Chương 16: Tôi không phải là Creepypasta?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Yoko dẹp loạn dưới nhà thì RaPis và Miru lại được RJ mời lên phòng.............................................................................tiếp khách uống trà nói chuyện cho đỡ ồn ào :vvvv

- .-. Sao chú nói uống trà mà chú lại uống Moutain Dew?!- Miru chỉ chỏ vào mấy chai Moutain Dew ngay cạnh RJ.

- Ầy, gạt sang bên đê! Đừng có quan tâm nó!- RJ đánh trống lảng.- Tôi nghe Slendy nói, cô có vấn đề trong việc trở thành 1 Creepypasta nhỉ?

- Ờ........... Là sao?- RaPis khó hiểu.

- Theo như Sakura khai hết thì cô thực sự sợ xác hay giết người hay máu? Tôi nghĩ thế.- RJ gác chân, ngồi tựa lưng like a boss.- Đúng không?

- Cái đó là do chưa quen!- Miru mặt lạnh bào chữa cho RaPis.- Hãy hỏi Slendy, cô ấy chưa đi săn bao giờ với các Creepypasta khác!

- Nhưng cô đã giết người.

- Mà chưa thấy máu họ!- Miru đáp trả 1 cách nhanh chóng.- Đó chỉ là blog.

Yoko bỗng bước vào, nhưng có vẻ cuộc trò chuyện vẫn không hề bị cắt ngang. Cô ngồi xuống 1 cái ghế tựa bên RJ, cười.

- Sorry vì đã cắt ngang! Cơ mà tôi có bỏ lỡ gì không?

- Oh gezz, stop being so friendly like that!- RJ liếc sang Yoko.

- E hèm, RaPis này!- Yoko nhẹ nhàng rót trà đen ra cái tách sứ vôi trắng tinh.- Cô có biết cô có thứ gì mà hầu như những Creepypasta khác không có không?

- Là gì?- RaPis đặt hai tay nắm lại trên đùi.

- Là 1 gia đình, ý tôi là 1 gia đình con người trọn vẹn.- Yoko thong thả.- Dì này, chú này, chị họ khó tánh và 1 cậu bạn rất đáng tin.

RaPis như bị đang trúng tim đen. Miru lườm xéo Yoko.

- Những Creepypasta khác, họ mất gia định vì nhiều lý do... Và đó là cách để họ không còn điểm yếu, không còn nỗi đau và sự sợ hãi.- Yoko vẫn tiếp tục nói nhẹ nhàng.- Cô chưa trải qua gì cả, phải không? Theo tôi phán đoán thì, cô, 1 cô gái bình thường học đại học, không bị bắt nạt, có bạn bè và học vị yên ổn, bố mẹ làm xa nên ở chung với dì chú. Cô cũng sắp đón thêm 1 đứa em họ của dì cô........... Tôi nói cũng đúng không?

Căn phòng trở nên im lặng một hồi, Miru chợt cuối gầm mặt cười khúc khích. Không thể nhịm được, Miru cuối cùng cũng ôm bụng cười ha hả kì lạ. RJ lẫn Yoko đều rất ngạc nhiên.

- Cô cười gì?- RJ thấy khó chịu.

- Ha a hahaha, lần sau nên kiểm tra kỹ còn hơn nhìn mặt mà bắt hình dong đi nhé! Hahaha, phán đoán cái gì chứ! A ha hahaha!!!

- Mấy người.....chẳng hiểu gì hết.....!- RaPis tức giận.- Bộ tôi cũng được hạnh phúc như Yoko nghĩ à? Giá như vậy thì......tốt......quá!

RaPis thất thần nghĩ đến lúc đó. Không phải 1 lần quá khứ kinh hoàng ấy đã trải qua, kể cả đứa bé đầu lòng của dì Jane cũng phải chịu cái chết bất ngờ ngay khi mới lọt lòng 3 tuần... Mắt cô bắt đầu ướt ẩm, cô đang cố kiềm nước mắt vì cô không muốn mình cứ như 1 con mít ướt.

- Mấy người làm RaPis buồn rồi...- Miru bỗng thay đổi thái độ 1 cách nhanh kinh khủng. Cô liếc xéo RJ và Yoko khó chịu.- Thật không ra gì................................... You're dead!

Miru nhanh chóng rút cây rìu sắt ra từ sự phẫn nộ. Suỵttttt! Đừng nói cho ai nhé! Miru là 1 yandere vì RaPis đấy....

Yoko ngay lập tức đứng lên, rút dao và đỡ lấy cú giáng rìu cực mạnh của Miru. RJ cứ như thế chỉa súng vào đầu RaPis.

- Này đừng vì gái mà lục đục nội bộ thế chứ! Dù gì hai người cũng là khách quý, đừng tự biến bản thân mình thành thích khách có được không?- RJ tay vẫn giữ vững khẩu súng.- Tôi biết cô không chết nhưng ít ra cô vẫn cảm thấy đau, đúng không? Kêu bạn cô bớt hành Yok đi, cô ấy mà đi xa thì cái nhà này loạn mất!

- M-Miru.....- RaPis run lên.- Tôi nên làm gì đây?

- Tch!- Vì cái đầu không có đạn lơ lửng ở trỏng của RaPis, cô đành thu rìu lại và ngồi xuống như không có gì xảy ra.

- Xin lỗi. Tôi không muốn nói mỉa hay khinh bỉ cô cơ mà nếu....- Yoko cũng ngồi xuống.- Tôi phải bắt cô giết ai đó....... Liệu cô sẽ làm?

RaPis không dám nhìn Yoko, nuốt nước bọt.

- Tôi làm!- Miru nhìn thẳng vào Yoko.- Đó là lý do tôi đi theo cô ấy!

- Ầy, cô thì không nói! Vấn đề ở đây là RaPis, cô chả khác gì 1 người bình thường.- RJ mở 1 chai Mountain Dew mới.- Nói thế chả phải nhanh hơn sao!

- Nhưng mà......tôi.....- RaPis ấp úng.- Tôi......vẫn là một...... Creepypasta......

- Chứng minh đi!- RJ thẳng thắn.- Hãy cho tôi coi RaPis the Writer làm được những gì nào!

-...... Tôi không thể! Chắc chắn không thể giết người.- RaPis la lên.Tôi đã hứa với Victor!

- Victor, Victor, Victor!!!- Miru khó chịu.- Tôi đang cố biện minh cho cậu! Và cuối cùng cậu lại nghĩ tới tên quái dị thích chơi thách đó?!

- Đừng có cãi nhau lúc này!- Yoko đập bàn.- RaPis! Cái làm cô không được tụi này chấp nhận là vì ngoài sống nhây do sự bất tử, cô chả khác gì 1 con người! Cô có tình người và THẬT SỰ yếu đuối! Cô phải chấp nhận thay đổi hoặc cô sẽ mãi chỉ là thứ dở Pasta dở người!

- Có liên quan gì tới mấy người?- Miru nhăn nhó, cô khiêu khích.- Vì RaPis giống con người nên nó ăn hết của cha mẹ cô để lại chắc! Tại sao lai bắt cô ấy thay đổi?!

- Thôi nào!- RJ đập bàn.- Còn hai đứa lấp ló ngoài kia và 1 đứa đang giả làm cái cây chui hết vào coi!

- Ahihi, bị phát hiện rùi!- Black chồm đầu vào.

- Ai biểu nói chuyện mà không rủ tôi cơ chứ!- Chris sang choảnh bước vào dù bị mang tiếng nghe lén.

- Tui vẫn chỉ là 1 cái cây thui a!- Sa cố nhây không chịu thừa nhận là mình đi nghe lén.

- Chui ra đi không bà Yok lại cắt phần ăn cả lũ chừ!- Chris lôi Sa ra khỏi góc cây.

- -_- Đệt! Còn cái quần gì là nói chuyện riêng tư nữa!- Yoko thở dài.- Còn ai ở ngoài đó thì chui dô lun đê!

- Còn Lira a!- Nghe nhắc đểu nên Lira cũng tức tốc chui vào.

- RaPis bị gặp vấn đề trở thành Creepypasta hư?- Sa vác cái lưỡi hái ra.- Sa chém vài cái là hớt vấn đề liền, tin hông?

- Bỏ đi Sa!- RaPis chơi chữ :vvv

- Ầy, có cần giúp hông?- Black khoe ra 1 miếng thịt người bự chảng.- Làm quen với cái này trước nè! Cầm đi!

RaPis hiện đã dead inside khi nhìn thấy miếng thịt.

- Nó đơ rùi bà con êi!- Lira quơ quơ cái tay trước mặt con RaPis và định tát nó lại.

- Đệt! Đủ rùi! Đừng có tát nó!- Miru siết cổ RaPis, giữ khư khư như của riêng.

- Haizzz, tôi nói thế thôi! Thấm tới đâu thì thấm!- Yoko thở dài bước ra khỏi phòng.

- Nó vẫn còn dead inside này!- Black chọt chọt RaPis.

- Thui, đi xuống nấu Omachi tôi ăn.- Chris kéo tay Black, lôi xồng xộc cậu đi.

- Dậy thui Sa cũng kéo RaPis đi luôn!- Sa bắt chước Chris, tay cầm chân RaPis kéo lê trên sàn.

- Đệttttttt!!!!!!!!!!- Miru dí theo Sa.

-.................. Dậy còn ta?!- RJ ngồi góc phòng cầm chai Mountain Dew đang uống dở nói chuyện 1 mình.- Jamie êi!!!! Lái Lamborghini xuống phố cho người dân lác mắt chơi hông?????

- Cho Lira đi ké dới!- Lira cũng tàng hình trong phòng chờ RJ lên tiếng.

- Đệt, thím còn ở đây à?!

- Chớ tui ở đâu giờ?!- Lira chạy vèo dô gara, nhảy lên cái Lamborghini màu tým ngồi lì ở trển.- Cho tui đi với a!






















































Tôi đã từng mơ thấy một bông hoa hồng trắng.
Bông hoa hồng tuyệt mỹ,
Vẻ đẹp kiêu sa và mùi hương hấp dẫn...
Bông hoa hồng quyến rũ cái nhìn của mọi sinh vật...
.
.
.
Cơ mà...
.
.
.
Vì sao...?
Họ lại không yêu hoa hồng trắng?






































__________________

Sup a <3 Từ đầu truyện tới giờ có ai thấy con RaPis sung sướng phát chết vì con gia đình hạnh phúc, còn bạn bèn tin cậy, còn BÌNH THƯỜNG nhứt truyện hông? :3 Chap sau, Au sẽ bật mí cho mina về quá khứ của nó :3 Cũng không mấy bình dị đâu nên hi vọng mina sẽ ủng hộ :3 Có thể Au sẽ không nói lý do vì seo con Miru lại lẽo đẽo theo con RaPis :vvv Cơ bản thì nó không cầm được Magical Pencil nê không thể đi lung tung a .-. Và cỏ thể vài bạn sẽ không biết Miru là đứa ntn nào thì Au khoe khoang lun: Miru là 1 con vừa tsun vừa yan, vì thấy con RaPis có máu lolicon chiếm 10% nên tận dụng cơ hội biến loli và hông dám cao hơn RaPis ( ngoài đời thì nó vượt trội lun Au a T^T ) để nó chú ý :vvv Không rõ là tình cảm Miru dành cho RaPis sao nhưng chỉ cần RaPis thực sự muốn nó làm, thì nó sẽ làm! :vvvv Thanks! :3 Và chap này Au hông tag ai âu! :vvv nhác qué :vvv

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro