11. Bại lộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Cảnh tượng nơi diễn ra buổi lễ đính hôn của thiên kim tiểu thư giàu có quả thật khiến người ta phải kinh ngạc. Sự hoành tráng và sang trọng đủ để nói lên đẳng cấp của người tổ chức. Tất nhiên, không dễ gì Junghwa có cơ hội được nhìn thấy những điều như vậy. Nhưng lúc này, trong lòng cô chỉ là nỗi thấp thỏm, lo âu và sợ hãi. Ở trong đó, dưới những ánh điện rực rỡ như hoàng cung, dẫu cho cô có khoác lên mình bộ trang phục lộng lẫy như thế nào đi chăng nữa cũng vẫn lạc nhịp. Cô không biết những người thượng lưu sẽ nói câu chuyện gì, thậm chí cách họ cười cũng khác cô. Ở đấy, cô chưa có cho mình một danh phận, một thân thế để khi ai đó hỏi đến có thể ngẩng cao đầu giới thiệu và khiến đối phương phải nể một vài phần. Cô hoàn toàn là một người lạc lối trong cái thế giới giàu có ấy

Junghwa bám chặt lấy cánh tay của Heeyeon . Chị quay sang nhìn cô và cảm nhận được sự lo lắng ấy bộc lộ qua gương mặt. Heeyeon đưa tay về phía sau, ôm lấy vòng eo của Junghwa , kéo cô sát lại gần và thì thầm:

- Đừng quá căng thẳng. Ở đây, tất cả họ đều giống nhau. Ngoài trừ tiền, họ chẳng có gì đặc biệt cả. Em là cô gái đặc biệt nhất đấy, vì thế, hãy mỉm cười lên

Junghwa hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần. Cô mỉm cười đầy quyến rũ và bước vào cùng với Heeyeon hệt như một cặp tình nhân tuyệt đẹp. Chỉ duy mình Junghwa biết, có một sự khập khiễng thật lớn giữa vị trí của hai người và một khoảng cách dài vô tận giữa vị trí của cô với những người xuất hiện trong buổi lễ này

Mọi người tập trung ở khu vực chính để chờ đợi người tổ chức hôn lễ bắt đầu. Ánh điện từ từ tắt đi, tập trung chiếu sáng về khu vực sân khấu. Aeyeon xuất hiện lộng lẫy trong chiếc váy đuôi cá màu trắng, ôm sát cơ thể hệt như một nữ thần. Ánh điện hắt lên làm cô ta càng trở nên tuyệt diệu

- Oa... cô ấy đẹp quá, quả thật là rất đẹp

Junghwa không kiềm chế nổi lòng mình mà thốt lên thích thú. Heeyeon quay sang nhìn cô rồi lại đưa ánh mắt về phía sân khấu, nơi người con gái mà chị từng theo đuổi bao năm qua sắp sửa tuyên bố sẽ là vị hôn thê của một người đàn ông giàu có khác

- Chị... có buồn lắm không?

Junghwa kéo Heeyeon lại thì thầm vào tai. Heeyeon thinh lặng trong giây lát

- Nếu tôi nói buồn, cô thấy tôi kém cỏi lắm phải không?

- Chuyện đó đâu có gì đáng xấu hổ chứ. Dù sao đó cũng là mối tình chị theo đuổi nhiều năm. Không ai ở trong hoàn cảnh này mà không buồn cả

- Vậy ư? Quả thật tôi buồn. Buồn khi cô ấy không hạnh phúc. Cuộc hôn nhân này vốn dĩ không xuất phát từ tình yêu nhưng cô ấy chấp nhận nó. Tôi biết, rồi cô ấy sẽ chịu thiệt thòi nhiều. Nhưng tôi không thấy trái tim mình đau nữa. Có lẽ, nó đã biết học cách chấp nhận nên cảm xúc thật nhẹ nhàng

Tiếng người tổ chức hôn lễ vang lên, cả khán phòng lắng nghe rồi bắt đầu vỗ tay rầm rộ sau tuyên bố Aeyeon và chàng công tử con nhà tài phiệt tên Song Kang Huyn chính thức đính hôn. Những lời chúc tụng vang lên không ngớt. Ánh điện bật sáng khắp căn phòng. Giờ là lúc người ta bắt đầu tiến đến để thực hiện cái công việc của giới thiệu lưu là chào hỏi, bắt chuyện và tung hô nhau

Họ lần lượt ra chào hỏi, Heeyeon lịch thiệp cúi đầu đáp lễ và tươi cười tiếp chuyện. Bất cứ ai tiến đến, chị cũng đều ôm nhẹ lấy eo của Junghwa và giới thiệu

- Xin chào, rất vui được gặp mặt, đây là Junghwa , người đang cất giữ trái tim tôi

Junghwa có phần hơi bối rối vì cách giới thiệu này, nhưng để làm tròn vai, ngoại trừ việc mỉm cười thật nhã nhặn và duyên dáng, cô chẳng còn cách nào khác cả

Heeyeon nắm lấy tay Junghwa kéo cô đi khi đám khách tản dần đi. Chị đưa cô đến trước mặt Aeyeon và người chồng sắp cưới của cô gái đó để chào hỏi

- Aeyeon , hôm nay em đẹp lắm. Chúc mừng hai người nhé. Hi vọng, hai người sẽ hạnh phúc
- Tất nhiên rồi... Tất nhiên là phải hạnh phúc rồi, tại sao lại không hạnh phúc với lựa chọn của mình chứ. Dẫu sao cũng cảm ơn chị rất nhiều. Mà hình như... chị có bạn đi cùng

Aeyeon đánh cặp mắt về phía Junghwa . Ánh mắt có vẻ gì đó như tức tối

-Uhm. Em cũng gặp cô ấy rồi đấy thôi. Là Junghwa , bạn gái chị . Cô ấy cũng muốn tới đây để chúc phúc cho em

- Vậy sao? Lọt vào mắt xanh của chị hẳn là một tiểu thư ngoan ngoãn con nhà gia giáo rồi. Xin hỏi, ba mẹ của Junghwa làm trong lĩnh vực gì?

Aeyeon đẩy câu chuyện về khía Junghwa khiến cô bối rối. Junghwa biết tình huống này sẽ xảy ra nhưng cô thật sự không biết phải chuẩn bị nó như thế nào. Cô có thể học cách nói, học cách cười, học cách tỏ ra lịch thiệp như những người quý tộc vẫn làm nhưng không thể khai man về bố mẹ mình. Cô thinh lặng và không biết phải trả lời ra sao

- Ba mẹ Junghwa làm kinh doanh, đơn giản vậy thôi. Điều quan trọng là chị yêu cô ấy chứ không phải là vì bố mẹ cô ấy làm gì. Chị xin phép, còn phải đi gặp gỡ và chào hỏi một số người. Một lần nữa, chúc mừng hạnh phúc của em nhé

Heeyeon kéo Junghwa sát lại gần mình, khoác vai cô rồi bước đi. Còn Junghwa , cô vẫn chưa hết bàng hoàng vì lời nói dối của Heeyeon . Nó làm cô cảm thấy thiếu tôn trọng bởi vì, cô thấy thương cho chính bố mẹ mình. Cô đang phủ nhận thân phận của chính mình, phủ nhận cha mẹ, vì sao, vì sao cô lại phải làm điều tồi tệ đó vì một người phụ nữ như Heeyeon ?

Mải suy nghĩ, Junghwa đâm vào một người đàn ông. Cô vội vàng cúi đầu xin lỗi mà không nhận ra dáng vẻ quen thuộc đó

- Ôi chao, xem ai đây này? Quả thật cú đã hóa thành công rồi? Cô làm gì ở đây thế? Cô gái trong quán rượu? Cô định vào đây kiếm khách sao, được giá lắm nhỉ?

Lời của tên vô lại đó to đến mức gây chú ý cả một góc phòng. Tất nhiên Heeyeon biết, kẻ vô lại đó đã nhận ra cả chị và cô . Hắn chính là người ở quán rượu đã có ý đồ xấu với Junghwa và bị Heeyeon làm cho bẽ mặt

- Xin lỗi, có lẽ cậu đã nhầm người. Xin lui ra cho...

Heeyeon cố gắng bảo vệ Junghwa khỏi những lời mạo phạm và hàng trăm ánh mắt đang đổ về phía hai người. Nhưng hắn ta, kẻ bỉ ổi mang trong lòng sự hậm hực muốn trả thù đó không dễ gì buông tha

- Nhầm ư, chẳng phải cô ta là loại gái làm trong quán rượu tới đêm ư? Bạn bè của tôi cũng nhìn thấy, họ đều ở đây cả đấy, có cần gọi ra nhận người quen không? Sao? Chị với cô ta hẹn hò à? Sở thích của chị cũng thú vị đấy... Xin chúc mừng

Junghwa không khóc, cũng không thể nói được một lời. Cô gần như chết lặng và bẽ bàng trước bao con mắt đang dò xét mình. Cô có cảm giác mình là tội đồ trong cái thế giới của những kẻ giàu có và có quyền phán xét tư cách người khác bằng tiền

Aeyeon bị thu hút bởi đám đông. Cô nàng bước tới nghe câu chuyện và bắt đầu mỉm cười

- Heeyeon  , chuyện này là sao? Chẳng phải cô ta là con gái của một gia đình kinh doanh ư? Không lẽ, nhà cô ta kinh doanh rượu và thiếu người làm tới mức phải lôi con gái mình ra giữa đêm để bán? Heeyeon , chị quả thật mất trí rồi. Loại người này mà chị cũng có thể sánh vai và đến dự buổi lễ của em ư?  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro