24.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Nguyễn Trần Khánh Vân !! Chị có biết là chị đang nói cái gì không ?"

"Biết"

"Không nói chuyện với chị nữa !! Em đi làm đây"

Kim Duyên nói rồi cầm túi xách tính bỏ đi

"Hôm nay ai đến đón em ?"

"Khánh Vân !! Em đã nói là bạn"

"À ! Là người hay đón em mấy hôm trước !! Chị biết rồi, em đi đi"

Khánh Vân nói rồi quay lưng lại, cô thật sự đang rất bực, rất rất bực, cô không muốn nhìn em nữa

Kim Duyên thấy có vẻ như không ổn rồi nên đi đến ôm Khánh Vân từ phía sau

"Vân bị sao vậy ?"

"Không sao cả" - Khánh Vân thu dọn sách vở nhất quyết không quay lại nhìn em

"Vân là người yêu của em mà, em yêu Vân, sao tự nhiên Vân lại hỏi như vậy ?"

"Hình như là không phải"

"Em..." - Kim Duyên bị đơ người

Khánh Vân đã nhìn thấy gì rồi sao ?

Đang lúc căng thẳng thì chuông điện thoại reo lên

Là điện thoại của Kim Duyên, chiếc điện thoại vẫn còn nằm ở trên bàn

Hai người đều quay đầu nhìn vào màn hình điện thoại và cả hai cũng đều biết người đang gọi đến cho Kim Duyên là ai

"Thôi em mau xuống đi, anh ấy đợi nảy giờ chắc cũng lâu rồi"

Khánh Vân đeo balo lên rồi nhanh chân đi ra khỏi nhà

Thôi xong rồi !!

Kim Duyên vội cầm lấy điện thoại rồi chạy theo Khánh Vân nhưng không đuổi kịp

Khánh Vân đi xuống đại sảnh chung cư thì liền gặp ngay Phạm Kỳ đang đứng đợi Kim Duyên, không nói gì, cô chỉ đi thẳng một mạch đến trường

"Kim Duyên !! Em chạy đi đâu vậy ?"

Kim Duyên từ nảy giờ mới chạy xuống tới, thấy Kim Duyên tính chạy luôn nên Phạm Kỳ liền kéo tay lại

"Hôm nay em không đến công ty đâu, anh đi đi"

"Sao vậy ? Em bị bệnh hả ? Hay đau ở đâu ?" - Phạm Kỳ đưa tay lên lau những giọt mồ hôi trên trán em, sẵn tiện kiểm tra xem nhiệt độ cơ thể em có đang tăng lên không

"Em không sao hết !! Chỉ là em không muốn đến công ty thôi. Anh đi đi"

Nghe Kim Duyên nói thế Phạm Kỳ cũng không hỏi nữa, nhưng nhìn Kim Duyên có vẻ đang tính đi đâu đó chứ không định sẽ lên phòng

"Em định đi đâu hả ?"

"Anh về đi anh đừng hỏi nữa"

Kim Duyên đứng ngóng xem có chiếc taxi nào không

"Em định gọi taxi sao ?"

"Làm ơn đi, Phạm Kỳ"

"Kim Duyên có chuyện gì đã xảy ra sao ? Em đến đâu, anh đưa em đi"

Kim Duyên nhìn Phạm Kỳ rồi phân vân một lúc

"Đến trường đại học quốc gia xxx"

.

.

.

Chiếc audi của Phạm Kỳ vừa được thắng lại trước cổng trường đại học

"Cảm ơn anh"

Kim Duyên vội vàng bước xuống rồi đi thẳng vào trong

Em bật điện thoại lên xem thời khóa biểu của Khánh Vân xem Khánh Vân bây giờ đang ở phòng số mấy

Khu D lầu 10 phòng 02

Kim Duyên chạy ngay đến khu D rồi đi tìm thang máy. Bây giờ đang là giờ cao điểm nên sinh viên đứng chờ thang máy khá đông, phải xếp một hàng khá dài

Không đủ kiên nhẫn, Kim Duyên quyết định leo bộ lên

Đi được ba tầng hơi thở đã bắt đầu nhanh, đến tầng thứ 6 thì thở muốn không ra hơi nữa rồi

Nhưng không được em phải tìm Khánh Vân và giải thích với chị ấy

Lên đến lầu thứ 10, Kim Duyên như muốn ngã khuỵu xuống đất

Em vội mở vỏ ra moi hộp thuốc gì đấy lấy một viên và cho vào miệng

Đi đến phòng số 02, mạnh dạn mở cửa xông hẳn vào lớp cũng may là giảng viên vẫn chưa vô, nhưng các sinh viên thì cũng đã lắp gần đầy hết lớp học

Nhìn xung quanh, chẳng có cái đầu màu đỏ nào

Khánh Vân đâu rồi ?

Rõ ràng là xách balo đi học, vậy sao lại không có ở lớp ?

Nhìn xuống hàng ghế thứ tư, Kim Duyên nhìn thấy tên hôm trước mình đã cảnh cáo một lần khi dám bắt nạt người yêu mình

"Này !! Cho tôi hỏi ?" - Kim Duyên đi đến khều vào vai tên đấy

Tên đấy giật mình quay đầu lại nhìn

"Khánh Vân từ nảy giờ có lên lớp không ?"

"Không" - Hắn lắc đầu

"Cảm ơn anh"

Kim Duyên nói rồi nhanh chóng rời đi

Từ nảy đến giờ em gọi cho Khánh Vân mấy lần rồi nhưng không thể được, có lẽ Khánh Vân đã tắt nguồn

Bây giờ phải đi đâu để tìm Khánh Vân đây, giờ thì còn sớm Khánh Vân chắc sẽ không đến nhà hàng sớm đâu

Vậy có lẽ là về nhà cũ

Kim Duyên liền gọi một chiếc taxi rồi phi nhanh đến ngôi nhà cổ của Khánh Vân

"Khánh Vân"

"Nguyễn Trần Khánh Vân"

Ngôi nhà bị khóa trái cửa có vẻ như Khánh Vân không có đến đây nhưng em vẫn cố chấp gọi

"Khánh Vân"

"Nguyễn Trần Khánh Vân"

"Chị đang ở đâu vậy chứ hức....hức..."

.

.

.

"Chị và Kim Duyên đang có chuyện gì hả ?"

Hương Ly vừa mới hớp môt ngụm cà phê xong liền hỏi

Thiệt tình thì lúc nảy, Khánh Vân có đến trường nhưng vừa đến cổng trường mới nhận ra mình chẳng có tâm trạng nào để học cả nên quay đi và quyết định không lên lớp nữa

Trong lúc lang thang khắp phố phường thì vô tình gặp Hương Ly đang mua thức uống nên

Họ tái ngộ

Khánh Vân với gương mặt không được tươi tắn chỉ trả lời bằng một cái gật đầu

"Sao thế ?"

"Em ấy đã nói dối chị"

"Nói dối sao ? Mà nói dối điều gì ?"

"Em ấy hình như đang qua lại với Phạm Kỳ"

Hương Ly ngạc nhiên mở to mắt nhìn Khánh Vân

"Kim Duyên, sao cậu ấy...?"

"Chị cũng không biết nữa" - Khánh Vân thở dài

"Từ sáng đến giờ, Kim Duyên không gọi cho chị sao ?"

"Chị tắt nguồn rồi !! Chị không muốn nghe gì hết"

"Vậy hôm nay..."

"... Khánh Vân đi với em đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro