Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta lại có động lực viết rồi😃

ahihi~

Hôm nay là ngày vui nhất của Tiểu Thiên sau khi rời khỏi hoàng cung.Cô được Trương quản gia dẫn đi khắp Hoàng Phủ.

Suốt dọc đường đi càng lúc cô càng thấy kinh ngạc.

Đúng là lâu đài trong truyện cổ tích! Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một tòa lâu đài thật ở khoảng cách gần như vậy, nơi này cao sang, tuyệt đẹp như thiên đường vậy.

Mặt trời ló từ trong đám mây chiếu rọi ánh sáng rực rỡ, làn sương mù mờ ảo, lập lờ như biển mây vây lấy Hoàng Phủ, tựa như một bức thi họa; đỉnh mái trắng tinh, tạo hình duyên dáng, cao thấp đan xen, lầu trong lầu, cửa sổ thông thiên thẳng xuống, cột trụ đều thiết kế dáng vòm, điển hình cho phong cách kiến trúc Pháp.

Ánh mặt trời chiếu xuyên qua những tán cây xanh, người hầu đều mặc đồng phục trắng tinh nối đuôi nhau đi ra. Không khí thật mộng ảo, hương thơm ngát tự nhiên tràn ngập, còn có hồ nước xanh biếc bao quanh biệt thự. Tất cả đều khiến cô cảm thấy mình như nàng công chúa trong các câu truyện cổ tích phương Tây mà khi ở hoàng cung cô được nghe mẫu hậu kể.

Sau khi thăm quan hết Hoàng Phủ,Tiểu Thiên mệt mỏi nằm trên chiếc giường kingsize cỡ lớn và ngủ đi.

Khi anh bước vào phòng thì thấy cô ngủ ngon lành trên giường.Thấy vậy anh bước tới gần và ôm cô vào lòng.Nhìn khuôn mặt non mềm như sữa tì lên trước ngực anh, tay choàng đặt trên người anh, nửa cơ thể áp sát lấy anh, mí mắt khép lại, tiếng thở đều đều phả trên trước ngực mình biết anh còn không biết bản thân chịu đựng được bao lâu nữa đây. Cưng chiều xoa xoa mặt Tiểu Thiên, anh cũng nhắm mắt ngủ theo.

Ánh trăng bên ngoài tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ vào trong căn phòng, dệt một màu sắc mỹ lệ, một cơn gió thổi qua nhánh cây bên ngoài phất phơ xào xoạt.Tiểu Thiên nửa đêm giật mình thức dậy, đột nhiên cảm thấy khát nước chép chép môi hí mắt ra nhìn xung quanh với lấy cốc nước đặt ở đầu giường, nhưng lại bắt gặp khuôn mặt ngược sáng của một người đàn ông, cô ngẩn ra, nhận thấy khuôn mặt trước mắt vô cùng quen thuộc, cô mơ màng nhìn anh mấp máy gọi. " ca ca..." Lời chưa kịp nói hết, gương mặt anh càng lúc càng cuối xuống và tiến gần cho đến khi bờ môi lạnh lẽo mát rượi áp lên môi cô.

" Ưm...~~~" Cảm giác trên môi vừa lành lạnh lại vừa nóng rát, Tiểu Thiên nào biết anh sẽ hành động như vậy, cảm giác môi của anh ấn lên, mềm mại như vậy, nhưng cũng rất bá đạo, hút hết tất cả hơi thở của cô, cái lưỡi của anh mạnh mẽ vũng vẫy khiến cô phải mở hàm răng ra sao đó nó đi vào bên trong bắt lấy cái lưỡi thơm tho thơm tho cùng nó làm loạn. Cánh môi mỏng dịu dàng bắt lấy môi cô, khiến môi cô phải quấn quít lấy nó, cùng ma sát với nó. Mãi đến khi cô suýt ngất đi thì anh mới chịu buông tha cho cô. ( Tác giả: Hố hố thịt nha. )

Hôm nay thế thôi nha

Ai hóng không nào❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro