Dark Link

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi thừa nhận. Đó là một ý tưởng tồi tệ. Tôi đã đọc nhiều câu chuyện trên mạng, và tôi cần phải biết rõ hơn rằng mình có nên mua một cái máy Nintendo 64 trong một cửa hàng kỳ lạ giữa một nơi mình chẳng hề biết hay không. Nhưng này, nó trông giống một cửa hàng cũ bình thường thôi mà. Không có gì đáng ngờ cả, chẳng hề có một poster kinh dị hay nhân viên kỳ quặc nào cả.

Nó giống như một cửa hàng trò chơi điện tử chuyên về những game truyền thống. Tôi đang tìm một game khá là đặc biệt. The Legend of Zelda: Ocarina of Time. Tất nhiên, sẽ dễ dàng hơn nếu đặt một bản sao qua eBay, nhưng tôi không thể chờ thứ như thế này qua đường bưu điện. Tôi chỉ sử dụng eBay khi thật sự cần thiết.

Vì thế, tôi đã mò từng kệ để tìm OoT (Ocarina of Time) nhưng không có gì. Bình thường, tôi sẽ hỏi nhân viên nếu họ có trong kho một thứ mà tôi không thể tìm thấy trên kệ. Bạn biết đấy, phòng khi tôi bỏ sót một thứ gì đó (mà tôi thường làm vậy). Ông nói rằng họ có một bản sao rất đặc biệt trong kho: Bản sao Beta.

Bề ngoài tôi khá bình tĩnh, nhưng hồn tôi thực sự như đang ở trên mây vậy! Tôi không thể tin được vận may của tôi! Sự phấn khích của tôi đã che lấp đi cảm giác nghi ngờ, bạn biết mà, về những câu chuyện mà tôi đọc trên mạng về bản sao beta được mua từ những cửa hàng kì lạ. Nhưng như tôi đã nói, ngoài vị trí ra, cửa hàng này khá là bình thường. Tôi đã mua đĩa game với giá 7.99 đô la. Một mức giá khá ỔN cho game N64. Đặc biệt khi đó là Zelda!

Vì vậy tôi về nhà và thử bản beta Zelda mới của tôi. Tất cả mọi thứ trông khá giống nhau ở phần đầu, nhưng một số kết cấu hoa văn khá khác biệt. Không giống như những thứ đáng sợ khác, ý tôi là quần áo của Link có màu xanh sáng hơn và ít họa tiết. Những thứ như là, họ đã thay đổi chúng vào phút cuối để nó đẹp hơn. Tôi đã chơi tới Water Temple.

Có vài thứ trông khá buồn cười, như là một số cuộc đối thoại trở nên khác biệt, Piece of Heart ở những khu vực không thể tới được, những thứ như thế. Nhưng khi tôi đến Water Temple, mọi thứ trở nên kỳ lạ... Như vào những thời điểm ngẫu nhiên, tôi nghe thấy tiếng cười nham hiểm, mọi người la hét, và nhiều nhứ kì quái như vậy. Thậm chí tôi còn tìm thấy máu ở một vài vũng nước. Và rồi... tôi đã chạm trán sub-boss Dark Link.

Khi tôi đến gần cánh cửa, tiếng cười lớn dần. Tôi bước vào phòng, và BOOM. Không biết từ đâu, Dark Link đâm thanh kiếm của mình vào ngực Link. Link ngã xuống và chết. Màn hình kết thúc trò chơi hiện lên, và tôi nhấn tiếp tục. Tôi xuất hiện ở rừng Kokiri, một cách kỳ lạ. Thông thường, tôi phải ở lối vào Water Temple. Nhưng khi tôi khám phá rừng Kokiri, tất cả mọi người đều bị đâm vào ngực...

Máu khắp nơi... Tôi bắt đâu nghĩ rằng chắc đây là sự trừng phạt của các lập trình viên hay gì đó vì đã thua Dark Link, nhưng có vẻ hơi khắc nghiệt... Tôi nói chuyện với một dân làng, người dường như đang hấp hối. Ông nói: "Tại sao... Tại sao cậu lại làm thế?..." Và rồi ông đã chết. Nếu tôi cố nói chuyện với ông lần nữa, những gì tôi nhận được chỉ là "...". Nhưng rồi tôi nhận thấy có gì không ổn... Navi đã biến mất. Tôi quyết định đến thăm Cây Đại Thụ Deku.

Khi tôi đến đó, Cây Đại Thụ Deku vẫn như mọi khi, nhưng trông ông thật buồn... Và Navi ở đó, chỉ lơ lửng trên không. Cô ấy trông khá mệt mỏi, nhưng khi dò xét kỹ hơn, tôi nhận thấy có máu chảy ra. "Tại sao... Tại sao, Link? Đáng lẽ cậu phải cứu chúng tôi chứ..." Sau đó ánh sáng xanh của cô ấy biến mất, và cô ngã xuống. Tôi đã rất kinh hãi. Tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ sau cái chết của Link, Dark Link đã nổi cơn thịnh nộ và giết chết tất cả mọi người ở rừng Kokiri. Điều này có thể giải thích cho việc tại sao mọi người đều nghĩ rằng Link đã giết họ. Tôi kiểm tra chồi cây của Cây Deku. Nó đã teo tóp lại... Tôi gần như đã khóc.

Và rồi, tôi quyết định đến thăm Temple of Time. Tôi muốn dịch chuyển đến đó bằng Prelude of Light, nhưng khi tôi kiểm tra kho, Ocarina of Time đã bị phá vỡ. Thay vào vị trí của chiếc Ocarina of Time bình thường, đó là chiếc Ocarina màu xanh lam đã vỡ. Giờ thì tôi phải đi bộ đến Đền Thờ. Trên đường đi, tất cả các Poes xuất hiện ở Hyrule Field đều đã biến mất. Tất cả cây đều bốc cháy. Thật buồn. Tôi muốn chơi bài Horse's Tune (tên Beta của Epona's Song), nhưng sực nhớ ra rằng Ocarina đã hỏng. Nhưng này, lần cuối tôi rời Epona ở một nơi khá gần Kokiri nên không phải đi bộ quá lâu.

Tôi đến gặp Epona chỉ để biết rằng cô cũng đã bị giết. Tôi rất đau khổ, dù mọi thứ trên màn hình TV chỉ là một đống pixel. Tôi đi qua thị trấn Hyrule Castle. Nơi này vẫn đang bị tàn phá bởi Redeads, nhưng thay vì lao đến tấn công, trông chúng có vẻ sợ hãi khi thấy tôi... Điều đó làm tôi khiếp sợ. Tôi đi vào Temple of Time, và đứng đợi ở trong căn phòng Pedestal of Time, đó là Dark Link. Hắn là nguyên nhân của tất cả sự tàn phá này. Tôi cố gắng bước vào phòng, nhưng Dark Link đã dịch chuyển ra khỏi đó và Door of Time đóng lại, và rồi Dark Link phá vỡ ba Keystones, thứ có thể mở nó ra...

Và với Ocarina of Time bị vỡ cùng Keystones, Master Sword sẽ không thể nào quay lại, và tôi không thể nào quay ngược thời gian để thoát khỏi thế giới hỗn loạn này. Dark Link nói: "Cậu ta sẽ không thể nào trốn thoát. Tiếp theo sẽ là ngươi." Tôi đã liệu trước rằng hắn sẽ giết Link như những gì hắn đã làm ở Water Temple, vì vậy tôi chỉ có thể lưu và thoát game. Nhưng Dark Link vẫn đứng đó. Sau đó tôi nhận ra âm mưu của hắn là nhốt Link trong một thế giới mà những người cậu yêu thương đều đã chết. Cậu cô độc ở nơi đó, không một lối thoát. Nhưng điều kỳ lạ đó là lời nói của Dark Link... "Cậu ta sẽ không thể nào trốn thoát. Tiếp theo sẽ là ngươi." Tôi tưởng hắn đã nói với Link, nhưng điều đó thật vô nghĩa.

Bất chợt tôi nhận ra. Hắn nói với tôi. Nhưng tôi đã tự trấn an mình rằng hắn chỉ là một nhân vật trong trò chơi điện tử. Tôi tiếp tục nhìn vào màn hình, và bất ngờ, sau hai phút, Dark Link đã trở thành một đống xương đen trên sàn. Tại sao điều đó lại xảy ra? Tôi tắt game và đi ngủ. Đã khá muộn rồi. Sáng hôm sau, tôi quyết định đến thăm anh trai tôi để nói về những chuyện đã xảy ra. Anh là người bạn tốt nhất của tôi, tôi không đòi hỏi một người nào tốt hơn anh ấy.

Khi tôi đến đó, tôi liền gõ cửa. Không ai trả lời. Tôi lại gõ cửa. Vẫn thế, không ai trả lời. Sau khoảng năm phút gõ cửa, tôi tự ý vào trong. Tôi đoán anh ta vẫn còn ngủ. Tôi vào phòng anh ấy, và trước nỗi kinh hoàng, tôi thấy anh nằm trên mặt đất, hình như có thứ gì đó đã đâm xuyên qua ngực anh. Tôi không thể tin vào mắt mình. Tôi đứng đó và khóc trong khoảng mười phút, sau đó trở lại xe để kể cho cha mẹ những chuyện đã xảy ra. Nhà họ chỉ cách nhà anh tôi một vài dặm. Khi tôi đến đó, tôi thậm chí còn không gõ cửa. Tôi vào phòng ngủ của họ và thấy số phận của họ cũng tương tự như vậy. Nằm trên sàn với vết thương đang rỉ máu từ ngực. Vết thương của họ trông rõ rệt hơn của anh trai.

Tôi đã đoán được ai đã làm điều này với cả gia đình tôi... Tôi rất đau khổ. Tôi quyết định tới nhà em gái, liệu trước điều tương tự sẽ xảy ra. Nhưng tôi nghĩ nếu đi nhanh hơn, tôi sẽ bắt được kẻ đã làm điều đó, và cho hắn biết tay vì dám gây chuyện với tôi như thế. Tôi xông thẳng vào khi đến nơi, và thấy cô chết trên sàn nhà. Vẫn còn khóc từ lúc tôi tìm thấy anh trai, cảnh tượng này chẳng xoa dịu tôi được chút nào. Vết thương vẫn còn mới. Tôi đi vào phòng cô, và rất sốc... Bạn biết tôi đã tìm thấy gì không? Một đống xương đen. Tôi đã học được bài học đáng giá. Đừng bao giờ mua game từ những cửa hàng ở giữa một nơi mình không hề biết. Mặc kệ vẻ ngoài bình thường của chúng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro