Chap 23: BECAUSE IT'S SPRING (2/2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VOTE và FOLLOW để nhận được thông báo về truyện nhanh hơn :>
_________

Cánh hoa anh đào rơi lả lướt đắm mình trong mùa xuân
Cũng thật kỳ lạ. Lần này,
Chị cứ nghĩ về khuôn mặt của em,
Mà không biết rằng mình đang đỏ mặt

- "Nhịp tim có vẻ tốt." Bác sĩ Han đọc kết quả

- "Nhưng huyết áp.. ăn nhiều vào nhé Chaeyoung."

- "Vâng, bác sĩ."

- "Và, em vẫn còn lo lắng, sao vậy?"

- "Em đã nói với Jisoo về nguyên nhân rồi." Cô nói, cô đã tự đấu tranh với bản thân liệu thật sự có nên nói hay không

- "Jisoo có vẻ tức giận về nó. Chị ấy thậm chí còn gây sự với ai ở gần em."

- "Thế thì, bây giờ em lo về em ấy à?"

- "Em nghĩ vậy."

- "Nó làm các triệu chứng suy giảm," Bác sĩ Han mỉm cười

- "Nó giúp em sao lẵng. Không phải về em với Jisoo mà là theo cách khác."

- "Như thế tốt không?"

- "Tình yêu có hai mặt mà. Nếu em cảm thấy như thế thì em đúng trọng điểm rồi. Chaeyoung, em cần cảm thấy như vậy."

- "Em sẽ, bác sĩ Han."

- "Kiểm tra thêm một lần nữa, tôi nghĩ em có thể trở lại bình thường thôi."

- "Như thế nào ạ?"

- "Em có thể sống chung lại với bạn gái, nhìn tin tức và sinh hoạt như thường lệ." Không thể diễn tả nổi nét mặt rạng rỡ của Rosé. Người đàn ông cũng cảm thấy hạnh phúc, trong em đã thay đổi từ lần đầu tiên ông nói với cô về việc cần sống riêng.

- "Cảm ơn," Rosé chân thành nói.

Ánh nắng rực rỡ
Và làn gió nhẹ
Cả thế giới trước mắt chị đang nở hoa, và em
Cũng sẽ nở rộ như thế
Vượt qua những bức tường đang rung động của trái tim chị

- "Thật không?"

- "Ừ" Rosé mỉm cười khi Jisoo đỗ xe bên bờ sông, họ quyết định dành thời gian đi dạo bên bờ sông Hàn.

- "Em sẽ trở lại," Jisoo tháo dây an toàn, tựa sát vào em, cô ấy vui vẻ bắt chéo tay lên cổ Jisoo

- "Em sẽ ở đây với chị lần nữa."

- "Cảm ơn chị, Jisoo." Rosé nhẹ nhàng nói, nhận được nụ hôn từ cô gái lớn hơn

- "Chị luôn ở đây vì em."

- "Không." Jisoo ngắt lời

- "Là em quyết định ở lại, khi chị cố rời đi."

- "Chị giữ em lại mà không cần chạm vào em." Rosé ngân nga lời bài hát của cô.

- "Chị nắm chặt em mà không cần trói buộc." Jisoo tiếp lời, cười toe toét

- "Chị yêu em." Jisoo một lần nữa cúi xuống gần hơn chiếm lấy đôi môi em, cô gái trẻ đáp trẻ nó nó. Nụ hôn trở nên thô bạo hơn khi tay của Jisoo bắt đầu cởi nút áo em, đôi môi của cô cũng đã chui xuống ngực Rosé.

Rosé có thể cảm nhận được đôi môi của chị đã ở điểm tận cùng, liếm và mút, tay cô thì vẫn còn đang dính chặt với chị. Cô không thể di chuyển, tiếng rên rỉ của cô không thể khiến Jisoo thả tay ra.

- "Ah~.. Soo.."

- "Giữ đi." Jisoo đan bàn tay họ vào nhau. Dù cho không gian nhỏ và ánh sáng yếu ớt ở trên xe, Rosé vẫn có thể cảm thấy Jisoo đang thỏa mãn mình.

- "Jisoo... SOO~...ah" Rosé rên rỉ. Cơ thể cô run lên vì ngón tay chị rung động trong cô.

- "Không nghe cưng nói gì cả." Jisoo trêu chọc, cô ấy ngẩng mặt lên, mút lấy cổ em.

- "Em đẹp quá."

- "Soo, tớ sắp rồi, nhanh lên."

- "Gì cơ?" Jisoo lại đùa nữa.

- "Làm em nhanh đi!"

- "Ha, em nói bậy." Jisoo lại nhếch mép cười trước khi tăng tốc độ khiến Rosé chìm đắm trong cơn khoái lạc.

Chị sẽ không kiên nhẫn
Chị sẽ đợi hôm nay
Chị tiếp tục nhìn
Vào chiếc điện thoại lặng im của chị

Kế hoạch dành một chút thời gian ở ven sông đã bị hủy do Rosé háo hức đẩy Jisoo đến phòng ngủ của họ. Um, công việc còn dở dang.
Rosé hôn lên khuôn mặt của Jisoo, để lại những vết son môi trên khuôn mặt trắng ngờn của cô. Jisoo chỉ cười khi em xóa sạch dấu và tiến lại gần cô hơn.

- "Điều ước của em là gì?" Jisoo nhìn đồng hồ, đã 11.11 đêm rồi.

- "Chị." Rosé nói. Nụ hôn nóng bỏng của họ bị dán đoạn bơi ai đó gọi Jisoo. Lúc đầu họ định ngó lơ nó nhưng cuộc gọi vẫn không ngừng reo réo. Cảm thấy phiền phức, Rosé lấy điện thoại và trả lời.

- "Chị đâu rồi, Kim Jisoo?! Sao chị không bao giờ trả lời cuộc gọi của em? Em không đủ tốt cho chị à? Park Chaeyoung thì đủ tốt cho chị chắc?" Jisoo mở to mắt.

Đó là Hong Suzu

- "Giải thích cho em đi?"Rosé ngắt điện thoại và nhìn vào cô, người đang hết sức sững sờ.

- "Chị chưa bao giờ có gì với Suzu cả" Jisoo vội vã đáp lời.

- "Thế nhưng tại sao?" Nước mắt Rosé chầm chậm rơi xuống

- "Đầu tiên là Irene, giờ là Suzu. Chị đã làm gì vậy, Soo? Chị đã làm gì?" Rosé tự đánh vào ngực mình một cách vô vọng.

- "Chaeng-ah..." Cô kéo em vào lòng. Mặc dù lúc đầu em ấy chống cự lại, song vẫn cảm thấy an tâm khi Jisoo giữ cô. Em ấy khóc cho đến khi ngủ thiếp đi và Jisoo ở bên dõi theo bên cô.

Đó là lần đầu tiên của chị đó là lý do tại sao
Chị hơi lúng túng, đó là lý do tại sao
Đó là vì em
Chị như thế, chị là như thế

Jisoo thức dậy vào giữa đêm, khi tìm không thấy Rosé bên cạnh. Cô xuống khỏi giường ngay lập tức và thấy em ấy đang khóc ở phòng khách. Cảnh này khiến cô nhớ lại về ngày sinh nhật của mình, khi Jane gọi cô và Rosé đã khóc vì nó. Bác sĩ Han nói với cô rằng em sắp khỏe trở lại nhưng giờ cô đã cho em gì? Nỗi đau khác?

- "Chaeyoung, Chaeng..." Jisoo thì thầm nhẹ nhàng, ngồi xuống cạnh em, người vùi mặt vào đầu gối. Đôi vai nhỏ bé run lẩy bẩy, Jisoo không thể không vuốt mái tóc nâu mượt, gắng mình an ủi cô.

- "Xin lỗi..."

Một tiếng khịt mũi khác

- "Làm ơn tin chị đi mà."

- "Em luôn tin chị," Rosé ngẩng mặt lên. Nước mắt vẫn đọng trên khuôn mặt, Jisoo đưa tay lên má, vuốt ve nhẹ nhàng

- "Nhưng mà em ghen."

- "Chị biết." Jisoo hôn môi cô.

- "Chị đã làm gì, Jisoo?"

- "YG ENTERTAINMENT bảo chị đối xử tốt với các hậu bối."

- "Với Suzu nữa?"

- "Ừ."

- "Nhưng.."

- "Chị biết. Chị sẽ làm rõ với em ấy. Em ấy từng..." Jisoo dừng lại khi thấy Rosé khóc lần nữa.

- "Em ấy gì, Soo?"

- "Em ấy từng tỏ tình với chị. Nhưng chị chỉ yêu em thôi, Park Chaeyoung à."

Lalalala lalalalala
La lalala lalalalalalal
Chị ngân nga một mình
Chị nghĩ rằng mình yêu nó bởi vì mùa xuân

- "Em phát hiện chị ấy đang ở MX Club, Soo." Somi gọi cho cô vào ngày tiếp theo

- "Có chuyện gì à?"

- "Chị cần gặp em ấy."

- "Gì cơ?! Rosé unnie biết thì sao?!"

- "Không phải như em nghĩ đâu, Somsom" Jisoo lạnh lùng nói

- "Em ấy nên trả giá với những gì đã làm hôm qua."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro