Chương 16: Con dâu khóc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, mặt ông Chu bị phơi đến nóng rát mới nhập nhèm mở mắt ra, vươn tay định kéo rèm lại, vừa cử động ông mới cảm giác được trong ngực có người dựa vào, mơ hồ duỗi tay ra sờ soạng, sờ đến một làn da láng mịn......

Ông Chu hít mạnh một hơi, sợ tới mức cơn buồn ngủ cũng bay mất, ông vội vàng kéo chăn ra, hình ảnh trước mặt khiến hai mắt ông tối sầm lại, con dâu bị ông ôm chặt trong ngực, cơ thể hai người đều trần trụi...... Mà trên làn da trắng nõn của cô đều là dấu vết tình ái, giữa hai chân còn dính tinh dịch đã khô, thậm chí trong không khí vẫn còn lưu lại mùi hương đặc trung.

Đủ loại kích thích mãnh liệt đêm qua giống như thủy triều nảy lên trong óc ông, ông nhớ rõ mỗi một chi tiết, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, nhớ rõ cảm giác mất hồn khi hai người kết hợp, toàn bộ hình ảnh giống như một bộ phim từng mảnh nhỏ ghép lại trở nên hoàn chỉnh trong đầu ông, nhưng ông lại bắt đầu cảm thấy hỗn loạn, run rẩy nhẹ chân nhẹ tay bước xuống giường, thấy con dâu còn ngủ say thì đắp lại chăn cho cô.

Cả đời ông Chu chưa từng làm loại chuyện vừa hồ đồ lại kích thích thế này, lần trước đầu óc hỏng một lần là quá đủ rồi, nhưng thế nào mà đêm qua bản thân lại mất trí như vậy...... Con dâu đẹp thật nhưng ba chồng như hắn cũng không thể ngủ cùng chứ!

Trong đầu ông giờ bế tắc như một cuộn chỉ rối, lại như có hàng trăm hàng ngàn con ong ở bên trong, kêu ong ong làm ông khó chịu, cái gì ông cũng không thể giải thích rõ, cũng không biết hiện tại phải đối mặt với cô như thế nào, chỉ nghĩ tạm thời nên tránh đi một lát, ông vội vàng mặc quần áo, đóng cửa ra khỏi phòng, gió thổi vào mặt làm đầu óc hỗn loạn của ông dần dần thanh tỉnh.

Yên tĩnh một mình, đầu óc ông lại không thể kiềm chế mà nhớ tới cảnh tượng dâm dục đêm qua, càng nhớ lại càng thêm hổ thẹn, ông tự thóa mạ chính mình là lão già không biết xấu hổ, ông ngồi xổm xuống trước cửa suy nghĩ, lát nữa phải làm sao bây giờ...... Ông không biết phải cầu xin cô tha thứ như thế nào, chính mình làm ra loại chuyện khốn nạn đến mức này, con dâu muốn mắng muốn đánh cũng là đương nhiên.

Ngồi trước cửa cả nửa ngày, ông Chu mới mang tâm tình thấp thỏm chột dạ trở về phòng, trông thấy con dâu đã tỉnh lại, ngồi ở trên giường yên lặng rơi lệ, đôi mắt hồng hồng, kéo chăn che cơ thể lại nhưng vẫn lộ ra bả vai trần trụi ......

Ông Chu đang chuẩn bị một đống lời xin lỗi ở trong lòng, khi trông thấy bộ dạng rơi nước mắt của cô thì hoảng hốt, đầu óc lại rối thành một đống, vừa hoảng loạn lại có chút đau lòng, gấp đến độ tay chân không biết để ở đâu, "Con dâu...... Tối hôm qua...... Tối hôm qua là ba không tốt...... Ba, ba cũng không biết mình bị làm sao nữa...... Ba, ba đáng chết......"

Ông càng nói tiếng nức nở của cô càng lớn hơn, nước mắt theo khóe mắt lăn xuống, ông Chu nhìn mà không biết phải làm thế nào, ông ngồi xuống bên cạnh cô rồi ôm lấy cô, lau nước mắt trên mặt cô đi, "Con dâu, ba sai rồi, con, con đừng khóc, ba, ba sai rồi......" Nhìn cô khóc như vậy, trái tim ông cũng tan nát, không nhịn được phải dỗ cô.

Trương Tiểu Phúc thuận thế áp sát vào trong ngực ba chồng, khuôn mặt nhỏ khẽ ngẩng lên, đôi mắt đong đầy nước nhìn ông, hai má ửng hồng khiến người ta nhìn thấy mà thương, đối diện với ánh mắt của cô, ông Chu cảm thấy trái tim của mình lại không an phận nhảy loạn lên, quả thực con dâu làm người ta phải yêu thương.

"Tiểu Phúc...... Ba xin lỗi con...... Ba đáng chết......" Ông lặp đi lặp lại lời xin lỗi, nhưng khi thấy tấm chăn đắp trên người cô trượt xuống, bộ ngực sữa nửa lộ ra bên ngoài, thì lời nói kia cũng bị chặn ở cổ họng không thể nói ra miệng.

"Con là vợ của Tư Niên nhưng cơ thể lại bị ba chồng...... Con thật có lỗi với anh ấy......" Cô che mặt khóc nức nở, nước mắt chảy qua kẽ ngón tay, trong lòng ông Chu rối loạn cùng cực, vội vàng ôm chặt cô dỗ dành, "Con không cần phải xin lỗi nó, là, là ba sai, nó sẽ không trách con...... Có trách thì phải trách ba......"

"Thật sao?" Cô ngẩng khuôn mặt đầy nước mắt lên, chớp chớp mắt hỏi.

Da mặt ông Chu nóng bừng, nhanh chóng gật đầu, quả thực ông phải xin lỗi con trai đã chết, lại có thể làm ra loại chuyện đốn mạt này, nếu con dâu luẩn quẩn trong lòng mà làm chuyện dại dột thì ông lại càng đáng chết hơn.

"Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?" Đôi mắt đẫm nước của Trương Tiểu Phúc nhìn chằm chằm ông, cô biết ông Chu nhất định muốn trốn tránh nhưng cô sẽ không cho phép. Ông Chu bị cô hỏi mà cứng người, vốn dĩ ông muốn xin cô tha thứ, sau đó hai người coi như chuyện này chưa từng xảy ra, nhưng hiện giờ cô hỏi như vậy, ông lại không thể nói nên lời.

Thấy ông không nói lời nào, khuôn mặt cô trở nên buồn bã, cô đẩy ông ra quay mặt đi khóc, "Ba đã ngủ với con lại không muốn chịu trách nhiệm, thì ra con khiến ba chán ghét như vậy......"

"Không có, ba sao lại ghét con được!" Nghe cô nói đến đau lòng như vậy trái tim ông Chu thắt lại, vội vàng ôm lấy cô, xoay người cô lại đối diện với mình, "Ba thương con còn không hết mà...... Con đừng suy nghĩ linh tinh......"

Cô ngừng khóc, lại tiến sát vào lòng ông, nắm tay đấm nhẹ lên ngực ông, dịu dàng hỏi, "Vậy ba định làm sao bây giờ? Con, con giờ đã là người của ba rồi......"

Thanh âm mềm mại của cô làm trong lòng ông có chút lâng lâng, lại càng khiến cho đầu óc ông Chu đình công lần nữa, của ông, người của ông? Ông ngây ngốc cúi đầu nhìn con dâu, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc vui sướng.

"Tiểu Phúc......" Ông Chu không biết phải nói cái gì, đầu óc hỗn độn, vừa vui mừng lại vừa bất an, cô là con dâu của ông làm sao có thể là người của ông được......

Việc này, việc này mà bị người khác biết thì sẽ bị phỉ nhổ.

Thấy ông vẫn còn do dự, Trương Tiểu Phúc lại xụ mặt, đẩy ông ra, quay lưng về phía ông, nước mắt lại rơi xuống, thút thít nói: "Ba không cần phải khó xử, nếu không muốn chịu trách nhiệm, không muốn con, con cũng không miễn cưỡng ba, lần này về thành phố con sẽ không quay lại nữa, tùy tiện tìm một người đàn ông gả cho là được......"

"Không được!" Ông Chu nghe vậy thì nổi lên lửa giận, trong lòng chua xót, không muốn nghe cô nói thêm điều gì nữa, để tránh mình bị kích thích đến phát điên, ông vội vàng túm cô lại kéo vào trong lòng mình, hai mắt trừng lớn, "Con không thể gả cho người khác......"

"Ba......" Cô vui mừng kêu một tiếng, hai má đang tái nhợt từ từ chuyển hồng, ông Chu nhìn bộ dạng thẹn thùng ấy lại động lòng, ánh mắt hai người giao nhau, tựa như hai tia lửa điện quấn vào nhau không thể tách rời, đôi môi bắt đầu từ từ lại gần, hơi thở nặng nề nóng bỏng hòa vào nhau......

"Ba......" Cô thở hổn hển gọi khẽ, giống như bị ánh mắt ông làm cho kinh hách mà khi ông định hôn xuống thì cô hơi nhích người ra sau, bàn tay ông Chu giữ chặt sau gáy cô, không cho cô né tránh, cúi đầu một cái liền hôn lên cái miệng nhỏ đỏ bừng kia, Trương Tiểu Phúc rung động trong lòng, khẽ nhắm mắt lại, chủ động ôm cổ ông......

Miệng con dâu hồng hào đầy đặn, cắn lên vừa mềm vừa thơm, vừa áp tới thì không muốn rời ra, ông Chu gặm cắn, liếm mút đôi môi cô, làm cho cái miệng nhỏ của cô sưng đỏ cả lên...... Cô hơi vươn đầu lưỡi ra liếm nhẹ bên môi, lướt qua khóe môi ông, khi định rụt lại thì bị ông Chu ngậm lấy không buông, lưỡi ông thuận thế luồn vào trong khoang miệng ướt át ngọt ngào của cô, đầu lưỡi của hai người quấn lấy nhau mà liếm mút......

Cô ôm chặt cổ ba chồng, ngồi trên hông của ông, hai chân quặp lấy eo ông, cô cảm thấy dưới mông có một thứ cứng rắn đang đâm vào, chọc vào giữa khe mông khiến cô khó chịu vặn vẹo.

Ông Chu hít sâu một hơi, vừa hôn lên miệng cô, vừa vội vàng cởi quần, dương vật của ông từ bên trong bật ra, ông nắm lấy dương vật quét quét giữa hai chân cô, cuối cùng thuận lợi cắm vào lỗ nhỏ trơn bóng kia......

"Ưm...... Ha...... A a......"

Dương vật thô to kia đâm vào khiến cho đường đi nhỏ hẹp bị căng ra một cách bạo lực, cô khó chịu kêu ra tiếng, đêm qua không nhìn được rõ nên lúc này cô không kìm được mà cúi đầu nhìn, giữa hai chân bị một cây gậy ngăm đen cắm vào, so với hai anh em Chu Siêu và Chu Quý đều lớn hơn, tựa như cây gậy sắt cứng rắn, quả nhiên là càng già càng dẻo dai mà. Dương vật kia nằm im bất động cắm trong l-n cô, cô có thể cảm giác được từng đường gân xanh trên thân nó đang giật giật......

"Ba...... Của ba to quá......" Cô hờn dỗi, "Bảo sao tối hôm qua làm cho con khó chịu như vậy, suýt chút nữa là bị ba đâm chết...... Thế mà lại lấy thứ lớn như vậy bắt nạt người ta......"

Mặt ông Chu hiện vẻ đắc ý, nhẹ nhàng đè cô nằm xuống giường, ném cái chăn vướng víu sang giường đối diện.

Hai chân Trương Tiểu Phúc giơ ngang bên hông ông, mở rộng ra khiến ông Chu có thể nhìn rõ chỗ kết hợp chặt chẽ của hai người, l-n của con dâu vừa hồng vừa chặt, hôm qua làm lâu như vậy, thế mà hôm nay đã lại khít như lúc đầu, cũng không bị sưng lên, lỗ nhỏ hồng hồng bao chặt lấy cây gậy thịt thô đen của ông, hình ảnh ấy khiến cho huyết mạch của ông sôi sục......

"Con dâu có thích không?" Ông cúi xuống hỏi, phía dưới bắt đầu thọc vào rút ra, cô đỏ bừng mặt không trả lời, lỗ l-n lại co rút lại siết chặt dương vật của ông, ông Chu vui sướng, trong lòng biết cô xấu hổ nói không nên lời, ông cúi đầu hôn cô, hai bàn tay đặt trên bầu vú to tròn nhào bóp, hông ra sức nắc từng cú......

Cô ôm lấy cổ ông, hưng phấn hôn môi cùng ba chồng, lưỡi hai người cuốn vào nhau, liếm ở trong miệng nhau chơi trò đuổi bắt, l-n bị ba chồng đ- vẫn chưa đủ thỏa mãn, theo từng cái cắm rút của ông thỉnh thoảng cô còn cố ý hóp bụng dưới lại, kẹp chặt lấy dương vật của ông, lỗ l-n co rút lại như muốn nuốt dương vật vào bên trong.

Ông Chu bị con dâu làm như vậy quả thực muốn nổi điên, dương vật bị cô kẹp chặt sướng chết ông, ông thở hổn hển, không cam lòng bắt đầu dùng toàn lực, mỗi lần dập vào đều không chút dịu dàng, eo hông giống như con báo mà chuyển động trên người cô, Trương Tiểu Phúc cảm thấy dương vật trong l-n mình đưa đẩy càng lúc càng nhanh, cọ sát lên vách thịt đến tê dại, khi gậy thịt kia chọc vào điểm G, khoái cảm như một cơn sóng đánh tới, từng đợt từng đợt nhấn chìm cô trong bể tình dục......

Từng cú đâm hung mãnh dồn dập tới khiến cô thật sự chịu không nổi, thân thể run rẩy giật giật, lỗ l-n co rút kịch liệt, nước dâm như thủy triều mà tuôn ra ào ào, khi dương vật rút ra thì chảy xuống giường, ướt đẫm cả một mảng lớn.

Làm ở trên giường được một lúc thì ông Chu bế cô xuống đất, đặt cô lên trên chiếc bàn nhỏ, cô phối hợp kẹp chân vào eo ông, bàn tay chống lên mặt bàn, sau khi ông Chu điều chỉnh xong tư thế thì lại bắt đầu một trận chiến đấu mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro