Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Này cha già!"

Tên thanh niên tre trẻ tóc tẩy vàng hoe trông có vẻ là dạng lấc cấc bộp chộp, hắn dộng mạnh chai bia xuống bàn, tay lật ve áo ngoài để lộ lớp áo trong màu đen bóng lưỡn như da lươn. Tên ít nói hơn ngồi phía đối diện, tóc đen thẳng hơi dài, hắn bận cái áo sơ mi hoa hoè như lễ hội, đeo kính râm đen che gần nửa khuôn mặt.

"Cha già!!"_Tên thanh niên hắng giọng lên thật cao_"Từ nay ý, đừng bao giờ trêu ghẹo tôi là chưa có mảnh tình vắt vai nhé!"

"Ểh?"

"Nói cho mà nghe, tôi có bồ rồi!"

"Mày làm gì thế? Từ từ để tao uống cho trọn một ly đã!"

"Aoi san, ông đừng uống nữa, có phải là sau này tôi không đãi ông nhậu nữa đâu mà... nghe tôi nói đã!!!"

"Reita! Hỏi thật nhé, làm cách nào chú mày lừa đảo mà có được cô bạn gái nhanh thế?"_Aoi hỏi

Tên thanh niên cười nhếch mép, hắn chưa vội trả lời ngay, mà cầm chai bia lên, giả vờ như đang suy nghĩ chuyện chi hệ trọng lắm. Cổ tay hắn lắc nhẹ cái chai, bia bên trong cũng sóng sánh thêm, điều này làm Aoi bị mất kiên nhẫn_"Một là chú mày nói, hai là để anh nhậu tiếp"

"Ếh!! Được rồi để tôi nói! Đó không phải là con gái, lại càng không phải do tôi lừa đảo mà có được!"_Reita tự đắc

"Mày... là gay à?"

Có cơn gió nhẹ thổi qua.

"Sao lại nói khó nghe thế?"

"Thế tao phải gọi là gì?! Lại cái à?"

"Tôi đi về cho ông tự trả tiền bữa nhậu đấy nhé"_Reita sùng máu, toan đứng dậy. Aoi liền bỏ chai bia ra khỏi tay...

"Mày đừng nghĩ anh như thế"_Mắt Aoi hướng về phía dòng sông nhỏ đang chạy qua khu phố, ánh nắng buổi chiều còn sót lại lấp lánh tựa như hàng trăm ngàn thỏi bạc trắng_"Anh mày hiểu mà... học sinh trung học thường thế!"

"Quan tâm làm gì!"_Reita xua tay_"Tôi bảo đảm với ông là tôi cóc phải gay, vì nhìn mặt ông tôi chỉ nghĩ đến trái dưa gang thôi~"

"Tao là gì?! Hot boy của tạp chí nổi tiếng, ra đây nhậu với mày chỉ để mày nói tao là trái dưa gang à???? Mày có biết bao nhiêu cô gái trẻ đang đứng xếp hàng chỉ để nhận một nụ hôn gió từ tao không? Kém hiểu biết!"

"Hay nhỉ?! Mà thôi, nói nhiều mà làm gì, ông không muốn nghe chuyện của tôi à?"

"Ừh nhỉ, mau kể đi!"_Aoi cười xuề xoà

"Này nhé~"_Reita tằng hắng giọng một lần nữa sau khi uống ngụm bia_"Nó là một thằng.... này này, Aoi san, đừng căng thẳng thế!"

"Tao đâu có căng thẳng!"

"Nếu vậy làm sao lưng ông phải còng xuống còn mồ hôi túa ra khắp thái dương vậy?"

"Nhiều chuyện, hãy mau kể đi!"

"Nó là một thằng ở lớp học thêm môn toán, tôi gặp nó... nó thật sự... thật sự là hết sức... hết sức...."_Reita ngập ngừng_"Hết sức là....."

Aoi nhăn mặt_"Hết sức làm sao??????"

"Hết sức... dễ thương!"

"Ồh....."

Quán nhậu ngày một đông, tiếng cười nói bắt đầu rôm rả. Aoi chỉnh lại kính râm để chắc rằng không ai nhận ra mình. Reita tiếp:

"Nhẽ ra là không để ý đâu, nhưng hôm đấy, vừa ngồi vào bàn, là thằng ấy nhìn tôi chăm chăm. Ông anh biết tính tôi mà, hễ ai mà dám dùng hai con mắt nhìn chằm chằm vào tôi là ăn đấm ngay, tôi sẽ cho đàn em xơi tái liền, cả năm học ấy đừng hòng mà yên... thế mà thằng ấy lại cứ nhìn như thể tôi là con khỉ trong sở thú vậy. Hai con mắt to đùng đoàng như hai viên bi ve vậy!!! Thế có điên không cơ chứ!?"_Vừa dứt câu, Reita đập tay rầm một phát xuống mặt bàn.

"Tiên sư, làm gì thế hả????? Hết cả hồn!"

"Thấy tôi quay qua, nó liền... liền...."_Reita kéo cổ áo Aoi vào sát mình_"Liền... nói.... "

"Hệ trọng... lắm sao????"

"Nó liền nói....."_Cả hai tên đàn ông lấm la lấm lét_"Liền nói... Reichan, hộp viết của cậu để quên hồi tuần rồi..."

Khuôn mặt Reita nghiêm túc đến phát nôn ra được.

"Chỉ... có thế thôi à?"_Aoi ngẩn tò te

"Phải!!!!!"_Reita hét lên_"Tôi duyệt ngay!!!!!"

"Thằng cô hồn, ra là mày dùng bạo lực bắt ép nó à?????"

"Ai bảo thế?????"

"Chứ sao???"

"Nhưng mà đúng đấy!!!"_Reita lại nhếch mép

"Nam mô, ka ka ka ka ka ka ka đồ chết tiệt!!!!"_Aoi cười sằng sặc_"Được!!!! Để xem nó có đi báo cho ban giám hiệu không nhé!!!!"

"Nó không dám đâu, thằng đó yếu bóng vía lắm, mà nó dễ thương thật. Nói nào ngay, cái vấn đề thích con gái hay thích con trai chẳng qua vẫn là thích mà thôi, khi cưới thì cưới con gái là được! Còn bây giờ, tôi thích ai thì tôi duyệt người đó, lo làm đếch gì!"_Tên thanh niên tỏ vẻ tự mãn_"Đúng không ông anh?!"

"Toàn nói tầm xàm bá láp ha ha ha"

Được nửa trận cười, Aoi ngừng ngang_"Àh mà thôi, tự nhiên sao tao lại cười nhỉ?! Chẳng phải tao bảo mày ra đây để nghe tao tâm sự sao, anh đang gặp chuyện bực mình"

"Thế mà từ nãy đến giờ cứ thấy ông cười tung toé cả lên, tôi lại quên mất. Tay Uruha đó lại bắt nạt gì ông anh à? Đã bảo cho thằng đó nghỉ việc đi mà không nghe!"

Aoi hạ đôi kính râm xuống, để lộ nửa con mắt_"Chú em nghĩ quyền sinh sát nằm trong tay anh à?"

"Chứ còn gì nữa???? Ông anh là super star của tạp chí đó mà!!!!!!!!!!!!!!!"_Hắn hét lên

"Câm mồm ngay!"_Aoi bịt miệng Reita lại_"Khẽ cái mồm giùm!"

.......

"Số là cái thằng ôn dịch đó, nó làm quản lý cũ của một model khác, không hiểu làm sao giám đốc tạp chí đột nhiên quăng nó qua làm quản lý cho anh cơ chứ!"

"Cái này tôi nghe ông than phiền từ tuần trước rồi!"_Reita từ từ bốc hạt đậu cho vào miệng_"Tay quản lý đó lại có thằng con trai tên gì đấy..."

"Ruki!"

"Ừh, thằng đấy đúng là đồ hỗn hào, lâu lâu gặp tôi chỉ muốn tát vào mặt cho biết mùi đời!"_Hắn nói, cặp mắt nhỏ xìu híp lại thành hai sợi chỉ_"Nhất định hôm nào phải kiếm cớ đánh vỡ mồm nó ra mới được. Thế vấn đề của ông là gì?!"

"Tao lỡ mết thằng quản lý đó rồi!"_Aoi nói

"....."

"Sao?"

"EHHHHHHHHHHHHHHHHH????????????????????"

Reita té lọt xuống ghế, hai chân chổng lên trời, kinh ngạc thái quá khiến hắn không bò dậy nỗi.

"EHHHHHHHHHHHHHHHHHHH????????????????"

Aoi tức tốc rút ví tiền đặt hai tờ giấy bạc đánh ầm lên bàn, rồi lôi lôi cổ tên mồm to ấy ra khỏi quán ăn ngay tắp lự. Trời về khuya, ấy vậy mà đường phố và quán xá vẫn đông người. Hai gã thanh niên chọn một con phố vắng vẻ hơn để đi, sau đó họ dắt dìu nhau qua một khu công viên.

"Trời ơi! Em lạy anh!!!"_Rei quỳ xuống bãi cỏ, hai tay vái lạy_"Em lạy anh!!!!"

"Mày làm cái gì vậy??????"

"Trời ơi, anh tha cho em!!!!!!"_Hắn tiếp tục vừa vái vừa cười khục khặc như hóc xương gà_"Tại sao vậy ông anh?! Tại sao lại là cái thằng cha đó, trời ơi!!! Oan nghiệt lắm!!!"

"Thì chính điều đó làm anh mãi không hiểu được... cái thằng ấy có giống quái gì... mà... tự nhiên dạo này không nhìn thấy bản mặt khinh khỉnh của nó là... lòng dạ lại bồn chồn"_Aoi thở dài, anh ta tựa chân lên tảng đá gần đấy, dáng vẻ âu sầu vô đối.

"Là... thật hả?"_Rei kinh ngạc_"Không đùa chứ?"

"Chính anh cũng không biết nữa"_Aoi nói_"Thằng con của nó có vẻ ngửi được mùi, nên nó càng... hỗn với anh hơn... điều này làm anh vô cùng tổn thương T_T "

"Người già các ông yêu nhau khổ thế à?"_Rei phủi ống quần, lắc lắc đôi bốt xô để cát đất rơi ra bớt_"Thằng Uruha thì tôi nghi nó là gay, nên chuyện ông anh hột boy của tôi, có cua được nó hay không... không cần phải qua thằng nhóc Ruki kiểm duyệt đâu! Tấn công đi!!!"

"Mày nói nghe hay nhỉ, mỗi lần tao lại gần ba của nó trong vòng bán kính 2m là nó gầm gừ y như cọp, tao phải làm sao. Trời đất... hỏi thế gian, tình là gì?"_Aoi gục đầu_"Tao ghét phải thừa nhận chuyện này!!!!"

"Nhìn mặt tôi xem"

"Sao?"

Reita chỉ vào môi mình_"Có thấy hấp dẫn không?"

"Oẹ......"

"Ông bị gì thế?"_Rei vỗ vỗ vào lưng Aoi_"Không ổn chỗ nào à?"

Aoi vuốt mồ hôi, thở dốc_"Về sau đừng đưa cho anh xem hình ảnh kinh dị như thế ở cự ly gần nữa nhé... ụa...."

Trời càng ngày càng trở nên lạnh hơn. Hai gã thanh niên vô công rồi nghề đến lúc ấy mới chịu say good bye để về nhà... ngủ.

Sáng tinh mơ hôm sau, Reita san đến trường. Như mọi hôm, cậu ta mặc đồng phục chỉnh tề, nút cài đến tận cái cuối cùng. Chẳng phải Rei ngoan ngoãn gì, mà là khi cài đến nút cuối cùng, thì lớp vải áo đồng phục mới đủ dài để giấu mã tấu mà thôi. Công việc đầu tiên thằng nhãi này làm là đi một vòng qua các dãy phòng học để chào hỏi các chiến hữu của mình, nhân tiện dò xét số tiền mà bọn chúng bắt chẹn được từ đám học sinh năm dưới. Quả thực chỉ có khi vào sâu bên trong trường, ở những nơi như nhà vệ sinh, sân thượng hay đằng sau vườn hoa thì cái gã bất lương này mới chịu trở về đúng bản chất: áo ngoài bắt đầu tháo hết nút, còn áo trong chỉ cài đến gần ngang ngực. Hắn cùng anh em ngang nhiên đi lại và quát nạt lũ học trò yếu bóng vía.

"Mẹ mày!!! Nói chuyện thế đấy à?????"_Một tên trong đám du côn học đường hét lên_"Có biết ai không???? Đại ca của tụi tao đấy!!!! Dập cái đầu bã đậu của mày chào đêy!!!!"

"Thôi, biến đi!! Nạt nộ mấy đứa này thì mày trên cơ được thằng nào àh?"_Rei nạt lại tên vừa hống hách khi nãy với đứa học trò tội nghiệp_"Rút đêy!!! Còn qua dãy kia nữa, nấn ná hoài!!!"_Vừa nói hắn vừa xua tay ra hiệu

Bọn chúng đi rảo hết các ngõ ngách, cả trường trung học ngầm hiểu Reita là tên nắm trùm, ưa sinh sự cùng đám học sinh trường khác, dưới tay hắn có cả lũ lâu la đệ tử sẵn sàng lao vào... chia chác. Nói chung hành trình học tập của những kẻ lỡ dại cho chân vào ngôi trường cấp 3 này... sẽ lại càng dàiiiiiii hơn bao giờ hết.

Buổi sáng "kiểm tra" thế là gần kết thúc, Reita cùng đồng bọn đứng ở khu vườn cải sau trường để rít thuốc lá. Ánh nắng sớm hoà trong làn khói mù mịt, trông xa cứ nghĩ là có đám cháy nhà. Mấy câu chuyện phiếm nhạt thếch được đưa đẩy qua lại, cả đám choai choai cười giòn giã. Thình lình có cái bóng đứng chắn ngang tầm nhìn của chúng.

"Ai vậy??? Giám thị à?"_Một đứa trong đám hếch mũi lên hỏi

"Làm chó gì mà giám thị lại mò đến vườn cải? Chắc đứa học trò nào đấy"_Hắn trả lời, ném điếu thuốc hút gần hết xuống đất_"Mày ra xem đứa nào!"_Hắn chỉ thị...

Một lát sau, y như hắn đã nghĩ...

"Bỏ ra!!!!! Bỏ ra!!!"_Tiếng một đứa học sinh la hét, hình như thằng đàn em đã túm cổ được nó

"Đại ca!!! Em bắt được nó rồi!!!!"

"ĐM bắt được thì mang vào đây!!!!"_Một đứa khác đang ngồi chồm hổm cong cớn lên_"Mang vào!!!"

Thằng đàn em lôi xềnh xệch đứa học trò kia vào, ném uỵch xuống nền cỏ. Thì ra là một thằng học lớp 12, ngang với Reita.

"Nó nè!"

"Tao biết rồi!"_Rei gắt lại tên đàn em.

"Êh, dòm nó xinh quá mậy!"_Một đứa mon men đến, ghé sát đầu xuống nền đất để trông cho rõ khuôn mặt đang cúi gằm của thằng học sinh kia_"Xinh dã cả man mày ạh!"

"Mịe, con trai đấy!!"_Thằng đàn em khi nãy vẫn đang nắm cổ áo của tay học sinh tội nghiệp

"Hả...?"_Rei tò mò, cũng bắt chước tay đàn em ngó nghiêng ngó dọc, đi tới đi lui... có điều chẳng hiểu sao hắn không dám động tay vào người thằng học sinh.

Từ từ ngẩng khuông mặt lên, thằng học sinh lớp 12 đồng thời đưa tay vào áo khoác, và rồi chìa một thứ gì đó về phía Reita.... Nhanh như chớp, tên đàn em túm tóc cậu ta, hất văng ra đám cải đang mọc hoa.

"AH!"_Tay học sinh lộn mèo

"Có thích khách, hộ giá đại ca!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"_Thằng đàn em hét tướng lên

"Hộ giá!!!!!!!!!!!!!!!!!"_Thế là cả đám rối tung rối mù lên, ai nấy chạy tán loạn quanh Reita, chỉ riêng tay học trò be bét đất và hoa cải vẫn cố đưa cho Rei thứ gì đó....

"Xin đừng hiểu nhầm.... Tớ chỉ muốn.... trả cậu hộp đựng viết..."_Tay học trò giơ cao chiếc hộp màu ánh bạc lên, cái hộp hơi rỉ sét + bị vẽ vằn vện đủ thứ hình thù bằng nhiều loại bút dạ không tẩy được.

"Ểh... hộp bút của tôi"_Reita đạp lên đầu mấy đứa đàn em, nhảy phóc một cú nhanh như chú sóc để lại gần tay học trò đang lấm lem đất_"Hộp bút của tôi"_Hắn chộp lấy, mở nhanh ra kiểm tra_"Cha, còn nguyên xi, không mất một thứ gì... kể cả... ngòi bút chì bấm XD "

"Ừh...."_Tên học trò bấy giờ lọ mọ đi ra khỏi vườn cải, cậu ta phủi nhẹ quần áo, toan âm thầm bỏ đi.

"Đứng lại!!!!!"_Đột nhiên Reita đặt tay lên vai cậu học trò, một luồn cảm xúc khó hiểu được truyền đi thật nhanh_"Mày là....."

Khuôn mặt lấm tấm những hạt đất màu nâu sậm, và lớp quần áo đã bẩn... cũng không làm lu mờ cái vẻ tươi tắn, xinh xắn của cậu học sinh này.

"Mày là.... Kai... lớp 3A?"

Hắn hỏi.

"AHHHHHHH!!!!!!!! Làm ơn đừng kéo tôi đi như thế!!!!! Tôi có thể tự đi màààà!!!!!"_Kai bị lôi đi như thể người ta lôi heo vào lò mổ, đám đàn em cứ xốc lấy cổ áo cậu mà kéo

"Dám ăn cắp hộp đựng viết của đại ca hả mày???? Tới số rồi con nhé!!!!!"_Cả đám choai choai nạt nộ, làm Kai co rúm lại

"Không có! Không có! Tôi thấy cậu ta để quên nó trong ngăn bàn, tôi có mang trả một lần nhưng cậu ấy tự nhiên tháo chạy, tôi không đuổi theo được!!!!"_Kai đính chính_"Tôi không có lấy cắp mà!!!!!! Thả ra!!!!"

"Nguỵ biện hả mày!! Đại ca bảo đích thị mày lấy cắp còn chối????"

"Không có!!!!! Tôi đã mang trả lại cho cậu ta một lần.... Reichan!!!! Reichan!!!! Cậu nói gì đi, tớ đâu có lấy cắp của cậu!!!!"_Kai hét lên, tiếng the thé vang lên lanh lảnh trong hành lang gần đường đi lên sân thượng. Hai chân cậu ấy cứ cố bám víu vào nền gạch nhưng vẫn bị lôi đi_"Mấy người làm gì vậy??? Tính đưa tôi đi đâuuuu????"

"Đến rồi biết!"

Reita đứng ở đầu hành lang, chỗ có ánh sáng nhiều nhất, tay hắn cầm hộp đựng viết, nhếch mép cười. Đứa đàn em bên cạnh nhíu lông mày, khó hiểu_"Này đại ca, hôm đại ca đi học thêm môn Toán, tối hôm đó em cũng thấy thằng này đem hộp đựng viết trả đại ca thật mà, tại lúc ấy đột nhiên đại ca tháo chạy... Vậy sao hôm nay đại ca lại kêu là nó lấy cắp???"

"Tại tao thích... bắt nạt nó... được hông?"_Hắn đáp trơn tru

"Heh?"

"Cho mày luôn đó"_Hắn ném hộp viết cho đứa đàn em_"Trong ấy có cái com-pa hàng made in USA xịn tuyệt đối đấy"

"Tròy!!!"

Giờ ăn trưa, Reita rời khỏi lớp của mình là lớp 3H để đi xuống tầng dưới. Hắn cố tình đi ngang qua lớp 3A là lớp tuyển của trường, hắn muốn xem tình hình của cái lớp này thế nào.

Bất giác hắn nhìn lên bảng tổng kết gắn ở cạnh tấm bảng của lớp 3A, trong bảng có ghi tên học sinh ngày hôm đó vắng học. Sau khi nhìn qua bảng tổng kết, tên Kai nằm ở hàng thứ 3, hắn cười rung rinh cả vai, bụng yên tâm đi xuống sân trường. Lúc ấy ở tầng gần sân thượng, chỗ hành lang tối tăm, bên trong phòng đựng dụng cụ quét dọn...

"Mở cửa.... thả tôi ra!!!! Mở cửa!!!!!!!!!!! Ai đó!!!!!!!!!!! Cứu tôi với!!!!!!!!!"_Tiếng đập cửa từ bên trong kêu rầm rầm cả hành lang_"Mở cửa!!!!!!!!!!"_Căn phòng ấy vừa tối, vừa nhỏ lại hôi hám. Kai ngồi bó gối bên trong, chỉ có duy nhất một lỗ tròn nhỏ do cửa sắt bị rỉ đã thủng là Kai có thể nheo mắt để nhìn ra bên ngoài được...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro