Chap 17: TRUE COLORS (2/2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VOTE và FOLLOW để nhận được thông báo về truyện nhanh hơn :>
___________

And I see your true colors shining through
I see your true colors,
And that's why I love you

- "Chúng ta nên hạnh phúc, Chaeng." Jisoo nói khi tay họ đan vào nhau

- "Chị yêu em, Chaeng."

- "Em yêu chị nhiều hơn, Soo." Rosé cong môi cười.

- "Nói cho chị mọi thứ," Jisoo nói

- "Chị sẽ không để ai làm phiền phía sau em, Chaeng. Nếu em nói chị không nên gặp ai đó, chị sẽ nghe."

- "Em sẽ không trói buộc cảm xúc của chị lần nữa đâu." Rosé dừng bước. Cô nhìn vào chân mình trong khi chơi với ngón tay của chị.

- "Không," Jisoo tuyên bố chắc nịch

- "Chị có trách nhiệm làm em hạnh phúc, nó là điều duy nhất chị phải làm."

- "Đừng coi em như gánh nặng."

- "Chưa bao giờ, Chaeng." Jisoo nâng mặt em ấy lên bằng ngón trỏ

- "Em luôn là màu sắc chân thực, đó là tại sao chị thích em."

- "Làm ơn, đừng bao giờ mệt mỏi vì em." Rosé thì thầm.

- "Làm sao chị có thể," Jisoo kéo em lại ôm ấm áp

- "Em là lý do tại sao chị vẫn còn đứng đây, như là Kim Jisoo. Làm sao chị có thể mệt mỏi vì em, Chaeyoung? Em là tình yêu của cuộc đời chị."

Vì vậy đừng ngại khoe chúng ra
Màu sắc chân thật của em
Màu sắc thật đẹp
Chị thấy ánh sáng từ màu sắc riêng em.

Họ ăn tối với cha mẹ Kim và chị Jiyoon, chị gái của Jisoo. Rosé cười tủm tỉm lần nữa khi Jisoo cho cô ăn thịt khiến Jiyoon ré lên với âm giọng đầy mùi ghen tị.

- "Em không bao giờ tình cảm với chị như thế." Jiyoon bĩu môi khiến Jisoo lườm chị khinh bỉ

- "Yah, chị muốn gì?" Jisoo đảo mắt.

- "Aigoo Jiyoon, đi gặp đối tác đi. Thôi làm phiền em nó lại." Ông Kim cười vì đứa con lớn.

- "Bố!" Jiyoon bĩu mỗi lần nữa, cho tới khi Rosé đột nhiên gắp cho cô ăn.

- "Yah, Park Chaeyoung! Em nên chăm chị!" Giờ thì đến lượt Jisoo bĩu môi như một đứa trẻ.

- "Ngốc." Em hôn má vỗ về Jisoo.

- "Vậy, Chaeyoung, con bây giờ cảm thấy khỏe hơn rồi?" Bà Kim hỏi

- "Jisoo nói với mẹ con bị cảm lạnh vì vết thương ở tay."

- "Bây giờ thì ổn cả rồi, mẹ." Rosé mỉm cười

- "Con đã không cận thận trước đó, xin lỗi ạ."

- "Nhớ cẩn thận, con yêu." Bà Kim đưa miếng thịt vào đĩa của cô

- "Ăn nhiều vào, trông con còn gầy hơn cả Jisoo bây giờ."

- "Con cảm ơn." Cô cũng vui vẻ ăn miếng thịt từ mẹ. Jisoo, người đang nhìn cũng đang cảm thấy vui vì cuối cùng cô cũng có thể thấy cô mỉm cười hạnh phúc. Hình như, một số gánh nặng trên vai cô ấy đã được trút bỏ đi.

- "Cảm ơn vì bữa ăn ạ" Rosé và Jiyoon chắp chặt tay cười. Họ rót rượu vào ly nhưng Jisoo không lấy. Cô cần đón em về nhà, cô sẽ không bị đánh gục vì rượu đâu.

- "Chị không uống à Soo." Rosé nhâm nhi rượu hỏi.

- "Không, ổn mà." Jisoo nói khi ăn mấy miếng thịt còn lại

- "Cưng đừng uống quá nhiều."

- "Tại sao?"

- "Chị sẽ không gọi Key đến đây giúp đâu." Jisoo nói, đề cập đến vệ sĩ, tài xế của Park Gia người có thân hình sáu múi và chà, đẹp trai.

- "Đừng nói với em là chị ghen nha?" Jessica cười

- "Đừng lo lắng mà cưng."

- "Anh ấy luôn bên cạnh em, trông rất có khả năng." Jisoo cau mày

- "Nghĩ xem nếu những lúc đó là chị đi, bực mình thật mà."

- "Thôi càu nhàu nào," Rosé nhẹ nhàng tiến lại hôn, và Jisoo cảm thấy có chút vị rượu lắng lại trên môi cô

- "Em chỉ thích có một cô bạn gái dễ thương hơn là một anh bạn trai to lớn."

I see your true colors
And that's why I love you
So don't be afraid to let them show
Your true colors
True colors are beautiful like a rainbow
Oh, like a rainbow

Jisoo vừa mới tắm rửa xong, bước vào phòng thì thấy Rosé ép hai tay lại siết chặt má mình

- "Có gì à?" Jisoo ngồi bên cạnh bạn gái trên giường.

- "Em nghĩ em uống nhiều rượu quá rồi. Má em nóng quá." Rosé bĩu môi.

Jisoo chỉ cười thầm khi thấy hành động kỳ lạ của em. Cô đưa tay ôm lấy má em.

- "Tốt hơn không?"

- "Hơn nữa." Rosé nhắm mắt lại.

Jisoo mỉm cười và cúi xuống gần hơn. Cô hôn lên môi em, khiến cô gái trẻ mở to mắt vì bất ngờ.

- "Chị có thể có em tối nay được không?" Jisoo trầm giọng hỏi. Tay cô di chuyển từ má xuống đến xương quai xanh, tay kia đã ở trên eo em

- "Chị muốn em..."

- "Jisoo.." Rosé trả lời bằng một nụ hôn. Cô ấy ôm lấy cổ của cô, kéo cơ thể họ lại gần hơn. Cô mỉm cười hài lòng, cô hôn em vài lần rồi đưa lưỡi trượt dài lên cổ, khiến em ấy rên rỉ.

- "Chị yêu em." Jisoo nói trước khi mút cổ Rosé, gần mạch đập nơi khiến cho cô gái trẻ chỉ có thể rên rỉ trong khoái cảm.

- "Gosh, Soo...ah." Em nói giữa lúc thở hổn hển, lưỡi của chị vẫn còn trên cổ cô nhưng tay cô ấy đã tự tìm đường đến ngực em rồi.

- "Chị yêu em..." Jisoo trầm giọng thì thầm.

- "Đã lâu lắm rồi." Jisoo cười nham nhở khi thấy em thở khó khăn vì động chạm của cô. Jisoo vội vàng cởi áo sơ mi và tháo áo ngực em ra, liếm mút bộ ngực. Em ấy nắm chặt ga gường trong khi cố kìm nén lại tiếng rên rỉ.

- "Bố mẹ vẫn còn thức đấy." Jisoo nhẹ tiếng khẽ khàng khi môi cô chạm vào bụng trần của em

- "Đừng to tiếng quá."

- "Soo~... Jisoo~" Rosé kêu tên cô liên tục, là dấu hiệu bên trong cô ấy không chịu nổi nữa

- "Làm ơn, vào trong em đi..."

- "Đừng nhanh thế, tình yêu." Jisoo cười nham nhở lần nữa khi cởi quần lót em ra

- "Oh, cục cưng của chị đã ướt rồi này."

- "Soo... mạnh lên...ah..." Rosé có thể cảm thấy ngón tay Jisoo đang ấn vào nhấp ra trong cô. Jisoo lơ lửng phía trên hôn lên trán em.

- "Ah, em sắp...Ah~" Rosé thở mạnh, Jisoo chiếm lấy đôi môi của em và đưa lưỡi vào trong miệng, đắm chìm vào cơn say.

- "Cưng thật quyến rũ mà." Jisoo trầm giọng gian tà rồi khi rút ngón tay cô ra, hạ thấp người xuống hôn lên trán em lần nữa

- "Chị yêu em."

- "Yêu chị nhiều," Rosé nói khi nhắm nghiền mắt, cô ấy mệt nhưng vẫn gắng cười

- "Em đã thỏa mãn đấy."

- "Chị cũng vậy." Jisoo nói khi quấn lấy em bằng cánh tay cô

- "Ngủ ngon, tình yêu của chị."

Can't remember when
I last saw you laughing, oh
This world makes you crazy
And you've taken all you can bear
Just call me up
'Cause I will always be there

- "Bố mẹ sẽ ở bên ngoài cho đến giờ ăn trưa." Rosé đọc tin nhắn. Họ đang trên đường trở về Seoul sau khi ăn sáng với bố mẹ Kim.

- "Chị sẽ đi cùng em," Jisoo nói

- "Chị vẫn còn nguyên một ngày nghỉ."

- "Được không?" Rosé nở một nụ cười.

- "Tất nhiên."

- "Chúng ta có thể cùng nhau sáng tác bài hát." Rosé hạnh phúc nói.

- "Ý hay đấy," Jisoo vẫn khóa mắt trên đường. Rosé bất ngờ ôm lấy cánh tay của Jisoo và cúi xuống gần hơn.

- "Cảm ơn."

- "Hmm?"

- "Vì chị vẫn còn ở đây cùng em, Jisoo."

Jisoo không trả lời. Thay vào đó, cô hôn em một cách âu yếm.

And I see your true colors shining through
I see your true colors,
And that's why I love you

- "Ah, Chichoo!" Rosé rên rỉ vì chị rúc mũi vào hõm cổ cô khi họ đang chơi piano trên phòng khách.

- "Wae wae wae?"

- "Chúng ta đã định sẽ chơi bài này."

- "Nhưng chị thích như này hơn," Jisoo hôn lên tai em

- "Chị nhớ em."

- "Chúng ta ở cùng nhau 2 ngày trước, Jisoo."

- "Vẫn vậy, không bao giờ đủ cả." Jisoo di chuyển đôi môi của mình hôn sườn mặt của em

- "Thật là, em hấp dẫn quá đấy."

- "Cứ như em là bữa ăn của chị ấy." Rosé cười khúc khích.

- "A, nghe biến thái."

- "Là chị đấy, byunsoo." Em đánh vào lòng bàn tay của chị đặt trên bụng cô

- "Chúng ta vẫn mãi như này à?"

- "Sao không," Jisoo vặn lại, đặt cằm lên vai em

- "Cứ như bây giờ chị thấy cực bình yên."

- "Em cũng vậy."

Họ cứ như thế, kéo dài một lúc cho đến khi điện thoại của Jisoo đổ chuông. Rosé liếc nhìn màn hình, quản lí đang gọi.

- "Vâng?" Jisoo lười biếng trả lời

- "Ngày mai vé sẽ mở bán, công ty quyết định 4 thành phố rồi."

- "Bốn?" Cô mở to mắt.

- "Ừ, Seoul, Đài Bắc, HongKong và Bangkok."

- "Wow, không phải hơi nhiều sao?" Jisoo lo lắng.

- "Họ không nghĩ vậy." Đầu dây bên kia cười cười

- "Đây là cách tốt nhất để che đậy truyền thông đào bới Jennie."

- "Chà." Jisoo nuốt khan khi thấy Rosé siết chặt tay cô

- "Nói chuyện với sau ạ."

- "Jennie unnie sao vậy?" Rosé hỏi, giọng cô nghiêm túc.

- "Em ấy bị truyền thông bắt gặp, ra ngoài với Kai.".

- "Lại nữa à?"

- "Ừm," Jisoo gật đầu

- "YG ENTERTAINMENT vẫn đang có ngày tồi tệ vì dù sao họ cũng cần chuẩn bị album tiếp theo và cũng sắp tới rồi. Nhiều người cho rằng em ấy sẽ rời đi sau chuyện này. Jennie cũng sẽ quay lại Mỹ để tham gia khóa học diễn xuất."

- "Khóa học diễn xuất? Kim Jennie?" Rosé nghiêng đầu, cũng nhận thấy Jisoo đang bối rối

- "Chị chắc chứ?"

- "Chị cũng không chắc nữa," Jisoo ôm chặt cô và thở dài

- "Chị sợ vì thật ra chúng ta đều đang ở trong tình trạng tốt. Chúng ta không gặp nhau trong thời gian dài. Chị tình cờ gặp vài nghệ sĩ ở công ty nhưng Jennie, chị không biết gì về em ấy."

- "Em ấy gọi chị nói em ấy đã về LA tuần trước, chuyện gia đình."

- "Được rồi." Jisoo lại thở dài. Cô ngẩng đầu lên và bắt gặp đôi môi của em đang quay đầu lại. Cô hôn lên đôi môi xinh xắn ấy và cong môi cười, không biết rốt cuộc cô thích vị ngọt trên đầu môi của em đến mức nào nữa.

- "Đừng căng thẳng quá."

- "Chị ước vậy." Jisoo cúi xuống gần hơn hôn em lần nữa. Lần này, cô muốn quên đi hết mọi thứ, ngoại trừ Park Chaeyoung.

So don't be afraid to let them show
Your true colors
True colors are beautiful like a rainbow
Oh, like a rainbow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro