chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 21.

Môi Lingling bỗng ngừng hoạt động, Orm nhắm chặt mắt lại, vì cô đã đoán được điều gì đang diễn ra, sau một vài giây, cô lấy hết can đảm để mở mắt.

Khuôn mặt của chị, trông như đang ngủ, trông thật sự yên bình…

Nhưng ngực của chị không còn thấy phập phồng nữa, cô không thấy một dấu hiệu nào rằng chị đang thở, có vẻ như….

- Lingling…. – Orm run rẩy, cô dựa trán vào má chị, dựa đầu vào vai chị, giọng nói của cô, không thể nghe rõ được nữa..

- Lingling Kwong, chị tỉnh dậy đi, chúng ta chưa hôn nhau xong mà – Orm thều thào, cô không còn sức hét nữa, trái tim cô chính thức muốn ngừng đập, cô cảm giác từ trái tim cô, đang phóng ra những nguồn điện độc, khiến cô đau đớn toàn bộ cơ thể.

Thật sự rất đau…..

Đau…không thể chịu được.

- Lingling….chị không còn nghe lời em nữa, sao chị tệ vậy…

- …………

- Em bảo chị tỉnh dậy cơ mà….

- …………

- Nếu chị như vậy, sao chị không giết em ngay từ đầu đi, chị đưa em về đây làm gì, chị nuôi em làm gì, chị chăm sóc cho em để làm gì, chị yêu em để làm gì..

- ………….

- Chị rất đáng ghét chị có biết không, chị bỏ em lại, sao chị tàn nhẫn vậy…

- ………

- Thời gian tới, em phải sống sao, em đã nói em không thể sống thiếu chị rồi, chị không nghe gì cả.

- ……

- Nếu có kiếp sau, em cũng muốn làm người yêu của chị.

- ……….

- Chị rất xinh đẹp, còn ấm áp nữa, ôm chị em cảm thấy cực kỳ dễ chịu, chị nấu ăn cũng ngon nữa, em lúc nào cũng được ăn ngon, chị còn có khiếu hài hước nữa, ở cạnh chị em luôn được cười. Chị lý tưởng như vậy, đương nhiên là em muốn làm người yêu chị rồi, kiếp sau bao giờ tới, có thể đến luôn được không, để em được làm người yêu của chị.

- …….

- Em không thể chờ được giây phút được làm người yêu của chị.

- …………..

- Hay là em cứ nằm ôm chị thế này, không dậy nữa, rồi chúng ta sẽ sang kiếp sau nhanh hơn, đúng không?

- ……………

- Hãy cứ quyết định vậy đi.

Orm vẫn giữ nguyên một tư thế, dù mỏi, nhưng cô không thay đổi…

Cô muốn được ôm chị như thế này mãi mãi…

Sáng hôm sau….

Mặt trời lấp ló qua những Hàng cây, gió biển trôi dào dạt, len vào tấm màn cửa đang bay phấp phới.

Orm tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, cô cũng không biết mình thiếp đi từ mấy giờ, và bây giờ là mấy giờ. Ngay tại giây phút này, cô chỉ muốn im lặng, vẫn tư thế ôm chị, và để thời gian trôi qua….

Thời gian đối với cô, đã không còn ý nghĩa nữa rồi.

Cả khung cảnh hiện chỉ tồn tại tiếng gió biển, tập trung lắng nghe, thật sự có một sự yên bình ở đâu đây.

Nhưng xen kẽ với tiếng gió biển, có một tiếng động gì đó lạ lắm, phát ra từ bên ngực trái của chị…

Đáy mắt Orm chuyển động một chút, vì cô đang dựa vào bên phải của chị, nên cô không thể nghe rõ được, cô ghé tai vào ngực trái…

Thật sự….có tiếng tim đập.

- Lingling….Lingling – Orm gọi chị, gọi hoài, gọi hoài, không thấy chị trả lời, chị vẫn bất động như vậy.

Nhưng chắc chắn tim chị vẫn đang đập….

Cô đưa tay lên mũi chị, có hơi thở, dù rất ít…

Cô vùng dậy gọi điện cho Prigkhing.

---

Prigkhing sau vài phút có mặt ở nhà cô, lần đầu tiên cô ấy đến đây…

Prigkhing bắt mạch cho Lingling, kiểm tra hơi thở, làm vài động tác,…

- Đúng là cô ấy còn sống.

- Thật sao? – Orm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng vui cực kỳ, tim cô hồi hộp như muốn nhảy ra ngoài...

- Chờ tôi chút nhé..

Prigkhing đi về nhà, gọi ba cô ấy đi cùng, cùng với một vài thiết bị rất to. Họ làm cuộc khám tổng quát cho Lingling, siêu âm, đo chỉ số, xét nghiệm máu, sau một tiếng…

- Trong người cô gái này có một con virut, và nó đang chạy từ từ đến từng bộ phận, đi đến đâu phá hủy đến đó, và cấu tạo của con virut này tôi không thể hiểu nổi, cực kỳ phức tạp, tôi chưa bao giờ gặp một cấu hình nào như vậy – ông Neng nheo mắt nhìn lên màn hình và nói

- Cô ấy bị tiêm vào người một dung dịch màu xanh dương, tên là Brick, chính dung dịch này đã tạo ra con virut đó – Orm nói.

- Ai là người chế ra dung dịch này? – Prigkhing hỏi

- Sếp của cô ấy, người này tên Tipnaree Weera.

- Với tốc độ di chuyển của nó, thì khoảng 1 tuần sau, toàn bộ bộ phận trên cơ thể sẽ bị phá hủy hết, nó đang di chuyển theo đường zích zắc, điểm đến cuối cùng sẽ là tim.

Orm đáy mắt trở nên khủng hoảng, chỉ còn 1 tuần nữa sao...

Cô thật sự phải đi tìm Tipnaree Weera cho bằng được…

- Prigkhing, tôi nhờ cậu một việc.

----

Orm đặt chân đến Thụy Sĩ, cô đã lục tung mọi vật dụng cá nhân của Lingling ở nhà, có vài tập tài liệu liên quan đến Film, có một chiếc laptop được khóa mã, và thật may mắn, Orm mò được ra mật khẩu của chiếc laptop này, chính là sinh nhật của cô.

Cô thấy trong laptop có lịch sử sao chép dữ liệu, sao chép từ một chiếc laptop khác đang được định vị ở cao nguyên Bern, Thụy Sĩ, có thể Anada Kornnaphat đã lấy laptop của Lingling lúc bắt cóc chị. Trong dữ liệu, là tất cả mọi thứ về Film một cách chi tiết hơn, địa chỉ ở cố định, số điện thoại, nơi làm việc,…

Orm đứng trước cổng nhà của Film, giả vờ giọng của một nhân viên giao hàng, và người ra mở cửa, thật may mắn, là Tipnaree Weera.

- Orm Kornnaphat? – Weera thấy cô, rất ngạc nhiên, rồi tính đóng cửa luôn. Orm nhanh chóng chặn cửa và xông vào nhà không một lời xin phép.

Orm với một năng lượng cao ngút trời, cô nắm lấy cổ áo sơ mi của Weera, và đẩy mạnh cô ấy vào bờ tường bên cạnh.

- Wow – Weera thốt ra một câu giả vờ ngạc nhiên, khuôn mặt cô ấy thể hiện sự mỉa mai.

- Cô cảm thấy thế nào, nếu Film Mahawan đang ở trên một chuyến bay, rồi chuyến bay đó không đến được đúng nơi cần đến, vì có khủng bố?

- …………

- Cô cảm thấy thế nào, nếu Film Mahawan đang đi trên đường, thì bị đánh ngất và bị nhốt trên cao nguyên, rồi bị người ta hãm hại?

- …….

- Cô đã tạo ra một loại dung dịch cực kỳ vô nhân đạo, và cô nghĩ rằng khi Interpol biết về nó, họ sẽ tiếp tục tạo điều kiện ân xá cho cô hay sao?

- ……….

- Laptop của Lingling bị họ nhà Kornnaphat đánh cắp, trong đó có mọi thông tin liên quan đến Film Mahawan và cái dung dịch chết tiệt của cô, và cô nghĩ khi họ mở khóa được nó, thì cô và Film Mahawan vẫn còn an toàn?

- Trí tưởng tượng của cô phong phú đấy – Weera mặt lạnh tanh, nhìn thẳng vào Orm.

Orm tức điên, đẩy mạnh Weera một phát nữa vào tường, mắt cô trừng trừng như thú dữ, bàn tay nắm chặt cổ áo sơ mi kia lại nắm chặt hơn, những mảnh vải trên áo như muốn bung nát.

Weera nhăn mặt, đôi bàn tay của Orm ghì chặt vào cô, khiến cho hơi thở bị dồn mất một nửa.

- Chúng ta đều là những kẻ dám đánh đổi mọi thứ để đi tìm hạnh phúc của mình, Lingling Kwong là tất cả của tôi, không có cô ấy, tôi sẽ mất tất cả, kể cả mạng sống của tôi.

- …….

- Và cô nghĩ rằng tôi sẽ rời đi khỏi đây, khi hạnh phúc của tôi đang dần chết mòn sao? Tôi chẳng còn gì để mất nữa rồi, cô đã từng bị đánh mất Film Mahawan trong quá khứ chưa? Tôi nghĩ rằng cô hiểu cảm giác của tôi

Weera nhìn Orm rất lâu, rất sâu, rồi nhẹ nhàng nói.

- 5 ngày.

- Gì cơ?

- Tôi cần 5 ngày để chế tạo thuốc giải độc, Brick là một loại thuốc độc, có khả năng tạo virut phá hủy cơ thể từ bên trong

- Không được, 4 ngày thôi, 5 ngày nữa con virut sẽ di chuyển đến tim Lingling, không kịp.

- Đừng có mặc cả với tôi, không thì tôi sẽ đổi ý.

- ………..

- Đúng 5 ngày nữa, thứ 4 tuần sau, 9h sáng, gặp tôi ở cổng quán coffee Tiger – Weera giật mạnh bàn tay của Orm ra khỏi người cô, rồi đi sâu vào trong nhà.

----

Orm quay trở về Pai, Prigkhing đã thiết kế một bộ đếm giờ, để tiện theo dõi thời gian con virut di chuyển trong người Lingling. Những con số đang chạy ngược, tích tắc tích tắc, đến giây phút này, chỉ còn tròn 110 tiếng nữa, máy đếm ngược sẽ về mức 0..

- Đây là sổ hướng dẫn sử dụng các thiết bị, cậu nhớ truyền dinh dưỡng cho cô ấy đúng giờ - Prigkhing chỉ cho Orm những việc phải làm, rồi rời đi.

Trái tim Lingling còn đập rộn ràng, nhưng chị đã rơi vào trạng thái hôn mê, không có cách nào làm tỉnh được…

Mỗi ngày phải truyền đủ 10 bình dinh dưỡng vào người, để hạn chế sự phá hủy đến từ con virut.

Orm đã tính toán rồi, thời điểm Weera hẹn cô, khi cô lấy được thuốc giải độc, cô chỉ có dưới 4 tiếng để tiêm nó vào cho Lingling. Hôm đó cô sẽ phải chạy thật nhanh…

Cô đã suy nghĩ đến việc đưa Lingling vào thành phố, thuê một căn hộ nào đó, để ở gần quán coffee Tiger, thì việc tiêm thuốc giải độc sẽ được làm nhanh. Nhưng khi cô nhấc người Lingling lên một chút thôi, thì tốc độ của con virut trên màn hình lại chạy nhanh hơn một chút, Prigkhing sợ hãi nói rằng, không nên di chuyển quá nhiều, không thì chuyện tồi tệ sẽ xảy đến.

Và không còn cách nào khác, phải để Lingling nằm yên tại Pai.

Orm quanh quẩn bên Lingling suốt ngày, cô đọc sách cho chị nghe, hát cho chị nghe, rồi lại nói chuyện với chị, và cô mong rằng, tất cả tâm sự của cô, không đi vào ý thức của chị được, thì sẽ lọt vào tiềm thức…

Cô luôn nắm lấy tay chị, đặc biệt là bàn tay đang có chiếc nhẫn ngự trị, cô không thể đếm được rằng cô đã hôn lên nó bao nhiêu lần, cô mong chị có thể nhận thức được rằng, là cô luôn bên chị, không bao giờ buông.

Rồi cô đã điều khiển suy nghĩ của mình, bớt tiêu cực lại, bớt đau buồn lại. Chị rồi sẽ tỉnh dậy thôi, và chị sẽ không phải đi làm nữa, cô phải lên kế hoạch dần dần cho cuộc sống sắp tới của chị và cô mới được.

- Lingling, khi chị tỉnh dậy, mình quay lại Thụy Sĩ nhé, em nhất định phải đưa chị đến Malmo, ở đó cạnh bờ sông Rhine, vào hoàng hôn, cực kỳ đẹp, chị sẽ rất thích cho xem…

- ………

- Chị đã nghe bài hát mới của Junji chưa? Em đã nghĩ về chị khi sáng tác bài đó, khi Junji vừa mới ra mắt nó, đã leo lên top 1 bảng xếp hạng luôn. Lần đầu tiên em có một bài hát đạt kết quả như vậy, nhờ chị hết đó.

- ………

- Phòng bếp nhà mình dạo này bụi bẩn lắm, vì lâu rồi không có ai đụng vào, chị phải tỉnh dậy đi để còn lau dọn cho nó nha.

Orm dựa người lên thành giường, nắm chặt lấy tay chị, và huyên náo về những câu chuyện tương lai…

- Chúng ta còn phải quay lại đền Omamori nữa, người dân ở đó nói rằng nếu muốn điều ước trong túi bùa trở thành hiện thực, thì mỗi năm phải đến đó cúng một lần. Em rất muốn cho chị xem điều ước của em.

- ………

- Thực ra điều ước của em đã trở thành hiện thực được một nửa rồi, nếu chị tỉnh lại, điều ước sẽ trở nên trọn vẹn, em không thể mong chờ được đến giây phút đó.

- ……

- Dạo này em hay gặp giấc mộng lắm, nằm cạnh chị và ôm chị, mà em lại có những giấc mơ buồn, đến khi tỉnh dậy, em lại không nhớ kỹ những giấc mơ đó cho lắm, em nghĩ là em đã nói lung tung khi mơ, chị có nghe thấy em nói gì lúc đó không.

- …………….

- Em chỉ cho phép chị nằm ngủ mấy ngày như vậy thôi nha, chị mà không tỉnh dậy, em sẽ yêu người khác, lúc đó chị sẽ rất đau khổ cho xem, nên chị phải tỉnh sớm đi nha.

- ……..

- Miệng chị lúc nào cũng nói yêu em, nhưng hiện tại em đang rất cần chị, mà chị lại không tỉnh dậy, rõ ràng tim chị còn đập mà, chị chỉ giỏi nói thôi.

- ……………

- Đêm nay em sẽ không ngủ với chị trọn vẹn được, em phải dậy rất sớm, để còn chuẩn bị đi gặp Weera, ráng chờ em nha, em sẽ về sớm thôi, đừng nhớ em quá nhé.

Cuộc hẹn với Weera vào 9h sáng, và Orm đã có mặt trước nửa tiếng, quán coffee Tiger đã mở cửa và cô ngồi trong đó, uống một ly coffee đen đá.

Trong lòng hồi hộp vô cùng, từng giây trôi qua đều được cô theo dõi, cô không biết Weera sẽ xuất hiện từ đâu, từ một cánh cửa nào đó trong quán coffee này, hay từ ngoài đường đến.

Trái tim đập bùm bụp như bị hối thúc, Orm giương mắt nhìn dòng người qua lại, người ra vào quán coffee, quán này vào buổi sáng khá đông, toàn dân văn phòng, với trạng thái hối hả. Cô nhìn vào đồng hồ điện thoại liên tục, và còn nhìn vào một chiếc đồng hồ khác nữa, nó chính là một thiết bị nhỏ được kết nối với máy đếm ngược ở nhà, tiếng tích tắc không hề được vang lên vì không gian đang quá ồn ào, nhưng sao Orm vẫn nghe thấy được….

Cô quá căng thẳng, trong lòng bất giác có vài nỗi sợ….

Cô sợ khi lấy được thuốc giải, cô không kịp chạy về….

Cô cũng sợ rằng, Weera thất hứa, không xuất hiện….

Sau nửa tiếng….

Weera thật sự đã xuất hiện, đi từ bên trong ra, cô ấy thấy Orm, rồi quay mặt đi, lạnh lùng bước ra ngoài quán coffee..

Orm đứng dậy đuổi theo….

- Đây, nửa lít thuốc giải độc, nhớ dùng cho hết, còn thừa là cô sẽ bị theo đuổi, vì có rất nhiều người muốn có nó đấy.

- Cám ơn Weera – Orm nhận lấy, rồi chạy vào trong xe, dồ ga phóng đi…

Khi đi được một đoạn, bỗng nhiên Prigkhing gọi điện.

- Prigkhing, tôi đã lấy được thuốc giải rồi, tôi đang chạy về.

“Tự dưng tốc độ của con virut đi nhanh hơn bình thường, tôi e rằng chưa đến 4 tiếng là nó đã chạy đến tim rồi”

- CÁI GÌ? KHÔNG THỂ THẾ ĐƯỢC – Orm chấn động, đạp ga để xe đi nhanh hơn

End chap 21.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lingorm