49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu qua lần ân ái này mà hai người còn có thể về nhà làm chuyện đó nữa thì thật sự không phải người, Ngụy Hạ giữ người không về nữa, ở đây cô có một gian phòng chuyên dùng, hàng tháng đều trả tiền, nếu đến đây thì chỉ ở lại một đêm để nghỉ ngơi thật tốt.

Căn phòng này có cả suối nước nóng mà cả hội sở đều kiêu ngạo. Trong phòng còn có hai suối nước nóng chuyên dụng, một cái bên trong một cái lộ thiên, mặc dù không lớn nhưng hai người vào cũng đủ hưởng thụ.

Hai người nghỉ ngơi một chút ở phòng mát xa, Quý Lam Hạo đứng dậy, sau đó kéo Ngụy Hạ đến mặc áo tắm vào, bên ngoài da của hai người đều là dấu hồng nhạt khi hoan ái qua đi. Quý Lam Hạo nhìn căn phòng có chút hỗn loạn, khó chịu cau mày, đừng nói là khắp nơi đều có thể nhìn ra dấu vết dinh dính để lại, chỉ là khi vào phòng, hương vị kia...

Ngụy Hạ đã được Quý Lam Hạo thu dọn xong, cả người man mát tỏa ra tê dại thỏa mãn. Người nghiêng qua dựa vào tường, hai tay theo thói quen khoanh trước ngực, thấy Quý Lam Hạo đứng tại chỗ sầu não, ở đây cần phải dọn dẹp lại cũng không phải chuyện dễ, cô thấy nàng phát sầu, chậm rãi nói với nàng: "Đừng dọn nữa, sẽ có người đến xử lý."

Lời này vừa nói ra, Quý Lam Hạo liếc cô một cái, đáy mắt có ý không ủng hộ Ngụy Hạ, nơi này cũng không phải khách sạn, làm chuyện kia trong phòng mát xa của người ta còn làm như chuyện đương nhiên như thế? Có tiền thì thế giới liền thất thường như vậy sao?

Theo ánh mắt Quý Lam Hạo thì có thể biết nàng đang suy nghĩ cái gì, Ngụy Hạ hừ một tiếng, kéo Quý Lam Hạo đi.

Đi trên hành lang của hội quán, Quý Lam Hạo cũng có chút hiểu được, lướt qua không ít khách hàng khác đến đây tiêu khiển. Cơ hồ bên người họ đều có một người bạn, nhìn qua chính là đến hưởng thụ với người yêu, rất nhiều người cũng mềm oặt, thậm chí còn chưa vào mà đã hôn kịch liệt ở ngoài cửa. Một người đàn ông trung niên nhìn như doanh nhân thậm chí còn đưa tay vào dưới áo tắm xinh đẹp của bạn gái, xoa nắn vân vê phần mềm mại trước ngực, sau đó là dây dưa kéo vào trong phòng.

Mà nhân viên công tác này đã tập mãi thành thói quen, đóng cửa thay cho hộ khách. Chân chính tới hưởng thụ mát xa căn bản không có mấy người!

Được rồi, hơn hẳn khách sạn.

Ngụy Hạ đi đến phòng nghỉ, nơi đó có đồ uống và cơm miễn phí có thể gọi. Tất cả đều đã bao gồm trong phí hội viên, cô ngoắc nhân viên phục vụ tới, bảo cô ấy mang theo thẻ chìa khóa của phòng dành riêng cho cô ra.

Quý Lam Hạo đã đi tới, đưa cho Ngụy Hạ một ly trà sữa, nàng cũng cầm một ly. Hai người mặc áo tắm ngồi trên sô pha phòng ngủ, trà sữa ấm nóng vào bụng, mắt thoải má mà híp lại.

Sau đó Ngụy Hạ bảo Quý Lam Hạo đến tận hưởng suối nước nóng, lần này là suối trong phòng, Quý Lam Hạo cũng mở áo. Hai người lại làm thêm lần nữa dưới suối nước nóng lộ thiên, Quý Lam Hạo đã tiêu hao nhiều thể lực lần này cũng không chơi kịch liệt nữa, nàng an vị ngồi trên thềm đá của suốt, để Ngụy Hạ ngồi giữa hai chân mình. Ôm cô từ phía sau, vừa ngâm mình trong làn nước ấm, vừa nhẹ nhàng vuốt ve giữa hai chân Ngụy Hạ.

Nàng nghiêng đầu dựa vào vai Ngụy Hạ, đôi mắt khép hờ như sắp ngủ, ngón tay cũng xoa nắn từng chút trên hoa thần của Ngụy Hạ. Cùng với tiếng rên rỉ lười biếng phát ra từ Ngụy Hạ, hai người cũng thể nghiệm một tư thế vô cùng gần gũi.

Hôm nay chơi có chút mệt, Ngụy Hạ còn chưa rời khỏi suối nước nóng đã ngủ mất. Quý Lam Hạo cũng mệt, kéo Ngụy Hạ từ trong nước lên, hai người liền lăn lên giường, đắp chăn một cái là xong ngày hôm nay.

Ở trong mơ, Quý Lam Hạo đi giữa một đám tỷ tỷ, nàng không cao bằng các nữ nhân trong trang phục nhẹ nhàng phiêu đãng được, mấy nữ nhân cũng xem như chăm sóc nàng. Một người nắm tay nàng, an ủi: "Mặc dù nương ngươi mới qua đời, nhưng với thiên phú của ngươi vào cung tìm được một vị trí vũ cơ trong cung khẳng định không thành vấn đề. Xem như là cho nương ngươi có thể yên tâm rời đi."

Ở trong mộng của Quý Lam Hạo có một đứa trẻ ngây thơ, mơ hồ nhớ tới nữ nhân suy yếu ho khan nằm trên tháp, còn xử lý lễ tang đơn giản. Đôi mắt ướt đẫm, nàng nâng tay mình lên tự lau, vẫn là đứa bé tay củ sen, ở độ bảy tám tuổi, một chút thịt của trẻ con còn chưa biến mất hết, duy nhất là tỷ lệ đôi chân dài hơn chút, rất có tương lai là một mầm non chân dài.

Nàng không trả lời nữ nhân kia, đương nhiên Quý Lam Hạo là đứa nhỏ chất phác, nữ nhân kia cũng không để ý, chỉ kéo nàng đi tiếp. Hai bên là tường cung cao vút, giống như lan tràn đến cuối thế gian. Vào cửa cung, toàn bộ đời người đều sẽ bị vùi lấp trong cái lồng xa hoa quý giá này.

Mấy đại cung nữ sau khi xuất hiện thì lập tức sai sử, giương giọng: "Lần này trong cung muốn bố trí một tổ vũ cơ, các ngươi đều biết trong cung có quy củ. Những kẻ không có bổn sự cũng đừng nghĩ sẽ trà trộn tiến vào." Đôi mắt nhỏ ti hí của nàng ta lướt qua những nữ nhân đến tranh cử, sau đó híp mắt lại.

"Ngươi! Tiểu hài tử! Ngươi ở trong này làm gì? Nơi này không phải nơi mà tiểu hài tử có thể đi vào, mang nó ra ngoài cho ta!" Đại cung nữ chỉ vào Quý Lam Hạo nhỏ tuổi nhất, giọng nói sắc bén.

Nữ nhân dắt tay Quý Lam Hạo vội vàng bảo vệ nàng, giải thích với đại cung nữ: "Đại nhân, đứa bé này tuy còn nhỏ tuổi, nhưng là được chọn từ cuộc tuyển chọn bên ngoài cung, nàng rất có thiên phú."

Nhưng đại cung nữ lại hất cằm lên không quan tâm, phất phất tay, bảo người mang Quý Lam Hạo ra khỏi cung. Nữ nhân kia hết cách, không dám phản bác lại trước quyết định của đại cung nữ, chỉ có thể nói với Quý Lam Hạo: "Ngươi ra ngoài cửa cung chờ ta trước, nhưng vạn lần không được đi đâu." Nàng chỉ là một đứa bé, tại kinh thành này ai biết sẽ phát sinh ra chuyện gì đây, vì vậy đừng để bị lạc thì tốt hơn.

Một đứa bé như Quý Lam Hạo không thể làm gì được, chỉ có thể nhìn cơ hội thật vất vả mới có được cứ như vậy không còn nữa. Tuy rằng nàng không hiểu rõ đi vào cung là chuyện quang vinh cỡ nào, nhưng đáy lòng vẫn có không cam lòng. Bị mang ra ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhăn thành một đoàn, nước mắt cũng như trân châu rơi từng giọt như ngọc vỡ vụn.

Đi một đoạn đường, đột nhiên cung nữ kéo nàng sang một bên, cơ hồ là quỳ vào tường, cung nữ cúi đầu không dám ngẩng lên. Chỉ có Quý Lam Hạo ngây ngốc, vẫn ngưỡng cao đầu, thấy cách đó không xa có một đám người chậm rãi đi tới, và người đi tuốt đằng trước chính là một nữ hài tử lớn hơn mình một chút.

Trên đầu của nữ hài kia có một tấm rèm che đẹp đẽ quý giá, điều này làm gương mặt của nàng trở nên nhìn không rõ lắm, Quý Lam Hạo nhướng mắt lên cũng nhìn không rõ nàng ấy.

Mãi cho đến khi một đám người đi đến trước mặt nàng, Quý Lam Hạo cũng không cúi đầu xuống, ánh mắt thái quá của nàng cũng khiến đối phương phát giác. Dừng lại trước mặt nàng, sau đó hạ nhân lớn tiếng quát: "Lớn mật, dám trừng mắt nhìn tiểu công chúa! Đứa nhỏ bẩn thiểu này!"

Quý Lam Hạo khóc nên mặt toàn nước mũi, không mấy sạch sẽ, nhưng mà nếu nhìn kỹ đáy mắt mới thấy dáng vẻ tinh xảo động lòng người. Có thể nhìn ra được sau này lớn lên là một mỹ nhân tuyệt sắc .

Lúc này cung nữ lôi kéo Quý Lam Hạo mới phát hiện tiểu hài tử này không cúi đầu, vội vàng kéo đầu nàng đè xuống đất, vội vàng giải thích: "Tiểu công chúa thứ tội, đứa nhỏ này tham gia tranh cử vũ cơ, nhưng tuổi nhỏ nên bị đại cung nữ đuổi ra khỏi cung. Tiểu nhân đang mang nó ra cửa cung! Nó không hiểu quy củ, xin tiểu công chúa thứ tội." Nàng ta chỉ sợ mình bị Quý Lam Hạo vạ lây.

Quý Lam Hạo không nói lời nào, miệng nhỏ ấm ức, bị đè đầu không đứng lên được, chỉ có thể quỳ trên mặt đất.

Bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng thét kinh hãi, gương mặt Quý Lam Hạo bị nhấc lên, tiểu công chúa kia vậy mà kéo mặt nàng lên. Trong tay cầm một mảnh lụa, xoa xoa gương mặt ngọt ngào của Quý Lam Hạo. Không tính dịu dàng, cơ bản như ngại bẩn. Quý Lam Hạo không thể nhìn rõ mặt đối phương qua tấm rèm, chỉ cảm thấy mặt người đó rất trắng, sau đó đối phương lau sạch sẽ mặt nàng. Đưa mảnh luạn trong tay cho nàng: "Phần thưởng của ngươi."

Trên người tiểu công chúa làm gì có vật bình thường, nhưng Quý Lam Hạo còn quá nhỏ không biết, chỉ cảm thấy mình cầm một cái khăn bẩn.

Lại nghe thấy giọng nói non nớt của tiểu công chúa: "Mang đến ti ca vũ."

Từ đó về sau nhân sinh của Quý Lam Hạo thay đổi, mà cô nương gọi là tiểu công chúa kia, cũng được nàng khắc sâu trong lòng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro