48 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này Ngụy Hạ đã bị Quý Lam Hạo làm hoa huyệt mềm nhũn, bên trong bụng co rút từng trận, hai chân cô bị Quý Lam Hạo kéo thành hình chữ M, Quý Lam Hạo rất thích nơi riêng tư bóng loáng, môi dán lên hoa thần như đang hôn. Những nụ hôn của nàng là vũ khí trấn áp Ngụy Hạ lợi hại nhất từ trước tới nay, đầu lưỡi mạnh mẽ linh hoạt, hơn nữa còn luôn đánh vào điểm yếu, khuấy đảo cả hoa huyệt nơi u cốc kia.

"A, ưm ha... ngừng a!" Hiển nhiên không chỉ miệng trên của Ngụy Hạ thích kiểu hôn này mà ngay cả miệng nhỏ nhắn phía dưới cũng khó bề chống cự, nhưng chưa tới vài phút. Hoa huyệt của cô không ngừng phun nước ra ngoài, nhìn qua giống như chảy nước miếng, nói không muốn nhưng lại ngậm chặt đầu lưỡi của Quý Lam Hạo.

"Nhớp nháp" Nảy sinh ý thô bạo mà mút một dấu hôn lên môi đôi phấn nộn của Ngụy Hạ, màu đỏ đậm ẩm ướt, ít nhất phải mất ba đến năm ngày mới biến mất, huyệt khẩu lại càng thêm sưng đỏ. Quý Lam Hạo quan sát chốc lát, lại đưa môi lên gò đất bí ẩn của Ngụy Hạ.

Ngụy Hạ thấy môi nàng mân mê qua lại ở đó, đột nhiên có chút sợ hãi Quý Lam Hạo còn chưa xong. Quý Lam Hạo nhìn thì đầu gỗ ngốc nghếch, nhưng đầu lưỡi lại rất xằng bậy, lần nào cũng liếm làm Ngụy Hạ không cưỡng lại được.

Chỉ có điều là Quý Lam Hạo không có tiếp tục liếm cô nữa, mà dán môi lên nơi riêng tư của Ngụy Hạ. Mơ hồ nói chuyện với cô: "Hạ."

"Ưm?" Ngụy Hạ thừa dịp này nghỉ ngơi chút, giọng nói của cô có chút khàn, cúi đầu nhìn Quý Lam Hạo cọ giữa hai chân mình không chịu rời. Lập tức đưa tay sờ hai má của nàng, còn véo môi mềm mại của nàng một chút, nhìn thế nào cũng cảm thấy đẹp.

Quý Lam Hạo chớp mắt một cái, cặp mắt trắng đen rõ ràng, tràn đầy hơi thở đơn thuần của người trẻ, còn có một chút... cảm giác chơi xấu cô, Ngụy Hạ không có cách nào chống lại ánh mắt này: "Muốn làm gì? Nói đi."

Quý Lam Hạo ngẩng đầu, đổi thành dùng hai má dán lên nơi riêng tư của Ngụy Hạ, nhỏ giọng nói: "Chơi đồ chơi không?"

"?" Yêu cầu này của nàng làm Ngụy Hạ có hơi khó xử, thứ đồ chơi mà Quý Lam Hạo nói chắc chắn đều cất trong nhà. Ở hội quán bên ngoài làm sao sẽ có mấy thứ đồ chơi không tả được như này chứ: "Muốn chơi à? Chờ về đến nhà đã."

Nhưng rõ ràng Quý Lam Hạo không phải vô duyên vô cớ đưa ra yêu cầu này, ánh mắt của nàng chậm rãi nhìn về phía chiếc bàn đặt thiết bị mát xa bên kia, bên trên có máy run mát xa, dường như đây là dụng cụ chuẩn bị để giúp khách hàng thả lỏng gân cốt, được sắp xếp gọn gàng, trông mới tinh như ánh đèn nhu hòa.

Trong mắt Ngụy Hạ lại mơ hồ là một loại vũ khí.

"Có thể chứ?" Tầm mắt của hai người đều tập trung về phía bàn mát xa kia, Quý Lam Hạo cũng không nói thêm gì nữa, chỉ dùng hai má cọ ở nơi thầm kín của Ngụy Hạ, hai má còn dính chút dâm thủy của Ngụy Hạ. Vừa rồi nàng uống nhiều như vậy, cũng không để ý dính lên một ít.

Ngụy Hạ bị Quý Lam Hạo nhỏ mắt cầu xin, lời từ chối không thể thốt ra khỏi miệng được. Cái này hoàn toàn không giống tính cách của cô chút nào, nhưng mà khi đối mặt với Quý Lam Hạo, cô lại lần nữa thất thủ điểm mấu chốt: "Được rồi, nhưng chỉ được chơi một chút thôi, tôi mệt rồi."

Đồ vật nhanh chóng được mang lại, Quý Lam Hạo cầm ở trong tay, nhìn qua cũng có chút không biết làm gì, Ngụy Hạ thấy vẻ mặt ngốc nghếch của nàng, liền vỗ vỗ giường bảo nàng cũng lên: "Lại đây ngồi, ôm tôi."

Hai người ngồi đối mặt với nhau, cự ly rất gần, Ngụy Hạ ngoài miệng nói muốn Quý Lam Hạo ôm chặt mình, nhưng tốc độ dán lại càng lúc càng nhanh. Hai chân thon dài chênh lệch nhau, từ từ lại gần thêm một ít, hai tay của Ngụy Hạ hoàn toàn siết chặt vào vòng tay của Quý Lam Hạo, giữa hai chân của hai người cũng dán vào nhau.

Xúc cảm ấm nóng làm hơi thở của hai người trở nên nóng, Quý Lam Hạo hiểu, lấy đồ mát xa cùng chống lên hộ khẩu hai người, sau đó cúi đầu hôn tóc mai của Ngụy Hạ, bấm nút khởi động máy.

"Ưm a!" Mặc dù là rung với tần suất thấp, đối với Ngụy Hạ vừa mới cao trào mà nói vẫn có chút kích thích. Cô ôm chặt cơ thể của Quý Lam Hạo, độ ấm nơi thân thể trần trụi làm người ta an tâm vạn phần, cô dựa vào, cổ họng phát ra tiếng nức nở, khẽ cắn lấy đầu vai Quý Lam Hạo.

Quý Lam Hạo cũng hưởng thụ khoái cảm rung rẩy nàng, đầu vai cảm nhận được đau đớn, Ngụy Hạ gặm cắn vai nàng, loại cảm giác đau đớn khó hiểu làm nàng thoải mái lại càng thoải mái hơn. Trong lúc cảm nhận chút tê dại cùng đau đớn, nàng điều chỉnh máy mát xa lên phía trên một chút, cường độ cũng gia tăng.

"Chậm đã...a..." Ngụy Hạ vừa mới bị tẩy lông, nơi đó vô cùng mẫn cảm, rung như vậy, không chỉ có khoái cảm. Da thịt bên ngoài cũng xuất hiện một cảm giác ngứa ran, cả hộ khẩu cũng rung rẩy theo, như là lớp thịt mềm tươi mới đang bám chặt vào nơi riêng tư của Quý Lam Hạo, lấy những phản ứng riêng tư nhất của mình san sẻ cho đối phương.

Quý Lam Hạo cũng nhận ra rất thoải mái, nàng phát hiện dường như Ngụy Hạ lui về sau một ít. Hai chân vừa thu lại để sau mông cô, câu cả người cô lại làm cô không dịch chuyển được.

"Cô thật là... ách! Ưm ha..." Ngụy Hạ có chút mắng chửi người, nhưng cô không còn cách nào, chỉ có thể run rẩy trong lồng ngực Quý Lam Hạo. Quý Lam Hạo ấn gậy mát xa xuống một chút, gậy mát xa vốn đang ở gò đồi nay lại bị ép xuống giữa hai hoa thần, đè nặng hai âm đế mà dùng sức rung.

Ngụy Hạ cong eo, hai người mạnh mẽ dán vào nhau, không phân biệt rõ là tinh dầu hai mồ hôi làm hai người ướt sũng một mảnh. Cả người Quý Lam Hạo nghiêng về phía sau, Ngụy Hạ nhào vào lồng ngực nàng, máy rung kẹo giữa hoa thần rung lên, hai tay Quý Lam Hạo ôm lấy Ngụy Hạ như bạch tuộc. Hai chân câu vào nhau, âm đế của hai người đều bị dao động run rẩy.

"A ha..." Quý Lam Hạo cắn môi, trên trán cũng đổ mồ hôi, xem ra dao động như vậy với nàng mà nói cũng không dễ ứng phó. Nhưng nàng vẫn dùng sức ôm Ngụy Hạ đang giãy dụa vào trong ngực, không cho cô né ra.

Hoa huyệt của Ngụy Hạ không ngừng co rút bị ngón tay khẩy ra thậm chí tự mình mở ra nơi mê người. Cô cao trào, lại bị Quý Lam Hạo ôm chặt vào trong ngực, liên tục kích thích nơi mẫn cảm.

Cô không thể giãy dụa ra khỏi vòng tay của Quý Lam Hạo, cũng luyến tiếc tay của nàng, chỉ có thể dùng miệng phát ra tiếng rên rỉ bị khoái cảm tra tấn có chút thống khổ. Tiểu huyệt non nớt cũng mở rộng ra, sau lần phun trào trước lần lượt ồ ạt chảy, đến khi không còn yêu dịch dư thừa nào chảy ra được nữa.

Quý Lam Hạo cũng cao trào, nàng kéo tóc Ngụy Hạ, động tác có thể nói là có chút thô lỗ. Cũng chỉ khi lên đỉnh thì Quý Lam Hạo mới có lá gan này, kéo cái miệng nhỏ nhắn đang phát ra tiếng khóc của Ngụy Hạ qua. Hai người lúc cao trào hôn đến long trời lỡ đất, vừa nảy sinh ý xấu tùy tiện để gậy mát xa tiếp tục chà đạp âm đế hai người.

Mãi cho đến khi cao trào làm hai người xụi lơ, rốt cuộc Quý Lam Hạo mới buông lỏng xiềng xích vô lý ra. Ngụy Hạ mềm nhũn ngã sang một bên, gậy mát xa kẹp giữa hai người cuối cùng cũng trượt ra ngoài, cũng không ai còn sức đi tắt nguồn, làm nó trơ trọi dừng ở hai chân của Quý Lam Hạo. Tự mình rung đến vui vẻ, tiếng ồ ồ dao động kích thích màng nhĩ của hai người, nhưng họ chỉ nằm chồng lên nhau mà thở.

Ngụy Hạ cảm thấy mình khoái muốn chết, ưỡn ẹo ghé vào người Quý Lam Hạo, không còn sức lực nói một câu: "Sớm muộn gì cũng có một ngày tôi sẽ chết trên người cô." Chơi như vậy, thật là có chút ăn không tiêu.

Quý Lam Hạo nâng tay lên, đầu ngón tay trêu chọc vài cái trên lỗ tay Ngụy hạ. Quen tay mà sửa sang lại đầu tóc tán loạn của cô một chút, đồng thời cũng thỏa mãn, mắt khẽ híp lại nghĩ ngợi. Rồi sau đó tận hưởng niềm vui mềm mại khi hoan ái qua đi.

Cảm nhận được sự dịu dàng bên tai, hai tay Ngụy Hạ ôm chặt lấy eo Quý Lam Hạo, đột nhiên cảm thấy mình chết trên người này cũng đáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro