10.3 Nàng là yêu nghiệt (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngũ quang phải gọi là cực phẩm của tạo hóa, nàng là một tiểu hồ ly xinh đẹp giấu đuôi. Thoạt nhìn tựa một cánh hoa yếu ớt, chỉ khiến ta muốn dang rộng tay bảo vệ nàng. Càng đến gần, thì ra là một loại nấm sặc sỡ, độc dược cực mạnh.
Diệp Anh say đắm bế nàng về thư phòng, cả người nằm trên thả hồn không chớp mắt trên mi cong đen óng. Sóng mũi cao thẳng tắp, con ngươi màu đen xám như một tầng sương phũ, mờ ảo huyền bí. Khóe miệng khẽ cong, đôi môi trái tim vẽ lên nụ cười hoàn mỹ như họa khắc. Cánh tay tinh xảo vuốt dọc gương mặt Diệp Anh, ánh mắt vô hồn đã hiện rõ dục niệm.
"Chị có đẹp không?"
Cô một màu như cũ hơi cuối sát người, chóp mũi xinh xắn chạm nhau hít lấy hơi thở của đối phương
"Không chỉ xinh đẹp mà chính là yêu nghiệt! "
Môi lưỡi cùng một chỗ, quần áo lần lượt thoát y vương vãi trên sàn. Diệp Anh yêu chiều vuốt ve thân thể như hoa như ngọc. Bàn tay hư hỏng đặt trên khỏa bầu, dùng lực bóp nắn. Thân thể bên dưới bị kích động run nhẹ, nàng thở mạnh một tiếng cắn lấy đầu lưỡi Diệp Anh đang nằm trong khoang miệng.
"Ưz~"
Từ đầu nàng chỉ đeo một chiếc mặt nạ vờ ngoan hiền bên cạnh người đàn ông ấy, cuộc sống mà, đường mật một xíu cũng chả mất mát gì. Vào được Diệp gia, tài sản thì không bàn tới, lại còn vớt được cả lão công xinh đẹp Diệp Anh này. Quỳnh Nga miên man hưởng thụ, thân xác phó mặc dâng hiến cho người.
~Ưm...ah, "
Hai ngón chạm sâu vào trong hoa huyệt, tường thịt ấm nóng gắt gao như nuốt chửng cô. Mỗi lần tiến vào, hoa đạo bắt đầu co rút mở lối, sự khít khao của nàng khiến tâm trí Diệp Anh không còn nỗi một phần tỉnh táo. Chỉ biết cơ thể này đang giao nạp cho cô, mọi thăng hoa đều vì cô mà nở rộ.
Diệp Anh buông tha môi nàng hôn trượt xuống hõm cổ, cánh môi được tự do một mực nỉ non rên rĩ. Cơ thể nàng từng đợt đón nhận khoái cảm cuộn trào, bụng dưới nóng rát một cỗ to lớn. "~~Ahh haa..." Quỳnh Nga run rẫy ôm lấy cơ thể trước mặt, bàn tay không yên phận bắt đầu vân mê trên làn da cô mát lạnh.
"Ưm...Ân, Diệp Anh...nhanh...a....."
"Hức...Diệp...chị sắp...."
"Ahh~~"
Âm thanh vừa dâm mỹ vừa khiến người nghe phải mê đắm, cái miệng nhỏ này cũng như thế với bao người khác? Diệp Anh bất chợt khó chịu trong lòng, bên dưới đình trệ chăm chú nhìn nàng.. Quỳnh Nga đang lơ lững sắp đến tầng mây cao nhất, bị rơi xuống một màu đen kịt bao phũ lên gương mặt nàng :" Mỹ nhân dâm đãng này,"
"Với ai chị cũng phóng đãng như thế hả?"
Quỳnh Nga hụt hẫn, đanh đá liếc xéo người trước mặt, người ta đã chuẩn bị sẵn để đến cơ mà... :" Điều đó quan trọng sao?"
Âm đạo co giật mạnh liền phóng tích được một trận nước lớn. Diệp Anh căm phẫn thúc mạnh khiến gương mặt nàng nhăn nhó đến khó xem. "Trả lời xem."
"Hừ....gruu, sao em đột ngột như vậy!"

"Tôi đang hỏi, chị mau trả lời đi."

"Ha...em quan tâm điều đó làm gì." Quỳnh Nga lồm cồm ngồi dậy, nàng vươn tay lục tìm trong hộc tủ cạnh đầu giường.
"Đâu rồi nhỉ?"
"Chị tìm gì đấy? Đây là phòng tôi."
Quỳnh Nga vỡ lẽ nhìn lại căn phòng có chút lạ lẫm, nàng xoa xoa thái dương thở dài một hơi, cơn nhục dục vừa rồi khiến nàng còn không nhận ra điều khác biệt này. "Em có thuốc lá không?"
"Chị hút thuốc à?"
"Thỉnh thoảnh." Nàng ngồi dựa vào đầu giường, tóc rũ rưỡi không chút quy luật vô tư chắn ngang gương mặt tinh khôi của nàng. Diệp Anh nghe đến còn nghĩ là nữ tử bất cần đời nào đó, cô cười nhạt. Đưa tay bóp nắn bàn chân bé xíu, song vuốt ve dọc đến đùi thịt ma sát... "Chị hư hỏng hơn tôi nghĩ"

Diệp Anh nhẹ nhàng tách chân nàng chen vào giữa, gương mặt chậm rãi cuối xuống hôn lên vùng địa đàng giữa ngã ba chật hẹp. "Ưmm...ưu~~" Quỳnh Nga rùng mình, hai chân kẹp chặt lấy đầu Diệp Anh. Hô hấp Quỳnh Nga dần bấn loạn, nàng ngửa cổ hướng lên trần nhà bắt đầu thở dốc. Mười ngón run rẫy đan xen vào mái tóc đen óng, bàn chân cứng đờ dũi thẳng ấn sát drap giường nhăn nhúm.

Đầu lưỡi điêu luyện đi sâu vào u cốc ẩm ướt, mọi dịch ngọt đều được cô cẩn thận nuốt sạch. Diệp Anh trước nay chưa từng thân mật với bất kì nữ nhân nào, bao kẻ quyến rũ cô không đổ, lại đi vướng vào lưới tình không đường lui này.
Thứ ấm nóng dính đầy ái dịch liếm dọc từ vùng bụng dưới đến hõm cổ đang hiện rõ gân xanh, cô hôn lên chiếc cằm nhọn và xương mặt gợi cảm, hai tay vòng qua eo nàng ôm lấy, đặt Quỳnh Nga ngồi trên người mình.

"Chị có muốn thể hiện một chút không, yêu nghiệt như chị có phải điều gì làm cũng tốt?"

Quỳnh Nga hơi nhíu mày, ánh mắt hờ hững rơi xuống ngón tay khiêu khích đặt trước động huyệt. Nàng nhếch môi đầy tự mãn, hai chân nâng thân lên cao, sau đó hạ xuống vừa đủ để miệng nhỏ nuốt chửng cô gái bên dưới. "Âhhh~~~~~"
..
Ánh trăng bên ngoài lên cao, ánh trắng đủ sáng phản phất hình ảnh hai nữ nhân đang quấn lấy nhau cùng một chỗ. Căn phòng tối om chỉ còn lại âm thanh va chạm của xác thịt, xen lẫn là tiếnh rên rĩ đứt quãng của nàng. Diệp Anh ôm lấy eo nhỏ, miệng ngậm chặt bầu ngực đang đẩy đưa trước mặt.

Trên đùi cô đã thấm ướt một đợt tình của nàng, sinh lực nàng xem ra không kém cỏi như cô nghĩ.

"Âhhh...~~~ Ahh haa....Sâu...sâu quá, ưm Grahh....~~~"

Cả hai nằm gục thở hổn hển, Quỳnh Nga cuộn người vùi tìm hơi ấm bên cạnh. Diệp Anh cũng rất hợp tác, dang rộng tay ôm lấy mèo con trong ngực. "Ngủ à?"
"Ừm,"
Quỳnh Nga càng vùi sâu, tay ôm chặt cổ Diệp Anh. Nàng lười rồi, chỉ muốn ngủ, ngủ thật sâu .. "bẩn thì ta cùng bẩn."
"Hừ, chị đã hay tin chưa, ba tôi sắp về rồi."
"Ừm,"

Diệp Anh ôm chầm lấy người trong lòng, mũi cọ cọ vào tóc nàng :"Hm, cứ trọn vẹn đêm nay trước đã..."

~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro