5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bác Tám trai hoạt động cách mạng bị bắt, ở tù mấy năm rồi được thả ra, bây giờ làm nghề mộc kiếm sống qua ngày.

Nói chung, gia đình bác Tám sống tương đối khó khăn. Bác Tám gái đi buôn hột vịt, mỗi tuần về miền Tây một lần. Hột vịt nửa bỏ sỉ, nửa bán lẻ. Phần bán lẻ do Trâm và Quỳnh phụ trách. Hàng ngày, hai chị em đi học một buổi, một buổi đẩy xe ra chợ ngồi bán hột vịt.

Nhớ lại chuyện khi nãy, tôi hỏi Lan Anh:

- Bộ chị Trâm ghét anh lắm hả?

- Ai nói anh vậy?

- Khi nãy anh ngủ anh nghe hai chị em nói chuyện.

- Ngủ mà nghe?

- Anh ngủ mơ mơ màng màng.

Tôi không dám nói là tôi thức, nằm dỏng tai nghe trộm. Lan Anh hỏi :

- Chị Trâm nói sao?

Tôi "méc":

- Chỉ tù anh thi rớt đại học.

- Trù saỏ - Nó lại hỏi.

- Chỉ nói chắc gì anh thi đậu!

- Nói vậy mà trù!

Thấy không ăn thu, tôi "méc" thêm:

- Chỉ còn kêu anh là "thằng chả".

Lan Anh cười :

- Tính chỉ vậy đó! Ở nhà kêu chỉ là con trai! Ngó vậy chứ chỉ tốt lắm!

Tôi hừ mũi?

- "Thằng chả" mà tốt!

Lan Anh lườm tôi :

- Em méc chị Trâm cho coi!

Tôi nghinh mặt:

- Cho méc!

Tự nhiên nó reo lên:

- A, em biết rồi!

Tôi ngơ ngác:

- Biết cái gì?

- Biết anh chẳng khờ chút nào! Anh chỉ giả bộ khờ thôi!

Tôi cười hì hì. Thật ra tôi đâu có giả bộ khờ. Tôi khờ thật đấy chứ. Nhưng từ khi gặp Quỳnh, hình như đầu óc tôi sáng sủa ra được một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#con#nho