12. Maybe...I love you

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tiếng giày mạnh mẽ vang lên trên nền nhà, đám đông từ từ tách ra. Gương mặt của người đàn ông đó khiến Heeyeon giật mình
- Bố, bố cũng tham dự ư?
- Đưa trả tiền công cho cô ta rồi về nhà gặp tôi ngay. Chị có thể dùng tiền và mua mấy đứa con gái khá khẩm hơn một chút thay vì loại rẻ tiền này. Cô gái, con tôi hứa trả cho cô tối nay, à không, tôi đoán là cả đêm nay nữa bao nhiêu tiền? Phiền cô nhận tiền rồi rời khỏi đây cho. Cô đang hạ thấp danh phẩm của gia đình tôi bằng sự xuất hiện tại đây với con gái tôi đấy !
Junghwa cay đắng nuốt lấy từng lời của đám người giàu có đang ném vào mặt mình. Cô buông tay Heeyeon ra, cúi chào mọi người rồi chạy ra khỏi nơi diễn ra buổi tiệc. Phía bên ngoài, cơn mưa mỗi lúc thêm nặng hạt. Đôi bàn chân cô đau buốt vì chiếc giày cao gót. Tấm thân cũng đau nhức vì chiếc váy chật ôm sát cơ thể... Nhưng tất cả có là gì với những mảng vỡ trong tim cô đang rỉ máu...
Sẽ chỉ đơn giản là một màn kịch thất bại, vai diễn của cô không thành và có phần hơi phũ phàng khi bị đánh giá sai. Nhưng, sao mọi thứ tồi tệ hơn đến vậy. Phải chăng là, khi băng màn mưa ra về trong ê chề, Junghwa nhận ra, con tim mình đau bởi nó đang rung động. Nó vừa có đôi chút khát khao của tình yêu và mộng mơ đời con gái, về cái nắm tay và cái ôm ghì xiết của người phụ nữ đó. Là cô tự cho mình cái quyền được xao xuyến, thế nên bây giờ, nỗi đau mới da diết đến nhường này...
Phải chăng là... cô đã yêu, Ahn Heeyeon - người lấy đi nụ hôn đầu của cô dẫu chỉ từ một sự dối trá?  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro