CHƯƠNG 15: Cuộc chạm trán với Tổng tài Shimizu Nana.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

-" Chị..." Bảo Ngọc và Ngọc Lợi lo lắng nhìn Trúc Shiro. Trông cô ta lúc này thật đáng sợ.

-" Chị thù ghét ả đến mức đó sao...? , Ngọc Hỏi, một giọt mồ hôi lăn xuống.

-" Em gái của chị...", nàng ca sĩ thì thầm, đau xót và man dại. " đã bị ả ta giết chết..! "

-" Bị giết ... em gái của chị ..?.."

-" Cách đây vài tuần lễ..."

...

----------------

[ Trong một quán bar ánh nhạc xập xình ]

Hôm đó chỉ có cô và em gái đi uống với nhau. Sau đó thì hai chị em rời nhau một lúc vì em gái cô nói muốn vào nhà vệ sinh. Cô ở ngoài đợi mãi. Không thấy em gái trở lại. Cô đến phòng vệ sinh định gọi em thì...

Vừa mở cửa bước ra. Cô chết trân tại chỗ khi nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp đó...

-" Chời ơi ~~ Sao mà em đi lâ..."

Mắt cô mở to kinh hoàng. Dưới sàn nhà là thi thể của cô em gái. Người đầy máu và không còn nhận rõ được nhân dạng. Trông cô gái như vừa bị tấn công bằng máy xúc chứ không phải bằng một vũ khí bình thường.

Đột nhiên phía sau Trúc Shiro bỗng vang lên một giọng đáng yêu của thiếu nữ:

-" Ỏhhh ~~... Hình như hơi mạnh tay quá rồi thì phải..."

Cô quay lại, ả đàn bà phía sau giơ cây búa đẫm máu lên. Định ra tay sát hại luôn cô chị.

-" Giờ thì đến lượt bà chị đây được đoàn tụ chung với nó nè ~~~~ "

-" Dừng lại ! " Cô rít lên.

Đột nhiên ả thợ săn cảm thấy cánh tay không còn nghe lời chủ nhân của nó nữa. Lập tức ả hiểu ra sự việc. Tay còn lại nhanh trí rút ra một cây bút màu vàng bấm *cách một cái.

Một kết giới màu vàng lập tức chắn ngang ả và Trúc Shiro trước khi cô kịp tung ra mệnh lệnh tiếp theo.

-" MÀY SẼ BỊ BẰM THÀNH TRĂM MẢNH !..."

Ả đàn bà đứng trong kết giới. Ma pháp của Trúc Shiro hoàn toàn không có tác dụng.

" Vũ khí của con nhãi đó... " Ả chậc lưỡi nghĩ " Có thể điều khiển được tâm trí của người khác sao.."

Rồi ả thì thầm, giọng đắc ý.

-" Đúng là nguy hiểm quá... may mà vừa nãy tao chôm được món bảo bối hộ vệ này... nếu không thì tiêu tùng rồi..."

Đứng từ bên ngoài. Trúc Shiro dễ dàng nhận ra đó là quyền năng từ Đũa Phép của em gái mình.

-" Con khốn..." Mắt cô ngấn nước. Nhìn tên sát nhân bằng dòng nước mắt sôi sục hận thù. " Thì ra đó là lý do mà mày giết em gái tao..."

Ả đứng bên trong kết giới, Cười khoái trá:

-" Há Há Há ! Phải. Cơ mà tao nghĩ là giờ tao chưa đủ trình để có thể solo với mày được..."

Ả nheo mắt nhìn cô. Cười nham hiểm.

-" Nhưng tao thích cái vũ khí đó của mày..."

" Tao cảnh cáo... Sẽ có ngày tao trở lại và lấy đi đũa phép của mày đấy... Giờ thì tạm biệt nhá... Há Há HÁ !!"

Nói xong thì ả nhanh chân tẩu thoát để lại Trúc Shiro đang đau đớn gục xuống trước thi thể của em gái..

--------------------------

...

-" Cũng là tại chị...." Trúc Shiro nói, giọng nói và biểu cảm vẫn còn rất đáng sợ. " Nếu hôm đó chị không dẫn con bé theo... thì đã đâu có chuyện gì xảy ra...."

Cô ta gục đầu xuống lầm bầm. Lời lẽ mang đầy sát khí.

-" Nếu mà tao gặp được mày... con khốn.. tao nhất định sẽ giết mày... giết mày... giết mày... giết mày.... giết mày... giết mày... giết mày !! ... "

Hai đứa con gái lo lắng nhìn cô. Không dám nói gì.

Một lát sau. Cô ngẫn mặt lên, lấy lại nét vui vẻ ban đầu. Mỉm cười dễ thương với hai đứa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

-" Ui chời ~~~ Đã để hai em thấy mấy cảnh khó coi òi ~~~~~ "

" Thoi. Quên hết dùm chị mấy lời lẽ u ám đó đi nha. Hì ~~~ "

Cô ta đúng là giỏi giả tạo thật.

- " À mà nè.." Cô ta nhìn hai đứa con gái. Lần này biểu cảm chuyển sang vô cùng nghiêm túc. Đến nỗi hai đứa thấy mình bỗng lành lạnh nơi sống lưng.

-" Tại sao... hai đứa bây... Lại có được tấm ảnh đó của ả ...?"

Một giọt mồ hôi lăn trên trán Ngọc Lợi. Tim cô đập thình thịt. Cô đánh bạo, cố gắng làm cho ả tin:

-" Dạ... Vì tụi em cũng đang tìm kiếm ả nên tình cờ có được nó thôi... Giờ thì chúng ta cũng có cùng chung mục tiêu rồi đấy nhé ~!... Nếu có được manh mối gì thì tụi em sẽ liên lạc với chị...! "

Gương mặt nữ ca sĩ giãn ra. Mỉm cười với cô bé:

-" Òhh, ra là vậy hở ~ Vậy thôi, chị xin lỗi đã làm hai đứa sợ nghen. Giờ hai đứa cho chị số điện thoại đi."

-" Dạ vâng. " Ngọc Lợi và Bảo Ngọc thở phào rút phone ra.

 " Tụi mình trao đổi liên lạc để nói chuyện cho dễ nhé ..."

...

-----------------------

[ Một lát sau. Tại bệnh viện. ]

Sau khi chia tay với Trúc Shiro. Bảo Ngọc và Ngọc Lợi cùng nhau đến thăm tình hình sức khoẻ của ả thợ săn. Hãy vẫn còn đang hôn mê. Vừa đi hai đứa vừa nói chuyện với nhau trên hành lang.

-" Haiz.... Vậy là phải tránh cho cô ta gặp ả thợ săn thôi..", Ngọc thở dài.

-" Chị Trúc đó... đôi mắt của chị ta ..." Ngọc Lợi vẫn còn hãi hùng khi nhớ lại hình ảnh đáng sợ của nữ ca sĩ.

-" Đúng là đôi mắt của một kẻ sát nhân thực thụ. " Ngọc tiếp lời.

" Coi bộ phi vụ lần này hơi khó hợp tác rồi nghen ~ "

-" Ờ ~ Cứ tưởng sẽ nhờ được cô ta sử dụng ma pháp để moi thông tin từ ả được chứ..~~"

-" Hây~ Xem ra lần này lại công cốc rồi.."

-" Mà cũng đâu đến nỗi đâu ! " Lợi cãi lại. " Dù sao chúng ta cũng quen thêm được một Mahou Shoujo khác rồi còn gì. Đại thu hoạch ! "

-" Ừm hứm. Mà giờ lại có thêm sổ tàn sát rồi. Hy vọng là những cuộc gặp gỡ tiếp theo sẽ lại oki như hôm nay ha."

-" Ờ ~! "Hai đứa vừa trò chuyện, vừa đi qua một bệnh nhân khác. Hành lang rất vắng vẻ. Hai đứa không để ý đến người ấy. Nhưng cô ta đã nhận ra hai đứa và từ đầu đã nghe toàn bộ cậu chuyện mà hai người nói với nhau.

Cô gái đó không ai khác. Chính là Phương đang trợn mắt sợ hãi nhìn theo hai nữ sinh đang rảo bước xa dần...

-" Con Lợi... với con Ngọc... Sao hai đứa nó lại ở đây..."

" Vừa nãy tụi nó nói... gì mà ma pháp..."

" Rồi Mahou Shoujo là cái gì chứ..?"

Một giọt mồ hôi long lanh đang chạy dài xuống gương mặt ả. Ả cố nghĩ ngợi về cuộc trò chuyện lúc này mình nghe được. Vừa kinh hoàng nhớ đến cái hôm mình bị rạch cổ một cách bất ngờ...

-" Đúng là hai con phù thuỷ đó... đang bàn tính chuyện gì sao...."

Vừa nghĩ ngợi vẫn vơ. Ả thất thần và chậm chạp rảo bước hướng về phía đang đi. Bất chợt đi ngang qua căn phòng bệnh của ả thợ săn. Cũng chính là căn phòng mà Ngọc và Lợi vừa bước ra.

Ả vô thức nhìn vào. Cửa không đóng. Ả nhận ra bên trong là đang có một bóng người kì lạ..

-" Hô Hô Hô..." Một tiếng cười the thé vang lên.

-" Đúng là sai lầm khi chỉ định cô gái này làm Thế Thần..."

Phương như bị thôi miên. Tò mò nhìn vào kẻ bí ẩn đang thì thầm bên trong kia.

-" Thật đáng thương... Thật đáng thương..."

" Thật rắc rối... thật vô dụng..."

-" Ồ.. và cô là..."

Kẻ lạ mặt đột nhiên quay lại nhìn Phương làm cô sợ chết đứng tại chỗ.

Hắn có hai bím tóc. Gương mặt bị bịt kín. Ánh mắt đáng sợ và vô hồn đang nhìn cô.

-" Cô là Trần Nguyễn Vy Phương.. "

Cô giật bắn cả mình khi nghe những lời này từ tên bịt mặt..

-" Làm sao..." Cô ấp úng, bàng hoàng tột độ. " Làm sao mày biết tên tao...?!..."

-" Ma ~ Thuật ~ Diệu ~ Kì ~~~ " Hắn rên lên sảng khoái.

Không để ý đến câu hỏi của cô. Tên quản trị viên nói tiếp.

-" Nếu không phiền... Cô có thể thế chỗ cô gái này..."

Tuy hắn nói lịch sự. Nhưng cô ngầm hiểu là nếu không đồng ý thì sẽ không xong đâu.

-" Và trở thành một Mahou Shoujo..."

" Có được không ? "

-" Mahou Shoujo ?..."

Cô đột nhiên nhớ lại từ này trong câu chuyện được nghe lén từ cuộc nói chuyện của Ngọc Lợi và Bảo Ngọc. Và cả những điều kinh khủng vừa qua xảy ra với cô. Một cảm giác uất nghẹn đang dâng tràn lên mạnh mẽ...

" Vậy nếu mình có phép thuật... như hai đứa nó...?! "

...

| Ác ma thì thầm những lời lẽ ngọt ngào vào trái tim tràn ngập hận thù của cô gái trẻ... vốn đã lún sâu vào kinh hoàng và phẫn nộ... từng bước dẫn cô đi vào con đường tà đạo... |

.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro