ mặt. Tiffany nghe thấy và thở dài cảm thấy nhẹ cả người (?) mỉm cười đáp lại và rồi khi trông thấy cô gái tóc vàng với gương mặt lạnh lùng vô cảm, cô khoe ngay đôi mắt cười của mình, còn Jessica thì chỉ nhìn trừng trừng cô

“Cô ta làm gì ở đây vậy chứ?” Jessica thì thầm với Sunny, nghiến răng khó chịu

Sunny nuốt nước bọt “Xin lỗi cậu, Sica-ah, Tiffany là một trong số những hành khách của chúng ta ngày hôm nay”

“Vậy thì tại sao cậu lại không nói cho mình biết trước chứ!”

“Sica, nếu bọn này nói cho cậu biết, chắc chắn cậu sẽ rút lui” Sunny giải thích, Jessica vỗ trán bất lực

Tiffany sải bước tiến về phía ba người họ, trên môi vẫn nở nụ cười, khi đã đến gần “Hey Taeyeon, cậu thế nào rồi?” Tiffany bá cổ Taeyeon

“Bọn mình vẫn ổn như ngày nào Tiffany-ah, ôi trời ạ, cậu vẫn xinh đẹp như xưa”

“Oh Sunny, cậu khỏe không? Taeyeon chăm sóc cậu tốt chứ?” Tiffany hỏi Sunny.

“Mình vẫn khỏe, chỉ là lâu lâu bị stress vì công việc thôi, và Taeyeon vẫn chăm sóc cho mình rất tốt”

“Taeyeon không phải là loại người có thể bỏ người yêu ở lại như một vài ai đó ở đây đâu” đảo mắt, Jessica xen ngang và mỉm cười với những vị khách còn lại “Được rồi, chúng ta đi thôi nào”

Taeyon hắng giọng và ra hiệu với Sunny dẫn đường “Xin hãy theo chúng tôi”

Sau khi những người khác đã đi theo cặp đôi kia, Jessica cũng theo sau họ nhưng bất chợt cô bị Tiffany kéo lại

Jessica nhìn cô gái đối diện với gương mặt lạnh lùng “Có chuyện gì?!”

Tiffany không cảm thấy bất ngờ về điều này, cô đã tiên liệu trước bản thân sẽ nhận được phản ứng lạnh lùng từ Jessica “Cậu đáng ra phải có thái độ thân thiện với hành khách của mình, babe” cô mỉm cười như thể từ nãy đến giờ cô chẳng để ý đến thái độ băng giá của cô gái kia

Jessica giựt tay mình ra khỏi Tiffany “Tôi không phải babe của cô”

“Alejandro?”

Tóc vàng khẽ nghiêng đầu, chau mày thắc mắc “Huh?”

Don’t call my name don’t call my name Alejandro, I’m not your babe I’m not your babe Fernando

.” (Đừng gọi tên tôi, đừng gọi tôi bằng cái tên Alejandro đó, tôi không phải babe của cô, tôi không phải babe Fernando của cô) Tiffany hát và bật cười khúc khích, Jessica đánh nhẹ vào vai Tiffany

“Vui ghê vậy đó!” rồi cô quay lưng bước đi, với Tiffany theo sát phía sau. Bất chợt cô vô thức mỉm cười, đưa tay khẽ chạm vào môi mình với nụ cười vẫn còn hiện diện trên ấy, vẫn là thế, Tiffany vẫn là người duy nhất khiến cô cười như một tên ngốc

“Jessi, để mình mang túi của cậu cho” Tiffany chạy lên trước Jessica, với ý định xách giỏ giùm cô ấy. Nhưng cô gái kia nhanh chóng thôi mỉm cười và gương mặt lại trở nên nghiêm trọng

“Cô là gì? Là bạn gái hay vệ sĩ của tôi?” đảo mắt, Jessica bước nhanh hơn, bỏ Tiffany ở lại phía sau

Tiffany hít một hơi thật sâu và buông ra một tiếng thở dài, nhưng nụ cười vẫn trên môi “Jessi, ôi mình nhớ những lần được gọi cái tên này biết bao”

-----------

Khi Tiffany leo lên xe buýt, tất cả các ghế đều kín người. Quay sang phía Jessica, trông thấy cô gái ấy đang giúp đỡ những người còn lại

“Hey Jessi, mình ngồi ở đâu đây?” Tiffany vui vẻ hỏi trong khi đảo mắt tìm kiếm xung quanh

Jessica cười khẩy nhưng khi Tiffany quay sang phía cô thì ngay lập tức cô ấy đổi sang bộ dạng tội nghiệp của chú cún con “Oh không, tôi nghĩ là đã có chút sai sót trong việc tính toán ghế ngồi. Và chiếc ghế còn trống duy nhất ở phía trước kia là của tôi, nhưng cũng không sao nếu cô ngồi vào đó vì cô đã nói là tôi phải chăm sóc tốt cho khách hàng của mình mà”

Sunny và Taeyeon nhìn nhau “Làm sao mà Jessi có thể như thế được nhỉ?” lắc đầu như không tin vào những gì vừa thấy, Taeyeon quay sang hỏi cô bạn gái của mình

“Cậu biết Jessica mà, cậu ấy chắc vẫn còn cảm thấy tổn thương”

Cả hai đều khẽ chau mày khi nhớ đến những gì đã xảy ra với Jessica và Tiffany ở cái lần cuối cùng đó

“Oh vậy à, vậy thì mình ổn thôi, không sao đâu, mình đứng cũng được mà, cậu cứ ngồi đi” Họ nghe thấy tiếng Tiffany nói, trông thấy cả nụ cười khẩy của Jessica, và cả cái đẩy mạnh cố tình của cô ấy khi đi ngang qua Tiffany

Cả hai nhún vai bất lực và cảm thấy tội nghiệp cho Tiffany, nếu mà cô ấy còn tiếp tục ở cạnh Jessica thế này, chắc chắn cô gái kia sẽ còn gặp chịu đựng khá nhiều

---------------

Sunny đang giao lưu với hành khách trên đường đi, cô nói về những điều khác nhau giữa những điểm tham quan mà cả đoàn sẽ đến. Trong khi đó, Taeyeon và Jessica đang kiểm tra lại lần cuối lịch trình của cả buổi tham quan hôm nay.

Taeyeon liếc nhìn Tiffany, cô gái này giờ vẫn còn phải đứng và cô đoán cô ấy chắc hẳn đang rất buồn ngủ bởi cặp mắt giờ đã díp lại, rồi cô quay sang phía Jessica, người vẫn còn đang bận bịu với mấy tờ giấy trên tay

“Yah, Jessica, tỏ chút lòng nhân từ với Tiffany đi chứ!” huých nhẹ cô gái bên cạnh, cô chỉ tay về phía Tiffany. Ngẩng nhìn lên, Jessica trông thấy cái cô gái mang tên Tiffany gần như sắp ngủ gục đến nơi

“Tự cậu ấy muốn thế mà” Jessica đáp gọn lỏn và quay lại với công việc, nhưng thật ra sâu thẳm trong lòng, cô rất muốn Tiffany có thể ngồi xuống và có một giấc ngủ yên lành. Khi nhận thấy Taeyeon đã không còn nhìn về phía Tiffany nữa, cô chớp lấy cơ hội, lén liếc nhìn cô gái đáng yêu kia

Tiffany vẫn còn tự chống chọi với cơn buồn ngủ đang đến gần, Jessica mỉm cười, lôi ra chiếc máy ảnh và chụp lấy cảnh tượng trước mặt

*click*

Cúi nhìn bức ảnh chụp Tiffany trên tay, cô khẽ mỉm cười, và rồi khi ngước nhìn lên cô gái kia, cô bắt gặp đôi mắt cười của cô ấy đang nhìn về phía mình. Jessica hắng giọng, gương mặt ửng đỏ vì ngượng khi phát hiện ra mình đã bị Tiffany bắt quả tang khi đang chụp hình cô ấy

--------

“Hiện giờ chúng ta đang ở tòa nhà N Seoul Tower được bao bọc bởi những vườn hoa tráng lệ, và làm tô điểm thêm vẻ đẹp cho thành phố Seoul” vung hai tay ra không trung, Sunny và Taeyeon hào hứng nói

“Ok, chúng ta sẽ gặp lại nhau tại đây vào lúc 4pm, giờ các bạn có thể tự do đi khắp nơi và khám phá Seoul” Jessica mỉm cười nhưng nụ cười ấy nhanh chóng biến mất khi nhận ra Tiffany đã không còn trong tầm mắt của cô nữa, cô bắt đầu lo lắng. Tại sao mình lại phải lo cho cái cô gái ấy chứ? Pshh, đằng nào thì mình cũng chả quan tậm

Nhưng những suy nghĩ của cô lại mâu thuẫn hoàn toàn với những gì con tim cô cảm thấy lúc này. Sunny và Taeyeon đã quay trở lại xe để kiểm tra túi xách của họ

“Taeyeon-ah, Tiffany đâu rồi?” Jessica đột nhiên hỏi Taeyeon

“Và tại sao vậy? Nhớ cậu ấy sao?” Taeyeon bật cười trong khi Sunny nghịch ngợm huých cô ấy

“Và tại sao mình phải nhớ cô gái đó nhỉ? Cô ta là hành khách, công ty sẽ sa thải chúng ta nếu cô ta mất tích” khoanh hai tay trước ngực, Jessica đảo mắt đáp

“Huh, cậu ấy chỉ là con gái của tập đoàn nhà họ Hwang thôi mà, tất nhiên là chúng ta sẽ bị đuổi sớm thôi” vung tay trong không khí, Sunny mỉa mai đáp lại

Jessica im lặng trong một lúc, nhớ đến việc Tiffany thật sự là ai, cô cảm thấy nhói đau nơi lồng ngực. Sunny nuốt nước bọt một cách khó nhọc khi thấy Taeyeon đã siết chặt nắm đấm “Sao cậu cứ phải nói thêm điều đó làm gì chứ?” cô ấy thì thầm với Sunny, cô gái nhỏ con kia khẽ xin lỗi

“Jessi~”

Giọng nói đó đã khiến Jessica tươi tỉnh hẳn, ngay lập tức cô ngước nhìn xung quanh và trông thấy gương mặt mỉm cười vui vẻ của Tiffany, bước chân xuống xe, cô phải đấu tranh dữ dội để không mỉm cười đáp lại

“Giờ thì gì nữa đây?” Jessia hỏi không chút cảm xúc

“Hoa?” Tiffany chìa ra một nhánh hồng trước mặt

Sunny và Taeyeon bật cười khúc khích ở phía sau, trong khi Jessica cứ nhìn chằm chằm hết bông hoa rồi đến Tiffany “Tôi làm gì với bông hoa này chứ?”

“Vậy là cậu không thích chúng sao?” Tiffany lo lắng hỏi

“Bộ trông tôi giống kẻ thích mấy thứ này lắm hả, với tôi chúng chỉ là thứ vứt đi” Jessica cay nghiệt đáp lại và bước qua Tiffany, nhưng cô gái với nhành hồng trên tay đã đuổi kịp cô “Hey, Jessi, chụp một bức ảnh đi”

“Tôi mệt” Jessica bỏ Tiffany lại phía sau

Cúi nhìn nhánh hoa trên tay, Tiffany cất chúng vào túi chiếc áo hoodie của mình, cô tản bộ xung quanh, một giọt nước long lanh khẽ rơi từ đôi mắt ấy

---------

“Giờ đây chúng ta đang thưởng thức món ăn được yêu thích nhất ở Hàn Quốc, món Kimchi. Các bạn có thích không nào? Hãy dùng bữa thật ngon với những món ăn truyền thống của Hàn Quốc nhé” Jessica vỗ hai tay vào nhau, với nụ cười toe toét trên mặt. Những vị kháchcủa cô phấn khích đáp lại

Họ bắt đầu thưởng thức bữa ăn của mình, nhưng rồi Jessica nhận thấy ở một góc, Tiffany chỉ nhìn chăm chăm vô định vào không trung, thức ăn của cô ấy vẫn chưa hề được đụng đến. Cô chỉ vừa kịp nhận ra mình đã đi về phía cô gái kia tự lúc nào, cô dừng lại “Sao không ăn?”

Tiffany ngước lên “Ah, mình vẫn còn no lắm” Và rồi cô ấy đột nhiên đứng dậy “Mình quay về ngay” Tiffany bỏ đi, Jessica nhận thấy hơi thở cô gái kia có phần nặng nhọc

Jessica theo sau Tiffany đi ra ngoài, khi nhận thấy Tiffany đang thở một cách khó khăn Jessica ngay lập tức chạy đến bên Tiffany, “Ôi trời, Tiffany”, rồi Jessica nhanh chóng lấy ống xịt từ túi áo bên phải của cô ấy

Tiffany cầm lấy và đưa chúng lên miệng, ngay sau đó, nhịp thở của cô gái kia đã trở lại bình thường, Jessica vòng tay ôm chầm lấy Tiffany “Sao cậu không nói mình biết cậu vẫn còn mắc bệnh suyễn?”

Tiffany ho vài cái “Mình không sao đâu Jessi”

Lí trí Jessica quay về với thực tại và cô ngay lập tức buông Tiffany ra, quay mặt nhìn đi hướng khác “Sao tự dưng cậu lại phát bệnh vậy? Cậu đã đi đâu?” Tiffany mỉm cười, cô nhận ra sự lo lắng trong giọng nói Jessica

“Chỉ đi dạo vòng vòng thôi. Cậu vẫn nhớ chỗ mình để ống xịt của mình sao?”

“Làm sao mình có thể quên….tất cả những gì liên quan đến cậu chứ?”

Tiffany cúi mặt nhìn xuống đất “Mình xin lỗi”

Jessica nghe thấy điều đó, cô dám chắc rằng mình đã nghe thấy câu nói đó, siết chặt nắm đấm, cô bật đứng dậy “Đừng nói những lời đó với mình, Tiffany, cậu hoàn toàn không biết nó là gì hết. Mình đi đây” quay lưng lại với cô gái kia, Jessica bỏ đi

---------

Sau một chuyến hành trình dài, Jessica đưa những vị hành khách của mình về lại khách sạn “Chào mừng đến với Khách sạn Soshi, đây là sẽ là nơi nghỉ ngơi của các bạn, mong là mọi người sẽ hài lòng. Nếu cần gì thì hãy cứ gọi cho tôi nhé”

Mọi người gật đầu và lần lượt đến nhận chìa khóa phòng riêng của mình, nhưng ngay khi đến lượt Tiffany thì “Oops, không còn phòng nào cả”

“Huh? Nhưng Jessi, tối nay mình ngủ ở đâu đây chứ?”

“Cậu có thể ngủ ở phòng của Jessica” Taeyeon la lên và bỏ chạy trước khi nàng công chúa băng giá kia bắt được cô

“Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu!” Jessica nói và chạy về phía phòng mình nhưng Tiffany đã nhanh chân hơn cô. Tiffany cuối cùng cũng mở được cánh cửa và chui vào trong trước “Hey! Cậu ra khỏi đó ngay!” Jessica la lên

“Vì cậu không đưa cho mình chìa khóa của phòng nào nên mình sẽ ngủ ở đây với cậu” Tiffany vừa nói vừa tháo giày và áo khoác ra

“Cậ-cậu đang làm gì vậy?” Jessica bước lùi lại đôi chút khi trông thấy Tiffany đang thay đồ trước mặt mình

“Bình tĩnh đi. Mình sẽ chẳng làm gì cậu đâu, được chứ?”

Jessica ngồi xuống mép giường và tháo bỏ đôi giày đang mang, cô thấy Tiffany lôi chiếc Ipod của mình ra và đút tai nghe vào,và rồi cô gái kia ngả người xuống giường, khép mắt lại

“Cô sẽ bị đau nửa đầu nếu cô còn tiếp tục làm thế, tôi đã nói với cô trước đây rồi mà” Jessica nói giống như cô giờ là mẹ của Tiffany vậy, nhưng cô gái kia lại như chẳng nghe thấy gì “Tốt thôi. Vì cô có bao giờ chịu nghe lời tôi đâu chứ”

Jessica đứng dậy đi tắm, để thư giãn cả cơ thể sau một ngày làm việc mệt mỏi. Thật ra thì, Tiffany có nghe thấy những gì Jessica nói, cô mở mắt “Ha, đồ ngốc, Ipod của mình làm gì có chơi bài nào đâu cơ chứ, và cả những lời nói trước đây của cậu, mình đều nghe hết Jessi à”

Sau một lúc Jessica bước ra ngoài, lau khô tóc bằng chiếc khăn trên tay, cô bước về phía giường và trông thấy gương mặt bình yên đang say ngủ của Tiffany, cô mỉm cười, khụy xuống bên cạnh và chăm chú ngắm nhìn cô tiểu thư xinh đẹp trước mặt

“Tại sao cậu lại bỏ rơi mình chứ? Mình đã đợi cậu tới, nhưng rồi thì sao? Chẳng có Tiffany nào xuất hiện trước mặt mình cả. Tất cả đã là định mệnh, mình đã mơ về một câu chuyện tình tuyệt đẹp của chúng ta, mơ về những buổi hẹn hò lý tưởng, mơ cả về một mái ấm gia đình hoàn hảo với cậu” Jessica mỉm cười yếu ớt, vẫn tiếp tục ngắm nhìn gương mặt Tiffany

“Nhưng cậu đã không đến, mình đã đợi đến tận khi những cơn mưa lạnh giá đổ ập xuống mình. Và rồi Taeyeon xuất hiện, nói rằng ‘Tiffany đã đi rồi, xin cậu đấy Jessica về nhà với mình đi’ nhưng vì cậu mình đã tự biến bản thân thành kẻ ngốc khờ khạo, mình vẫn chờ cậu, ‘không, Tiffany nhất định sẽ đến, cậu ấy đã hứa với mình như thế” những giọt nước mắt khẽ lăn dài trên đôi gò má Jessica, cô đã không thể kìm chế được những cảm xúc của mình

“Kể cả khi cậu đã làm thế với mình, cậu có thể cho mình biết vì sao mình vẫn yêu cậu không? Như thể mình chẳng bao giờ có thể quên được cậu, mình vẫn không thể làm được điều đó” Jessica bật khóc, vùi mặt mình vào chiếc chăn, để mặc cho những cảm xúc mà bấy lâu nay cô giấu kín tuôn trào

“Vậy cậu vẫn sẽ tha thứ cho mình chứ?”

Jessica ngước nhìn lên và trông thấy Tiffany đã quỳ xuống phía bên kia, họ giờ đây đang ở hai đầu của chiếc giường

“Nói mình nghe Tiffany…tại sao tối đó cậu không đến gặp mình? Xin cậu…”

Cúi gằm mặt, Tiffany nói “Họ đe dọa mình, rằng nếu mình vẫn tiếp tục gặp cậu, công việc của cậu, cả cuộc đời cậu sẽ bị hủy hoại. Mình không muốn cậu phải chịu đau khổ”

“Điều đó thật lố bịch! Chúng ta đã cùng nhau vượt qua cả một quãng đường xa đến thế và rồi cậu chỉ đơn giản là bỏ cuộc. Vì cậu, Tiffany, mình thà đánh mất tất cả mọi thứ mình có, chỉ cần mình được ở cạnh bên cậu…” Jessica nức nở hơn “Tại sao cậu không trông thấy những cố gắng mà mình đã bỏ ra chứ?”

Tiffany bước lại gần hơn và giờ cô chỉ cách Jessica vài cm, cô gái với gương mặt đầm đìa nước mắt kia đứng dậy, quay lưng lại phía cô, nhưng cô đã kéo cô ấy lại. Tiffany ôm lấy cô ấy từ phía sau, một tay trên eo Jessica, một tay vòng ngang người cô ấy

“Mình biết mình chỉ là một kẻ ngốc khi đã bỏ rơi cậu như thế, phải, cậu đã đúng. Nhưng xin cậu đừng rời bỏ mình. Mì-mình vẫn còn yêu cậu”

Jessica dùng tay che miệng để tránh bật ra tiếng khóc khi nghe thấy những gì Tiffany nói, và giờ đây nước mắt tuôn rơi tự do trên gương mặt cô “Hãy để mình đi” cô lạnh lùng nói dẫu cho cô vẫn rất cần hơi ấm ấy của Tiffany

“Không”

“Xin cậu”

“Không”

“Tiffany”

“Mình đã nói là không”

“Vậy cậu muốn mình nói gì đây chứ?”

“Chỉ cần cậu ở lại đây với mình”

------------

Jesscia khẽ vuốt tóc Tiffany khi cả hai đang cùng nằm trên giường. Tiffany rúc sâu hơn vào cổ Jessica, chạm khẽ môi mình vào nơi đó “Mình nhớ nó” Tiffany nói. Jessica mỉm cười, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô gái kia

“Mình cũng yêu cậu, babe”

Tiffany ngay lập tức bật dậy, nhìn chằm chằm Jessica “Cậ-cậu vừa nói cái gì? Câ-cậu nói…”

“Mình cũng yêu cậu, babe” Jessica mỉm cười lặp lại

“Vậy điều đó có nghĩa là…chúng ta…cậu biết đấy…”

“Phải, điều đó có nghĩa là…cậu vẫn là bạn gái của mình. Mình yêu cậu mình yêu cậu mình yêu cậu~”

Tiffany khúc khích cười, gãi gãi đầu “Mình có thể hôn cậu được không? Hay ý mình là cậu có muốn mình hôn cậu không?”

Jessica ngay lập tức quấn lấy đôi môi cô bạn gái, một nụ hôn say đắm dưới ánh sáng lung linh huyền ảo của ánh trăng. Khi cả hai phá vỡ nụ hôn “Nhưng còn gia đình cậu thì sao?” Jessica lo lắng hỏi trong khi tay vẫn vuốt ve gò má Tiffany

“Đó chính là lí do vì sao mình ở đây, mình về với cậu…vì ba đã chấp nhận cậu”

“Tiffany…”

“Phải…mình đã đấu tranh vì tình yêu của chúng ta”

Cầm lấy tay Jessica, Tiffany lôi ra một thứ gì đó từ túi áo mình “Tôi nguyện sẽ yêu và trân trọng Jessica Jung suốt cuộc đời mình, nếu tôi còn bỏ rơi cô ấy một lần nữa, xin thiên lôi cứ trừng trị tôi ngay bây giờ” và rồi cô đeo chiếc nhẫn bạc vào ngón tay Jessica “Jessica Jung, cậu sẽ trở thành một người nhà họ Hwang chứ?”

“M-Mình…” mọi từ ngữ trong đầu Jessica đột nhiên biến mất nhưng thay vào đó cô đặt một nụ hôn lên môi Tiffany thay cho câu trả lời

--------

3 tháng sau

“Yah! Tiffany, cậu quay lại đây ngay!” Jessica đang đuổi theo Tiffay, cô gái kia đã lấy mất chiếc máy ảnh của cô

“Cậu chẳng bắt được mình đâu! Lêu!”

Jessica nhảy lên lưng Tiffany, cả hai bật cười trong khi Tiffany đang cõng Jessica “Cậu quá đáng yêu”

Tiffany nhìn Jessica, chu chu mỏ, Jessica trèo xuống, hôn cô ấy giữa công viên, nơi có rất nhiều người đang nhìn chăm chăm cặp đôi này, nhưng họ mặc kệ, chẳng quan tâm

Họ yêu nhau…giờ đây họ chẳng thể rời nhau nửa bước…đám cưới của cả hai sẽ diễn ra trong hai tháng nữa, và cặp đôi của chúng ta dự định sẽ nhận nuôi một đứa trẻ. Jessica còn hào hứng hơn cả Tiffany, về mấy chuyện nuôi em bé ấy

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro