U R

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Author: itsakyo

Translator: Ace

Original link: https://itsakyo.wordpress.com/2016/07/08/u-r/

HAVE PERMISSION

"Cậu là một thằng ngốc-" Taeyeon giơ tay lên để đập vào đầu đàn em của mình nhưng anh ta đã né được và sự tức giận của cô được nâng lên một tầm cao mới . "Quay lại đây! Đừng có mà né. " Sự thiếu kiên nhẫn được viết rõ lên cả khuôn mặt cô khi người đàn em bước lại trước mặt cô. Anh ta nhăn mặt và co rúm lại khi cô giơ tay lên một lần nữa nhưng không dám tránh đi cái tát của cô lần này "Cậu đã làm gì khi họ không cho phép cậu cắt hàng?"

"Tôi rất xin lỗi, Cô Kim. Tôi đã làm mọi thứ tôi có thể làm để có được đứng đầu hàng nhưng khi tôi đã đứng ở đầu hàng thì chủ tiệm từ chối bán cho tôi kẹo bơ cứng của cô ấy. Cô ấy bảo tôi đi đến cuối hàng. "

"Cậu có doạ là sẽ phá nát cửa hàng của cô ta nếu cô ta không bán cho cậu không?"

Đàn em của cô gật đầu. "Tôi làm mọi thứ như bình thường. Thậm chí tôi còn gầm lên đe dọa vào lúc cuối nhưng cô ta thậm chí còn không hề nao núng. "

"Con đó nghĩ rằng nó là nữ hoàng kẹo bơ cứng hay là cái gì khác sao? Cô ta vẫn chưa gặp tôi. Đưa tôi đến cửa hàng vào ngày mai. Và gọi thêm hai người nữa đi với cậu. Mang cái người nhìn xấu xa nhất mà cậu tìm thấy. "

"Chúng ta vẫn mặc vest ạ?"

"Tất nhiên! Bề ngoài rất quan trọng. Chúng ta nhìn phải đẹp trong khi đe dọa sẽ thiêu rụi cửa hàng của cô ta nếu cô ta không bán cho tôi kẹo bơ cứng. Chọn bộ màu đen và trắng nhé. Nhớ phải là bộ đẹp nhất mà cậu có. "

"Vâng, cô Kim!"

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

"Đây là cửa hàng đó à?"

"Vâng, cô Kim".

Taeyeon nhìn lên cái biển hiệu màu hồng sáng chói treo trên lối vào.

<LUV TOFFANY>

"Cậu có chắc đây là cửa hàng đó không?"

"Vâng, cô Kim".

"Đây là cửa hàng nổi tiếng mà mọi người đang xếp hàng để mua kẹo bơ cứng? Với một cái biển hiệu màu hồng kinh dị ở bên trên? "

"Vâng, cô Kim".

Taeyeon lắc đầu, mái tóc bạch kim ngang vai cũng đong đưa theo, và đàn em của cô để cho ra một tiếng thở dài mãn nguyện.

"Tại sao các cậu lại thở dài! Đứng thẳng! Nhìn cao! Mạnh mẽ lên!"

"Vâng, cô Kim!"

Căng vai và thẳng lưng, Taeyeon nhìn vào hàng dài ngoằn ngoèo ra từ cửa hàng trên đường phố.

"Nhìn và học hỏi này, các chàng trai. Hãy nhìn và học hỏi ."

Với các bước đi chắc chắn như việc mặt trời sẽ mọc, Taeyeon búng nhẹ xuống cổ áo vest denim của mình trước khi bước vào cửa hàng. Tiếng chuông vang lên và tất cả ánh mắt trong của hàng đều dừng ở cô. Đương nhiên rồi, vẻ ngoài của cô rất ấn tượng mà . Làn da của cô là trắng mịn và mềm mại như trẻ sơ sinh, chiều cao chỉ bằng một học sinh trung nhưng ngọn lửa sáng bừng trong mắt cô có một sức hút để kéo bạn vào và in sâu một ấn tượng trong tâm trí của bạn.

Giống như một bà chủ, cô cắt hàng và đi lên phía đầu hàng.

"Tôi muốn mua kẹo bơ cứng."

Người chủ tiệm quay lại và nhìn chằm chằm. "Cô không được ở đây."

Taeyeon thấy một chút choáng váng bởi đôi mắt nâu sôcôla mà cô nhìn thấy. Cô cũng tán thưởng mái tóc nâu dài buộc thành đuôi ngựa và buông xuống vai trái của cô chủ tiệm. Nhưng cô không quên mục đích của mình khi đến đây cô nhìn từ vai trái sang vai phải mình rồi nhún vai. "Tôi ở đây ngay bây giờ và không ai phản đối."

"Tôi phản đối. Người phụ nữ phía sau cô đáng ra phải là người tiếp theo. "

"Đó là trước khi tôi vào hàng."

"Quý cô à, đi xuống phía sau và xếp hàng đi."

"Nhưng thế thì cô bán hết kẹo bơ cứng mất !" Taeyeon phản kháng với một cái bĩu môi.

"Giả bộ dễ thương sẽ không giúp được gì đâu. Tôi sẽ không bán kẹo bơ cứng cho cô nếu cô không xếp hàng tử tế. "

"Dễ thương?" Taeyeon cười ha hả. "Cô nghĩ rằng tôi dễ thương? Cô sẽ không nghĩ rằng tôi dễ thương sau khi tôi phá nát cái cửa hàng của cô tệ đến mức cô sẽ nghĩ rằng mình đang bước vào một bãi phế liệu đấy. "

Người chủ tiệm nhìn Taeyeon từ trên xuống dưới. Sau đó, cô quay sang hàng khách đang chờ đợi. "Các khách hàng thân mếm, tôi phải giải quyết một số việc với cái tên vô lại này, nên làm ơn hãy đợi một lúc."

Cô ấy quay mặt lại với Taeyeon chỉ vào cô và nói, "Cô đi với tôi."

Taeyeon cười và nháy mắt với đàn em của mình. Đây là cách mà các cậu phải làm, các chàng trai. Trưng lên một nụ cười đắc thắng, cô đi theo cô chủ tiệm và rất ngạc nhiên khi cô dừng lại trong con hẻm trở lại đằng sau cửa hàng.

"Những anh chàng này đi với cô à?"

Taeyeon kéo dài cái liếc của cô chủ tiệm và gật đầu. "Họ là người của tôi."

"Tôi nhận ra anh ta," cô chủ tiệm nói, như thể tố cáo tội ác của anh ta. "Anh ta đã cố gắng để cắt hàng vào ngày hôm qua vì vậy tôi đã đuổi anh ta đi. Cô là sếp của anh ta sao? "

Taeyeon nâng cằm lên. "Ừ."

Tiếng nổ đột nhiên xuất hiện.

"VẬY THÌ CÔ PHẢI THẤY XẤU HỔ VÌ BẢN THÂN LẮM. SAO CÔ NGHĨ CÓ THỂ MUA KẸO BƠ CỨNG TỪ TÔI MÀ KHÔNG THÈM TỎ RA TỬ TẾ! XẾP HÀNG NGAY HOẶC TÔI SẼ ĐẬP CÔ VỚI CÁI CÁN NHÀO BỘT NÀY VÀ TÔI CHẮC CHẮN RẰNG NÓ SẼ ĐAU LẮM ĐẤY . "

Taeyeon nhìn chằm chằm vào cô chủ tiệm đang điên lên. Cô ấy là loại người đáng sợ.

"CÔ ĐANG NHÌN CÁI GÌ ĐÓ! CÔ NÊN CÚI ĐẦU XUỐNG VÌ XẤU HỎ. CÚI XUỐNG. NGAY"

Taeyeon cúi đầu xuống ngay lập tức. Cô không muốn bị đập bởi một cái cán nhài bột. Và cô chủ tiệm này có một giọng nói rất to mà khiến cô sợ hãi.

"Người anh chàng này của cô thật biết vâng lời."

Taeyeon nhìn trôm phía sau. Ba đàn em của cô đang cúi đầu, nhìn rất hối lỗi vì hành vi vô đạo đức của họ.

"AI NÓI CÔ CÓ THỂ NHÌN! CÚI ĐẦU XUỐNG! "

Taeyeon cúi đầu xuống nhanh đến nỗi cổ của cô có thể bị trẹo. "Tôi xin lỗi," cô lẩm bẩm.

"Cô nên như vậy. Bây giờ, đứng ở đây và suy nghĩ về hành vi của mình. Tôi sẽ quay lại sau và nếu cô ngoan, tôi sẽ cho cô một cái kẹo bơ cứng. "

"Vâng, Madam!" Taeyeon trả lời.

"Tôi không phải là Madam. Tôi là Tiffany. Hãy gọi cho tôi Tiffany. "

"Vâng, Tiffany!"

Taeyeon đứng nguyên khi Tiffany cô chủ tiệm quay trở lại vào cửa hàng. Nhưng cô không thể cưỡng lại mà nhìn vào mông của cô chủ tiệm. Đó là một cái mông dễ thương. Và cô chủ tiệm là một người phụ nữ mạnh mẽ.

Cô thích rồi đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro