Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ê, Cuba'-Việt Nam

Bóng dáng của gã vừa lướt qua nhưng nó lại im sâu trong tâm trí của kẻ kia. Phải chăng gã là một chai rượu, chỉ mới nhấc lên ngửi đã khiến ta say, say đến đắm đuối ( Tự nhiên vừa viết vừa thèm rượu nho vl ::) ).

' Sao ?'-Cuba

Cậu thanh niên bị nhắc tên cũng lên tiếng đáp lại bằng giọng nói chứa đựng nhiều than thở. Cậu ta là Cuba hay tên đầy đủ là republic of Cuba ( Cộng hoà Cuba ). Còn ng vừa nãy là Việt Nam-Socialist Republic of Vietnam

' Mày thấy cái thứ đó ko '-Việt Nam

'Cái đó???'-Cuba

' Cục đỏ nè, đỏ choét đó đó'-Việt Nam

Anh ( Việt Nam ) hình như đang muốn nói đến gã ( China ) thì phải. Mà khoan, hình như vừa rồi anh có miêu tả gã là cục đỏ nè, đỏ choét, ôi trời, đường đường gã đc mọi ng ở thế giới trc ca tụng là tuyệt sắc mĩ nhân mà nay anh lại nói gã như vậy

Chắc hẳn khi gã mà nghe đc những lời nói này của anh sẽ tức đến muốn giết anh mất. Còn về phía của cậu ( Cuba ) thì mang đầy vẻ khó hiểu, cục đỏ loè đỏ choét là C-L-G-T. Bảo sao anh đc mọi ng gọi là Chiến thần giải thích, ông hoàng miêu tả, cụ tổ khó hiểu.

' Cục đỏ loè, đỏ choét là cái cái j'-Cuba

'Thì cái ng mà giống t, cao chắc tẩm m5,mặc bộ hán phục đỏ, ng hơi mờ mờ á'-Việt Nam

*China-8 tuổi

Việt Nam-7 tuổi

Cuba-7 tuổi

' ê, từ từ nghe m miêu tả giống một ng nào đó t từng nghe danh qua'-Cuba

Hình như cậu vừa hình dung đc gã mà anh miêu tả rồi. Đúng là thanh mai trúc mã của nhau nên biết đc nhau đang muốn j ha~.

' Là ai'-Việt Nam. Anh ko dấu nổi sự tò mò mà ngay lập tức lên tiếng hỏi

' Đợi t nhớ lại cái đã, ừm qi đấy nhỉ, có màu đỏ, mặc hán phục ' -Cuba

Cậu vừa nghĩ vừa xoa cằm, mắt liếc ngang liếc dọc để cố nhớ lại ng đó. Màu đỏ, hán phục hai chi tiết này có thể giúp cậu biết đấy là ai đấy

' Này, ng đấy còn có đặc điểm j nổi bật ko'-Cuba

' Ừm hình như là có 5 ngôi sao vàng ở bên tay trái thì phải '-Việt Nam

' Sao m ko nói sớm, t biết cái cục đỏ loè đỏ choét đấy là ai rồi '-Cuba

Có 5 ngôi sao vàng bên trái còn màu đỏ nữa thì chỉ có thể là nó. Biết thế lúc đầy cậu hỏi luôn thì có phải biết gã là ai nhanh chóng hơn ko. Aaa, tiêu tốn nhiều thời gian vs cả chất xâm của cậu quá đi

' M có hỏi đâu mà t nói '-Việt Nam

Anh bĩu môi, nói vs giọng uất ức như kiểu cậu đang quát máng anh. Trời ơi, ko để ý thì từ lúc anh mới bày ra vẻ mặt ấy thì mọi ng xung quanh nhìn cậu vs con mắt khác. Khinh bỉ có, muốn ăn tươi nuốt giống Cuba cũng có. Ah, mọi ng hiểu nhầm cậu mất rồi, tin đồn cậu và anh yêu nhau cũng đủ khiến cậu mệt rồi, tha cho tấm thân mỏng manh của Cuba ddi

'Mệt m quá, cái ng m miêu tả là China, huynh trưởng của gia tộc Hạ Hoa, đối thủ vs gia tộc m đấy'-Cuba

'uk, đối thủ vs gia tộc t thì cũng sẽ là kẻ thù của  t'-Việt Nam

anh chẳng ngại j mà đưa ra một lời thách thức đối vs gã. Gã muốn thắng nhưng nhiệm vụ cảu gã lại là để cho anh thắng.  Ấy quên, từ nãy đến giờ gã vẫn chưa đi đâu. China tinh ý chọn một chỗ nhồi trên cành cây hợp lí để gã quan sát xem hai kẻ sẽ giết gã sẽ như thế nào

Gã đánh giá khá cao đấy, Cuba khá thông minh, Việt Nam miêu tả như thế mà cậu ta có thể phân tích đc đos là ai. Còn về phần của Việt Nam, phải công nhận là trí nhớ mà anh đang sở hữu  rất siêu phàm, chỉ mới lướt qua nhau thôi mà anh có thể nhớ đc hết các đặc điểm nổi bật của gã. Chuyện gã có thể trở về đc sẽ nhanh chóng thôi, hai kẻ kia chỉ cần đợi lớn lên chút nữa là có thể giết gã đc rồi

Nhưng vấn đề là thân xác của Hoa Quốc đang nằm trong bệnh viện. Làm sao để cậu bà anh đến đó và kết liễu cái xác ấy. Tưởng chừng đơn giản nhưng nó lại phức tạp hơn những j mà gã đax phân tích. Đúng vs cái câu -Ng tính ko bằng trời tính - mọi truyện sẽ ko đơn giản như thế, đó là thú vui tao nhã của các vị thần mà

Hiện tại gã đang ở phòng bệnh mà thân xác kia, gã nhắm mắt lại để suy tính. Ừm, mà gã cũng chỉ mới đến đây đc gần 1 tuần. Thông tin của gã về thế giới này cũng rất hạn hẹp. Điều gã biết đc chắc là vc thế giới này có các vị thần. Ah, chắc gã phải nhờ hắn ta giúp thôi, kẻ khiến gã như thế này, Thần Vô Luân

' Èm ẹm, tôi cần ông giúp đây 'Trung Hoa

Chỉ sau đó một luồng sáng hiện ra, ko gian gã đang đứng bị ngưng đọng lại. Một bàn tay thò ra sẽ toạt ko gian, gã ko ngạc nhiên hay bất ngờ vì gã biết cách xuất hiện màu mè này là của ai. À~ mà còn ai trồng khoai đất này, là hắn ta thần Vô Luân

................

me: đọc lại truyện từ đầu đến giờ mà thấy nó vừa nhạt, xàn lại còn ko có miếng logic nào nữa chứ. Chúc mọi ng một ngày vui vẻ, truyện nhạt quá làm cho tôi cũng ko có mấy hứng viết truyện. Nếu ai thích về thể loại Tokyo Revengers thì có thể ghé qua bộ truyện mà tôi viết. Tạm biệt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro