Chương III - Mẫu thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"abc" : Lời nói của nhân vật

| abc| : Suy nghĩ của nhân vật

/abc/ : Âm thanh

***abc***: Chi tiết trích trong tiểu thuyết

_____________________________________________

- "Thưa ngài Vietnam, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi ạ."

Giọng nói của một nữ hầu phát ra từ bên ngoài. Chẹp, mới hồi tưởng có tí mà đã tới giờ ăn rồi à. Nhìn lại đồng hồ đã 6 giờ sáng, Y uể oải gượng người ngồi dậy, đành phải chuẩn bị thôi.

- "Được, ta biết rồi. Ngươi lui đi."

- " Vâng."

Dứt câu, tiếng bước chân lộp cộp lại vang lên rồi nhỏ dần, bỏ lại Y trong phòng. Vietnam đứng dậy, mở tủ ra rồi chọn đại một bộ trông có vẻ tử tế để "diện kiến" cha mẹ của "mình". Vừa mặc vào, Y vừa suy nghĩ mấy thứ. Mặc dù nguyên chủ chỉ xuất hiện lần đầu qua lời kể của nhân vật khác và đúng một lần trong cảnh combat với America, nhưng đối với một giáo viên Ngữ văn như Y, việc phân tích người này cũng không có gì quá khó khăn đi.

Trong phân cảnh America bàn chuyện với trợ lí của gã, người trợ lí đó từng nhắc tới nguyên chủ là một người bốc đồng nhưng lại rất tinh ý, vậy nên hai kẻ đó mới quyết định không xử cậu bằng cách đầu độc. Nguyên chủ đã rất cố gắng để bảo vệ gia đình mình, cậu ta cũng đã cực kì tức giận khi biết ai là kẻ chủ mưu, cho thấy người này là người có hiếu và gia đình cậu cũng khá hòa thuận. Cuối cùng, qua cảnh của nguyên chủ với main chính, cũng có thể rút ra được cậu ta là người cọc cằn nhưng khá lanh lợi.

Vietnam gật gù hài lòng sau khi phân tích nhân vật mà bản thân xuyên vào, tính tình của nguyên chủ cũng tạm được, lần sau cứ theo đó mà cư xử thôi. Mở cửa ra khỏi phòng với bộ quần áo chỉnh tề trên người, chợt Y khựng lại. Mà...phòng ăn ở đâu ấy nhỉ?

Vietnam bối rối, nhà rộng như cái cung điện thế này mà tự mò đường thì chắc chắn không kịp, nhưng nếu đi hỏi thì lại dị vcl, ai đời chủ nhà mà lại phải đi hỏi đường không cơ chứ.

- " Sáng an Vietnam, con vừa mới dậy sao?"

Chợt giọng nói của một nữ nhân vang lên, trong lúc lo lắng liền khiến Y giật mình. Vietnam máy móc quay đầu lại, như có như không phát hiện ra người trước mặt là ai. Người phụ nữ với mái tóc vàng rực như ánh mặt trời, đôi mắt tím lấp lánh tựa thạch anh, ngũ quan hài hòa, làn da trắng như tuyết. Đó chỉ có thể là Indochina French, mẹ của nguyên chủ.

- " Sáng an thưa mẫu thân, đúng là con chỉ vừa mới dậy. Người đang tới phòng ăn sao ạ?"

Indochina hơi ngơ người, đúng là con trai cô có lễ phép thật đấy nhưng mà cũng không tới mức như vầy. Đôi mắt cô khẽ ánh lên vài tia nghi hoặc, song, lại bị chính bản thân dập tắt trong thoáng chốc.

- | Chắc do thằng bé mới học thêm vài lễ nghi từ chỗ Halios thôi. Như này cũng tốt, dù sao nó cũng lớn rồi mà. |

Mãi không thấy "mẹ" trả lời, Vietnam hơi chột dạ. Có khi nào Y nói sai ở đâu rồi không? Dù sao đó cũng là mẹ của nguyên chủ, có khi cô đã nhìn ra điều bất thường rồ-

- " Đúng vậy, dù sao cũng đã 6:10 rồi, con đi chung luôn chứ?"

Indochina nhún vai, vui vẻ trả lời, triệt để cắt đứt dòng suy nghĩ không mấy hay ho của Vietnam. Nhưng Y lại không tỏ ra khó chịu gì, ngược lại còn lấy làm mừng rỡ, làm sao mà khó chịu được chứ! Khi không đang lạc đường thì lại có người đề nghị giúp thì làm sao mà không vui được.

- " Đương nhiên là có rồi ạ, con cũng đang trên đường tới đó mà."

Cô gật đầu, thuận tay còn nắm lấy vạt áo Y kéo đi, còn Y thì nối gót theo sau. Vừa đi Indochina vừa kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, Vietnam ở phía sau lại rất chăm chú lắng nghe. Y muốn biết những chuyện đã xảy ra xung quanh nguyên chủ, bởi ngoài cốt truyện chính ra thì Y chẳng biết gì cả. Thế nhưng càng nghe, Vietnam lại càng cảm thấy nó hơi sai sai.

- " Con biết gì chưa Vietnam, cái thằng Rye mấy ngày nay mặt cứ bị đờ làm sao ấy, mẹ nghi là nó bị nghiện rồi, tốt nhất là con không nên tiếp xúc với thằng chả đó đâu."

- " Còn con bé nhà Blackbell nữa, lần nào nhà đó có tổ chức tiệc lại chẳng thấy nó đâu, cũng chẳng giao lưu gì cả. Con có nghĩ nó bị trầm cảm rồi không?"

Vietnam cười trừ, Y cạn ngôn với người mẹ này rồi. Thật không khác gì với mấy bà hàng xóm ở chỗ Y cả. Đúng là cái tính hóng hớt khi đã thành đam mê rồi thì còn có thể vượt qua cả thời đại và giai cấp luôn nhỉ.

______________________________________

Vì thời gian rảnh của tôi không nhiều nên lịch ra chap sẽ rất ngẫu nhiên, cũng sẽ không được đều đặn. Mong các độc giả thông cảm.

_______________

Gửi đến những người đọc và vote truyện của tôi:

Gửi đến những người xem chùa truyện của tôi:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro