[ Transfic Law x Fem!Cora Part 1.2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Sweet Heart ] Chap 2
Tác giả :Salome_Sinverguenza

Couple : Law/Fem!Rosi

- Bản tóm tắt:
Perla đạt được mong ước của mình là gặp được người yêu của Đội trưởng Rosinante....Đó lại đúng là Law

Note: Dịch chưa có sự cho phép , vui lòng không mang đi đâu . Một số chỗ thay đổi cho phù hợp với câu từ dịch

__________________________________________

Hôm nay là một ngày quan trọng. Tàu của họ đã cập bến một cảng tên là Đảo Dove, và Đội trưởng Rosinante đã tình cờ đề cập rằng cô sẽ hẹn hò với người yêu mình hôm nay . Và Perla đã sẵn sàng! Cô ấy nói rằng mình sẽ tìm ra chính xác người yêu của đội trưởng là ai và Perla nói là làm . Cô ấy thậm chí còn lôi kéo Baruc vào việc này.

Cậu ta cũng muốn biết Đội trưởng Rosinante đang yêu đương với ai, cậu ta muốn chiến một trận với tên đó. Perla nói đùa rằng nếu là Trafalgar Law thì chắc chắn cậu sẽ thua. Khi Perla nói với Baruc rằng Đội trưởng Rosinante có mối quan hệ yêu đương với cựu Thất Vũ Hải, cậu ta trông có vẻ hoảng hốt . Cậu không chịu tin rằng Đội trưởng yêu quý của mình lại hẹn hò với một kẻ lưu manh như vậy . Nếu đúng như vậy thì Baruc sẽ nhúng tay vào cái tên Trafalgar Law này. Hắn ta có thể là kẻ mạo danh và lừa Đội trưởng . Cậu không cho phép điều đó xảy ra.

Đội trưởng Rosinante bước ra khỏi phòng của mình với chiếc váy quây dài đến đầu gối, màu hồng nhạt và khăn choàng trắng. Mái tóc ngắn màu vàng của cô vén lên tai và được kẹp trong một chiếc ghim hình trái tim. Cô tô son màu đỏ anh đào đặc trưng và có mùi hoa hồng. Cô mỉm cười với Perla và Baruc khi cô bước tới lối ra của con tàu.

"Chào nha !"

Cô mỉm cười, đeo đôi bông tai hình trái tim bằng vàng vào và chỉnh lại chiếc ví bạc của mình

"Tôi đi đây. Tôi sẽ gặp lại hai người vào ngày mai . Nếu hai người cần bất cứ điều gì, hãy gọi cho tôi, tôi luôn mang theo dendenmushi !

"Rõ ! Thưa Đội trưởng." Baruc chào.

"Chúc quý cô đây một buổi tối tuyệt vời." Perla nói tiếp

"Tất nhiên rồi"

Đội trưởng Rosinante nháy mắt rồi rời đi.

Baruc và Perla nhìn chằm chằm vào Rosi khi cô bước xuống tàu và đi vào thị trấn

"Chúng ta có nên theo dõi chị ấy bây giờ không?" Baruc hỏi.

"Chắc chắn rồi, cậu có mang quần áo thường ngày trên người không?"

"Có chứ ! "

"Ngụy trang thôi chứ nhỉ ?"

Baruc lôi ra một bộ ria mép đen giả và Perla rên rỉ. Baruc sẽ bị bắt là cái chắc . Chắc chắn mọi người sẽ thắc mắc về một người tóc cam nhưng lại có râu màu đen. Họ đã đi theo đội trưởng Rosinante, và cô ấy nổi bật ở mọi nơi cô ấy đến vì chiều cao của mình.

Tốt rồi. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Perla tự nghĩ.

Cả hai rời tàu , cải trang trong trang phục dân thường đeo kính râm và đội tóc giả. Perla biết đội trưởng Rosinante sẽ đi đâu. Rosi đã nói với cô ấy vào đêm hôm trước khi họ đang thảo luận về cách giải quyết một nhóm hải tặc sắp tới. Chúng không phải là một mối đe dọa, nhưng Hải quân muốn chúng nằm dưới sự kiểm soát của họ để chúng không thể gây ra bất kỳ rắc rối nào trong tương lai. Khi Perla hỏi ngày mai Rosi sẽ đi đâu, đội trưởng Rosinante nói rằng cô ấy sẽ ăn tối tại nhà hàng Frill của khách sạn Oriental. Người yêu của cô đã đặt phòng cho hai người nên cô sẽ qua đêm với anh.

Perla biết rằng đây là cơ hội để cô tìm ra danh tính người yêu của Đội trưởng và cô sẽ không lãng phí nó. Bọn họ có thể nhìn thấy Đội trưởng Rosinante đi trước họ vài bước chân. Rốt cuộc, không khó để tìm ra cô ấy. Rosi bước đến trước khách sạn Oriental và chờ đợi. Cô dựa vào bức tường ở lối vào và nhìn lên bầu trời với một nụ cười khẽ

Perla và Baruc trốn sau một con hẻm đối diện khách sạn và cùng cô chờ đợi từ xa. Một vài người đàn ông và thậm chí cả một số phụ nữ dừng lại nói chuyện với Đại tá Rosinante. Cô ấy sẽ mỉm cười thân thiện với họ, trò chuyện một chút rồi lắc đầu, chắc là nói cô ấy đang đợi ai đó. Họ chờ đợi thêm một thời gian nữa, đề phòng bất kỳ hoạt động nào của Rosi , hay bất kì người nào có thể là người yêu của cô

Không lâu sau đã có người nói chuyện với Đại tá Rosinante. Rosi nhìn lên và gần như cười rạng rỡ. Cô ấy vẫy tay và kêu lên

" Law~"

Perla và Baruc nín thở chờ đợi khi một người đàn ông cao - tất nhiên không cao bằng đội trưởng Rosinante - bước về phía cô. Từ những gì hai người có thể thấy, anh ta có nước da rám nắng và mái tóc đen bù xù. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi đen, quần jean sẫm màu có những đốm ở ống chân và đeo găng tay đen. Đại tá Rosinante cúi người về phía trước, hai tay đặt trên đầu gối và hôn lên má người đó một cách ngọt ngào. Sau đó đến lượt người đàn ông kéo vào hôn, thì thầm vào tai Rosi điều gì đó rồi dẫn cô vào khách sạn.

"Được rồi" Perla lên tiếng
"Vậy - đó có thực sự là Trafalgar Law không?"

Cô nói một cách lửng lơ khi cố nhớ lại khuôn mặt của người đàn ông. Anh ta không quay lại nữa nên cô không thể nhận ra bất kỳ đặc điểm nào khác biệt

"Đó không phải là Trafalgar Law."

Baruc chắc nịch
"Không thể nào được. Anh ta không đội chiếc mũ đốm và không mang theo thanh kiếm ngu ngốc của mình "

Baruc nói to và nhìn về nơi cặp đôi bước vào

"Có lẽ hắn ta đang nói dối chị ấy. Đùa giỡn với trái tim của chị ấy như vậy, đồ khốn nạn !"

"Chúng ta không thể chắc chắn như vậy. Tôi thực sự không nhìn thấy khuôn mặt của anh ta"

"Tôi không cần nhìn mặt cũng biết anh ta là một tên khốn!"

Perla thở dài và xoa trán

"Chúng ta hãy đến gần hơn. Hôm qua tôi đã tìm hiểu nhà hàng của khách sạn và nó có cửa sổ nhìn ra khu vực ăn uống ". Họ tiến lại gần khách sạn và lén nhìn qua cửa sổ.

Họ nhìn thấy Đại tá Rosinante với người đó ngồi ở bàn phía bên phải căn phòng. Perla có thể nhìn thấy khuôn mặt nhìn nghiêng của người đàn ông và cô nhận thấy anh ta có tóc mai đen, một chòm râu và hai bộ khuyên tai vòng vàng. Anh ta... anh ta trông rất giống Trafalgar Law . Đúng như những gì Baruc đã nói, thứ duy nhất còn thiếu là chiếc mũ và thanh kiếm

Đội trưởng Rosinante nói chuyện một cách vui vẻ , đưa tay qua lại và suýt làm đổ ly rượu của mình khỏi bàn. Người đàn ông tự động chỉnh lại ly rượu và quay lại lắng nghe bất cứ điều gì đội trưởng của họ đang nói. Điều kỳ lạ là cả hai đều từ chối lời mời ăn bánh mỳ que của người phục vụ. Khi họ đã gọi món xong, Đội trưởng Rosinante búng ngón tay và một rào cản cách âm bao bọc lấy hai người . Cặp đôi xích lại gần nhau hơn và đặt tay lên bàn.

Perla nhận thấy họ là một cặp đôi dễ thương. Người đàn ông đó rõ ràng là si mê cô cũng như cách đội trưởng hạnh phúc như nào khi ở bên anh ta. Điều đó làm dịu đi nỗi sợ hãi của Perla về việc anh ta sẽ không đáp lại tình cảm của đội trưởng . Mặt khác, Baruc đang cắn chiếc khăn tay lấy từ trong túi ra và trông như thể chỉ còn vài phút nữa là cậu ấy sẽ khóc. Perla thực sự đã đánh giá thấp tình cảm của Baruc dành cho đội trưởng Rosinante. Cô luôn cho rằng đó sự ngưỡng mộ mãnh liệt chứ không phải cậu ấy thực sự yêu say đắm đội trưởng. Perla nhẹ nhàng vỗ lưng Baruc rồi quay lại quan sát tiếp

Món ăn của họ đã được mang lên, cả hai bắt đầu ăn và thỉnh thoảng uống rượu. Đó chỉ là một cuộc hẹn hò bình thường ... Người đàn ông sẽ nói, và đội trưởng Rosinante sẽ cười khẽ . Họ gọi thêm một chai rượu vang và món tráng miệng. Sau đó người đàn ông giúp đội trưởng Rosinante rời khỏi chỗ ngồi và dẫn cô trở lại khách sạn. Từ nơi nấp , Perla không thể nhìn thấy sảnh chính hay nhân viên hướng dẫn mà chỉ có thể cho rằng người đàn ông đã đưa Đại tá Rosinante về phòng .

"Chà"

Perla bắt đầu nói và liếc nhìn Baruc. Đôi mắt cậu ta hơi sưng húp, nhưng trên khuôn mặt lại có vẻ kiên quyết.

"Chúng ta hãy ở lại cả đêm nhé. Chúng ta không thể để Đội trưởng ở đây với bất cứ người đàn ông nào dù đó có là ai đi chăng nữa !"

Baruc nói ra từ 'người đàn ông' như thể nó đang xúc phạm cậu ta và đứng dậy khỏi chỗ nấp

"Trước tiên hãy ăn gì đó đã. Tôi thấy có một quầy bán bánh nướng nhân thịt ở con phố phía sau đó -

"N-nhưng nhỡ có chuyện gì xảy ra cho đến lúc đó thì sao! Nếu họ rời đi thì sao?"

Perla khịt mũi khi đứng dậy, duỗi lưng

"Tin tôi đi, họ sẽ không rời đi trong đêm nay đâu "

Cô cảm thấy Baruc có chút căng thẳng trước khi tặc lưỡi khó chịu và dậm chân ra khỏi con hẻm. Họ cũng không thể làm gì khác

Đội trưởng Rosinante đang hạnh phúc trong một mối quan hệ. Và ngay cả sau khi nhìn thấy người đàn ông đi cùng cô, Perla vẫn muốn biết tên anh ta. Chắc chắn, anh ta có nét giống Trafalgar Law một cách kỳ lạ. Giống như, thực sự kỳ lạ, nhưng điều đó không có nghĩa gì cả! Mặc dù cô ấy đã thấy cách họ tương tác với nhau và biết rằng người đàn ông đó rõ ràng yêu đội trưởng Rosinante, nhưng nếu hắn ta mạo danh Trafalgar Law, thì hắn sẽ phải trả giá đắt vì Perla sẽ không để đội trưởng của cô ấy bị biến thành kẻ ngốc!

Perla và Baruc đi đến quầy hàng và gọi một ít bánh nhân thịt. Sau đó, họ có tới một quán khác và gọi cà phê; hai người còn một đêm dài phía trước. Họ quay trở lại khách sạn Oriental và lại trốn trong con hẻm cạnh nhà hàng. Perla với Baruc trò chuyện vu vơ đến tận đêm khuya. Baruc thậm chí còn chạy đến một cửa hàng bánh ngọt gần đó và mang cho Perla một ít bánh tart trái cây bé .

Perla tựa đầu vào tường sau khi ăn xong chiếc bánh tart, nhìn bầu trời đêm đầy sao. Cô nhắm mắt lại và cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Cô ngồi thẳng dậy và nhìn Baruc. Chắc hẳn cậu ta cũng cảm nhận được điều tương tự như cô nên cũng đứng thẳng dậy. Baruc nhìn quanh họ và lén lút nhét tay vào áo khoác, sẵn sàng rút khẩu súng lục ra. Perla đang chuẩn bị ném dao găm vào kẻ thù thì họ nghe thấy ai đó ở gần nói:

" Room "

Perla và Baruc sững người khi một vòng tròn màu xanh bao quanh họ. Hơi thở của họ nghẹn lại khi nghe thấy một thanh kiếm được rút ra khỏi vỏ.

" Amputate " Giọng nói vang lên, Perla và Baruc cảm thấy những vết chém ở tay và chân. Baruc hét lên khi tay và chân của anh bị chặt rời khỏi cơ thể. Perla chỉ có thể kinh hãi đứng nhìn tứ chi của cô cũng rời ra như vậy

" Shambles " Ngay lập tức, chân cô chạm vào vai Baruc và cánh tay của cô thay thế chân cậu ấy . Điều tương tự cũng xảy ra với Perla khi hai chân của Baruc gắn vào vai cô và cánh tay của cậu thay cho chân cô.

"C-cái gì?" Perla nói lớn với vẻ nghi hoặc

"CÁI QUÁI GÌ VẬY!?" Baruc hét lên, vùng vẫy dữ dội khi cố đứng dậy nhưng lại bị ngã ra

"Đừng di chuyển."
Giọng nói đó lạu vang lên, Perla và Baruc quay đầu về phía lối vào con hẻm nơi có một người đàn ông đang đứng. Người đàn ông tra lại thanh kiếm của mình và từ từ bước về phía họ

"Cora-san sẽ buồn nếu ta giết cấp dưới của chị ấy."

"N-ngươi ! Ngươi- ngươi là ai?" Perla lắp bắp khi cô cố ngẩng cao đầu. Cô ấy là hải quân mà - chết tiệt! - và cô ấy sẽ không co rúm lại trước kẻ tấn công mình, cho dù trong thâm tâm cô có sợ hãi đến đâu. Người đàn ông thở dài và dừng lại trước mặt họ. Perla nhìn lên và sững người

Người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi đen không cài cúc và chiếc quần đốm hơi trễ xuống hông. Hắn ta có một hình xăm trái tim lớn trên ngực, và khi hắn tựa thanh kiếm dài lên vai, Perla nhìn thấy những hình xăm trên tay tên đó có chữ Death . Cô nhận thấy vết son đỏ lem ở khóe miệng, cổ và ngực của hắn . Mái tóc đen của tên ấy rối bù, như thể có ai đó vừa luồn tay vào nghịch nó. Và hắn thoang thoảng mùi gỗ đàn hương, một chút nước hoa hồng và mùi tình dục....

"Ngươi ! Ngươi thực sự là Trafalgar Law!

Baruc hét lên, sốc khi biết rằng Đội trưởng của cậu không hề nói dối khi cô nói mình có liên quan đến Trafalgar Law. Perla cũng có phản ứng tương tự

"Đó là ta đấy . Và hmm .. ngươi là Trigger Baruc và cô đây là Chlamshell Perla nhỉ ? Rất vui được gặp hai người " Anh ta kéo dài giọng. Baruc và Perla ngồi im lặng sửng sốt. Anh biết họ là ai. Làm sao anh ta biết họ là ai được ?

"Sao thế ?" Trafalgar Law thở dài rồi khi nhìn xuống họ

"Bị mèo lấy mất lưỡi rồi à?"

Baruc gầm gừ trong khi Perla vẫn ngồi im lặng sửng sốt.

"Đội trưởng Rosinante đâu? Ngươi đã làm gì với chị ấy ?!!!

"Ta không cần phải nói với ngươi bất cứ điều gì." Trafalgar Law thản nhiên nói. Anh ta nheo mắt nhìn Baruc, môi nhếch lên một nụ cười 
"Nhưng chị ấy vẫn ở ngay nơi ta đã bỏ chị ấy lại.~ Ở. Trên. Giường ~

"NGƯƠI !!!  THẰNG KHỐN !"

Baruc gầm lên, vùng vẫy dữ dội. Anh ta vung tay chân của Perla và ngã xuống.

"Baruc, bình tĩnh lại." Perla nói khẽ nuốt khan . Trafalgar Law quay lại nhìn cô. "Vậy mũ của ngươi đâu?"

Đôi mắt của Trafalgar Law hơi mở to.. "Trong tất cả những câu hỏi mà ngươi có thể có hỏi ..vậy mà cô lại hỏi câu đó sao ?

Perla đỏ mặt và lo lắng trước cái nhìn chằm chằm của anh.

Law thở dài và lắc đầu

"Đó không phải việc của cô ..."

"Ngươi có thường che giấu danh tính của mình khi đi chơi với Đội trưởng Rosinante không?"
Perla hỏi tiếp, nhìn Trafalgar Law bằng ánh mắt tò mò.

"Có." Law trả lời cộc lốc.

"À..." Perla gật đầu.

"Điều đó cũng đúng.... Hai người không muốn thu hút sự chú ý không mong muốn vào mình. Chị ấy là hải quân, còn ..ngươi là hải tặc .. Tôi không nghĩ những tên hải tặc khác sẽ quan tâm đến mối quan hệ của ngươi, nhưng Đội trưởng Rosinate sẽ bị Hải quân giám sát chặt chẽ nếu tin tức đó bị lọt ra ngoài..." Perla đã hợp lí hoá thông tin ...một chút -

Trafalgar Law tiếp tục nhìn chằm chằm vào Perla và cười khẽ
" Khá sắc sảo đấy ~ Cora-san đã đúng về cô." Law chỉ vào Baruc đang thở dốc. "Cô ấy cũng đúng về tên này ."

"Làm sao ngươi biết bọn ta là ai?"

Baruc vội vàng hỏi khi ngồi dậy và cuối cùng cậu ta cũng bình tĩnh lại -hoặc ít nhất... bình tĩnh để có thể trước mặt tên hải tặc và người tình của đội trưởng Rosinante.

"Cora-san đã kể cho ta nghe."

"Cora-san?" Perla nhẹ nhàng hỏi.

"Tên ta đặt cho đội trưởng của cô...

"Và tại sao chị ấy lại kể cho ngươi nghe về bọn ta..? Ngươi có ép buộc đội trưởng không đấy ?" Baruc hỏi, nheo mắt lại.

"Và tại sao người phụ nữ ta yêu lại không nên chia sẻ những thông tin cá nhân về cuộc sống hàng ngày chị ấy cho ta ?" Law hỏi lại, những ngón tay co giật trên chuôi kiếm. Perla có thể cảm nhận được sự căng thẳng ngày càng tăng giữa họ và lịch sự ho. Cả hai người đàn ông quay lại nhìn cô và giãn cơ mặt ra chút

"Ngươi cũng là cậu bé mà chị ấy đã cứu nhiều năm trước phải không?" Perla hỏi.

Đôi môi của Trafalgar Law mím lại, nhưng anh khẽ gật đầu

"Đội trưởng phát hiện ra việc ngươi còn sống qua tấm lệnh truy nã. Chị ấy đã vui mừng đến phát khóc. Ngươi cũng là vị bác sĩ ở Đảo Minion phải không?"

Một lần nữa, Trafalgar Law lại gật đầu. Perla nở một nụ cười nhẹ có chút hảo cảm với Law hơn

"Cảm ơn anh ... đã chữa lành cho chị ấy... ừm. Đội trưởng đã có vấn đề về sức khỏe kể từ lần đầu chúng tôi gặp nhau, tôi rất vui vì chị ấy không còn phải lo lắng về chúng nữa".

Có một khoảng dừng ngắn trước khi Trafalgar Law nói lại

"Ta không làm điều đó cho cô."

"Tôi biết, tôi biết"
Perla nói, ngọ nguậy tại chỗ. "Nhưng, vẫn  thật sự cảm ơn anh"

"Có phải ngươi cũng là nguyên nhân khiến chị ấy buồn bã nhiều tháng trước không?" Baruc hỏi. Bây giờ, khi đã bình tĩnh lại, cậu ta sẽ thẩm vấn Trafalgar Law.

"Ta không làm chị ấy buồn. Chị ấy tự làm mình khó chịu."

"Tốt nhất ngươi nên cẩn thận cái miệng của mình đi nhé-"

"Ta đã nói với chị ấy rằng ta yêu chị ấy," Trafalgar Law ngắt lời Baruc trước khi cậu ta có thể tiếp tục tràng đả kích của mình.

"Giống như một người đàn ông yêu một người phụ nữ, không phải là ...ta trả ơn . Chị ấy đã hoảng sợ. Nói rằng chị ấy quá già đối với ta và rằng ta nên tìm một  người bằng tuổi mình. Thật lố bịch... Làm như có ai có thể so sánh được với chị ấy vậy."

"A-...ngươi nói đúng "

Baruc lắp bắp, mặt đỏ bừng, "không ai có thể sánh được với chị ấy."

Trafalgar Law lại nheo mắt nhìn Baruc, và lần này, anh ta đặt tay hoàn toàn lên chuôi kiếm của mình.

"C-chị ấy thực sự yêu anh " Perla ngắt lời... "yêu anh. Chị ấy thực sự yêu anh. Chị ấy chỉ không biết phải làm gì với tình cảm của mình dành cho anh , nên tôi bảo chị ấy hãy cứ làm đi. Những tháng sau khi hai người đoàn tụ trên đảo Minion, đó là khoảng thời gian tôi thấy chị ấy hạnh phúc nhất. Chị ấy xứng đáng được hạnh phúc."

Baruc quay ngoắt lại nhìn cô với vẻ mặt ngạc nhiên và cảm thấy như bị phản bội. Perla đã đẩy đội trưởng của mình vào tay một tên hải tặc? Perla chọn cách phớt lờ cậu ta. Đây không phải về Baruc , đây là về việc tìm hiểu thêm về mối quan hệ của Đội trưởng Rosinante với người yêu của cô- Trafalgar Law.

"À, vậy cô là người bạn thông thái đã thuyết phục chị ấy cho chúng ta một cơ hội à? Ta tin rằng ta nợ cô một lòng biết ơn . Nếu không có cô thì bọn ta đã không ở bên nhau, hoặc ít nhất...chắc sẽ phải mất nhiều thời gian hơn một chút ."

Làm thế nào mà nụ cười nhếch mép của Law lại có vẻ chân thành đến vậy? Perla nghĩ.

Khi chị ấy nói với tôi rằng chị ấy đang gặp anh, tôi đã không tin điều đó."

Perla buột miệng nói. "Tôi nghĩ chị ấy đang nói dối. Khi cô ấy phát hiện ra anh đã trở thành một trong Thất Vũ Hải , chị ấy bị ám ảnh bởi việc biết mọi thứ về anh và Heart Pirates . Chúng tôi thấy thật dễ thương khi chị ấy phải lòng anh...

Baruc khịt mũi nhưng đã bị phớt lờ.

"Cora-san không thích cô nói ra hết thế đâu." Trafalgar Law nói, nhìn xuống đôi giày của mình. Anh ta có một chút ửng hồng trên má và một nụ cười hài lòng.

"Nhưng, từ đầu chị ấy đã nói sự thật, còn tôi-" Perla dừng lại và hít một hơi thật sâu. "Tôi không biết tại sao." Khi Đội trưởng Rosinante nói với tôi rằng chị đang hẹn hò với Trafalgar Law, rõ ràng là tôi không tin. Sao chị ấy lại có thể như vậy? ..sao lại tiết lộ một bí mật quan trọng như vậy cho tôi..tôi

"Quá rõ ràng rồi còn gì."

Law gắt gỏng, khoanh tay trước ngực.

Perla nhìn anh với đôi mắt mở to.

"Chị ấy tin tưởng cô."  Law nói một cách đơn giản

"Đừng bao giờ lạm dụng sự tin tưởng đó." Giọng nói của anh sắc bén như một lời cảnh báo.

Perla cảm thấy hơi ấm nở trong lồng ngực. Đội trưởng Rosinante tin tưởng cô ấy!

"Sao ngươi biết chúng ta đang theo dõi ngươi ?" Baruc hỏi.

Trafalgar Law nhìn chằm chằm vào Baruc rồi nhếch mép cười

"Ta đã cảm nhận được hai người ngay khi ta đến khách sạn và. . . râu của ngươi màu cam."
Perla đá Baruc bằng chân của chính mình. Cô ấy đã đúng về bộ râu!

"Đại tá Rosinante có biết chúng tôi đang theo dõi chị ấy không?"

Perla hỏi, cắn môi lo lắng. Cô vừa phát hiện ra rằng Đội trưởng của cô đã tin tưởng cô. Cô không muốn đánh mất nó vì đã theo dõi đội trưởng...

"KHÔNG."

Cả ba người nhìn nhau trong im lặng. Baruc vẫn còn đầy giận dữ, trong khi Perla lại hài lòng. Cô nghe nói đã biết được danh tính người yêu của Đội trưởng mình , và anh ta đúng là Trafalgar Law. Cô cũng biết được rằng Đội trưởng đã tin tưởng cô

"Một ngày nào đó ta sẽ thuyết phục được chị ấy đi cùng ta "
Trafalgar Law trầm ngâm suy nghĩ

"Bỏ lại Hải quân phía sau để cuối cùng ta có thể ở bên nhau như chị ấy đã hứa nhiều năm trước. Và không có gì và không ai có thể ngăn cản ta đâu.." Anh nhìn thẳng vào Baruc khi  gằn nói câu cuối cùng

Baruc nổi giận với điều đó và định bắt bẻ lại cho đến khi Law giơ tay ra hiệu im lặng. Mặt Baruc đỏ bừng như tóc anh và miệng gầm gừ.

"Rời đi.. Ngay !." Law nói.

"Ngươi biết rõ mọi thứ rồi , thoả mãn chưa hả ? Hãy trở về tàu của mình đi và đừng gây rắc rối nữa. Ngươi sẽ được gặp Cora-san vào ngày mai."

Anh ta sắp xếp lại các chi của họ trở lại với đúng cơ thể. Perla nao núng khi cánh tay của cô trở lại đúng vị trí. Cô nhận thấy lòng bàn tay mình có những vết xước nhỏ và quay lại trừng mắt nhìn Baruc, người đang tỏ ra bối rối có lỗi. Perla không thể quá giận cậu ấy được. Rốt cuộc thì cô ấy đã đá vào cánh tay mình bằng chân của Baruc. Perla có một phần trách nhiệm về vết thương mà cô phải chịu

Trafalgar Law biến mất trước mặt họ, để lại họ một mình trong con hẻm. Perla và Baruc mở to mắt nhìn nhau trước khi đứng dậy.

"Đi nào. Dù anh ta không giết chúng ta nhưng tôi không muốn ở đây khi anh ta quay lại đâu "

Perla nói. Mặc dù cô chắc chắn Trafalgar Law sẽ không giết họ vì mối quan hệ của anh ta với Đội trưởng của họ, nhưng cô không muốn mạo hiểm.

Baruc khịt mũi

"Chúng ta có thể đưa anh ấy đi." Cậu ta lẩm bẩm khi phủi quần áo và xé bỏ bộ râu giả.

"Ồ, tất nhiên rồi," Perla nói một cách mỉa mai

"Chúng ta  đã xử lý tình huống đó một cách hoàn hảo."
Cô cũng đã cởi bỏ bộ râu giả của mình. "Đi nào , chúng ta quay trở lại thôi. Mình sẽ gặp Đội trưởng vào ngày mai."

Baruc miễn cưỡng rời đi, nhưng Perla đã cố gắng đuổi cậu ta ra khỏi con hẻm và quay trở lại con tàu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro