Chương 8:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hê, làm gì mà ngồi như bé lu lu thế".
Đang đau khổ thương tâm muốn chết đi giống lại, nghe được giọng nói này tôi liền hết muốn sống lại.

"Tao đang đếm kiến thôi, mà mày xuống đây làm gì? Tần mày ở tít tít trên kia mà".
Phủi phủi váy, tôi đứng lên chống nạnh nhìn nó. Ngặc cái tôi lùn quá, mà nó lại cao. Nhìn chắc tầm m7 mấy chứ chơi.

"Nói chuyện với tao chắc mỏi cổ lắm? Thương mày ghê nà, thôi tao đi về".
Vừa nói nó vừa đưa tay xoa xoa đầu tôi, thằng này gan cũng tăng theo chiều cao nó à?

À mà khoan...
"Ê Lâm nô lệ tao nói mày biết nhá, từ bé đến giờ tao chưa thấy ai đẹp trai bằng mày cả, còn hiền lành lương thiện nữa, chả biết bao nhiêu cô gái đêm đêm thầm mộng xuân mày luôn. Chơi thân với mày tao thật có phúc".

Nói xong tôi ở trong lòng thầm ói ngàn vạn lần, kỉ thuật vuốt mông ngựa của tôi cũng tăng theo số tuổi nha. Thật là dối lòng hết sức.

"Tao đẹp trai lắm à?"
Nó vuốt vuốt càm tỏ vẻ không tin.
"Đúng nha~ ".
Tôi gật đầu lia lịa.
"Bao nhiêu cô gái mộng xuân tao à?".
Nó vẫn có vẻ không tin lắm.
"Đúng đúng".
Tôi gật đầu như giã tỏi.
"Thế mày cũng vậy à?".
Địt Lâm nô lệ liếm liếm môi nhìn tôi hết sức là quyến rũ, tôi lúc này không biết trời trăng gì hết liều mạng gật đầu.
"Chính xác".

"Muốn nhờ gì à?".
Sao khi hài lòng với câu trả lời của tôi, nó tặng cho tôi một nụ cười hoàng mỹ, nụ cười cười của nó tương sáng như ánh mặt trăng tinh khiết gồm nhiều chất độc hại... À hình có gì đó sai sai, mà thôi quay lại mới mục đích chính.

"Người ta muốn ở nhờ nhà bạn Lâm một đêm nha".
Tôi uống éo ôm tay nó.

"Ọe ọe"
Lâm nô lệ đẩy tay tôi ra làm biểu cảm muốn ói.

"Đệt, biểu cảm gì thế kia tao nói thật mà, ba mẹ tao đi công tác rồi. Tao lại quên đem chìa khóa".
Tôi xụ mặt. Ôm balo ngồi một góc.

"Nễ tình mặt mày giống lu lu nhà tao nên, đi theo tao".
Lâm nô lệ như hiểu được tôi không đùa, sao khi suy nghỉ một lát. Nó khoát tay như ân xá rồi bảo tôi đi theo nó.

Mà lulu là nhân vật phong vân nào thế nhỉ?

Nó không những không ôm dùm balo của tôi, mà nó còn quăng hẳn balo của nó cho tôi ôm. Đàn ông con trai gì thiếu ga lăng hết sức.

Ai lấy phải nó là đứa ngu!

Tôi thật hoài niệm cái thời gian cấp 1 quá đi!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon