Chapter 5 - Lần đầu của hai ta ( 16+ )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                         * lưu ý : bắt đầu từ chapter 5 sẽ được chuyển sang ngôi kể thứ ba *

 Natsuma Kurumi, Hime Sakura, họ là hai EVA có quyền hạn tối cao nhất các vùng, những thứ họ tạo ra đều rất tuyệt vời, mọi điều họ nói, phán xét đều tuyệt đối.

 Mới đây thôi, họ đã lựa chọn một cặp đôi trẻ tuổi, Idori Mishiku và Amika Nido, họ là hai tân EVA mới được lên chức, tuy vậy nhưng hai người họ mới chỉ được làm chức " thư kí cho EVA "

 Thế nhưng cả hai được nắm bắt những thông tin, cũng được coi là một phần quan trọng của EVA quốc tế.

 Mishiku và Nido được hai EVA đưa đến một căn phòng của EVA, tên của căn phòng đó là ' Lord's room ' tức là căn phòng của chúa. Đó là căn phòng trắng nhìn dài như không có lấy một góc cạnh, nó như vô tận vậy.

 Choáng ngợp trước căn phòng kì lạ này, không dấu nổi sự tò mò cũng không thể đợi sự giải thích đến từ hai EVA kia, Mishiku lên tiếng.

 " Một căn phòng trắng muốt .... không thể tin được, nó như không có trần nhà, không có đến một góc cạnh gì hết "

 " Thực ra là có "

 Hime Sakura, EVA nữ lên tiếng.

 " Thật sự có ạ "

 Câu trả lời của nữ EVA khiến Nido và Mishiku tròn mắt vì quá bất ngờ. 

 " Nó chỉ rộng đủ cho một căn phòng tối đa năm mươi người thôi "

 ' Nhưng ...  "

 Nido nghi vấn nói, lập tức EVA nữ trả lời câu nói đó bằng một mã lệnh.

 " Hệ thống hỗ trợ điều khiển, hệ thống hỗ trợ quan sát, hệ thống tổng kiểm duyệt, open machine " 

 " Tít .... ". Những thanh âm bắt đầu phát ra xung quanh họ, tiếng động của một cỗ máy, ngay sau đó xung quanh hiện lên những bảng mã tầm 65 inh với công nghệ 3D ... à không phải là 10D chứ, nó hiện lên trước mắt họ, nhờ thế mà có thể tạm ước tính được diện tích phòng.

 " Diện tích phòng này chính xác là 124,7 mét vuông "

 Kurumi, Eva nam nói.

 Lúc này thì đã không còn phải thắc mắc gì về diện tích xung quanh rồi, nhưng cả hai Nido, Mishiku, đều tự hỏi mình rằng tại sao lại là phòng màu trắng.

 " Chắc hẳn hai đứa đang tự hỏi tại sao lại là màu trắng đúng không ? "

 Đúng như những gì cả hai nghĩ, họ gật đầu lia lịa.

 " Vâng "

" Khi thế giới còn đang ở thời kì phát triển thì trước khi chia ra làm các vùng thì vùng một của chúng ta ban đầu tên là Nhật Bản, cùng với đó vùng hai tên Mỹ, vùng ba pháp và cuối cùng cùng thứ tư sự kết hợp liên minh của Hàn Quốc và Trung Quốc, các nước còn lại thì bám víu lấy các vùng này để có thể phát triển ... "

 Cả hai vẫn im lặng nghe sự giải thích của EVA nam.

 " Khi thế giới bước sang cuộc cải cách lớn nhất để bước sang kỉ nguyên mới, ' tân đại cải cách thế giới ' lúc này Nhật bản, nước dẫn đầu, nước ta đã rất được nhiều nước bám víu, nhờ cậy, cho đến tận bây giờ, chúng ta đã có được một nửa châu lục rồi "

 Nido hỏi Kurumi, EVA nam với giọng điệu đầy nghi vấn.

 " Điều này trong lịch sử đã có rồi mà, sao ngài lại nhắc lại thế ạ ? "

 Nido thay đổi xưng hô, cậu gọi EVA nam là ngài mà không gọi là thầy, có lẽ Nido đã có thể nhận biết được vị trí của mình hiện tại và đã thay đổi cách xưng hô, đúng là đã có sựu tiến bộ sau một năm học tập.

 " Có liên quan chứ, chính vì điều đó Nhật Bản, nói cách khác vùng một của chúng ta đây chính là nơi mà tất cả các vùng đến để bàn bạc và tổ chức các lễ nghi quốc tế "

 Sakura tiếp lời của Kurumi.

 " Vậy nên bọn ta cho nó có màu trắng để nhìn như vô cùng để khi giao tiếp sao cho có thể nhìn rõ nhau nhất qua hình ảnh 10D, cũng là để cho không gian nhìn rộng hơn để tiết kiệm diện tích nhất "

 Được hai EVA phân tích đến tường tận, hai tân EVA có vẻ đã nhận ra tầm quan trọng của vùng một hiện tại.

" Và việc tân EVA mới lên ngôi, vào chiều mai lúc mười bốn giờ ba mươi phút chiều ngày mai sẽ có cuộc họp, nghi lễ lên chức của các tân EVA của các vùng khác "

 Lúc này Mishiku và Nido đều rất vui sướng kèm theo đó là sự lo lắng về trách nhiệm lớn lao và trước mắt họ là buổi chiều ngày mai, cuộc gặp mặt đầu tiên của họ với các EVA của các vùng khác.

 Kurumi an ủi hai học trò của mình bằng cách vỗ lên vai chúng đầy tình cảm.

 " Hai đứa không phải lo lắng đâu, mọi chuyện đều đã có kế hoạch rồi, ta sẽ đưa cho hai đứa tờ kế hoạch còn việc cả hai đứa là viết bản phát biểu, mau về chuẩn bị đi, ta tin hai đứa "

 " Vâng bọn thần sẽ chuẩn bị thật kĩ lưỡng "

                                                                         "*"

 Chậm rãi bước về phòng với tâm trạng hồi hộp, trên đường đi Mishiku nhẹ luồn tay vào tay của Nido, chuyện hai người họ nắm tay nhau là chuyện rất đỗi bình thường, thế nhưng, ngay lúc này đây, Nido lại có cảm giác có gì đó rất lạ, có vẻ như cô gái của anh đang muốn nhắn anh điều gì đó, có vẻ như điều đó đã đúng khi anh nhìn vào mắt cô ấy, không ngần ngại anh hỏi thẳng.

 " Em, có chuyện gì anh đã quên với em đúng không ? "

 " Anh không nhớ những gì anh đã hứa với em à ? "

 Mất vài giây suy nghĩ chợt một thứ gì đó lóe lên, chết hỏng ! Nido nhớ lại những gì đã hứa với Mishiku, khi hai người trở thành EVA và đủ mười tám tuổi, họ sẽ thử cái gọi là tình dục.

 Giọng nói của Nido trầm xuống và nhỏ nhẹ nói.

 " À cái đó ... MIshiku à ... mai chúng ta còn ... "

 " Không được, anh lại định nói thôi chứ gì, anh đã hứa rồi, em không cho phép anh từ chối thêm đâu "

 Khuôn mặt Mishiku lúc này rất dễ thương và cũng rất xinh gái nữa, hai má đỏ lên, giọng nói nhỏ nhẹ khi nói những lời vừa rồi kiến Nido khó mà phớt lờ.

 " ... Được rồi, tất cả là vì em cả đấy "

 Nói rồi, Nido nắm chặt ta Mishiku hơn, cậu đưa tay còn lại xoa đầu cô bạn gái dễ thương, lúc này hẳn Mishiku đang rất hưng phấn đây.

                                                                                       "*"
 " Đừng ... đừng tắt điện "

 Lúc này đây Nido đang hôn lên cổ của Mishiku, sắc thái cả cô ấy thể hiện rõ sự khoái cảm, hơi thở của cả hai như đang hòa quyện lại với nhau, tay của Mishiku không thể chịu đựng được cái cơ thể săn chắc của Nido, cánh tay của cô ấy len lỏi vào từng đường múi thịt của Nido, rồi luồn ra sau lưng, chẳng chịu dừng lại Cô ấy cởi chiếc áo của NIdo ra.

 Hai tay của Nido đi từ hông đi eo, ngực, cuối cùng dừng lại ở hai má của cô gái đang đỏ phừng đây, vẫn là cảm giác thân quen đấy nhưng sao lại khác quá, vẫn ấm áp, vẫn mềm mịn, thế nhưng cảm xúc lại khác xa. Bờ môi mọng của Mishiku đã đợi đôi môi của Nido lâu lắm rồi, cậu ấy nâng niu hôn lên môi của MIshiku, vị son, hơi thở đang quyện vào nhau khiến nụ hôn của cả hai thêm nồng cháy, Mishiku đưa lưỡi của mình qua miệng của Nido, hai cái lưỡi đang tưng bừng lần đầu chạm vào nhau.

 " Cảm giác nụ hôn này thật khác, "

 Mishiku nói đầy sung sướng, xen lẫn đó là những nhịp của hai đầu lưỡi

 " Môi em ngọt quá, đúng là vị son em hay dùng rồi "

 " Phải, là mùi vị của em đấy "

 Mishiku đáp lại đầy ngọt ngào, không kìm chế được nữa, cái tay tinh nghịch của Nido bắt đầu mò tới vùng ngực của Mishiku, cái tay phải bóp mạnh vào ngực của Mishiku, một chút phản xạ ngại ngùng của cô ấy khiến Nido thích thú, họ nhìn nhau.

 " Anh thô bạo quá " 

 " Đây là việc mà từ trước đến giờ anh chưa từng thử qua nên ... "

 " Anh đâu phải là người đầu tiên ở đây đâu ... em cũng vậy mà "

 Cô ấy rướn người lên, ngực của Mishiku mềm, nảy, căng, thấy thế Nido cởi áo  của Mishiku ra, để lộ vùng eo trắng muốt, cong chữ s, cùng với vùng ngực căng tròn đẫy đà, cô ấy từ từ tự mình cởi chiếc áo lót đang kìm nén hai cái trái to uỵch, khi cởi ra, nó nảy lên để lộ hai nhũ hoa hồng hào như cánh hoa hồng phai, Nido dùng tay gợn nó lên rồi dùng miệng nút nó.

 " A ... A ... cảm giác này là sao, nó lạ quá, có gì đó xấu hổ nhưng ... sướng quá "

 " Mùi của em thơm quá Mishiku "

 " Này anh ta vào' việc chính ' luôn được không anh ? "

 " Nếu em muốn "

 " Tới thôi anh "

 Từ từ cởi chiếc váy ra, Mishiku để lộ cái quần lót ren đỏ đầy khiêu gợi, và đúng vậy chuyện gì đến cũng sẽ đến, đêm đó là một đêm hạnh phúc của cả hai.

                                                                                    "*"

 Tối đó họ đã có một đêm ân ái đầy cảm xúc.

Có lẽ vì quá mệt mỏi sau lần đầu nên Nido và Mishiku dậy khá muộn so với mọi hôm nên bị 138 gọi mãi mới chịu dậy.

 Khi tỉnh dậy Nido hôn lên trán của Mishiku và nhẹ nhàng gọi cô ấy dậy, nhìn nét mặt dễ thương khiến NIdo chỉ muốn ngắm nhìn nó mãi

 " Dậy thôi, sáng rồi đấy Mishiku "

 Cô ấy khẽ mở mắt nhìn Nido, người đàn ông của cô, Mishiku ngồi dậy không một mảnh vải che thân ôm lấy Nido nói.

 " Tối qua em hạnh phúc lắm, Nido "

 Khẽ xoa đầu cô gái, cậu nói.

 " Anh cũng thế "

 Mishiku hạnh phúc hơn bao giờ hết, cô đã được là một với người mình yêu và giờ đây Nido đã mãi là của cô ấy.

 " Em yêu anh Nido "

 " Anh cũng thế, anh yêu em Mishiku "





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro