Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tạ Uẩn vừa bước ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng mềm mại, nước từ làn da trắng mịn của cô vẫn còn nhỏ giọt.

Mái tóc của cô được cột cao, những sợi tóc ướt đẫm nước rơi nhẹ xuống bờ vai, tạo nên một vẻ đẹp vừa trong trẻo vừa quyến rũ.

Tiếng điện thoại vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh trong căn phòng. Tạ Uẩn với lấy chiếc điện thoại trên bàn, ngón tay thon dài và mịn màng khẽ lướt trên màn hình để nhận cuộc gọi. Giọng nói lo lắng của em trai truyền qua đầu dây, khiến cô không khỏi giật mình.

"Chị hai, mau tới đón bố về. Em tìm mãi không thấy bố, gọi điện không nghe máy."

Tạ Uẩn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, sự lo lắng tràn ngập trong tâm trí. Cô vội mở tủ quần áo, ngón tay thoăn thoắt lướt qua từng bộ đồ. Trong phút chốc, cô chọn một bộ trang phục gọn gàng nhưng vẫn thể hiện được cá tính của mình: một chiếc áo crop top bó sát và váy caro ngắn, cùng đôi tất lưới ren đen và đôi boots đen phủ đinh bạc.

Nhanh chóng cúp điện thoại, Tạ Uẩn thay đồ một cách nhanh nhẹn nhưng không kém phần khéo léo. Chiếc khăn tắm được bỏ ra, để lộ thân hình mảnh mai và quyến rũ. Cô mặc chiếc áo crop top, rồi đến váy caro và tất lưới. Đôi boots đen phủ đinh bạc được mang vào chân, tăng thêm phần mạnh mẽ và cuốn hút cho vẻ ngoài của cô.

Với mái tóc vẫn còn ướt, Tạ Uẩn không kịp sấy khô mà chỉ buộc lại một cách đơn giản. Cô cầm lấy túi xách, chạy ra ngoài đường và vẫy tay bắt taxi. Trong lòng cô là sự lo lắng và căng thẳng, nhưng ánh mắt kiên định và quyết tâm.

Chiếc taxi nhanh chóng lăn bánh, đưa Tạ Uẩn tới quán bar "The Velvet Abyss"*, nơi cô biết chắc chắn cha mình đang ở đó.

Trên đường đi, cô không ngừng nghĩ về những lời em trai nói, lòng thầm mong mọi chuyện sẽ ổn. Chiếc taxi xuyên qua những con phố đông đúc, ánh đèn đường chiếu sáng khuôn mặt xinh đẹp nhưng đầy lo lắng của cô.

*The Velvet Abyss là tên quán bar do tác giả đặt tên, không có thật.

Tạ Uẩn ngồi trong chiếc taxi đang lăn bánh trên con đường đông đúc của thành phố.

Ánh đèn đường vàng ấm chiếu qua cửa kính, hắt lên khuôn mặt xinh đẹp. Bên ngoài, phố phường tấp nập với dòng người và xe cộ qua lại, nhưng dường như mọi thứ trở nên mờ nhạt trong mắt cô.

Trong lòng Tạ Uẩn, một sự căng thẳng và lo lắng bao trùm. Cô nghĩ về lời nói của em trai, về việc cha cô không trả lời điện thoại và không biết hiện tại ông đang ở đâu trong quán bar. Tâm trí cô như xoay quanh những hình ảnh mờ nhạt, những kỷ niệm về cha và gia đình.

Ánh đèn neon của những cửa hàng và biển hiệu hai bên đường phản chiếu lên cửa kính xe, tạo nên một không gian đầy màu sắc và huyền ảo. Nhưng đối với Tạ Uẩn, tất cả chỉ là những đốm sáng lướt qua trong nháy mắt. Cô tựa người vào ghế, đôi đồng tử màu olive sâu thẳm nhìn ra ngoài cửa sổ, như tìm kiếm một điểm tựa trong không gian rộng lớn và bận rộn của thành phố.

Chiếc taxi lướt qua những con phố sầm uất, rồi dừng lại trước cửa quán bar The Velvet Abyss.

Tạ Uẩn mở cửa xe và bước xuống, đôi boots đen phủ đinh bạc chạm vào mặt đường, tạo nên một âm thanh mạnh mẽ và đầy quyết đoán. Cô hít một hơi thật sâu, cảm nhận làn gió mát lạnh của đêm tối, rồi bước vào quán bar với ánh mắt kiên định.

Tạ Uẩn bước vào The Velvet Abyss, dáng vẻ của cô ngay lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh.

Cô mặc một chiếc áo crop top bó sát, để lộ vòng eo thon nhỏ, hai đường xương quai xanh lấp ló sau cổ áo trắng mịn, khiến ai nấy đều phải ngước nhìn. Chiếc váy caro màu cà phê ngắn cùng đôi tất lưới ren đen làm nổi bật đôi chân dài thẳng tắp, mịn màng như nhung tuyết. Đôi boots đen phủ đinh bạc tăng thêm sự quyến rũ ma mị và lôi cuốn của cô.

Bước đi trong không gian huyền bí của quán bar, ánh đèn mờ ảo phản chiếu trên đôi boots đen và trang phục của cô, tạo nên một hình ảnh vừa mạnh mẽ vừa hấp dẫn.

Đôi mắt cún màu olive sâu thẳm như biển đêm của cô đang ngó tìm xung quanh, lướt qua từng gương mặt trong đám đông. Mỗi bước đi của Tạ Uẩn như mang theo một làn gió nhẹ, làm cho không gian quán bar như dừng lại trong giây lát.

...

Không gian quán bar The Velvet Abyss ngày càng thêm sôi động với sự hiện diện của Tạ Uẩn. Những ánh đèn neon màu xanh lam và đỏ phản chiếu lên đôi tất lưới và chiếc váy caro của cô, tạo nên một hiệu ứng thị giác tuyệt đẹp. Tiếng nhạc điện tử sôi động vang lên, hòa quyện với tiếng cười nói và tiếng ly chạm nhau của khách hàng, tạo nên một bầu không khí náo nhiệt.

Mùi rượu mạnh và thuốc lá tràn ngập trong không khí, pha lẫn với mùi hương nước hoa của những người xung quanh, tạo nên một hỗn hợp hương thơm đặc trưng. Những nhóm bạn tụ tập tại các bàn nhỏ, cười đùa và trò chuyện, trong khi những cặp đôi thì thầm vào tai nhau, ánh mắt lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo.

Phía sau quầy bar, các bartender khéo léo pha chế những ly cocktail đầy màu sắc, tay thoăn thoắt làm việc giữa đống chai lọ và ly tách. Tiếng shaker rộn ràng và âm thanh của nước đá va vào ly làm nền cho bầu không khí sôi động.

Góc quán bar là nơi dành cho những người tìm kiếm chút yên tĩnh giữa sự ồn ào. Những chiếc ghế bành êm ái và ánh sáng dịu nhẹ tạo nên một không gian thư giãn, nơi người ta có thể ngồi lặng im nhấm nháp ly rượu, suy tư hoặc trò chuyện nhẹ nhàng.

Tạ Uẩn bước vào quán bar The Velvet Abyss với vẻ lạnh nhạt. Ánh mắt sâu thẳm của cô lướt qua không gian huyền bí, tìm kiếm bóng dáng của cha.

Tiếng nhạc điện tử vang lên sôi động, hòa quyện với tiếng cười nói và âm thanh của ly chạm nhau, tạo nên một bầu không khí náo nhiệt. Nhưng tất cả những âm thanh đó dường như không lọt vào tai cô, khi sự tập trung của cô chỉ dồn vào việc tìm cha.

Cuối cùng, cô nhìn thấy ông ngồi ở một góc khuất của quầy bar, nửa người chìm trong bóng tối. Tạ Uẩn nhanh chóng tiến đến, cảm thấy một chút nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng đầy lo lắng. Đặt tay lên vai cha, cô gọi khẽ:

"Cha, chúng ta về thôi."

Ông quay lại, mắt còn đượm vẻ mơ màng và mệt mỏi. Tạ Uẩn cầm điện thoại, ngón tay thon dài nhanh chóng bấm số của em trai. Cô áp điện thoại lên tai, giọng nói đầy trách nhiệm:

"Chị tìm thấy bố rồi, em mau qua đưa bố về. Chị còn có chút việc cần giải quyết."

Em trai cô ở đầu dây bên kia thở phào nhẹ nhõm, rồi đáp lại nhanh chóng: "Vâng, em sẽ đến ngay."

Cúp điện thoại, Tạ Uẩn quay lại nhìn cha mình. Ánh mắt cô dịu lại, chứa đầy sự quan tâm và lo lắng. Cô nhẹ nhàng đỡ ông ngồi thoải mái hơn, rồi đứng lặng chờ đợi em trai tới.

Trong khoảng thời gian chờ đợi, Tạ Uẩn tựa vào quầy bar, đôi mắt vẫn chăm chú quan sát xung quanh, đảm bảo rằng cha mình an toàn.

Khung cảnh náo nhiệt của quán bar vẫn tiếp tục, nhưng trong tâm trí Tạ Uẩn, chỉ có hình ảnh của cha và trách nhiệm mà cô đang gánh vác.

Cô biết rằng, sau khi em trai tới và đưa cha về nhà, cô sẽ còn nhiều việc phải giải quyết, nhưng trước mắt, điều quan trọng nhất là đảm bảo sự an toàn cho cha mình.

Một lúc sau, em trai Tạ Uẩn xuất hiện, hớt hải bước vào quán bar. Nhìn thấy thằng bé, Tạ Uẩn cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Cô giao lại cha cho em trai, dặn dò vài câu rồi vẫy tay chào, mắt vẫn chứa đựng sự lo lắng và quan tâm. Em trai gật đầu hiểu ý, rồi đỡ cha ra ngoài.

Sau khi giao cha cho em trai, Tạ Uẩn quay lại quầy bar, cảm thấy sự nhẹ nhõm phần nào. Cô quyết định tự thưởng cho mình một chút thời gian thư giãn sau những phút giây căng thẳng.

Tạ Uẩn ngồi xuống một chiếc ghế cao tại quầy bar, đôi chân dài thẳng tắp được khoe trọn trong đôi tất lưới ren đen và chiếc váy caro ngắn. Cô ra hiệu cho bartender, một người đàn ông với nụ cười dễ mến và phong thái chuyên nghiệp.

"Cho tôi một ly cocktail đặc biệt của quán," Cô nói, giọng nói mềm mại như làn gió gió thổi hiu hiu.

Bartender mỉm cười, gật đầu rồi bắt đầu pha chế.

Những chai rượu đủ màu sắc được anh ta khéo léo trộn lẫn, thêm vài giọt syrup, một chút nước cốt chanh và đá viên. Ly cocktail dần hiện lên với màu sắc rực rỡ, mang theo hương thơm ngọt ngào và quyến rũ.

Khi ly cocktail hoàn thành, bartender đặt nó trước mặt Tạ Uẩn với một nụ cười: "Ly cocktail 'Velvet Dream', mời cô thưởng thức."

Tạ Uẩn nhấc ly cocktail lên, ánh mắt sáng lên trong ánh đèn mờ ảo của quán bar. Cô đưa ly lên môi, nhấp một ngụm nhỏ. Hương vị ngọt ngào và mát lạnh của ly cocktail lan tỏa trong miệng, mang lại cảm giác dễ chịu và thư thái. Cô nhắm mắt lại, tận hưởng từng giọt hương vị như muốn gạt bỏ mọi lo toan vừa qua.

Không gian xung quanh vẫn sôi động với tiếng nhạc và tiếng cười nói, nhưng Tạ Uẩn dường như tách biệt hoàn toàn khỏi tất cả. Cô tựa người vào ghế, đôi mắt màu olive sâu thẳm nhìn ra phía sân khấu.

Những giọt cocktail lấp lánh trong ánh đèn neon, hòa cùng với không khí huyền bí của The Velvet Abyss, tạo nên một khung cảnh đầy mê hoặc. Tạ Uẩn cảm thấy mình như lạc vào một thế giới khác, nơi mọi lo âu đều tan biến, chỉ còn lại hương vị ngọt ngào và sự thư giãn.

Cô uống thêm vài ngụm, cảm nhận hương vị của từng thành phần trong ly cocktail, để từng giọt hương vị thấm vào từng tế bào. Cảm giác thư giãn lan tỏa khắp cơ thể, khiến cô tạm quên đi mọi căng thẳng và lo lắng.

Một lúc sau, khi ly cocktail đã vơi đi phần nào, Tạ Uẩn đặt ly xuống, mắt vẫn nhìn xa xăm. Cô biết rằng, sau khoảnh khắc thư giãn này, cô sẽ phải đối mặt với nhiều vấn đề và trách nhiệm. Nhưng ít nhất, trong giây phút này, cô cho phép mình tận hưởng sự yên bình và ngọt ngào, để lấy lại sức mạnh cho những thử thách phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro