13: h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này hai người đã lăn đến tận giường, Ngụy Hạ kéo Quý Lam Hạo, một tay ôm cổ nàng, Quý Lam Hạo không hề giãy giụa mà nhấn người xuống giường chỉnh đốn, rất nhanh Ngụy Hạ đã bị nàng hôn đến đầu váng mắt hoa, cảm giác như muốn nghẹt thở làm cô thấy có chút thỏa mãn, cô thả lỏng tay rồi dựa vào chiếc gối phía sau thở dốc.

Quý Lam Hạo ngày thường chạy chậm vài km lấy đà, vẫn còn chịu được làn sóng hôn này, nhìn thấy Ngụy Hạ cuối cùng cũng bị cho nàng hôn đến mềm nhũn, nàng liếm miệng nghĩ thầm đây là một biện pháp tốt, nếu sau này Ngụy Hạ quấn lấy nàng thì nàng vẫn có thể dùng cách này để gỡ người xuống.

Quần áo của Ngụy Hạ sớm đã không đủ che thân, nhưng cô cũng không che chắn, cứ nằm hỗn độn trong chiếc váy ngủ, nhìn Quý Lam Hạo nhíu mày: "Sao cô còn ăn mặc như vậy? Quần áo trước kia mua cho cô đâu?"

Trong giọng điệu của cô có chút khó chịu, trước kia cô ném bộ quần áo con chuột xấu xí của Quý Lam Hạo đi, hôm nay lại đổi thành mặc bộ gấu chó, nếu không phải do gương mặt kia rất đẹp thì cô mới không nhìn thấy bộ quần áo xấu xí này.

Quý Lam Hạo kéo quần áo trên người nàng, vừa nãy gọi điện xong là trực tiếp tới đây, còn về món đồ hiệu duy nhất nàng mang đi, Quý Lam Hạo đã hoàn toàn quên mất. Sau khi đào được tấm danh thiếp, ngay cả tâm trí thay quần áo cũng không có, nàng cứ ngây ngốc đợi xe tới đón rồi lao đến.

Thấy Quý Lam Hạo không lên tiếng, Ngụy Hạ nói: "Đi theo tôi thì không được phép mất mặt như thế, cô phải học cách ăn mặc sao cho có thể diện."

"Biết rồi." Quý Lam Hạo buồn bực nói.

Ngụy Hạ nhìn vẻ mặt ủ rũ của nàng bèn nói: "Không vui à?"

"Không phải." Miệng Quý Lam Hạo thì nói không, nhưng biểu hiện trên mặt không che giấu chút nào.

Dáng vẻ kia khiến Ngụy Hạ nhớ tới trước mắt chẳng qua chỉ là một thiếu nữ hai mươi tuổi, cô đưa tay xoa đầu nàng: "Không có gì không vui cả, có tiền rồi thì học những thứ này không khó."

Quý Lam Hạo ừm một tiếng, cô vẫn nhớ hiện giờ bản thân đang bận, còn phải hầu hạ người tới, Ngụy Hạ cảm thấy bộ quần áo trên người không đẹp thì nàng cởi nó ra, áo lót bên trong cũng không tốt hơn bao nhiêu, đồ nàng mặc đều là hàng giá rẻ được mua ở siêu thị lúc giảm giá, nàng đã mặc được mấy năm rồi, trong mắt Ngụy Hạ thì chúng nên được ném thẳng vào thùng rác.

Không nói đến quần áo nữa, rất nhanh sau đó, Ngụy Hạ đã bị thu hút bởi vóc dáng đẹp đẽ của Quý Lam Hạo. Khi có thời gian rảnh thì Quý Lam Hạo thường hay đọc sách hoặc vận động, vận động không cần tiền, cơ thể khỏe mạnh không dễ bị mắc bệnh, đi khám bệnh cũng cần tiền mà, nên Quý Lam Hạo có thói quen thường xuyên tập thể dục, thỉnh thoảng tiết kiệm tiền xe mà chạy chậm từ chỗ làm về nhà.

Điều đó khiến những đường nét trên cơ thể Quý Lam Hạo rất thanh thoát, trên phần bụng mơ hồ có những chập chùng tinh tế, Ngụy Hạ không nhịn được mà sờ soạng, tưởng chừng như không quá hài lòng.

Quý Lam Hạo cởi quần áo trên người của mình ra, vốn dĩ không muốn khiến Ngụy Hạ chướng mắt thôi, nhưng Ngụy Hạ nói: "Hôm nay cô ngủ ở đây, cởi hết ra đi."

Đã nói tới mức này, trong lòng Quý Lam Hạo vẫn còn chút không tình nguyện, nhưng nghĩ tới em gái mình, lại nghĩ tới số tiền kia, nàng vẫn cắn răng cởi hết quần áo ra, dù sao cũng không phải lần đầu tiên làm, không bằng dứt khoát một chút, lề mề chỉ lãng phí thời gian thôi.

Ngụy Hạ rất hài lòng với sự vâng lời của Quý Lam Hạo, cô kéo một chiếc gối và đặt xuống một cách thoải mái dưới đầu, mắt nhìn Quý Lam Hạo.

Quý Lam Hạo lập tức hiểu đây chính là thúc giục nàng bắt đầu vào việc, nàng ném quần áo của mình xuống dưới giường rồi cởi bộ đồ ngủ của Ngụy Hạ, thân hình của Ngụy Hạ khá mảnh mai, bộ ngực không thể bị che lấp bằng một tay, không còn những bộ quần áo lộng lẫy và trang nhã đó, thoạt nhìn cơ thể trần truồng của cô có vài phần mềm mại, tay Quý Lam Hạo nắm vào, một tay vừa đủ để cảm nhận được cảm giác tràn đầy, sau đó nàng nắn bóp nó.

Vừa nhào nặn da thịt mềm mại trong tay, nàng vừa cúi đầu hôn nhẹ lên cổ Ngụy Hạ từ sau tai đi xuống, tiếng thở dốc vụn vặt ở khoảng cách gần khiến Ngụy Hạ cảm giác thấy hơi tê dại, hơi nóng như phả thông qua lỗ tai thẳng tới nơi sâu trong não, chỉ mới nhào nặn thịt vú đã làm núm vú cứng lên, núm vú màu nâu hồng nằm gọn trong lòng bàn tay Quý Lam Hạo, bị ma sát theo từng góc độ nhào nặn của nàng.

"Ừm..." Đầu vú bị kích thích, đầu của Ngụy Hạ nghiêng sang một bên, Quý Lam Hạo cảm thấy trong lòng bàn tay như có hai điểm nhỏ đang cọ vào tay nàng, làn da dưới miệng trơn bóng, nàng chuyển từ hôn nhẹ sang liếm láp, động tác càng ngày càng nóng bỏng.

Ngụy Hạ phát hiện bản thân đã ướt đẫm rồi, cô thật sự không biết rốt cuộc Quý Lam Hạo có phép thuật gì mà luôn có thể dễ dàng khơi dậy ham muốn tình dục trong cô, cô nhìn Quý Lam Hạo giống như thú cưng được nuôi nhốt đang bú liếm quanh cổ của cô.

Cô thở khẽ một tiếng rồi nói: "Đừng để lại dấu vết, ngày mai tôi còn có cuộc họp."

Nếu như để lại dấu hôn ở nơi quá cao thì sẽ phiền phức.

Quý Lam Hạo dừng lại một chút rồi ngẩng đầu lên, gương mặt buồn bực: "Sao cô không nói sớm." Nói xong, nàng nhìn một vết đỏ từ từ xuất hiện trên chiếc cổ trắng nõn của Ngụy Hạ, đây là vết vừa nãy nàng mút vào.

Ngụy Hạ xoa cổ của mình mà không sờ thấy, chỉ cảm thấy ướt ướt và ngứa, còn có chút nhói vì bị mút quá nhiều.

"Thôi bỏ đi, để lại thì để lại." Ngụy Hạ tặc lưỡi.

Quý Lam Hạo còn không muốn vết hôn đó hơn cả cô, nàng bèn nói: "Vậy thì tôi không hôn cổ của cô nữa." Nếu không cẩn thận để lại dấu vết thì không bằng ngay từ đầu tránh xa ra.

Ngụy Hạ kéo nàng nói: "Không được, tôi không bảo cô dừng lại." Cô để Quý Lam Hạo không nghĩ quá nhiều.

Thấy Quý Lam Hạo còn do dự không quyết định, đôi chân trắng nõn của Ngụy Hạ duỗi ra chen vào giữa hai chân của Quý Lam Hạo, cổ chân mảnh khảnh vừa khéo đè vào giữa hai chân Quý Lam Hạo, sau đó cô di chuyển hai chân, cố ý dùng mắt cá chân cọ xát vảo âm hộ của Quý Lam Hạo.

Quý Lam Hạo lập tức bắt lấy bắp chân của cô, Ngụy Hạ rút chân ra, nhìn thấy mắt cá chân của mình cũng đã ướt, cô nở nụ cười: "Cô có phản ứng rất nhanh." Dáng vẻ không muốn, nhưng thân thể lại rất thành thật.

Xem ra mình với Quý Lam Hạo mà nói cũng không phải không có sức hấp dẫn.

Những mù mịt mấy ngày nay bởi vì bị Quý Lam Hạo từ chối đã bị cuốn sạch sành sanh, cô dùng một chân đá văng tay Quý Lam Hạo ra, Quý Lam Hạo trừng mắt nhìn cô, vốn dĩ bị tiếng rên của Ngụy Hạ làm ướt một chút, lại bị đối phương xoa nắn mấy cái, nàng vốn muốn tự mình xoa nắn giải quyết thì Ngụy Hạ lại tới cản trở nàng.

Nhìn thấy hai tay Ngụy Hạ vươn lên giống như duỗi căng người, bộ ngực săn chắc của cô không biết vô tình hay cố ý mà được trưng ra, gương mặt lạnh lùng tràn đầy ý thú vị và quyến rũ: "Ai cho phép cô lên đỉnh, bây giờ cô phải nghe tôi mới được." Cô đã bỏ ra ngần ấy tiền để mua một cô tình nhân đáng yêu lại nghe lời.

Quý Lam Hạo nhìn cô lẩm bẩm: "Cô còn muốn thế nào nữa?"

Hai chân Ngụy Hạ uốn cong trái phải rồi mở ra, giữa hai chiếc đùi màu trắng sữa là bộ phận riêng tư, yêu dịch đang chảy ra từng chút một: "Hôm nay cô làm tôi thỏa mãn thì tôi sẽ cho cô lên đỉnh một lần."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro