Chap 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đồn cảnh sát tình trạng hiện tại rất là ồn ào. Đã nửa đêm mà cả đồn không không được yên vì tiếng la hét chói tai của một phạm nhân không chịu hối cải

- CÁC NGƯỜI MAU THẢ TA RA, THỦ TƯỚNG ĐÃ BẢO LÃNH CHO TAO ĐÓ CÁC NGƯỜI MUỐN VỀ ĂN CƠM NHÀ HẾT HẢ?_ hắn hét lớn làm những người trực ban khó chịu

- Này anh kia, anh không cần ngủ sao? Không ngủ cũng phải cho người khác ngủ chứ_ một viên cảnh sát trực ban lên tiếng

- Mau thả tao ra nếu mày không muốn mất việc_ hắn đe dọa

- Anh phạm nhiều tội như vậy cho dù có người bảo lãnh cũng không ra được đâu đừng ở đó nói lung tung làm phiền người khác nữa_ viên cảnh sát khó chịu

- Mày có biết người bảo lãnh cho tao là thủ tướng, thủ tướng của Đại Hàn Dân Quốc đó_ hắn hất cằm

- Anh đừng tưởng việc anh bắt cóc con gái và vợ của thủ tướng để đe dọa ông ấy không ai biết, ông ấy đã kiện anh vì tội bắt cóc rồi đấy.

- Mày..._ hắn cứng họng

- Nếu không có gì để nói nữa anh nên im lặng đi đừng làm phiền người khác.

- Không, tao sẽ không cho đứa nào trong đây được ngủ hết. KIM JENNIE! TAO HẬN MÀY KIM JENNIE_ hắn vẫn tiếp tục hét lớn làm viên cảnh sát khó chịu cực độ phải gọi cho cấp trên đến để giải quyết tình hình. Một lúc sau sếp Kwon đến và đã làm gì đó mà hắn đã chịu im, lúc đó đồn cảnh sát mới được yên ổn.

----------
-----------------

Cô nheo mắt thức dậy khi ánh nắng mặt trời đã xuyên qua khe cửa. Cô vừa mở mắt đã cảm nhận được một vòng tay ôm chặt lấy eo mình, cái chân bá đạo của ai kia còn gác lên chân cô nữa chứ. Mỉm cười cô kéo chân và tay ai kia ra thì cái con người bá đạo kia càng siết chặt cô hơn

- Soo dậy sớm vậy?_ ai kia vẫn nhắm mắt hỏi

- Em dậy rồi sao? Mau buông unnie ra_ cô cố hất tay nó ra thì nó càng ôm chặt cô hơn.

- Không muốn, muốn ôm Soo ngủ thêm chút nữa_ nó nhõng nhẽo

- Con nít quá đi, buông ra unnie còn chuẩn bị bữa sáng cho

- Với một điều kiện_ nó gian tà mặc cả

- Điều kiện gì?

- Hôn em chào buổi sáng đi_ nó mở mắt nhìn cô cười tươi

- Em....

- Đi mà Soo..._ nó chu mỏ

- Haizzz...._ cô chạm nhẹ môi mình vào môi nó nhưng nó nào để cô yên, nó kéo cô vào nụ hôn nóng bỏng ướt át đến khi không còn oxi nó mới luyến tiếc buông cô ra

- Unnie biết trước là em sẽ vậy mà_ cô mỉm cười đứng lên thì suýt té ngửa vì người đang ở trong phòng mình

- Um....umma..._ cô ấp úng. Cô nghe nó gọi cũng quay đầu ra và lập tức bật dậy

- Um...umma..._ nó cũng chả hơn cô là mấy. Chả là cô nằm bên trong còn nó nằm bên ngoài, buổi sáng do nó quay vào ôm cô sau đó cả hai đều không quay ra nên không hề biết một màn vừa rồi của hai người đã lọt vào mắt "mẹ già" và tình huống bây giờ hao người rơi vào là muốn kiếm lỗ chui xuống

- Ai da con gái tôi ở đây vui vẻ cùng "con rể" mà ngay cả bà mẹ này đến cũng không biết ha_ bà Julia trêu chọc

- Umma... umma đến đây làm gì vào sáng sớm vậy ạ?_ cô đánh trống lảng

- Bây giờ còn sớm hả cô nương, hơn 9h rồi đó mà đây là bệnh viện sao hai người có thể tự nhiên như vậy, có biết hại tôi đôi mắt muốn lõa thể không_ bà mỉm cười

- Umma....

- Thôi không chọc hai đứa nữa. Umma biết Jisoo chắc chắn sẽ ở lại đây nên mang đồ ăn sáng cho hai đứa... còn có một chuyện muốn nói_ bà nghiêm túc

- Chuyện gì vậy umma?_ cô thắc mắc

- Jisoo con là đứa con duy nhất của umma, gia sản của umma sẽ để lại cho con nên umma muốn họp báo ra mắt con với mọi người một chút_ bà lên tiếng

- Sao gấp vậy umma? Con còn chưa chuẩn bị_ cô biết bà là doanh nhân việc cô ra mắt với tư cách con gái bà là không thể tránh khỏi nhưng sao lại gấp như vậy

- Umma cũng già rồi nên đi nghỉ dưỡng du lịch cho thoải mái, umma muốn giao lại tập đoàn bên Mĩ cho hai đứa quản lí để có thể yên tâm hưởng phước.

- Vậy khi nào sẽ chính thức ạ?_ nó nắm chặt tay cô nói

- Ngày mai đi, tuần sau umma phải về Mĩ có chút việc rồi. Bây giờ hai đứa mau ăn sáng đi

- Soo không sao đâu mà có em ở bên unnie mà_ nó nắm chặt tay cô trấn an. Cả hai cùng ăn sáng sau đó bác sĩ cũng đến kiểm tra cho nó và nói vết thương ở đầu không có gì đáng ngại không để lại di chứng nên nó có thể xuất viện nhưng vẫn phải chú ý vết thương trên người. Nó vui mừng thu giọn đồ đạc sau đó tung tăng vẫy butt về nhà.

Nói là về nhà nhưng nó lại đi đâu đó để làm việc gì đó bí mật không cho cô biết khiến cô tò mò gặng hỏi, nhưng kết quả nhận được vẫn là con số không khiến cô giận nó suốt một buổi

- Soo đừng giận nữa mà_ nó theo sau năn nỉ

- Xí_ cô bỏ đi không nói một lời, nó lại liên tục bám theo cô không buông khiến cô phì cười nhưng cũng hơi buồn vì nó vẫn giấu mình chuyện gì đó

- Soo ahhhhh....._ nó vẫn năn nỉ mặc cô không chú ý tới

- Em ra ngoài cho unnie còn chuẩn bị cho buổi họp báo ngày mai_ cô cố đuổi nó đi

- Soo.... đừng giận nữa thì em ra.

- Tối nay unnie ngủ ở phòng khách_ cô cầm gối ra ngoài trong con mắt ngạc nhiên của nó

- Gì chứ làm gì giận ghê vậy?_ nó lẩm bẩm sau đó cũng chạy theo cô

- Unnie đừng ra đó lạnh lắm không tốt cho sức khỏe đâu nếu unnie giận không muốn ngủ cùng em thì em ra đó là được rồi_ nó kéo cô lại sau đó phi thẳng ra sofa nằm trong con mắt ngạc nhiên của cô

- Không năn nỉ nữa sao?_ cô khó hiểu nhưng cũng đi vào phòng ngủ. Nằm trằn trọc cả đêm cô cũng không ngủ được vì lo lắng cho ngày mai và lo cho cả con khủng long ngoài sofa kia. Cô mở cửa phòng đi xuống tầng dưới thì thấy con người nào đó đang nằm co ro trên sofa còn không đắp chăn khiến cô đau xót.

- Jen Jen lên phòng ngủ đi_ cô lay lay nó

- Hửm Soo, Soo hết giận em rồi sao?_ nó dụi dụi mắt

- Không có! Chỉ là không có gối ôm khủng long không ngủ được

- Vậy sao vậy gối ôm này tình nguyện suốt đời cho unnie ôm_ nó vui mừng bế cô chạy như bay lên lầu.

- Yah em làm gì vậy?_ cô hét lớn khi nó đặt cô xuống giường và lập tức nằm đè lên người cô

- Thì em làm gối ôm cho Soo_ nó tỉnh bơ đáp sau đó vùi đầu xuống hõm cổ cô

- Yah unnie còn chưa hết giận_ cô ôm mặt nó lên nói

- Thì unnie sẽ hết giận ngay sau đây thôi_ nó tỉnh bơ tiếp tục công việc của mình, cô cũng không phản kháng mà tiếp nhận còn cố vùi đầu nó sâu hơn vào cơ thể mình. Cả đếm đó âm thanh kích tình khiến người ta đỏ mặt tiếp tục cho đến gần sáng mới kết thúc.

--------
-----------------

Sáng sớm hôm sau bà Julia đã gọi đến vì sợ hai con người kia sẽ quên mất việc chính ngày hôm nay phải làm và kết quả là họ đã quên thật khi giọng nói ngái ngủ phát ra từ đầu bên kia

- Yeo...bo....

- Yah Kim Jisoo giờ này con còn chưa dậy sao, có biết hôm nay là ngày gì không?_ mẹ hiền ngày nào giờ đây đã thực sự bùng nổ

- Ngày gì umma?_ cô vẫn thản nhiên đáp

- Con... phóng viên đang đợi đưới khách sạn Shusion, ta cho con 15p để đến đây_ bà đe dọa

Sau một hồi tiếp cận thông tin mình vừa thu thập được cô lập tức bật dậy và đánh thức luôn con khủng long nhỏ bên cạnh

- Jen mau thức dậy. Hôm nay là ngày họp báo để umma ra mắt unnie đó_ cô giục nó

- Cho em ngủ chút nữa thôi_ nó chùm kín chăn

- Tại ai mà unnie mới bị muộn hả, em không mau dậy unnie sẽ cho em ngủ sofa một tháng luôn.

- Soo..._ nó bật dậy ngay nhưng vẫn nhìn cô bằng ánh mắt cún con sau đó cũng đi làm vệ sinh cá nhân trong sự "ấm ức".

Cả hai vệ ainh cá nhân và thay đồ, chưa kịp ăn sáng cả hai đã phải chạy ngay đến khách sạn Shusion vì tiếng hối của bà Julia.

Dừng xe xuống trước cửa khách sạn nó bước xuống sau đó chạy qua cửa bên kia đỡ cô. Mọi ánh nhìn của phóng viên đều đổ về phía hai người vì nó là người thừa kế của Kim gia lại đi cùng với một cô gái xinh đẹp khiến các nhà báo lại có chủ để mới để viết rồi.

Nó nắm tay cô cố lách qua đám nhà báo đang hỏi về mối quan hệ của hai người đưa cô lên chỗ bà Julia đang đứng. Bà Julia hiện tại đang bất ngờ với vẻ đẹp của con gái mình hiện tại, người mà vừa rồi bà gọi điện còn ngái ngủ đây sao, đứa con gái dễ thương có chút ngố ngố của bà đây sao? Thật không thể tin được còn nó thỉ mỉm cười đắc thắng vì ánh mắt của bà và của cả đám người ở đây. Chả là lúc vệ sinh xong nó đã đưa cho cô một bộ đầm tím với chiếc cổ xẻ ngang nhưng cũng không quá lộ liễu, váy cup phần đuôi ngắn tôn lên đôi chân dài đẹp không tì vết của cô, mái tóc xoăn nhẹ được thả tự nhiên nó còn cố tình trang điểm cho cô nhưng vẫn giữ nét tự nhiên vốn có khiến cô giờ đây trông như một thiên thần vậy.

- A hèm XIN CHÀO MỌI NGƯỜI_ bà Julia lấy lại tinh thần hắng giọng

- CHẮC MỌI NGƯỜI CŨNG BIẾT VIỆC HÔM NAY TÔI MUỐN THÔNG BÁO_ bà lên tiếng

- Tôi xin giới thiệu với toàn thể mọi người và cả các doanh nhân, giới thiệu với mọi người đây là con gái tôi_ bà đưa tay ý bảo cô bước ra ngay lập tức mọi ánh đèn đều soi về phía cô "tách tách" khiến cô choáng váng khi lần đầu gặp cảnh tượng như vậy nhưng đã có một bàn tay nào đó nắm chặt lấy tay cô khiến cô cảm thấy bớt sợ hơn.

- Con gái tôi Kim Jisoo, tôi đã thất lạc nó nhiều năm và bây giờ mới có thể tìm lại, tôi rất cám ơn người đã nuôi dưỡng con bé suốt thời gian qua và cũng thấy bản thân có lỗi_ bà thâm tình nhìn cô

- Nhưng hôm nay tôi muốn tất cả mọi người biết Kim Jisoo hay nói là Kim Jisoo sẽ là người thừa kế tập đoàn xuyên quốc gia J&M_ bà tuyên bố khiến không chỉ những người ở đây mà ngay cả cô cũng ngạc nhiên

- Mọi người biết rồi tôi cũng đã già cũng nên an dưỡng tuổi già thôi để tụi trẻ có cơ hội phát huy tài năng của minh chứ, sao có thể giữ mãi tuổi trẻ mà đương đầu được_ bà bông đùa, tiếng bàn tán xì xào ở dưới không ngớt khiến không khí trở nên vui nhộn

- Umma... umma không nói trước với con_ cô nói nhẹ vào tai bà

- Umma xin lỗi nhưng tại umma sợ con không chấp nhận

- Umma....

- Và hôm nay còn một việc nữa rất quan trọng đối với tôi và cả con gái mình_ bà quay sang nói. Mọi người đang bàn tán và mọi máy ảnh lại quay về phía bà.

- Mời mọi người nhìn lên màn hình_ bà chỉ tay lên màn hình phía trên và mọi ánh đèn đều bị tắt, dèm cửa sổ được kéo lại kín mít khiến mọi người có thể nhìn rõ trên đó.

Hình ảnh đầu tiên hiện ra là hình ảnh hai cô gái xinh đẹp chụm đầu vào nhau cười hạnh phúc, tiếp theo là nhưng bứa ảnh khác nhau về hai con người đó khiến mọi người ngạc nhiên còn Jisoo thì rơi nước mắt. Cuối cùng là hiện lên một đoạn film nhỏ với cảnh quay ở bờ sông Hàn.

- Soo..._ người trong film gọi cô

- Unnie biết em đang ở đâu không? Là bờ sông Hàn đó nơi lần đầu em gặp unnie .Unnie biết không em đã gặp unnie trước khi unnie chính thức là giáo viên của em. Mọi hình ảnh hạnh phúc, buồn đau và cả những hình ảnh ngố ngố của unnie nữa đều đã được em ghi lại *cười tươi*.

- Soo biết không? unnie lần đầu tiên cho em cảm giác gia đình ấm cúng mà từ khi umma em mất em đã không cảm nhận được. Em đã từng ước muốn cả đời được ở bên chăm sóc unnie nhưng hành trình đó gian nan quá phải không?

- Chúng ta cuối cùng cũng đã vượt qua và hôm nay nhân lúc có đầy đủ phóng viên báo chí ở đây em muốn hỏi Soo một câu?_ nó rút chiếc nhẫn trong túi ra và quỳ xuống bằng một chân

- Marry me!_ nó nhìn cô, phía sau ánh đèn và cả những tòa nhà xung quanh đó đều sáng dòng chữ "marry me"

- Em biết em còn nhiều khuyết điểm, nhưng em sẽ dần sửa đổi và em mong Soo cho em cơ hội chăm sóc và bảo vệ unnie và vì vậy unnie sẽ lấy em chứ?_ nó vẫn tiếp tục quỳ

Phía ngoài này cô đã không kìm nổi nước mắt của mình mà bật khóc thật lớn. Đám phóng viên cũng cảm thấy ngưỡng mộ và cảm động vì cặp đôi trẻ này

- Marry me Soo_ nó trực tiếp quỳ xuống mặt cô khiến mọi người phải che miệng vì ngạc nhiên

- Yeon... Jen..._ cô nức nở

ĐỒNG Ý ĐI. ĐỒNG Ý ĐI...
KẾT HÔN VỚI CÔ ẤY ĐI...

Là những từ mà nó và cô có thể nghe được lúc này, nó rất vui vì sự chúc phúc của mọi người nhưng vẫn rất hồi hộp đến nỗi tay chảy đầy mồ hôi

- Soo con bé đang đợi con đấy_ bà Julia giục nhẹ con gái

- Unnie... Unnie đồng ý_ cô cúi đầu tỏ vẻ ngại ngùng

- Unnie nói gì cơ?_ nó ngạc nhiên

- Em... Unnie đồng ý_ cô ngượng hơn

- Em không có nghe_ tiếp tục giả bộ

- Unnie đồng ý lấy em Kim Jennie_ cô hét lớn khiến nó mỉm cười hạnh phúc ôm chầm lấy cô xoay vòng vòng

- Áaaaaa.... Soo em vui quá

- Bỏ unnie xuống đi mọi người đang nhìn kìa_ cô thẹn thùng nói nhỏ với nó

- A quên mất_ nó đặt cô xuống sau đó đeo nhẫn vào ngón áp út cho cô

- Soo từ giờ và sau nãy mãi mãi là của em_ nó bá đạo tuyên bố làm mọi người phì cười còn cô thì xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu.

KISS ĐI. HÔN ĐI. KISS....

Nghe lời mọi người nó ôm lấy vòng eo cô, cúi nhẹ đầu xuống và nhẹ nhàng chiếm lấy bờ môi cô, cô hơi xấu hổ nhưng cũng hôn đáp trả lại nó. Nụ hôn ngọt ngào và đầy hạnh phúc của hai người con gái không những không làm cho người ta thấy chán ghét mà mọi người đều cảm thấy ấm áp và hạnh phúc. Khoảnh khắc đẹp mày cũng được ghi lại để hai người họ và cả những người ở đât mãi mãi không quên một tình yêu đẹp này.

------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro