Chương 33: Ấm áp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Doãn Mặc Băng

Hoa Doanh được Tử Quyên và Ngũ Khê hầu hạ rửa mặt, chải đầu, thay đổi y phục, áo khoác dày để chống lạnh.

Vải vóc tô điểm càng làm cho Hoa Doanh thêm xinh đẹp không gì sánh bằng. Hoa Doanh ngồi trong phòng sưởi ấm, trong tay cầm một quyển "Thức Tự Thư" nghiên cứu, tùy ý cho Ngũ Khê thay nàng xông hương, sấy tóc.

Dạ Sanh đi qua nhìn cô gái ngồi ngay ngắn trong phòng, lặng lẽ lật giở sách, hình ảnh ấy rơi vào trong mắt chàng. Không hiểu tại sao lại khiến lòng chàng dâng lên một cỗ ấm áp.

Có lẽ là bởi vì trên người cô gái kia có phần lạnh nhạt, tĩnh mịch làm cho chàng cảm thấy được trên đời này còn có một loại người, bất luận trải qua bao nhiêu sóng gió, bất luận lớn lên trong hoàn cảnh ác nghiệt cỡ nào, cho dù là thân bị vây trong nước bùn đục, bẩm cũng có thể thong dong đối mặt.

Mà chính hắn có đôi khi, lại không thể bằng nàng.

"Nhị gia!"

Tử Quyên bưng khay đi dọc hành lang bỗng thấy Dạ Sanh đứng bất động ở cửa sổ liền vội vàng cúi người thỉnh an.

"Ừm."

Dạ Sanh giật mình, thấy khay trong tay Tử Quyên, trên khay có chén ngọc bích cách thủy liền hỏi: "Canh gì đây?"

"Hồi Nhị gia là cháo tổ yến."

Dạ Sanh xem xét một chút, thấy nó là Bạch Yến bình thường, không khỏi nhíu mày: "Ngày mai đi đến chỗ Mục Thương lĩnh hai cân huyết yến."

"Vâng." Tử Quyên vội cúi đầu tuân mệnh.

Trong lòng dự tính buổi tối sẽ đến chỗ tổng quản lĩnh huyết yến. Nhị gia của bọn họ nói một thì tuyệt không có hai, nếu ngày mai để ngài nhìn thấy cháo tổ yến tam tiểu thư uống không phải là huyết yến chỉ sợ cái đầu của nàng sẽ không ở trên cổ nữa.

"Đưa vào đi."

"Vâng."

Tử Quyên vội vén rèm, để Dạ Sanh vào trong phòng còn mình cũng bưng khay vào theo.

Lời của hai người bọn họ, Hoa Doanh sớm đã nghe được. Lúc này, đôi mắt trong veo của nàng nhìn Dạ Sanh như muốn cười, tầm mắt lướt qua bàn tay đang quấn băng của chàng, ý cười bên môi liền biến mất.

Nhưng thấy Dạ Sanh đã thay y phục mặc một bộ thường phục màu đen, bên hông phối dây đai màu bạc.

Sắc mặt chàng hơi tái, trong mắt cũng có chút mệt mỏi.

Tay phải kéo một chiếc họp bằng gỗ liêm lại.

Hoa Doanh biết chiếc họp đó, ở trong Long mã hương xa, Dạ Sanh thường xuyên lấy nó ra để lấy mấy thứ thuốc mỡ linh tinh, đổi dược cho chân nàng.

Bây giờ Dạ Sanh đến hẳn là muốn đổi dược tiếp cho nàng.

"Nhị gia!"

Thấy Dạ Sanh tiến vào, Ngũ Khê vội từ buồng sưởi xuống cúi người thỉnh an.

Dạ Sanh cầm hộp dược trong tay, tiếp nhận Kim thú lư hương trong tay Ngũ Khê rồi nói: "Các người đi làm việc đi."

"Vâng"

Tử Quyên mang chén canh Ngọc bích cách thủy đến trước mặt Hoa Doanh nói: "Tiểu thư, nhân lúc còn nóng người uống đi."

"Được". Hoa Doanh gật đầu cười.

Tử Quyên lúc này mới kéo Ngũ Khê cùng ra khỏi buồng sưởi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro