Chương 43. Tình thú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ở thư viện còn có chỗ để ẩn nấp, còn ở sân trường thì tầm nhìn trống trải, hai người mà làm cái gì thì những người xung quanh đều có thể thấy được.

Lệ Sa ôm lấy Thái Anh, hai mắt sáng ngời mà nhìn cô, có cơn gió thổi tới, tóc hai người dây dưa dính vào nhau.

Đây là lần đầu tiên hai người ở trước nhiều người mà thân mật như vậy. Trong lòng Thái Anh vừa kích động lại vừa khẩn trương, lại thêm sợ hãi, ánh mắt nhìn những người xung quanh, lấy hai tay đẩy đẩy Lệ Sa ra, nhẹ nhàng nhắc nhở, "Xung quanh đều là sinh viên, ảnh hưởng không tốt."

Lệ Sa không chỉ không buông cô ra, ngược lại còn ôm cô chặt hơn, khoé mắt cùng với đuôi lông mày ý cười càng gia tăng, "Thái Anh, không phải em nói tôi nổi loạn sao?"

Tim Thái Anh loạn nhịp, trên môi truyền đến một mảnh mềm mại hơi lạnh, Lệ Sa ở chỗ này, làm chuyện ở trong thư viện chưa làm xong.

Sinh viên xung quanh xem mà ngốc cả ra. Hôn, thật sự hôn rồi! Ở ngày tựu trường, lại phát sinh ra tình cảnh này, hai người này chắc là đôi tình nhân yêu xa!

Vì ở nơi khác nhau... cho nên chỉ có chờ tựu trường mới có thể ở bên nhau.

Một chút ôn nhu, một chút lúng túng, tim Thái Anh mới hoãn lại một chút, Lệ Sa đã buông cô ra, ý thức được hành vi xúc động vừa rồi của cô. Đúng là giống như Thái Anh nói vậy, nổi loạn.

"Xin lỗi, tôi vừa rồi..." Lệ Sa muốn nói gì đó, thì mặt cô đã bị Thái Anh ôm lấy, nhắm mắt lại nghiêng đầu tiếp tục hôn lên môi cô, khắc chế sự hưng phấn lưu luyến ở trên đôi môi ấy.

Thẳng đến tiếng hô hào của mọi người ồn ào đánh thức hai người, Thái Anh mới buông Lệ Sa ra, thấy Lệ Sa ngẩn ngơ nhìn cô, Thái Anh cười, "Như vậy mới giống yêu đương!"

Hai người lại gặp vị giảng viên mắt kính vàng, trên tay ôm ba cuốn sách mới mượn từ thư viện, đứng ở trong đám người, nhíu mày nhìn các cô.

Trường đại học này không phải là trường bình thường, là đại học tốt nhất của Giang Lâm, đứng trong top 5 của cả nước.

Giảng viên mắt kính vàng nhịn không nổi nữa, đi qua đối diện Thái Anh và Lệ Sa, "Đến văn phòng của tôi."

Hôm nay phải giáo dục phê bình hai cái người này mới được. Lén lút hôn nhau thì thôi bỏ qua, đằng này ngang nhiên dám ở trong sân trường mà hôn môi. Điều này sẽ làm ảnh hưởng đến tâm lý sinh viên ở trong trường, làm những sự việc không lường trước được.

Cách đó không xa có giọng nói nho nhỏ, "Đây không phải là giảng viên Tiếu sao?"

"Hai người này chắc thảm rồi, sẽ bị giáo dục đạo đức."

Lệ Sa xoay người che khuất Thái Anh ở phía sau, đôi mắt ôn nhu thay vào là đôi mắt lạnh lùng bình tĩnh, mắt nhìn các sinh viên ở xung quanh lạnh lùng nói, "Được."

Nắm lấy tay Thái Anh dắt đi, đi theo phía sau giảng viên Tiếu, hướng đến là văn phòng hành chính.

Phía sau truyền tới những câu nói đầy hâm mộ, "U là trời, vị bạn học kia thật là ngự tỷ, ở trước mặt cô Tiếu như vậy không hề sợ..."

Thái Anh nhìn góc nghiêng mặt của Lệ Sa không chớp mắt, trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào. Yêu đương ở đại học là cảm giác này sao?

Cảm giác này thật sự muốn mạng người.

Tâm thiếu nữ đập loạn cả lên.

Tầng lầu văn phòng hành chính khác những nơi khác, sinh viên không có việc gì sẽ không tuỳ tiện đến đây, đi vào văn phòng chỉ có tiếng bước chân của ba người vang lên trên hành lang.

"Giảng viên Tiếu." Lệ Sa gọi cô, dừng chân lại.

Trưởng phòng giáo vụ giảng viên Tiếu quay đầu lại, thấy hai sinh viên không chịu đi tiếp, hạ mặt kính xuống, vẻ mặt nghiêm túc trên hành lang mà bắt đầu giáo dục hai người.

"Cha mẹ cực khổ nuôi mấy đứa vào đại học, không phải để mấy đứa đến đây yêu đương. Ngày khai giảng đầu tiên, bộ không dằn lòng được hay sao mà trước mặt những người khác làm cái việc này, hai người có biết hành vi này có ảnh hưởng lớn như thế nào không?"

Giảng viên Tiếu đi đến trước mặt hai người hỏi Lệ Sa, "Em học ngành gì, tên là gì, học năm mấy?" Ánh mắt nhìn Thái Anh, "Còn em này nữa, học ngành gì, tên gì, năm mấy?"

Phải nhớ kỹ, đến lúc đó điểm rèn luyện cho điểm thấp 5 phần.

"Chúng tôi không phải sinh viên." Lệ Sa thái độ rất thản nhiên mà nhìn gương mặt vị giảng viên đang cố kiềm chế không tức giận.

Không phải sinh viên? Tiếu Lan Mịch nhìn hai người trước mặt đánh giá, thấy nữ sinh bên cạnh mang balo, cười một tiếng, "Em nói không phải là sinh viên, tôi tin sao." Cằm hất về phía Thái Anh, "Em này cũng phải năm 3 đi."

Muốn lừa giảng viên sao? Còn non lắm!

"Giảng viên à, chúng tôi thực sự không phải là sinh viên." Thái Anh liếc mắt nhìn Lệ Sa một cái, từ trong túi lấy ra thẻ sinh viên, "Em đã tốt nghiệp hơn 4 năm."

"..." Tiếu Lan Mịch quét mắt thẻ sinh viên, tức khắc nghẹn lời.

Trường hợp thế này xấu hổ quá đi.

Thái Anh lấy thẻ sinh viên ra, đến lượt Lệ Sa cũng lấy thẻ ra để chứng minh thân phận, "Tôi tốt nghiệp 6 năm rồi." Nhưng mà trọng điểm không phải cái này, trọng điểm là, "Chúng tôi đã kết hôn rồi."

Giảng viên Tiếu chắc chắn sẽ không dễ nhận thua như vậy, trầm mặc chút xíu, đẩy cái mắt kính xuống, "Mặc kệ tốt nghiệp bao nhiêu lâu rồi, đều là sinh viên Giang Lâm, hai người sao lại ở sân trường..."

Chuyện này lần đầu gặp phải, Tiếu Lan Mịch phải suy nghĩ một tí tìm từ thích hợp để nói, "Các cô ở trong sân trường muốn yêu đương, tôi là người từng trải có thể lý giải, nhưng cũng phải có chừng có mực. Chuyện vừa rồi nếu lại bị tôi bắt gặp, sẽ bắt hai người tới làm hình mẫu để phản biện giáo dục sinh viên."

"Lần sau chúng tôi sẽ chú ý." Lệ Sa vẫn bình đạm không tỏ thái độ gì, một chút sợ hãi cũng không có.

Tiếu Lan Mịch hơi nhíu mày, chỉ vào cửa, "Được, tiếp tục đi dạo đi." Nói xong xoay người đi đến thang máy, về văn phòng của cô.

Đi được hai bước, Tiếu Lan Mịch bỗng chốc nhớ đến hai cái tên trong thẻ sinh viên viên, lập tức xoay lại hỏi, "Khoan đã, hai người một là Lạp Lệ Sa, một là Phác Thái Anh."

Đại học Giang Lâm có rất nhiều sinh viên ưu tú, Lệ Sa và Thái Anh đều nằm trong danh sách sinh viên ưu tú của trường. Mới vừa rồi nói chuyện còn để bụng chuyện ngoài sân trường, giảng viên Tiếu mới không để ý. Lúc này bình tĩnh mới nhớ đây một là tổng tài của tập đoàn Lạp Thị, một là tổng tài của Phác Giang Khoa Học Kỹ Thuật.

Hai tổng tài, trang điểm thành sinh viên, cái tình thú này. Người bình thường không thể nghĩ đến được.

Tiếu Lan Mịch có nghe được chuyện Lệ Sa kết hôn, trăm ngàn vạn tưởng cũng không nghĩ tới, người cùng Lệ Sa kết hôn là Thái Anh.

"Hai người đã kết hôn?"

Vợ vợ dùng nụ cười để trả lời, sau đó dắt tay rời đi.

Áo vest có chút vướng bận, Lệ Sa nhìn qua balo của Thái Anh, muốn đem áo vest bỏ vào trong đó, "Thái Anh, tôi có thể cái áo vào balo của em không?"

"Có thể." Thái Anh xoay lưng đưa balo về phía Lệ Sa, Lệ Sa xếp cái áo lại, tay vừa mới đụng tới khoá kéo, Thái Anh đột nhiên xoay người lại, nhiệt tình nói, "Để em giúp chị bỏ vào."

Lấy cái áo từ trong tay Lệ Sa, hạ một dây balo xuống, balo từ trên vai trượt xuống bả vai, kéo một đường vừa đủ để bỏ cái áo vest vào.

Cái áo vest mềm mịn này, mặc ở trên người không nóng còn chút hơi lạnh. Cứ như vậy bị Thái Anh nhét vào trong balo không thương tiếc.

"Không ngay ngắn." Lệ Sa theo bản năng đè balo lại, muốn lấy cái áo ra xếp lại, nhớ lúc trước Thái Anh còn trêu ghẹo nói cô chòm sao Bạch Dương, lại thu hồi tay, "Được rồi, cứ để như vậy đi."

Thái Anh khoá balo lại, đem balo mang lên vai, Lệ Sa nắm lấy dây balo nói, "Để tôi đeo cho."

Trong balo có giấu cuốn sách "Làm sao để gia tăng tình yêu mãnh liệt". Thái Anh nào dám lơ là đưa balo cho Lệ Sa mang, lỡ đâu lúc lấy áo ra lại bị thấy được, cô không giải thích được tại sao lại mua một quyển sách như vậy?

Học yêu đương như thế nào sao?

Ngẫm lại đều cảm thấy xấu hổ.

"Balo rất nhẹ, em mang được rồi."

Lệ Sa thấy cô kiên trì muốn mang, cho nên buông tay ra.

Từ văn phòng hành chính đi ra chính là trung tâm triển lãm quốc tế, kiến trúc độc đáo tinh tế hình cung, có thể chứa hơn vạn người, thường các buổi diễn thuyết quan trọng sẽ được tổ chức ở đây.

Đi tiếp nữa sẽ là nơi dành cho các đôi tình nhân, Hồ Thù Cần.

Ở đây có một cái đình để hóng gió, núi nhân tạo hình vòm, phong cảnh quanh hồ say lòng người, cảnh đẹp yên tĩnh.

Lệ Sa và Thái Anh cùng nhau đi dạo dọc bờ hồ, nhìn mấy cái đình hóng gió đều có sinh viên ở đó ngắm phong cảnh, cho cá ăn, vòng một vòng đến sân thể dục.

Cuối cùng hai người lại về đến thư viện.

Lầu 2 của thư viện có một căn tin, nơi này có thể nói chuyện phiếm và ăn vặt.

Hai người tìm một băng ghế dài kế bên cửa sổ ngồi xuống, Thái Anh đi mua hai chai nước, vặn cái nắp đưa cho Lệ Sa một chai, ngồi đối diện xuống trước mặt Lệ Sa.

"Em nghe Vân Tạ nói, chị mỗi năm vào ngày tựu trường đều sẽ quay về trường." Thái Anh mở nắp chai ra uống một ngụm, nước lạnh uống vào, khí nóng trong người cũng tản ra bớt, "Trừ bỏ gặp Hà học tỷ, chị còn gặp những người khác sao?"

"Không có." Lệ Sa cầm lấy chai nước Thái Anh đưa cho, đôi tay đặt lên trên cái chai mát mẻ, "Sau đó, tôi chỉ đến gặp em."

Lời nói vô tình nhưng lại làm cho tâm người ta lay động.

Thái Anh uống nước để áp đi sự bồi hồi của mình, rõ ràng là một câu nói đơn giản, sao cô nghe xong lại động tâm không kiềm chế được?

"Hôm nay, công ty chị không có việc gì sao?" Lệ Sa rất bận, trong lòng Thái Anh rất rõ việc đó, công ty của Lệ Sa không có một ngày nào là không có việc.

Vấn đề này không nên hỏi, vừa hỏi xong thì điện thoại Lệ Sa vang lên.

Tiếp xong điện thoại, Lệ Sa nói, "Trợ lý Tô mới báo cho tôi, công ty có một vị khách hàng quan trọng vừa đến, muốn tôi đến công ty. Em tiếp tục ở trường hay cùng tôi đi?"

"Đi công ty chị sao?" Ý Lệ Sa là này đi?

"Nếu công ty em không có việc gì thì đi đến công ty tôi." Lệ Sa dừng một chút, sau đó cười nói, "Cùng đi với tôi đi."

Ngồi trên xe, Thái Anh đem balo quăng ra ghế sau, quay đầu thấy Lệ Sa nhìn cô chăm chú, tâm động nữa rồi, Lệ Sa lại muốn hôn cô sao?

Cũng không có.

Chỉ là đang đợi Thái Anh cài dây an toàn thôi.

Chờ Thái Anh cài dây an toàn xong, Lệ Sa mới đem xe lái ra khỏi trường học.

Trên đường vẫn kẹt xe như cũ, dòng xe cứ hướng về trường học, đi từng chút từng chút một đến giao lộ Trường Long.

Qua đoạn này, một đường đi thẳng, càng đi càng thấy tổng bộ tập đoàn Lạp Thị càng gần. Thái Anh mới sực nhớ cái gì đó, quay sang nói Lệ Sa, "Chúng ta bỏ quên em gái chị ở trường rồi."

Lúc Vân Tạ đi, đã có nói cho cô là nếu đi về thì gọi cho con bé một tiếng.

"Vậy em gọi cho con bé đi, nói chúng ta có việc đi công ty, con bé tự đi về đi."

Lúc này, Vân Tạ đang ở cùng mấy bạn cùng phòng của mình, mùi mẩn mà nghe bạn học Trần Lộ Hy kể chuyện của hai vị học tỷ ở dưới sân trường, nhận được điện thoại của Thái Anh, Vân Tạ nói vài tiếng cho có lệ, "Các chị cứ bận đi, tôi tự về nhà được."

Cúp điện thoại, tiếp tục nghe.

"Lúc đó vị học tỷ kia làm như thế này ôm lấy eo người kia, một tay ôm lấy gương mặt người kia, ở trước mặt trưởng phòng giáo vụ giảng viên Tiếu hôn môi." Thiếu nữ Trần Lộ Hy tâm thao thao nói, "Mình thấy vậy muốn tìm một học tỷ bá đạo lạnh lùng để yêu đương."

"Đúng rồi, vị học tỷ kia nhìn giống cậu vài phần tương tự." Trần Lộ Hy nhìn về phía Vân Tạ, đem hình lén chụp được dưa cho mọi người xem, "Mọi người xem, có phải giống hay không?"

Ảnh chụp là ảnh lén, lại ngược sáng, tiêu cự quá xa cho nên ảnh chụp không rõ. Chỉ có thể nhìn ra là hai nữ nhân, còn lại không thể thấy được cái gì.

Nhưng mà Vân Tạ liếc mắt một cái là nhận ra được hai người chính là chị cô và chị dâu.

Tâm Vân Tạ tức khắc không vui, cô cắn chặt răng, làm bộ không quen biết hai người đó, "Cậu chụp ảnh như vậy làm sao biết được là tương tự."

Có việc về công ty? Là gấp không chờ nổi về nhà làm cái gì đi!

Tức giận!

Vân Tạ đem điện thoại trả lại cho Trần Lộ Hy, cầm lấy điện thoại mình nói, "Mình có việc đi trước." Vừa ra tiệm trà sữa liền gọi cho Thái Anh.

"Chị với chị tôi ở trong trường học hôn môi, bị bạn học tôi chụp lại."

Thái Anh nhận điện thoại, tâm lập tức bay lên, không nghĩ tới sẽ có người bị chụp lại.

Cô quay sang nói Lệ Sa, "Vân Tạ nói, chúng ta ở trong trường bị bạn học của con bé chụp..."

"Hôn môi?" Lệ Sa đậu xe tốt, kéo tay cô, ánh mắt ôn nhu nhìn Thái Anh.

Thái Anh gật đầu.

Lệ Sa nhìn như không có việc gì mà cười, "Chúng ta đã kết hôn, sợ cái gì." Mở cửa xe đi xuống, cúi người xuống nhìn Thái Anh còn đang ngồi trong xe nói, "Em xuống xe đi, tôi đưa em đến văn phòng tôi rồi đi gặp khách."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro