Chương 32: Trầm hương Già Nam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Editor: Doãn Mặc Băng

Lại nói về Hoa Doanh sau khi cùng Mục Thương trở về phủ bỗng thấy mình như nha đầu hương dã vào thành, đối với tất cả sự vật trong phủ đều thấy tò mò.

Lại sợ ở trước mặt Mục Thương có biểu hiện không tốt khiến người khác hoài nghi nên đành đem một bụng tò mò giấu trong lòng, muốn chờ lúc Dạ Sanh hồi phủ, từ từ thỉnh giáo.

Mục Thương thấy chân trái Hoa Doanh hành động bất tiện nên mang nàng vào trong phủ hậu viện.

Trong sân trừ bỏ chính đường, còn có đồ vật này nọ và hai dãy sương phòng.

Trong viện trồng không ít cây cối hoa cỏ, lúc này đang là mùa đông nên hoa cỏ đều có tuyết động nhất thời không biết là loại hoa gì.

Đến chính đường dừng lại liền có hai nha hoàn mười ba, mười bốn tuổi ăn mặc trang nhã ra đón, hướng Mục Thương hành lễ: " Nô tỳ là Tử Quyên,Ngũ Khê bái kiến Mục tổng quản."

"Hai người các ngươi đứng lên nói chuyện đi."

"Vâng."

Mục Thương nhìn Hoa Doanh nói: "Tam tiểu thư, hai người này một người là Tử Quyên, một người là Ngũ Khê là nha hoàn của Dương Hoa biệt viện cũng là hai trong số những nha hoàn tài giỏi nhất của quý phủ, có thể an bài hầu hạ bên người tam tiểu thư được không?"

Hoa Doanh trộm nhìn, thấy hai người mặc dù ăn mặc giống nhau như đúc nhưng khí chất lại khác biệt.

Tử Quyên ngũ quan giống như nam hài tử bình thường, anh khí mười phần toàn thân toát tràn đầy sức sống.

Mà Ngũ Khê lại dịu dàng nhu hòa, nụ cười duyên dáng làm hiện má lún đồng tiền trông rất đáng yêu.

Hai nữ hài tử này thoạt nhìn vui tai vui mắt làm cho người khác vui lây.

Hoa Doanh cười với Mục Thương nói: "Vậy nghe theo an bài của Mục tổng quản, để Tử Quyên và Ngũ Khê theo bên cạnh tôi đi."

"Vâng." Mục Thương gật đầu rồi hướng Tử Quyên và Ngũ Khê nói: "Hai người các ngươi mau bái kiến tam tiểu thư đi, sau ngày hôm nay liền theo bên người hầu hạ tam tiểu thư, làm việc tỷ mỉ, cẩn thận một chút, nếu có nửa điểm sơ xuất cho dù ta không dựa theo quy củ trách phạt chỉ sợ là các ngươi cũng không qua được Nhị gia."

"Nô tỳ đã biết." Tử Quyên và Ngũ Khê vội đáp lời.

"Biết là tốt rồi." Mục Thương gật đầu: "Chân trái tam tiểu thư có thương tích, trước tiên Tử Quyên cõng tiểu thư trở về phòng, hai người các ngươi giúp tiểu thư rửa mặt, chải đầu, tắm rửa thay xiêm y rồi sẽ có người đưa các ngươi qua biệt viện bên này. Đêm nay các ngươi cũng đừng ngủ lại quá sớm, tam tiểu thư cần một ít quần áo, vật dụng hằng ngày, các ngươi cũng mau làm điểm tâm cho tiểu thư đi.

"Vâng."

Tử Quyên và Ngũ Khê vội vã gật đầu.

Mục Thương lúc này mới hướng Hoa Doanh hành lễ: "Tam tiểu thư, nơi khuê các, thuộc hạ là nam đinh nên không tiện xông vào, hôm nay do nhị gia chưa về, thuộc hạ lo lắng tam tiểu thư một mình đến biệt viện không được nên mới đi vào, xin tiểu thư thứ lỗi."

Hoa Doanh cười xua tay: "Mục tổng quản an bài cẩn thận chu đáo, Dạ Oanh tạ ơn còn không kịp sao có thể nói là tổng quản làm trái quy củ?"

"Vậy Mục Thương xin cáo từ, nếu tam tiểu thư có gì phân phó cứ việc nói Tử Quyên và Ngũ Khê đến tìm thuộc hạ."

"Được." Hoa Doanh gật đầu.

Mục Thương lúc này mới cáo từ, rời khỏi Dương Hoa biệt viện.

"Tiểu thư để nô tỳ cõng người vào nhà trước."

Tử Quyên thụt lùi, gập người nói.

"Làm phiền cô rồi."

Hoa Doanh ở trên lưng Tử Quyên vào nhà giữa của Dương Hoa biệt viện. Nơi đây bài trí tinh xảo, tao nhã lịch sự.

Trong phòng có lư hương dị thú màu tím sẫm, hương trắng tỏa ra, tản mát khắp phòng.

Hương hoa này, Hoa Doanh biết, đó là Già Nam hương.

Là hương trung cực phẩm, Trầm hương Già Nam.

Dạ Sanh đã dạy này học tập nhận biết dược liệu, độc dược phải có ý nghĩ thư thái, có hai mắt sắc bén càng phải có một cái mũi cực kỳ linh mẫn.

Mà thế gian có nhiều mùi vị, khứu giác của con người thường xuyên bị đủ mùi hương ăn mòn, ban đầu thì linh mẫn càng về sau càng trì độn.

Luyện dược sư, luyện độc sư nếu muốn bảo trì khứu giác linh mẫn thì mỗi ngày phải xông hương Già Nam, tẩy trừ mùi vị không sạch sẽ.

Già Nam là hương liệu hiếm có, có thể thấy được trên đường đi về phủ, Mục Thương đã cho người bố trí rất tốt hết thảy ở Dương Hoa biệt viện.

Nàng đối với Mục Thương đã có cái nhìn khác, càng không khỏi bội phục Dạ Sanh, người hắn giữ ở bên cạnh chỉ sợ đều là những người cực kỳ có năng lực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro