45 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trên xe, Ngụy Hạ liên tục chất vấn Quý Lam Hạo, đôi mắt dài hẹp kia rất nhạy, nhìn một cái thì có thể nhìn ra Quý Lam Hạo có nói dối hay không ngay.

Quý Lam Hạo không thẹn với lòng, mặt không đổi sắc, khiến Ngụy Hạ cố tình gây sự nằm lên người nàng. Hai tay nâng khuôn mặt của nàng lên để cẩn thận quan sát, hỏi thêm mấy câu gian xảo nữa. Hễ mà Quý Lam Hạo trả lời làm Ngụy Hạ không hài lòng thì cô sẽ áp lên môi nàng.

"Có phải thấy người trẻ tuổi tốt hơn tôi không?" Tuổi của Ngụy Hạ so với Quý Lam Hạo có hơi lớn, cô cố ý đâm vào điểm này để ép hỏi.

Quý Lam Hạo nói: "Không có"

Đương nhiên Ngụy Hạ biết không có, chỉ có điều cô muốn nghe không phải câu trả lời này. Hai tay áp sát gương mặt của Quý Lam Hạo: "Tôi không tin, cô chính là thích trẻ tuổi."

Mặt bị niết phát đau, Quý Lam Hạo nghiêng đầu giãy dụa, có hơi tức giận mà cắn đầu ngón tay cua Ngụy Hạ một ngụm: "Đừng niết."

Ngụy Hạ nhìn đầu ngón tay của mình, nhíu mày, mình đối xử với Quý Lam Hạo tốt quá, để giờ nàng đều đã leo lên đầu mình ngồi.

Đang định phát hỏa thì Quý Lam Hạo đã bắt lấy hai tay đang làm loạn của cô, nói: "Không cho nói bậy, không thích trẻ tuổi, cô thế này cũng rất tốt."

Có câu này, cơn tức giận của Ngụy Hạ lập tức tan biến, để Quý Lam Hạo cầm lấy hai tay mình, được một tấc đòi tiến một thước: "Cô trả lời như thế, vậy để tôi cắn tay cô mới được."

Dáng môi xinh đẹp của Quý Lam Hạo mấp máy một chút, dường như là bị vấn đề của Ngụy Hạ làm khó xử. Một hồi lâu mới tiến đến: "Muốn cắn thì cắn đi."

Ngụy Hạ thấy Quý Lam Hạo tiến lại gần, tim nhảy dựng, miệng liền bị dán lấy.

Quý Lam Hạo nghĩ đến việc mình sẽ bị cắn đau, híp mắt chuẩn bị chịu đựng, không nghĩ xúc cảm trên môi cũng mềm mại ẩm ướt như vậy. Ngụy Hạ khẽ liếm môi mấy cái, thấy Quý Lam Hạo bày ra dáng vẻ chuẩn bị chịu nhục thì cười một tiếng: "Cho là tôi thật sự muốn cắn cô à? Cắn hỏng thì tôi sẽ tiếc lắm."

Môi Quý Lam Hạo ẩm ướt, Ngụy Hạ nghiêng đầu tiến vào trong lòng ngực của nàng, Quý Lam Hạo lập tức giang hai tay ra đón lấy cô. Động tác của hai người vô cùng tự nhiên, giống như vốn đã như thế.

Đầu ngón tay khẽ mơn trớn môi mình, Quý Lam Hạo thản nhiên nói một tiếng: "Cắn hỏng cũng không sao"

Đột nhiên Ngụy Hạ cảm thấy vừa rồi mình nên nghe theo đề nghị của Quý Lam Hạo, về nhà sớm một chút, hiện tại chỉ cần cô không tới kỳ sinh lý thì cơ bản phải làm chút gì đó trên giường với Quý Lam Hạo. Bây giờ cô đặc biệt muốn, đặc biệt nhớ Quý Lam Hạo trần trụi ôm lấy mình.

Nhưng đã tới hội quán cô đặt trước rồi, tài xế lái xe vào cổng lớn, chẳng mấy chốc đã có người ra đón. Ngụy Hạ trở nên có hơi bớt hứng thú chút, còn cần Quý Lam Hạo nắm tay dẫn xuống xe.

Thấy cô đột nhiên chuyển biến, Quý Lam Hạo kỳ quái: "Đi thôi, không phải nói muốn cho tôi mở mang tầm mắt sao?"

Vừa rồi trước khi xuất phát thì Ngụy Hạ đã nói như vậy.

Sau đó Quý Lam Hạo liền bị Ngụy Hạ kéo tới SPA mát xa, ở đây phục vụ rất chuyên nghiệp. Ngụy Hạ và Quý Lam Hạo một phòng, vốn có thể một người một phòng, nhưng Ngụy Hạ không muốn nàng rời khỏi tầm mắt của mình.

Hai người nằm lên giường mát xa, Ngụy Hạ là khách quen ở đây, biết hưởng thụ cảm giác tuyệt vời khi mát xa, nhưng Quý Lam Hạo thì lúng túng, chỉ cảm thấy không tồi khi bị bôi đủ các loại mỹ phẩm chăm sóc da. Sau đó khi bắt đầu bấm huyệt, gương mặt đang nằm úp xuống bị nhéo một chút, ngượng ngùng từ chối, nhẫn nại vặn vẹo mặt chịu đựng.

Người mát xa còn nói: "Lần đầu tiên Quý tiểu thư mát xa sao? Đừng khẩn trương, thả lỏng một chút đi." Cô ấy phát hiện cơ thể của Quý Lam Hạo hơi co rúm lại.

Quý Lam Hạo không lên tiếng, nàng bị đau...

Người mát xa ở sau lưng nàng một lúc, tìm đề tài nói chuyện: "Quý tiểu thư, làn da của cô thật nhẵn bóng, bình thường có hay dưỡng da không?" Làn da của Quý Lam Hạo vừa mịn vừa mềm.

Quý Lam Hạo chỉ ừ một tiếng, không trả lời thêm nữa.

Ngụy Hạ lại nghe được, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Quý Lam Hạo bên kia, trên lưng của nàng còn có vài vệt đỏ hôm qua cô lưu lại. Dưới dầu mát xa có một tầng bóng loáng, mà tay người mát xa chậm rãi lướt qua, nhất thời liền thay đổi hương vị trong mắt Ngụy Hạ.

Quý Lam Hạo còn âm thầm chịu đau, đầu cúi xuống không thấy gì cả, Ngụy Hạ lại không tiếng động phất phất tay với hai người mát xa, hai người nhanh chóng lui xuống. Cảm giám chướng trên lưng Quý Lam Hạo không còn, còn tưởng rằng người mát xa đang đổi tinh dầu, đợi chốc lát, quả nhiên ngón tay lại dán tới.

Cảm giác lần này không giống trước...

Lập tức trở mình ngồi dậy, quả nhiên là Ngụy Hạ đang đứng ở bên giường, trên tay còn dính một chút dầu, Quý Lam Hạo không nói gì: "Cô làm gì vậy? người mát xa đâu?"

Ngụy Hạ hừ một tiếng: "Tôi tự mình xoa cho cô không tốt à? Hay là cô thích người mát xa trở lại mát xa cho mình hơn?" Một mùi dấm chua dìm Quý Lam Hạo chua lè.

Lúc này mà nàng dám nói bảo người mát xa quay lại, chắc chắn Ngụy Hạ sẽ không để yên cho nàng. Nhưng mà Quý Lam Hạo cũng không muốn như vậy, nàng cau mùi: "Thật ra tôi cảm thấy đau lắm, không thích."

Trong quá trình mát xa, cả hai đều thay bộ đồ trong dùng một lần, khi mát xa lưng thì người mát xa đã kéo nội y phía trên của Quý Lam Hạo xuống. Lúc này, ngồi dậy thì phía trên toàn bộ trống không, phía dưới cũng chỉ mặc một chiếc quần lót xuyên thấu. Quý Lam Hạo nhăn mặt lộ ra vẻ oán giận làm Ngụy Hạ mềm lòng một trận, tự mình đứng bên giường, kéo Quý Lam Hạo đang ngồi trên giường hôn một trận.

Quý Lam hạo đối với nhu cầu ở mọi lúc mọi nơi của Ngụy Hạ luôn thuận theo, không chỉ riêng mỗi miệng làm việc. Hai tay vừa nhấc lên đã kéo Ngụy Hạ lên giường mát xa, hai người răng môi giao nhau thành một khối. Trên người còn có chút dầu trơn, lúc ôm nhau có hơi kỳ quái, nhiều hơn là vài phần dục vọng cọ xát nữa.

"Phải khóa cửa..." Ngoài ý muốn, Quý Lam Hạo cũng cảm thấy tùy tiện, nhưng mà nàng liếc nhìn cửa một cái, không biết có đóng cửa hay chưa.

"Không có thẻ phòng thì không ai được vào." Ngụy Hạ kéo cái đầu đang lệch của Quý Lam Hạo lại, hé miệng rồi nâng lên: "Chuyên tâm chút."

"A.." Quý Lam Hạo tập trung thì Ngụy Hạ đỡ không kịp, cúi đầu trực tiếp chế trụ ót cô, làm cho nụ hôn sâu hơn. Đầu lưỡi thâm nhập vào trong khoang miệng ấm nóng, câu lấy đùa giỡn với đầu lưỡi. Ngụy Hạ không địch lại khi Quý Lam Hạo lại gần, đầu lưỡi bắt bầu lùi bước. Quý Lam Hạo từng bước ép sát vào, nhắm thẳng mà xâm lấn vào chỗ sâu bên trong, liếm đến đỉnh lưỡi, khiến cô lui về sau một chút.

Nhưng Quý Lam Hạo lại đè chặt Ngụy Hạ, đối phương hết đường lui, chỉ có thể bị đè nặng đầu mà hé miệng đón nhận. Yết hầu bị chơi đùa, loại xâm nhập này càng làm hơi thở của Ngụy Hạ nóng lên, sau khi bị buông ra thì nằm trong lòng Quý Lam Hạo, khóe mắt đều đã ướt.

Quý Lam Hạo bế Ngụy Hạ lên, thân thể trơn trượt của hai người khiến nàng có chút không giữ được, đặt Ngụy Hạ ở giường bên cạnh, trên người Ngụy Hạ chỉ độc một cái quần lót không sai biệt lắm. Thân mình trắng nõn nhìn bóng loáng càng làm hứng thú, còn có một hương vị cây mộc hương làm người ta thả lỏng.

"Cô muốn giúp tôi mát xa à?" Ngụy Hạ nằm ngửa, Quý Lam Hạo ngồi ở bên giường, trong phòng mát xa có nhạc tự nhiên tạo nên bầu không khí êm dịu. Cả người Ngụy Hạ trần trụi, thấp giọng: "Cô có thể giúp tôi mát xa toàn thân."

Quý Lam Hạo bị dáng vẻ này của cô làm cho miệng đắng lưỡi khô, đưa tay ra sờ thân mình Ngụy Hạ. Mềm mại trơn trượt, đầu ngón tay như bị hấp thụ trên da thịt, hơi giảm lực, ngón tay hơi trũng xuống, ma xát tạo ra âm thanh nhớp nháp, kích thích màng nhĩ của hai người.

"Ấn lên phía trên một chút." Ngụy Hạ sai sử Quý Lam Hạo, nàng dừng tay một chút, lại lên phía trên chính là ngực của Ngụy hạ... Ngụy Hạ còn thúc giục nàng "Nhanh lên."

"..." Quý Lam Hạo đặt tay lên trước ngực Ngụy Hạ, nhũ thịt mềm mại trở nên mịn màng dưới dầu mát xa bóng loáng, xúc cảm quả thật làm người ta không muốn buông tay.

Vừa thu tay lại, nhũ thịt liền bị thu lại trong lòng bàn tay nàng, mềm mại có thể kéo thành đủ hình dạng. Đầu núm nhỏ để ở lòng bàn tay, nửa mềm nửa cứng làm người ta bồn chồn khó nhịn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro