Chap : 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap trước :

Đã không còn đó nữa

Chỉ có con quái thú

TRƯỚC MẮT TA GIỜ ĐÂY CHỈ CÓ MỘT CON "ÁC QUỶ"

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đối diện với ta lúc này là một cái thứ rất đồ sộ bao phủ cả ta , ta đang run sợ, cả hai con ngươi mở căng ra , ý nghĩ ta thúc giục ta phải chạy nhanh

Thôi nào....cử động đi , cử động đi ! Chạy đi..! Mau chạy đi , Việt Nam !!!

Có lẽ cơ thể ta theo phản xạ đã chạy nhanh về hướng cửa ra , ta có thể chạy ra nếu như "nó" không không dùng "bàn tay" ấy để đóng cánh cửa đó lại ...hi vọng của ta..

*SẦM*

-Ta đã không thể hét lên –

-Gừ.... Gừ...gừ..

*Soạt*

=-Vào khoảnh khắc ấy , lời của mẹ bỗng dưng ùa về tâm trí ta-=

*Khục khục*

-Nam, những cỗ quan tài phong ấn con quỷ ... có thể biến điều ước thành hiện thực...

*Khục ..khục khục*

-Dù có cách thức thực hiện điều ước ấy có tàn ác , méo mó ...

*Hộc , hộc*


-đ̶̛͕̑̽͂̋̋̍͒̅͝ę̶̶̡̜̫͎̳̦̣̮͎̂͛̏̆̉́̍̀̋͂͂̑̄͗̚͜͝n̴̝̒ ̶̝̲̱̣͙̍́n̴̡͓͇͊͑̓̓̕h̵̩͚̮̞͔̰̣̳̼͑̓̀̆͐̉ͅų̵̛͔̰̭̖̝̃̋̓̋̾̄͆͝ǫ̵̸̡̛͚̹̲̫̫̤̹̲̲̙͙̘̯̇̀̌̂̄̀͂̾̉̂͑̃͑͊̕n̵̼̱͎̆͊̿̆̚̚g̸̲̦̘̮̞̥̦̔̂͘ ̶̢̿n̵̡̡̧̯̝̘̮̺̍̽̇͗a̵̸̡̢̗̭͇̳̳̩̲̪͂̀̍̓͆̂͠o̴̭͕̒̆̐̀ ̶̙̘̘̬̉̾̒̌́̌đ̴̯͋͗̚ḯ̵̦̠̮̑̑͒́̽͑͌̇͘ ̶̻̀̑̀n̵̻̙̏̽͗̾̅̚̕͝ͅư̷̶̛̖͓̤̻͕̳͉̈́̉͂͒̈́̅͆̃͆̇̃́̃ả̵̡̞̗̲̈́̊͝.....!


Đó rõ ràng là một lời CẢNH BÁO

=-quay lại-=

*Sột soạt *

-Gừ ...gừ

"Nó" dùng cái đuôi của mình để quấn lấy ta...lúc này ta nhớ lại lời ước kia , lời ước của chính mình..

[TA KHÔNG MUỐN KẾT HÔN VỚI GÃ ĐÀN ÔNG ĐÓ ]

Mặt ta tái đi , nếu biết chuyện rồi sẽ thế này , ta đáng lẽ nên cầu xin g.i.ế.t. gã đàn ông đó...đáng lẽ nên ước hắn ta c.h.ế.t vào đêm tân hôn...

Ta quay mặt lại nhìn nó . Ôi, con ác quỷ này...

NÓ SẼ GIẾT TA ĐỂ NGĂN CẢN VIỆC KẾT HÔN

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

XX , ngươi có biết kết cục của một "khôn trạch" quý tộc phóng đãng là gì không ?

Đầu tiên , anh ta sẽ bị cắt hết tóc , bị l.ộ.t t.r.ầ.n và cho ngồi lên một con ngựa đen , một gia nhân sẽ cầm dây cương dắt ngựa đi khắp lãnh địa.

Trên cơ thể là đầy rẫy những vết thương do người n.é.m đá vào .

Sự đói khát và cảm giác nhục nhã sẽ khiến đầu óc anh ta trở nên điên loạn .

Sau đó , anh ta sẽ bị đóng dấu sắt với ô danh là một "khôn trạch" phóng đãng và bị đuổi đến tu viện hoặc vùng hẻo lánh , sống cô độc cho đến khi chết vì tuổi già.

CHÍNH VÌ LÝ DO ĐÓ , ta đã cố gắng để bản thân không phát ra tiếng.

Những hiệp sĩ sẽ chạy đến ngay khi nghe thấy tiếng thét , nếu họ phát hiện một goá phụ như ta đến phòng càn nguyên vào đêm khuya thế này ...

14 năm sống trong cô độc đã thống khổ lắm rồi , nếu là ở một tu viện hẻo lánh nào đó , ta còn có thể nhẫn nhịn được ư ?

Đến nỗi trước lúc ấy , liệu rằng ta có thể chịu đựng được nỗi ô nhục bị cho ngồi lên một con ngựa đen và đi quanh khắp lãnh địa không ?

Và ta biết phải cầu xin được tha thứ thế nào vì đã khiến người thừa kế của Đại Việt biến thành bộ dáng này đây ?

Ta đã liếc nhìn nó , sự lo lắng càng tăng khi nó chậm rãi ôm bao bọc lấy cơ thể của ta, nó như muốn lấp kín ta bằng sự to lớn ấy, sự chiếm hữu chỉ riêng cho nó , cơ thể ta lại run .

Nó dựa sát mặt ta , từ từ vùi đầu vào vai, đối mặt ta là con mắt màu bạc ánh xanh, cái cách nó nhìn ...lạ lắm ...

-'các hiệp sĩ nhất định sẽ giết Minh trong hình dáng này mất , mình đã cầu xin một điều ước ngu xuẩn và nó đã biến Minh thành thế này ... ''

Chúa ơi ...nếu như Minh vĩnh viễn không biến trở lại thì phải làm sao ?

-Gừ ..gừ..

-Minh...Việt Minh...

Đến khi ta vừa dứt lời nó đã ngã gục..

*RẦM*

Nó đang run , một cách mãnh mẽ nhưng lại đau đớn, ta đã nhân lúc này...! Mở cách cửa đó ra và chạy thật nhanh về chính căn phòng của mình, ta đã không dám quay đầu lại ta sợ nếu như chính mình chỉ cần quay lại nhìn liền không còn chạy được nữa..

*Phòng Vina*

Thật oái oăm làm sao khi ta cảm thấy nhẹ nhõm...ở căn phòng nơi ta bị nhốt trong suốt 14 năm qua, và khi được giải thoát khỏi sự căng thẳng cực độ, ta bắt đầu lo nghĩ về con quỷ trong thể xác của Minh , cứ như thể nhớ về cái xác ta đã g.i.ế.t và bỏ lại.

-Hộc..hộc ...

Nếu như con quỷ có ý thức của Minh...y sẽ nghĩ thế nào về người anh đã bỏ chạy khỏi y đây...

Ta che lại khuôn mặt lại dàn dụa nước của mình .

-'Là do mình nên Minh mới ra nông nỗi này...'

Vì ta là người đã kêu gọi con quỷ , thế nên ta phải tìm cách biến nó trở về.

Ta đã quay lại , nhưng vẫn giữ khoảng cách va quan sát nó. Nó vẫn nằm ở đó . Trông có vẻ con quỷ sẽ không thể làm hại ta, nó gần như chỉ có thể thoi thóp thở..

Hơn nữa , nó đã không giết ta dù cho nó có thừa cơ hội .

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Spoil :

Không có

Hà Nội 04/05/22 [23:43]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro