She's Inside + I'm Innocent

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cre:ssvn

Translator: Ddil aka me ~ Sarah

Editor: DoctorV

Author: yanashin + DonEnki

Original Link:

http://jessimakesmegay.livejournal.com/32120.html#cutid1

Permission:

Note: Cái fic bình thường đến mức không có gì có thể bình thường hơn  nhớ uống sữa fristy cho trí tưởng tượng bay cao bay xa trước khi đọc, nếu không thì không thấy gì thú vị đâu ah 

--------------------------------------------------

She's Inside

Đây có vẻ là một ngày vô cùng tàn nhẫn bởi Tiffany đang nằm ườn ra với một cơ thể uể oải trên giường. Thỉnh thoảng sau đó cô lại cảm nhận được một cơn đau như nung đốt toàn bộ con người cô.

Ahhhhh. Ohhhhh, Chúa ơi – cô thầm kêu lên trong khi vặn uốn người. Hai bàn tay cô vuốt lên rồi lại vuốt xuống, di chuyển một cách điên cuồng, như để cố làm lắng dịu sự bứt rứt khó chịu đang lan khắp cơ thể cô.

Và suốt trong lúc này, cô đã luôn nghĩ đến cô ấy. Cô cần cô ấy – Jessica. Số điện thoại của cô ấy dĩ nhiên phải đang nằm trong điện thoại của cô, cô nhớ rằng đã hỏi Jessica số điện thoại cho sau buổi hẹn gần đây nhất của họ. Với hai đầu gối đang run rẩy, cô bước xuống giường và tiến ra ngoài cửa.

Ahhhh, arghhhhh, Jessica....

-

“Ồ, xin chào, Tiffany.” Jessica ngước nhìn qua cặp mắt kính của mình. Ánh mắt cô ấy ngập tràn sự thích thú trước người phụ nữ đau đớn đang ngồi đối diện mình. Một nụ cười, hoặc có lẽ là một cú nhếch môi, đang nở rạng rỡ trên khuôn mặt cô ấy trước khi cô tiếp tục nói một lần nữa. “Đây là lần thứ hai của cậu rồi. Cậu không cần phải căng thẳng như vậy.” Nụ cười của cô ấy nở rộng hơn nữa.

“Mình không có căng thẳng. Ai nói mình căng thẳng chứ?” Cô gắt gỏng, cứ như là cô đã đủ cứng rắn để chịu đựng được sự thâm nhập và những sờ chạm của Jessica vào cô thêm một lần nữa nhưng lại thất bại thảm hại. “Haha.”

Jessica nhướng mày đáp lại. Sau một trận chiến bằng ánh mắt, cô đưa một Tiffany đang run rẩy nằm lên ghế – những ngón chân của cô ấy cứ co lại vì lo lắng. Máy điều hòa đã chẳng giúp ích được gì khi mà nó chỉ hội tụ vào gương mặt Tiffany, cổ họng cô đang nghẹn lại, và những giọt mồ hôi đang chảy xuống cơ thể cô.

“Chỉ cần nằm xuống và thư giãn, okay? Nói cho mình biết nếu đau nhé.” Jessica nói gần như một cách máy móc – cô ấy đã quá quen với công việc thường ngày này.

Tiffany nhìn theo trong khi Jessica đang trở nên đáng sợ hơn, lấy ra những vật nhọn từ trong ngăn tủ. Khoảnh khắc Jessica chạm đến môi cô, tóc gáy của cô như dựng đứng cả lên, và cả cơ thể cô đã nổi hết gai ốc. Trong giây phút tiếp theo, mùi hương trên bàn tay của Jessica như đang gây nghiện; nó có mùi như cao su và cô đã sắp sửa không thể kháng lại được mùi hương đó rồi.

"Mình sẽ nhẹ tay mà,” Jessixa thì thầm, ánh sáng khiến đôi mắt của Tiffany nheo lại và cô đã ước gì có thể tắt nó đi. Tiffany nhìn chằm chằm ngược lại cô ấy với đôi mắt van nài. “Không phải mình luôn nhẹ tay đó sao? Mình sẽ không làm đau cậu đâu, Tiffany.” Tiffany đã có vẻ như muốn rút lui cho đến khi Jessica nói lại một lần nữa. “Mở ra nào.”

Rụt rè, Tiffany mở ra, cứ như là cô đang ước gì cô có thể khép nó lại ngay thì sẽ không đau đến thế.

“Rộng ra, Tiffany.”

Tiffany đầu hàng và mắt cô mở to, cảm giác được chúng đang lăn cuộn phía sau đầu cô. “RỘNG HƠN NỮA.” Âm vực của Jessica như đang ra lệnh, độc đoán.

Một lúc sau, Jessica bật công tắc khởi động vật nhọn kia, âm thanh đang rung lên của nó đủ để xuyên thủng màng nhĩ của cô. Cô đã lường trước được chuyện này, và đang dũng cảm chào đón nó đi vào bên trong.

“Tiffany, coi nào! Nếu như cậu cứ khép lại thì cậu mong đợi mình làm gì được đây?”

Tiffany mím môi lại và hít vào thật mạnh trước một Jessica thiếu kiên nhẫn, tự hứa và trấn an bản thân rằng một cảm giác tuyệt vời sẽ đến sau đó thôi.

“Sẽ không đau đâu, nhé? Mình hứa đấy!" Jessica khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt má Tiffany bằng những đầu ngón tay của mình. Đôi môi cô ẩm ướt cả rồi, nướt bọt của cô thì đang dính trên ngón tay của Jessica.

“Có đau không, Tiffany?” Jessica hỏi Tiffany đang bị choáng váng; sự thâm nhập mạnh mẽ của cô ấy đáng mừng là đang chạm được đến điểm mong đợi. “Mình sẽ cố làm chuyện này một cách nhanh nhất có thể, okay? Nhưng mà mình còn phải trông chờ vào cậu nữa.” Tiffany khiếp sợ gật đầu. Mồ hơi đã thấm ướt áo của cô và cô cảm thấy như mình đang bị dính chặt vào ghế. Tiffany từ từ nhắm mắt lại và cảm giác được nó đã chạm đến.

Bựt!

Bựt!

Cô mở mắt ra và một Jessica đầy vẻ tự hào đang che hết tầm nhìn của cô. Cô cảm thấy có cái gì đó như chất lỏng đang chảy ra và Jessica liền ve vẩy ngón tay của cô ấy trước mặt cô.

“Đừng có nuốt.” “Để mình làm sạch nó trước đã.” Jessica khéo léo lau đi thứ chất lỏng chảy ra bên ngoài miệng cô. “Thư giãn và nằm nghỉ ở đó trước đã. Cũng bình thường thôi nếu cậu cảm thấy chóng mặt.” Một cái vỗ nhẹ lên vai Tiffany. “Cũng phải nói là, cậu làm tốt lắm.” Một cú nháy mắt, và Tiffany cảm giác như máu đang được dồn hết lên má cô; cô đang đỏ mặt.

Không một lời cảnh báo trước, Jessica đưa ngón tay của cô ấy trở lại vào bên trong và đã cảm nhận được nó. “Hmmm…”

“Bây giờ cậu cảm thấy tốt hơn chưa nào?” Jessica hỏi, bẳng một chất giọng ngọt ngào; dùng mu bàn tay lau trán mình. “Đúng thật là vất vả.” Cô ấy thổi một luồng hơi ra khỏi miệng mình và không rời mắt khỏi Tiffany sau khi đã ngồi lại trên ghế của mình. “Nhưng mình hi vọng là mình đã làm tốt.” Và sau đó Jessica mỉm cười.

Tiffany cảm thấy như có một làn sóng nhẹ nhõm đang đổ ào vào người cô, cuốn đi tất cả những đau đớn trong cơ thể cô. Cô cần phải cảm ơn Jessica. Một cách chân thành. Hơn nữa, cô nghĩ, Jessica là người tuyệt vời nhất mà mình đã gặp được cho đến lúc này, cô ấy luôn luôn biết mình phải làm gì.

Vài phút sau đó, cơn chóng mặt đã qua đi, cô đứng dậy và tiến đến chỗ Jessica, xoa xoa má mình một cách thư thả nhẹ nhõm; mỉm cười với vẻ biết ơn. Một phần bởi vì mọi thứ đã qua đi, một phần bởi vì Jessica đã để cho cô ở lại một chốc, cho đến khi cô cảm thấy mình có thể đứng vững bằng chính đôi chân của mình lần nữa. “Cảm ơn, Jessica.”

Jessica tươi cười với cô. “Không có gì. Mỗi lần mình có thể phục vụ được, mình đều rất vui vì điều đó. Lần sau thì đừng có chần chừ nữa nhé.” Tiffany gật đầu và lấy ví tiền ra khỏi túi xách của cô; một số tiền được đặt lên bàn của Jessica. Jessica viết nguệch ngoạc lên một mẫu giấy in sẵn và xé nó ra trước khi đưa cho Tiffany.

“Nhớ đừng quên uống cái này nhé? Ba lần một ngày vậy thì sẽ không thấy đau.”

“Okay, mình sẽ ghi nhớ mà.”

“Vậy thì tạm biệt nhé.” Jessica tiễn cô ra đến tận cửa và Tiffany liền vẫy chào cô ấy.

“À vâng, tạm biệt. Cảm ơn lần nữa nhé.”

Cánh cửa được đóng lại và Tiffany ngoái nhìn lại căn phòng đó, vui vẻ và thảnh thơi, một lần nữa –

‘The Dentist Is: IN’ *

*Tấm bảng trước cửa phòng Jessica

END

---------------------------

Translator: gees0shi2@ssvn

I'm Innocent 

“Chuyện gì vậy, honey?” Jesscia thắc mắc không hiểu tại sao Tiffany lại chơi bơ cô ngay sau khi màn trình diễn vừa kết thúc. Cô thực sự là đang rất phấn khích muốn trở về dorm ngay lập tức, khi chợt nhớ “những gì” Tiffany đã hứa sẽ làm cho mìnhvào đêm trước đó. Nhưng có vẻ như con mều vàng sẽ không được miếng mỡ nào tối nay đâu.

Cô dùng mọi cách để đụng chạm với người yêu bằng cách lén lút đặt tay lên lưng của Tiffany, nhẹ nhàng trườn xuống gấu áo sau đó cố luồn bàn tay mình xuống bên dưới, để được tận hưởng làn da mịn màng trắng như sữa đó, nhưng cô gái tóc nâu đột nhiên quay phắt người lại.

“Giỏi thì đụng vào tôi đi”

Jessica thờ dài. Có vẻ như lần này Tiffany đang rất bực mình và cô sẽ phải giải thích rất nhiều điều đây, và chuyện này tốn rất nhiều thời gian, nên nó sẽ ảnh hưởng đến thời-gian-riêng-tư với Tiffany của cô. Nghĩ đến đấy Jessica lại thở dài thêm lần nữa.

"Honey, tớ đã làm gì sai?"

"Làm gì tự hiểu"

Cái gì? Làm cái quái nào mà Jessica biết được? Cô có làm gì đâu, hoặc là cô không thể nào nhớ được rằng mình đã làm gì sai khiến Tiffany bực mình đến như thế này. 

"Tớ đâu có làm gì đâu, tớ thề!" Cô gái tóc vàng đang dùng mọi cách để tránh gây thêm rắc rối với Tiffany bằng cách chối bay biến những gì đã vô tình làm. Cô biết rằng khi bạn gái mình đang nô khí xung thiên thì cô ấy sẽ chẳng thèm tà lưa với Jessica nữa, hoặc với Jessica nghĩ, làm chuyện ấy.

"Vậy cái người luồn mấy ngón tay bẩn thiểu quanh vòng 1 của Hyoyeon không phải cậu hả?"

Đến đây, đôi mắt Jessica lồi ra thô lố. Cô chợt nhớ lại. Cô gái tóc vàng nhớ Tiffany nhiều đến nỗi nhìn cô bạn dancer thành cô bạn gái sexy của mình. Tại lỗi của Mnet á. Thằng cha nào dám xếp Tiffany ở phòng khác? Và đây, cô là người bị hại, cô vô tội mà. 

Nhưng với Tiffany thì cô không hề vô tội chút nào, khi cô gái trẻ hơn đang nhìn thằng vào mắt Jessica, như thể cô có thể nhìn xuyên thấu tâm can cô ấy, giống như những gì cảnh sát làm khi chất vấn tội phạm. Có khi còn ác chiến hơn.

Jessica nuốt nước bọt.

"Ơ-Ờ là là tớ, NHƯNG TỚ CÓ LÝ DO MÀ!"

Jessica hét lên khi thấy Tiffany sắp sửa mở miệng nói gì đó về cái tội tày đình này của cô.

"Lý do gì? rằng cậu nhớ tớ nhiều đến nỗi nhìn Hyoyeon thành tôi sao?"

Chính xác. Chuyện là vậy đó. Nhưng từ cái cách Tiffany mỉa mai Jessica, cô gái tóc vàng biết bạn gái mình không tin vào cái lý do đó. Nhưng nhắc lần nữa nha, cô vô tội! T_T vậy tại sao cô phải nói dối chứ?

"ĐÚNG LÀ NHƯ VẬY ĐÓ VỢ!"

"Tôi nghe lý do đó nhiều rồi,"

"Nhưng là thật mà!"

"Jessica, bộ tôi giống một đứa nhóc 5 tuối lắm hả?"

"Thật đó Tiffany! tớ không đùa mà!"

"Vậy có nghĩa mỗi lần nhìn vào cách thành viên khác, cậu sẽ bắt đầu nhớ tớ và muốn đụng chạm? Bởi vì đó là những gì cậu biện hộ khi tớ thấy mấy tấm hình các cậu ấy đang thay đồ trong điện thoại của cậu,"

Chính xác luôn. Tiffany nói rất chính xác. Trong khi Tiffany cứ tuôn ra những lời nói vạn tiễn xuyên tâm, thì Jessica càng chết dần chết mòn. Làm sao để giải thích cho Tiffany rằng những lý do đó đều đúng sự thật đây? rằng mọi việc xảy ra như vậy là vì cô nhớ đến điên lên những động chạm của cô gái tóc nâu? 

Cô cần phải làm gì đó quyết liệt hơn, nhanh nhẹn hơn. Đây là lúc cô dùng đến aegyo chết người của mình, vũ khí duy nhất mà Tiffany ép cô không được phép dùng nữa, vì mỗi lần như vậy cô ấy sẽ mềm lòng.

"Honey," cái bĩu môi chết người và đôi mắt to tròn nâu xuất chiêu.

"DỪNG NGAY. ĐỪNG CÓ HÒNG LÀM KIỀU MẶT ĐÓ VỚI TÔI," Tiffany lập tức quay mặt sang bên phải và bịt tai lại, cố để không nhìn hay nghe bất cứ thứ gì từ Jessica. Cô biết cô sẽ thua cuộc mất nếu nhìn vào cái sắc thái đó.

Jessica còn lâu mới chịu thua, nhất là khi cô biết mình đang chiếm lợi thế. Nhìn cái cách Tiffany khoanh tay lại và đôi chân đang lúng túng kia, cô biết cô sẽ thắng thôi. Đúng là cô chơi ăn gian, cô biết chứ, nhưng ai thèm quan tâm khi cuộc tình của cô đang trên bờ vực chứ?

Nên cô xuất chiêu lần nữa.

"Honey," Cô bước đến gần, ôm Tiffany từ sau lưng khi cô gái trẻ hơn đang yếu ớt cố đẩy cô ra. Nhưng cô bạn gái bướng bỉnh bỗng dừng lại khi Jessica bắt đầu mút nhẹ lấy cổ cô. Cô gái trẻ hơn có thể thấy bờ môi của Jessica đang mỉm cười trên làn da mình khi cô không kháng cự nữa. Dù cô rất muốn giận tên tội phạm ham hố này, nhưng cũng không thể khi chính cô đang tận hưởng sự thõa mãn từ cái lưỡi đầy uyển chuyển của Jessica mang lại, và những nụ hôn bướm nhẹ nhàng lướt cao lên quai hàm cô. Jessica thì thầm quyến rũ.

"Honey, tha lỗi cho tớ nhé? Tớ thật sự rất nhớ cậu nên mới làm vậy. Tớ thật là nhìn lầm cậu ấy thành cậu! Cậu biết rõ là tớ không bao giờ chạm vào ai ngoài cậu mà?"

Tiffany muốn nổ tung lên mất. Không bao giờ chạm vào ai ngoài cô á? TÊN ĐÓ VỪA MỚI LÀM XONG! CÔ TA VỪA MỚI SỜ VÀO VÒNG 1 CỦA HYOYEON ĐÓ! Ý CÔ TA LÀ SAO KHI KHONG BAO GIỜ CHẠM VÀO AI NGÒA-

Suy nghĩ của cô bỗng ngắt quảng khi một bàn tay vuốt ve lấy cô đằng sau lớp áo. Nó uyển chuyển xoa nhẹ quanh vùng bụng dưới, sau khi chán chê, nó bắt đầu từ từ di chuyển lên cao hơn, chạm tới phía sườn của Tiffany và dừng lại ngay "phần trên" của cô gái. Jessica dùng ngón cái miết lấy phía ngoài áo bra trong khi miệng vẫn đang nhấm nháp lấy cổ của cô gái tóc vàng, điều này làm cô ấy rên lên mà không biết.

"Tớ được tha lỗi chưa?"

Đang đắm chìm trong sự nồng cháy của lửa tình, Tiffany khó khăn trả lời cộng thêm một tiếng rên khác kèm theo, điều đó làm Jessica nhe răng cười thích thú. Cô lấy tay mình ra khỏi lớp áo và quay người cô gái trẻ hơn lại trước khi ấn môi mình vào đôi môi hồng kia một cách mạnh bạo. Tiffany rên lên cằn nhằn khi bàn tay ấy không ở trong mình nữa - Jessica dám ngừng việc làm thỏa mãn cô ư khi cô ta chính là người sai trước-nhưng cô im bặt khi Jessica đẩy lưỡi của mình vào trong khoang miệng cô.

Cô gái tóc vàng nhẹ nhàng ấn nhẹ người yêu xuống giường trong khi hấp tấp tháo hết quần áo làm vướng víu ngăn cản họ.

Jessica biết cô đã được tha thứ lâu rồi.

-

Jessica nhìn chăm chăm vào mông cô ấy. Sexy chết mất thôi. Vòng 3 khá tròn, và nó hơi bị lộ ra một tí khi chiếc quần ngắn đang bó chặt vào nó. Khi đang nhìn, cô tưởng tượng Tiffany đang từ từ cởi nó ra ngay trước mặt cô, và cô thẩn thờ không suy nghĩ với tay ra nắm lấy nó-cặp mông hoàn hảo mà cô đang tưởng tượng là của Tiffany. 

Nhưng có lẽ như số phận rất thích trêu ngươi cô, khi cô gái tóc nâu quay lại vào ngay thời điểm đó, và hỡi ơi, cô thấy Jessica đang bóp vòng 3 của Yuri.

"JESSICA JUNG SOOYEON!"

Cô gái vừa bị gọi tên liền trở về thực tại khi nhìn thấy chính tay mình đang đặt lên mông cô bạn da ngăm, chưa kể đến cái vẻ mặt khá là sợ hãi đang hiện hữu trên gương mặt cô. Cô quay sang bẹn phải và thấy bạn gái mình đang nhíu hết chân mày lại. Đế ý được đôi mắt Tiffany đang nhìn ở đâu, ngay lập tức cô thu hồi lại đôi bàn tay ra khỏi vòng 3 của Yuri và dơ phắt hay tay lên đầu hàng.

"TỚ VÔ TỘI!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro